Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (85.35 KB, 3 trang )
Người con gái hiếu thảo
(truyện cổ Miến Điện)
Ngày xửa ngày xưa ở một chân núi nọ vút cao Câytala có một ẩn sĩ. Ông sống lặng lẽ,
thường ăn cây cỏ, quả rừng để sống. Nhiều năm ở ẩn như vậy, ông trở nên khoẻ mạnh.
Một hôm, có một con chó gầy ốm chạy lạc đến nhà ẩn sĩ. Ông nghĩ: “Nếu ta không cứu
con chó này thì nó cũng bị hổ, hoặc một con thú dữ nào khác xé xác thôi. Vả lại, sự việc
ta làm không chỉ dừng lại ở đó, và đã đến lúc ta cần phải có đệ tử. Ta đã già rồi, sắp cần
đến người chăm sóc khi ta đau yếu. Hay ta giữ nó lại thử biến nó thành người xem sao!”
Ẩn sĩ không những đức độ mà còn có phép thuật nữa. Ông đã biến con chó lạc thành một
cô gái xinh đẹp. Cô gái thông minh và nết na, cần mẫn làm mọi việc ẩn sĩ sai bảo.
Ẩn sĩ không thể không vui khi có cô con gái nuôi ngoan như vậy. Cứ thế hai năm đã trôi
qua.
Một hôm, vua nước Cakhơranaca đi du ngoạn ghé vào thăm ẩn sĩ. Ngay từ lúc vừa nhìn
thấy cô con gái nuôi của ẩn sĩ, nhà vua đã đem lòng yêu mến. Vua xin ẩn sĩ cho rước
người đẹp về làm hoàng hậu. Ẩn sĩ ưng thuận gả con gái cho nhà vua nhưng ông đòi hỏi
một điều kiện:
- Thưa đức vua hùng cường, thần xin một điều duy nhất là bệ hạ hãy mãi mãi thương yêu
hoàng hậu. Nếu như lúc nào đó hoàng hậu phạm lỗi, xin bệ hạ hãy rộng lòng tha thứ và
trả về cho thần.
Nhà vua hứa với ẩn sĩ rằng:
- Ta sẽ hết sức yêu quý hoàng hậu. Nếu như một lúc nào đó cô gái tỏ ra không xứng đáng
là hoàng hậu nữa thì ta sẽ thể theo ý muốn của ẩn sĩ và trả cô ấy về cho ẩn sĩ.