Tải bản đầy đủ (.pdf) (3 trang)

Làm thế nào để nói với bé potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (81.04 KB, 3 trang )

Làm thế nào để nói với bé
Bé biết gì, và cần biết những gì?
Trẻ mầm non ở lứa tuổi nhỏ nhất có thể thậm chí không chú ý tới sự
khiếm khuyết của một người, trừ khi điều đó hiển hiện quá rõ ràng.
Tới khoảng 4 tuổi, trẻ chắc chắn sẽ chú ý đến bất cứ ai không nói,
không đi hay không ăn giống như mọi người, và chúng thường bắt
đầu buột miệng hỏi những câu thắc mắc. Chúng thậm chí còn có thể
băn khoăn liệu có một sự khiếm khuyết nào đó xảy ra với chúng
không. Bạn sẽ trả lời chúng thế nào bởi sự quan sát vô tư và tò mò
tự nhiên sẽ ảnh hưởng cách con bạn nghĩ về sự khiếm khuyết của
một người và đối xử với người khác khi chúng lớn lên.
Nhìn và quan sát xung quanh
Lần đầu tiên trẻ mầm non quan tâm rằng một ai đó có một vấn đề
khiếm khuyết, hãy tận dụng cơ hội để bắt đầu một cuộc nói chuyện
về sự khác biệt. Giải thích rằng thực tế có nhiều đặc điểm khác nhau
giữa mọi người, như màu tóc, màu da Làm sáng tỏ rằng người
đang đi cùng bạn và con trên xe buýt chỉ có vấn đề về sự khác biệt vì
họ không thể nhìn, vì vậy họ sử dụng một cây gậy dài màu trắng để
tự giúp mình. Mục đích là để tăng thái độ tích cực cùng với sự chấp
nhận của bé về người khiếm khuyết.
Trả lời câu hỏi một cách trực tiếp
Với trẻ, đừng đi sâu vào trả lời một cách dài dòng. Nếu trẻ mầm non
hỏi tại sao người đàn ông trong siêu thị lại ngồi trên xe lăn, chỉ cần
nói với bé rằng ông ấy có vấn đề không tốt ở chân. Đó là cách tốt
nhất để giải thích mọi thứ đơn giản. Nếu bạn không biết rõ câu trả lời
cho một câu hỏi trẻ mầm non đưa ra, hãy chỉ nói thật đơn giản.
Thận trọng với những gì bạn nói
Thận trọng với cách bạn nói về những người khiếm khuyết. Tránh
việc sử dụng những thuật ngữ cổ khó hiểu, hay những từ nhạy cảm
dễ bị hiểu nhầm thành xúc phạm. Cố gắng hướng sự chú ý của bé
tới tính cách con người chứ không phải việc họ bị khiếm khuyết. Nói


"một người khiếm thị" hơn là nói " một người bị khiếm thị". Cũng cố
gắng tránh việc ám chỉ việc một đứa trẻ không bị khiếm khuyết là
"không bình thường", vì điều đó dễ ám chỉ sự dị tật khác thường của
các trẻ em khác.
Khi bạn và bé bất ngờ gặp một người khiếm khuyết, không cần thiết
phải nói với bé: "Đừng nhìn" hoặc dẫn bé nhanh chóng đi khỏi nơi
đó. Bé có thể có ấn tượng rằng bé không thể hỏi bạn câu hỏi nào cả.
Làm nổi bật điều gì là tương tự
Một đứa trẻ có thể bị vấn đề về vận động hay có sự khó khăn về khả
năng học tập, nhưng đứa trẻ đó vẫn đơn giản là một đứa trẻ thôi.
Hãy chỉ ra một người bạn bé hay người hàng xóm khiếm khuyết,
nhưng tập trung vào sự giống nhau giữa bé và bạn: cùng tuổi, cùng
chiều cao, thậm chí là cùng màu sắc ưa thích.
Mang lại cảm giác an toàn
Vài đứa trẻ lo lắng rằng khiếm khuyết có thể sẽ làm chúng bị đau,
hoặc chúng bị lây nhiễm khiếm khuyết nếu chơi với người khiếm
khuyết. Nên sớm phát hiện ra điều đó để điều chỉnh bé có nhận thức
đúng đắn, rằng dù bất cứ cách nào thì điều đó cũng không thể xảy ra
được.
Dạy bé sự tôn trọng
Nếu bạn nghe con bạn gọi những người khiếm khuyết với các cụm
từ như "ngớ ngẩn", "ngốc nghếch", "kinh dị", "quái vật" hoặc nói
rằng trông họ đi mới buồn cười làm sao Hãy dành thời gian để
phân tích cho bé biết, việc trêu chọc người khiếm khuyết không có gì
là hay cả. Giải thích rằng những lời nói không tốt có thể gây ra những
tổn thương và nỗi buồn sâu sắc với người khác.
Đặc biệt, giúp bé hiểu rằng: chính hành vi cư xử chứ không phải vẻ
ngoài khác nhau mới tạo nên giá trị một con người.


×