Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (537.94 KB, 6 trang )
ĐÌNH CHÙA CỔ Ở MỸ LỘC - NAM ĐỊNH
Nam Định xưa thuộc trấn Sơn Nam là một vùng có nhiều kiến trúc đình chùa cổ, mang
nhiều dấu tích lịch sử văn hóa mỹ thuật từ thời Lý Trần. Trải qua hàng ngàn năm, nhiều
cuộc chiến tranh xâm lược của phương Bắc, nội chiến Bắc triều, Nam triều, chiến tranh
xâm lược thời Pháp, nhiều đình chùa đã bị đập phá, bom đạn tan hoang, cảnh sắc tiêu
điều. Huyện Mỹ Lộc còn là quê hương của Đại tư đồ Trần Nguyên Đán, nơi đây có
nhiều chùa cổ từ thời Lý Trần, Lê Trịnh như: Chùa Phú Vinh tên nôm là chùa Sổ từ thế
kỷ XII, chùa Hương Cát (Nhang Cát) dựng năm niên hiệu Hoằng Định 12 (1601), chùa
Âm hồn (sát gia tô giáo), chùa Linh Quang, chùa Huyền Quang, đền Nhất, chùa Cơm
(Hơm) là chùa hàng tổng… Ngày nay sau thời kỳ đổi mới, người con của quê hương
Mỹ Lộc là tín chủ Cát Thành đã phát tâm công sức tiền của trùng tu, phục dựng 4 chùa
đền khang trang, to đẹp. Đoàn nghiên cứu làm sách chùa cổ Việt Nam do ông giám đốc
Nguyễn Hoàng Điệp đã chụp được nhiều hình ảnh đẹp, tư liệu cổ vật của các chùa làm
phong phú thêm kho tàng sách những ngôi chùa cổ trong lịch sử Việt Nam.
Chùa Phú Vinh hiện nay còn đơn sơ tuy bước đầu đã được phục dựng nhưng còn rất
khiêm tốn so với lịch sử của chùa. Chùa có tên nôm là chùa Sổ từ thời Lý dựng bằng
tranh tre nứa lá của một thôn làng nghèo. Đến thời Trần đã được xây dựng lớn khang
trang to đẹp trở thành một danh thắng trong vùng. Trải qua chiến tranh xâm lược nhà
Minh đã bị đổ nát hoang tàn nhưng vẫn còn lưu lại những ghi chép cổ, truyền kỳ về
chùa từ thời Trần đầu thế kỷ XIV như sau: “Khi đoàn quân nhà Trần tuần du tiến về
phương nam đến đất Phú Vinh thì hội quân thủy, bộ tại thôn Thanh Lão khoảng năm
Hưng Long thứ 4 mùa hạ tháng 6 (1306). Đoàn quân hộ vệ hoàng hậu và công chúa
Huyền Trân đã nghỉ lại thôn Bông Đầu ở làng (hiện nay còn lại di tích miếu cô Ả đài
vàng). Từ đó làng Bông đổi thành làng Cầu Nhân. Đoàn quân tùy tùng cùng vị đạo
trưởng nghỉ tại làng Sổ (Phú Vinh). Vào một đêm trăng sáng vị đạo trưởng ngồi niệm
trên một mô đất xin âm dương, một lúc sau không gian ầm ầm sấm chớp một bầy nhạn
từ phương nam bay về nối nhau, cùng lúc đó gò đất nổi cao lên dân làng sau này gọi là
gò Cánh nhạn. Vị đạo trưởng quay về hướng tây niệm cầu mưa gió thuận hòa, thái
bình hạnh phúc ấm no, không gây lũ lụt cho dân. Lời nguyện cầu vừa dứt lời, trời sáng
quang mây, một gò đất nổi cao vô cùng rộng lớn được nhân dân gọi là gò Đầu hùm,