Tải bản đầy đủ (.pdf) (296 trang)

Cơ sở di truyện chọn giổng thuỷ sản pot

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (6.76 MB, 296 trang )

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC VINH








PGS. TS. NGUYN KIM NG












C S DI TRUYN CHN GING
THY SN
















VINH, 2007


1
B GIÁO DC VÀ ÀO TAO
TRNG I HC VINH







PGS. TS. NGUYN KIM NG













C S DI TRUYN CHN GING
THY SN
(Tài liu dùng cho cán b ging dy và sinh viên các
ngành thy sn, chn nuôi, chn nuôi-thú y)
















VINH, 2007

2
MC LC


M U 1
Mi quan h gia di truyn hc và các ngành khoa hc khác 4
Các giai đon phát trin ca di truyn hc 5
Ý ngha ca di truyn hc đi vi vt nuôi 9

Chng 1. C S VT CHT CA S DI TRUYN 12
C S VT CHT DI TRUYN  MC  T BÀO 12
Cu to và chc nng di truyn ca t bào 12
Nhân ca t bào và vai trò ca nhân trong di truyn 14
Nhim sc th và vai trò ca nhim sc th trong di truyn 15
Chu k t bào và phân bào nguyên nhim 20
Phân bào gim nhim 26
Quá trình sinh sn hu tính 31
Vòng đi ca c th sng, ý ngha ca pha đn b và pha lng bi 34
C S PHÂN T CA DI TRUYN 35
ADN – vt cht di truyn 35
Cu trúc ca ADN 38
Sinh tng hp ARN 47
Sinh tng hp ADN nh phiên mã ngc 48
Mt mã di truyn 48
Mt s đc đim ca quá trình sinh tng hp protein 58
iu hòa sinh tng hp protein 58

Chng 2. CU TO VÀ HOT NG CA GEN 63
Cu to ca gen 63
T chc các gen  genom 70
Hot đng ca gen 76
C s di truyn ca quá trình phát trin cá th 81
Mi quan h gia kiu hình, kiu gen và ngoi cnh 82


Chng 3. CÁC QUY LUT DI TRUYN CA CÁC TÍNH TRNG 85
Các quy lut di truyn Mendel 86
Quy lut di truyn ca các tính trng cùng locus 97
Quy lut di truyn ca gen đa alen 104
Quy lut di truyn ca các tính trng s lng 108

Chng 4. DI TRUYN VÀ XÁC NH GII TÍNH  NG VT 120
Lng hình sinh dc 120
S phân ly gii tính  đng vt 121
Thuyt gen quy đnh gii tính và s cân bng gen 124
Hin tng lng tính và trung gian 126
Kh nng làm thay đi t l phân ly 126
Mt s phng pháp làm thay đi t l đc cái 128



3
Chng 5. LIÊN KT, TRAO I CHÉO VÀ BN  NHIM SC TH 136
Liên kt hoàn toàn 137
Liên kt không hoàn toàn 137
S di truyn ca các tính trng liên kt gii tính 144

Chng 6. DI TRUYN QUA T BÀO CHT VÀ NH HNG CA DÒNG M 148
Nhng đc đim c bn ca di truyn qua t bào cht 148
S di truyn ca lp th 149
S di truyn ca ty th 151
S di truyn qua t bào cht ca do tác nhân kiu virus 154
Hin tng tin đnh t bào cht 155
nh hng ca dòng m 155


Chng 7. BIN D VÀ T BIN 157
Khái nim và phân loi ca bin d 158
Thng bin và mc phn ng 158
t bin 160
t bin gen 161
t bin nhim sc th 171
To đa bi th  cá 183
nh lut v dãy bin d đng ngun ca Vavilop 189
t bin t nhiên và đt bin nhân to 191

Chng 8. DI TRUYN HC QUN TH 190
Khái nim v qun th và qun th Mendel 190
Mt s đc trng ca qun th sinh sn t do 195
Tính tn s gen và kiu gen trong qun th 202
Các yu t làm thay đi tn s gen ca qun th 205
ng dng đnh lut Hardy-Weinberg 214
Chn lc trong qun th và dòng thun 215
Qun th di tác đng tng hp ca các tác nhân làm bin đi tn s gen 216

Chng 9. GIAO PHI CN THÂN VÀ U TH LAI 218
Giao phi cn thân 218
u th lai 224

Chng 10. THUN HÓA - DI GING, BO TN NGUN GEN CA CÁ 235
KHÁI NIM V GING 235
Ging vt nuôi, cây trng và thy sn nuôi 235

4
CHN GING THY SN NUÔI 237
Khái nim v chn ging 237

NHÂN GING VT NUÔI 249
Khái nim v nhân ging 249
Khái nim v nhân ging thun chng 249
Các hình thc nhân ging thun chng 249
THUN HÓA - DI GING CÁ 251
Khái nim v thun hóa - di ging cá 251
Các yu t c bn hn ch sc sng, sc tái sinh ca các đi tng 255
Các bin pháp thun hóa cá 260
Bo tn ngun gen cá Vit Nam 262

Chng 11. K THUT DI TRUYN NG DNG TRONG CHN GING CÁ 267
Các enzym gii hn và các đon ct ADN 267
Phng pháp RFLP 268
Phn ng chui trùng hp 270
Thu nhn các gen 273
Các hng to cá chuyn gen 283

TÀI LIU THAM KHO 287


5
M U

Trong thiên nhiên, các đc đim ca các loài sinh vt đc gi gìn t đi này qua đi
khác. Do nhiu nguyên nhân mà có nhiu loài sinh vt đã bin mt khi hành tinh ca
chúng ta và cng đã có nhiu loài mi xut hin.  nhiu loài sinh vt, các th h sau ngoài
vic gi đc hình nh đc trng ca loài, chúng cng đã xut hin nhiu đc trng mi.
iu gì, yu t nào, quá trình nào đã làm nên nhng hin tng k diu đó  sinh vt? Qua
quá trình nghiên cu công phu và t m nhiu nhà sinh hc đã phát hin ra hin tng đó
ca sinh vt và đc gi là hin tng di truyn, đi trc truyn đt li cho đi sau các

đc đim ca chúng. Trong sut quá trình hình thành, hành tinh ca chúng ta đã tri qua rt
nhiu nhng bin đi v vt cht, v khí hu, . . ., đ thích ng đc vi nhng bin đi
ca ngoi cnh sng và đ tn ti - phát trin các loài sinh vt cng đã phi bin đi, nu
không chúng s b dit vong.
Theo Boston (1906), di truyn hc là khoa hc nghiên cu v tính di truyn và tính
bin d ca sinh vt, tìm hiu quy lut v s tng đng và s khác nhau gia các cá th có
quan h thân thuc. Danh t "di truyn hc" đã đc ông đt cho b môn khoa hc này, có
th nói đó là ngành khoa hc non tr nht trong các ngành khoa hc nghiên cu v sinh vt
 thi k đó. Nh vy, đn nay di truyn hc là b môn khoa hc đã tri qua hn mt th
k hình thành và phát trin, nó đã đt đc nhiu thành tu và nhiu tin b vt bc. T
ch các nhà nghiên cu ch mi mng tng rng, hin tng di truyn phi do mt yu
t nào đó trong c th điu khin, ti lúc đã có khái nim nó là do yu t "gen" - song cha
bit đc gen nm  đâu và có cu to nh th nào (ch mi cho rng nó là đn v di truyn
bé nht), thì ngày nay chúng ta không nhng đã xác đnh đc cu to phân t chính xác ca
gen mà còn bit tng gen nm  v trí nào. VD. nh phát hin v bn đ ca b gen ngi
trong nm 1999-2001.
Chúng ta có th thy nhng hin tng di truyn ca sinh vt ngay trên các sinh vt
sng quanh ta hay qua các thc phim nh mà các nhà khoa hc - các nhà thám him đã
chp hoc quay đc đ chng minh nhng s ging nhau, khác nhau gia các cá th, gia
các th h vi nhau. Nhng thay đi nh vy ca các loài sinh vt nói chung và ca các
loài thc vt nói riêng là do đâu? ó là nhng thay đi v bn cht ca mi loài, mi
ging, song cng có th ch là nhng thay đi tm thi trong mt thi gian nht đnh ca
mi cá th hay ca mt loài, mt ging, các nhà khoa hc gi hin tng này là "tính bin
d" ca sinh vt.
Nghiên cu v tính di truyn là tìm hiu quy lut truyn đt các đc đim, các tính
trng t th h trc cho th h sau. Xác đnh đc quy lut di truyn ca các tính trng
chúng ta có th to điu kin đ cho th h sau tha hng đc nhng tính trng tt ca
các th h trc.
Khi ngành di truyn hc đã phát trin  trình đ cao thì các nghiên cu v di truyn
càng đi sâu hn vào bn cht ca s di truyn, đó là vic đi sâu vào nghiên cu v các vt

liu cha đng các vt cht to ra s truyn đt các đc đim ca th h trc cho th h
sau. ó là nhng nghiên cu v nhim sc th, v gen hay  cp đ tinh vi hn là nghiên
cu v ADN, ARN, protein trong các t bào ca c th sinh vt.
Nghiên cu v nhng bin đi - bin d ca các tính trng  sinh vt các nhà khoa
hc đã nhn thy có 2 nhóm hin tng:
Nhóm th nht bao gm nhng thay đi mà nhng đc đim b thay đi này tip tc
đc xut hin hay di truyn cho th h sau. VD. cá, tôm, cua, . . Nhng thay đi nh

6
vy ngi ta gi là bin d di truyn, chúng có đc là do nhng s thay đi xy ra bên
trong vt cht ca s di truyn (nhim sc th, ADN) to nên.
Nhóm th hai, gm nhng thay đi ch xut hin và tn ti trong mt th h, thm
chí ch trong mt thi k, trong mt giai đon ca cuc đi mt cá th. VD, nng sut ca
mt loài nuôi trong mt v; nhng thay đi này không di truyn cho th h sau, các nhà
khoa hc gi chúng là các bin d không di truyn hay thng bin.
Ngày nay, các nhà nghiên cu đã nhn ra rng: Xen gia hin tng di truyn và
bin d ca các tính trng là tác đng ca các yu t - đc gi là ngoi cnh. Các yu t
ngoi cnh có th là: Các yu t vt lý, hoá hc, các yu t phân bón, nc, chm sóc, khí
hu - thi tit, . .
Các mi quan h đó đã đc tng hp và biu th trong công thc sau:
P = G + E
Trong đó:
- P là các đc đim, các tính trng ca cá th, còn gi là kiu hình (Phenotype)
- G là các yu t di truyn ca cá th, còn gi là kiu di truyn hay kiu gen
(Genotype)
- E là các tác đng ca các yu t ngoi cnh, còn gi là yu t ngoi cnh
(Environment).
Nhng quan sát thông thng cng cho phép ta nhn ra các đc đim đc trng cho
nòi, loài, ging, . . ., đc di truyn t đi này qua đi khác, song chúng ta cng có th
nhn ra nhng s sai khác gia các cá th  các th h khác nhau. iu này cho thy tính

di truyn cng không hoàn toàn nghiêm ngt, vì vy con cái (th h sau) không phi là mt
bn sao (copy) ca cha m (th h trc), mà các đc đim ca th h trc đc phân b
 th h sau theo mt cách thc thay đi. Tt c các đc đim ca th h trc thng có
th đc tái xut hin  th h sau nh các quá trình sinh sn, tùy thuc vào mc đ tin
hoá ca các loài mà hình thc sinh sn ca chúng cng khác nhau. Vì vy mà mc đ
ging nhau hay khác nhau gia các th h cng rt khác nhau. Mt s đc đim có th xut
hin  phn đông các cá th, mt s khác ch thy  mt s cá th, mt s đc đim có th
xut hin  th h này hoc th h khác, nhng cng có nhng đc đim không bao gi
thy xut hin  các th h k tip, đy là các đc đim đã đc hình thành do tác đng ca
các yu t môi trng.
Mt s đc đim ch có  mt hoc mt vài cá th, th h trc ca chúng không có,
nhng các đc đim này li thng đc di truyn li cho đi sau - nhng đc đim này
thng là các trng hp bnh lý.
Vi nhng đc đim nh trên, di truyn hc có nhim v nghiên cu:
- Bn cht ca thông tin di truyn.
- S biu hin ca thông tin di truyn.
- S truyn đt các thông tin di truyn.
- Nhng thay đi ca thông tin di truyn.
Do vy di truyn hc cn phi đc trin khai nghiên cu  nhiu cp đ khác nhau:
- Mc đ phân t: ADN, ARN, Protein.
- Mc đ t bào: Cu trúc t bào, nhim sc th, các quá trình sinh sn ca t bào
(phân bào nguyên nhim, gim nhim, th tinh)
- Mc đ cá th,
- Mc đ qun th.

7
Các nghiên cu v di truyn cng có th có tính cht lý thuyt c bn (theory), và
ng dng (application) cho tng đi tng sinh vt hay cây, con mà ngi ta có th gi là
chn ging và nhân ging cây trng, vt nuôi hay chn ging cá, . .
Do vic nghiên cu di truyn din ra  nhiu góc đ hay cp đ khác nhau mà các

nhà khoa hc đã đ ra các phng pháp nghiên cu khác nhau:
1. Phng pháp hoá sinh: Phng pháp này đi sâu vào nghiên cu các mt sinh hc,
hoá hc ca c s vt cht di truyn  mc đ phân t: ADN (Axit Dezoxyribonucleic),
ARN (Axit Ribonucleic), và các protein. Nghiên cu mi liên h hay các quá trình hoá
sinh xy ra gia chúng: ADN ↔ ARN ↔ Protit. Các nghiên cu  góc đ này s giúp
chúng ta hiu rõ cu trúc hoá hc, bn cht sinh hc ca ADN, ARN và protein.
2. Phng pháp t bào hc: ây là phng pháp đi sâu vào nghiên cu cu trúc ca t
bào, thành phn ca t bào và các quá trình xy ra bên trong các thành phn y, nht là các
nghiên cu v cu trúc, chc nng hot đng ca nhim sc th, quá trình phân chia t bào,
th tinh, sinh tng hp các protein.
3. Phng pháp nghiên cu cá th: ây là phng pháp nghiên cu nhm xem xét
các biu hin ca các đc đim, tính trng trong quá trình phát trin ca cá th, t đó phát
hin ra quy lut di truyn ca các tính trng và s bin đi ca các tính trng. Qua đây
chúng ta cng bit đc quy lut đóng m ca các gen trong các giai đon sinh trng -
phát trin khác nhau ca cá th di nh hng ca các điu kin môi trng, nm đc
các quy lut này ta có th ch đng làm cho cá th có s phát trin theo ý mun phc v tt
hn cho li ích ca con ngi.
4. Phng pháp phân tích di truyn: ây là phng pháp nghiên cu vi vic t chc
cho các cá th kt hp (giao phi) vi nhau và theo dõi s biu hin ca các tính trng, ghi
chép li, x lý thng kê phân tích các s liu và kt qu thu đc đ rút ra các quy lut. ây
là phng pháp c bn đ nghiên cu các quy lut di truyn ca các tính trng. Ch có th
da vào phng pháp này mi bit đc mc đ tri, ln hay trung gian cng nh các hot
đng khác ca các gen điu khin s hình thành và phát trin ca các tính trng. Phng
pháp nghiên cu này đó làm ny sinh mt b môn mi, đó là thng kê sinh vt hc.
5. Phng pháp di truyn qun th: Các cá th sinh vt thng tn ti trong nhng
đám đông, có th là ni b ca mt dòng, mt ging, mt loài, nhng cng có th là mt
nhóm vi s lng cá th rt khác nhau. Các qun th có th có nhng quy lut riêng ca
chúng, nhng quy lut này mi đc trng cho loài, nòi, ging, dòng, . . ., mà nu ch nghiên
cu  cp đ cá th thì không có đc. Hn na, các quy lut, tính cht ca sinh vt không
th ch da vào nghiên cu trên s ít, mà mun rút ra bt k quy lut nào cng phi da

vào đám đông hay còn gi là quy lut s lng (s ln).

V phng din ng dng, di truyn hc tp trung vào các vn đ sau đây:
1. ng dng nhng c s lý lun ca di truyn đ chn la nhng phng pháp lai ti
u, phù hp vi tng đi tng c th. Vn đ này th hin  các góc đ nh đ to ra s đa
dng di truyn ca qun th chn lc, to ra ging lai có u th lai cao - s dng mt đi lai F
1
.
2. Chn nhng phng pháp chn lc hiu qu nht đ thu sn phm: T bào, dòng,
qun th, . . ., theo k hoch đã vch ra.
3. iu khin s phát trin ca tính trng đ thu hiu qu ti đa hay ti thiu ca tính
trng. iu này cn thc hin trong nhng điu kin môi trng sinh thái c th.
4. Gây ra các đt bin thc nghim, chuyn np gen to các đt bin có đnh hng
trong b máy di truyn theo k hoch và đ bo v hoc sa cha các hng hóc trong b
máy di truyn.

8
Mi quan h gia di truyn hc và các ngành khoa hc khác
Sinh vt hc, di truyn hc là các b môn khoa hc nghiên cu v s sng ca sinh
vt. S sng ca các sinh vt đã đc hình thành t bao gi, đc hình thành trên c s
nào, đu đã đc các b môn kho c hc, hoá hc da vào các phng pháp phân tích lý,
hoá, . . . đ tìm hiu v cu trúc vi mô ca các t bào. Chúng ta đã nh vào các dng c
tinh vi nh: Kính hin vi quang hc, kính hin vi đin t, các thit b phân tích đin di, sc
ký đ tìm hiu cu to ca t bào, nhim sc th, ADN, ARN và protein, . . . và đ phát
hin các quy lut di truyn ca các tính trng. Mendel đã là ngi đu tiên nh s dng
toán hc đ x lý thng kê các kt qu các thí nghim ca mình, nh đó đã phát hin ra 3
quy lut c bn ca s di truyn ca các tính trng  sinh vt và do đó đã tr thành ngi
đt nn móng cho b môn toán ng dng trong nghiên cu sinh hc: Toán thng kê sinh vt
hc (Biometry). Nhiu nhà nghiên cu ca các lnh vc khác nh vt lý, hoá hc, toán hc, .
. . cng đã đt nhng gii thng v nhng phát minh hay phát hin v sinh hc, nh gii

thng Nobel v mô hình cu trúc không gian ca ADN trong t bào ca Watson và Cric
(1962). Nhng dn chng trên đã cho ta thy mi quan h gia các b môn khoa hc khác
đi vi s phát trin ca b môn di truyn hc.
Vì vy có th nói rng, các nghiên cu v di truyn không th gt hái đc nhng thành
công trn vn nu không có s tham gia ca các b môn khoa hc khác nh: Toán hc, vt lý
hc, hoá sinh hc, t bào hc, mô phôi hc, . .

Các giai đon phát trin ca di truyn hc
Quan nim v tính di truyn và bin d  sinh vt đã rt gn gi vi con ngi thi xa
xa. Hn na, vic lai ging  đng vt và thc vt cng đã đc con ngi thc hin t
nhiu th k qua. Th nhng s hiu bit ca con ngi v di truyn hc nh mt b môn
khoa hc thc th thì li rt mun so vi nhng b môn sinh hc khác. Mc dù nm 1900
mi đc xem là nm ra đi ca Di truyn hc, song nó đã có nhng bc phát trin vt
bc và đã thu đc nhiu thành tu to ln. Phi nói rng, không phi b môn khoa hc nào
cng có th có đc nhng thành công nh vy.

Giai đon trc Mendel
Ngay t th k th V trc công nguyên, hai lun thuyt hoàn toàn mang tính cht
suy lun đã đc nêu ra, đó là s di truyn trc tip và gián tip ca các tính trng.
Hippocrate theo lun thuyt di truyn trc tip cho rng, vt liu di truyn đc thu nhn
t các phn ca c th, theo cách đó tt c các c quan đu trc tip nh hng đn các
tính trng ca th h sau. V sau, Aristote (th k th IV trc công nguyên) theo thuyt di
truyn gián tip đã bác b quan đim ca Hippocrate. Aristote cho rng, vt liu sinh sn
không đc thu nhn t các b phn ca c th, mà đc to ra t cht dinh dng, v bn
cht chúng n đnh cho s cu to nên các phn khác nhau ca c th.
Thuyt di truyn trc tip đã tn ti đc qua 23 th k. Darwin (1809-1882) chu
nh hng ca quan đim này, ông đã xây dng thuyt Pangen (pangenesis) trong tác
phm "s bin đi ca đng vt, thc vt trong nuôi trng" (1868). Theo thuyt này, mi t
bào trong c th đu to ra nhng phn t ht sc nh bé, tc là nhng chi mm
(gemmule) t các b phn trong c th chúng đc chuyn theo dòng máu đi tp trung vào

c quan sinh dc, ri đc s dng đ to nên các t bào sinh dc và t đó các tính trng
đc di truyn cho đi sau. Mi cá th đc to ra do s hoà hp đc tính di truyn ca c
b và m. Bn thân Darwin cng cho rng thuyt này hoàn toàn ging vi quan đim ca
Hippocrate. Thc ra, thuyt pangen không đc xác nhn vi bt k mt thc t nào c.

9
Song quan đim ca Darwin li rt phù hp vi quan đim đang thng tr sut thi k y
v s di truyn ca các tính trng tp nhim. Nu nh di tác đng ca các yu t môi
trng c th b bin d thì các chi mm đc hình thành do các bin d y có th cng
bin đi theo và có th di truyn li nhng bin d y cho đi sau. Tuy nhiên, ti cui th k
XIX gii khoa hc vn cha có quan nim đúng đn v tính di truyn. Không hài lòng vi
thuyt pangen, Darwin đã nhiu ln nhn mnh rng: "v quy lut di truyn và bin d chúng
ta hãy còn bit quá ít". Tic rng, trc khi công b thuyt pangen, công trình "các thí
nghim lai  thc vt" ca Mendel đã ra đi vào nm 1865 mà Darwin không bit.
Nhng thí nghim v lai  thc vt không ch có riêng Mendel tin hành mà còn cú
nhiu nhà khoa hc khác cng đã tin hành. Ví d, Koelreiter đã thu đc cây lai xa gia
hai loài thuc lá vào nm 1761, và ông đã là ngi đu tiên phát hin ra u th lai. Vào
nm 1822  đu Hà Lan, Goss đã phát hin rng khi cho t th phn, th h lai th hai b
phân ra các cá th phân ly và không phân ly. Tuy nhiên, s phát hin ra các quy lut c bn
ca di truyn qua các thí nghim lai ch thy trong công trình ca Mendel (1822-1884).
Các kt qu nghiên cu ca Mendel đc trình bày trc "Hi các nhà t nhiên hc
ca thành ph Bron" trong hai bui hp ngày 8/2 và 8/3 nm 1865. C hai báo cáo đc
công b trong mt bài dài 44 trang vi tiêu đ "Các thí nghim lai  thc vt" trong k yu
ca Hi vào nm 1866. Mendel đã chng minh s di truyn có tính cht gián đon, đc
kim tra bi các nhân t di truyn mà sau này đc gi là gen. Phát minh v đi này đã đt
nn móng cho s phát trin ca di truyn hc sau này.
Trong thi k này, di truyn hc phát trin nhanh đn mc làm cho ngi ta nghi
ng v s phát trin chm chp ca kin thc xung quang vn đ sinh sn và tính di truyn
ca sinh vt ca nhng nm trc ca th k XX. Ch khi mà De Graff (1672) phát hin
thy bung trng ca đng vt có vú đã to ra t bào trng tng t nh nhng trng chim,

thì ngi ta mi tha nhn nh hng hay vai trò ca dòng m đã đc thc hin thông
qua t bào trng. Nm nm sau đó, Levenhuc và hc trò ca ông cng đã phát hin ra trong
tinh dch có vô s các tinh trùng.
Khong 100 nm sau nhng phát hin này đã ni lên cuc tranh lun gay gt gia
nhng ngi theo hc thuyt cho rng cuc sng ca sinh vt ch sinh ra t t bào trng
ca con m, còn cht dch trong tinh dch ca con đc ch là mt cht kích thích. Ngc
li, nhng ngi theo thuyt tiu đng vt li cho rng sinh vt ch phát trin t tinh trùng
mà thôi. Mt trong nhng ngi theo thuyt tiu đng vt là Hartsoeker đã quan sát tinh
trùng qua kính hin vi, ông tin rng đã trông thy đu ca tinh trùng mt cht bé nh, b
ngoài có hình thù ging ngi, có kh nng phát trin thành ngi nu có đ điu kin.
Cn nh rng tuy cng là kính hin vi, song kính hin vi thi y còn rt thô s ch không
đc hin đi nh ngày nay. Tuy vy, tên tui ca Hartsoeker cng đã đc ghi vào trong
danh sách nhng ngi đã s dng kính hin vi đ nghiên cu nh hàng ngàn, hàng vn
các nhà nghiên cu sau này. Ngày nay, kính hin vi, đc bit là kính hin vi đin t đã giúp
chúng ta nhìn thy nhng vt nh mà trong thc t bng mt thng chúng ta không th
nhìn thy đc và không th tng tng đc.
im chung ca hai trng phái này là  ch h đu là nhng ngi đu tranh vi thuyt
tiên thành lun, thuyt này cho rng: Mt cá th mun phát trin đc thì ch cn mt yu t
kích thích nào đó. Ngay c khi Spallanzani (1729-1799), nhà sinh hc đu tiên đã chng minh
v kh nng th tinh nhân to, cng vn cha hiu đc rng đ phát trin thành c th mi thì
cn có s tham gia ca c t bào trng và tinh trùng, mc dù ông đã bit s phát trin ca t
bào trng ch có th bt đu khi có s tác đng ca mt yu t nào đó trong tinh dch. Ch đn
na đu ca th k XIX, trong sinh hc mi tha nhn thi đim quan trng ca s th tinh là

10
lúc xy ra s kt hp t bào trng và tinh trùng. Tt c các quan đim ca các nhà sinh hc v
tính di truyn cho đn cui th k XIX (ch tr công trình đc nht ca G. Mendel) đu vp
phi nhng sai lm đáng bun. Trong phn ln thi k này ni lên hc thuyt ca nhà sinh vt
hc ngi Pháp - Lamark (1744-1829) v s di truyn ca các tính trng tp nhim. Ngay c
Darwin, ngi đu tiên đã làm sáng t quá trình tin hoá ca sinh vt cng đã đa ra gi thit

tác đng ca môi trng cng có th đc tích ly và truyn li cho th h sau, do đó cng
tham gia vào s tin hoá ca loài. Các nhà sinh hc cng đã tranh lun v kh nng tích ly các
tính trng trong t bào sinh dc ca các cá th và truyn đt li cho các th h sau. n th k
XX thì trng tâm nghiên cu ca sinh hc đc chuyn sang mt vn đ hoàn toàn trái ngc,
đó là bng cách nào các thông tin di truyn cha đng trong các t bào trng đã th tinh tác
đng lên s phát trin ca c th. áng tic là nhng quan đim trên li đi lp vi hc thuyt
ca Weisman (1834 - 1914) ph nhn kh nng di truyn li cho th h sau các thng bin
soma và do đó ph nhn vai trò ca c th hay soma trong các hin tng di truyn. c bit
quan trng đi vi tính di truyn và bin d ca các t bào phôi, các t bào này cùng toàn b
phc hp ca chúng đc to thành cái gi là cht phôi. Ông cho rng c th đc to thành t
cht phôi trong các th h sau, thc cht đây ch là c ch bo đm cho tính liên tc ca c th.

Giai đon ca G. J. Mendel
Gregor Johan Mendel (1822-1884) đc sinh ra trong mt gia đình nông dân thuc
dòng h c - Slav. Lúc 11 tui ông đã theo hc trng Lipnek, nm 1834 ông hc th
dc th thao  Opava, nm 1838 ông đã chuyn sang ngh dy hc, sau đó đã tr thành
mt thy tu  mt tu vin đa phng, đng thi ông cng là mt giáo viên v vt lý và
khoa hc t nhiên  tu vin Bruno (Tip Khc c). Trong thi gian này ông đã tin hành
các thí nghim trong vn ca tu vin. Ông đã trng các loi cây khác nhau, đc bit là các
cây hoa, sau 8 nm liên tc (1856-1864) nghiên cu cho tp giao các loi thc vt khác
nhau và hoàn thành mt lot thí nghim trên 34 th đu Hà Lan vi 7 cp tính trng tng
phn, sau đó Mendel đã đc b nhim mt chc quyn hành chính, tr thành ngi có
quyn hành  tu vin, vì vy ông đã không còn nhiu thi gian dành cho nghiên cu, đây là
mt thit thòi cho khoa hc sau này. Ngi ta d đoán rng phát minh ca ông s còn to
ln hn nu đc toàn tâm toàn ý phc v cho s nghip nghiên cu khoa hc.
Công trình nghiên cu ca Mendel đã thu đc nhiu kt qu hn mi công trình
trc đó v mt đi sâu hin tng di truyn. Khi cho lai các th đu Hà Lan khác nhau, đi
vi mi cp tính trng, ông đã theo dõi các dng tng phn. Ví d, ht trn vi ht nhn,
lá mm vàng - lá mm xanh, cây đu cao - cây đu thp, . . . đ làm rõ tính di truyn đã nh
hng nh th nào. Mendel đã chn và to ra các dòng thun ca các loi đu nghiên cu

ban đu (b, m) khác nhau v 7 cp tính trng, rt may mn cho ông là các cp tính trng
ca ông đã chn đu tng phn rõ rt, trong đó có mt dng ca trng thái tri và mt
dng  trng thái ln.
Yu t th hai đm bo cho s thành công ca Mendel là ông đã s dng toán hc đ
tính toán cn thn s lng các cp đu có các đc đim tng phn nhau  các th h lai
th nht, th hai, các th h lai tip theo và đã thu đc các kt qu ht sc rõ ràng.
Cng trong thi gian này, tác phm "ngun gc các loài" ca Darwin cng ra đi đã
thu hút s chú ý ca nhà khoa hc đng thi, vì th công trình khoa hc ca Mendel đã b
lãng quên. Mãi 35 nm sau (1900) khi 3 nhà khoa hc khác nhau là De Vries  Hà Lan,
Tschermark  Áo và Correns  c, không có liên h nào vi nhau, cùng đng thi trin
khai nghiên cu tng t nh Mendel, đã phát hin ra các quy lut ging nhau v s di
truyn ca các tính trng và ging vi nhng gì mà Mendel đã phát hin và công b trc

11
đó. T nm 1865 đn nm 1900 công trình ca Mendel đã đc trích dn nhiu ln (6 ln).
T đó các kt qu nghiên cu ca Mendel mi đc công nhn và tr thành thành tu ln
lao ca xã hi khoa hc. Cng t đó các phát hin ca Mendel đc coi là quy lut c bn v
s di truyn ca các tính trng  sinh vt và m đng cho mt thi k phát trin nh v bão
ca khoa hc di truyn.

Giai đon phát trin ca di truyn kinh đin
Vào na cui th XIX nhiu phát minh v t bào hc đã góp phn làm tng s hiu
bit và sáng t các quy lut di truyn (bng 0.1).
Bng 0.1.
Nhng phát minh c bn v t bào hc  na cui th k XIX
Các nm S kin Tác gi
1838 - 1839 Hc thuyt t bào T. Schwann, M. Schleiden
1865 Các thí nghim lai  thc vt G. Mendel
1870 Mô t nguyên nhân  thc vt E. Strasburger
1879 - 1882 Mô t nguyên nhân  đng vt V. Flemming

1875 Mô t s hp nhân trong th tinh  đng vt,
thc vt
E. Van Beneden
N. Gorojankin
1883 Ra đi thut ng nhim sc th V. Valdeier
1883 - 1884 Xut hin thuyt di truyn nhân t bào B. Roox & E. Strasburger
1884 - 1887 Phát hin s phân ly ca nhim sc th L. Geizen, L. Giniar
1885 Xác đnh s n đnh ca b nhim sc th E. Van Beneden
1887 Mô t gim phân K. Rable, V. Flamming
E. Van Beneden
1900 Phát minh li các quy lut Mendel H. de Vries, E.K. Correns,
E. Tschermark

Sau khi ba nhà khoa hc Hà Lan, Áo, c (1900) đã tái phát hin ra các quy lut di
truyn ca các tính trng  sinh vt nh Mendel đã phát hin, rt nhiu thí nghim nghiên
cu đã chng minh rng, các quy lut di truyn mà Mendel đã phát hin trên đu Hà Lan
đng thi cng đúng vi các loài đng vt, thc vt khác nh: Rui dm, cá, ngô, ngi và
ngay c trên vi khun. Nm 1990 đc coi là nm khai sinh ca di truyn hc. Nhng dn
chng đu tiên v mt này là công trình ca W. Bateson (1901) thông báo cho Hi đng
Hoàng gia Luân ôn các kt qu lai gà khác nhau v hình dng mào. Thông báo này đn
nm 1902 mi đc công b nhng thc cht Bateson đã tin hành thí nghim t nm
1898, hai nm trc khi các quy lut di truyn Mendel đc phát hin li và nm 1909 W.
Bateson cho xut bn tng lun, trong đó đã dn ra 100 tính trng  thc vt và đng vt di
truyn theo các quy lut Mendel. Rõ ràng Bateson cng nh Mendel đã đi rt đúng hng.
Trong thi gian này hin tng tng tác gen cng đã phát hin. Mt công trình sau đó
na cng đã xác nhn tính đúng đn ca các quy lut di truyn mà Mendel đã phát hin, đó
là thông báo ca Geno (1902), mt nhà đng vt hc ngi Pháp. Geno đã cho lai chut
xám vi chut bch, th h th nht đ ra hoàn toàn chut xám và đn th h th hai ông
đã thu đc 198 chut xám và 72 chut bch. Nm 1901 Hugo de Vries đã đa ra thuyt
đt bin.

Ngay nhng nm đu ca th k XX đã hình thành các quan đim đu tiên v vai trò
ca nhim sc th đi vi s di truyn. Nm 1903, W. Salton công tác trong phòng thí
nghim ca giáo s Wilson (Trng i hc Tng hp Columbia) đã có nhn đnh v s
tng ng ca các nhim sc th. T. Boveri đã chng minh vai trò ca nhim sc th đi

12
vi s suy đoán A. Weismann - nhà sinh vt hc c đã nêu thuyt di truyn nhim sc
th, chính ông đã khng đnh các tính trng tp nhim không di truyn (trái vi quan đim
ca Larmak).
T nm 1911, T.H. Morgan cùng các cng s là A. Sturtevant, C. Bridge và H. J.
Muller, trên đi tng mô hình rui dm (Drosophila melanogaster) đó chính thng xây
dng nên thuyt di truyn nhim sc th. Qua đây nhng đc đim c bn đu tiên ca gen -
đn v vt cht c bn mang thông tin di truyn đó đc nêu ra. Thuyt di truyn nhim sc
th đó đa di truyn kinh đin lên mt bc phát trin mi.
Trong thi gian 20 nm sau, các nhà sinh vt hc đã chng minh: S di truyn ca các
tính trng theo kiu Mendel cng đc phát hin trên nhiu loi sinh vt khác. Nhng sau đó
ngi ta cng đã phát hin ra các trng hp ngoi l, không đúng vi t l đn gin 3:1. 
gii thích nhng ngoi l này ngi ta đó s dng đn các nghiên cu chuyên sâu đ tìm
hiu hin tng di truyn.
Nm 1920, nhà khoa hc Nga ni ting N. I. Vavilov đó thit lp quy lut "dãy bin
d tng đng", đã có đóng góp to ln trong vic phát trin thuyt bin d di truyn. Ông
cng là ngi xây dng v các trung tâm khi nguyên các ging cây trng trên th gii.
Nhng đóng góp này có vai trò quan trng trong s pht trin ca mi liên kt gia di
truyn, hc thuyt tin hoá và chn ging.
Vic pht hin ra vn đ gây đt bin nhân to góp phn đó đy mnh các nghiên
cu di truyn. G. A. Nadsson và G. S. Philipov (1925) đã phát hin nh hng ca phóng
x gây đt bin  nm bc thp, G. Muller (1927) đó chng minh hiu qu gây đt bin
ca tia Rnghen  rui dm, . .
T. Painter (1933) đó pht hin nhim sc th khng l  t bào tuyn nc bt ca
côn trùng cánh mm. Phát hin này đó đt c s cho các nghiên cu đt bin cu trúc ca

nhim sc th và lp bn đ t bào hc ca nhim sc th.
S kt hp gia phõn tích di truyn và phân tích hoá sinh đã to điu kin cho vic tìm
hiu con đng t gen ti s biu hin ca tính trng. Nm 1941, G. Beadle và E. Tatum
nghiên cu trên đi tng nm men bánh m (Neurosporra crassa) đó đa ra thuyt 1 gen - 1
enzym - 1 tính trng chng minh các gen kim tra nhng phn ng hoá sinh khác nhau.
Trong quá trình phát trin, di truyn hc đc gi là kinh đin vì nhng nguyên lý c
bn ca di truyn đó đc phát hin.  đây, phng pháp lun ca di truyn đc hình
thành, v c bn da trên c s ba tip cn nh: Phân tích di truyn, phân tích t bào,
nghiên cu quá trình đt bin. Trong sut quá trình phát trin cho ti ngày nay, nhng
phng pháp tip cn trên ngày càng đc b sung thêm các phng pháp mi, t đó càng
làm giàu thêm tri thc ca di truyn và phát trin nhng vn đ ng dng.
Gi đây chúng ta không còn ch gii hn  mc đ các nhà di truyn hc, đu bit
đc tính di truyn là do mt đn v gi là gen nm trên các nhim sc th, đc phân b
trên chiu dài ca nhim sc th và có kh nng t tái sinh. Nhiu nhà di truyn tha nhn
rng: Gen bao gm nhiu đn v di truyn di gen và đc xem nh chúng là nhng đon
có kh nng đt bin. Cui cùng nh chúng ta đu bit: Gen là mt đon ca phân t ADN
(Axit Dezoxyribonucleic). y là c mt chng đng dài mà các nhà sinh hc và các nhà di
truyn hc đã b qua thi k Gartxioker.

S phát trin ca di truyn hc phân t và k thut di truyn
Lch s phát trin ca di truyn hc luôn gn lin vi nhng tin b ca s hiu bit
v bn cht cu trúc ca các gen, cng nh s hiu bit ca chúng.

13
Nm 1944, O. Avery; Mc Leod và Mc Carty thông qua các thc nghim chuyn np
vi khun đã trc tip chng minh ADN là vt cht di truyn. S kin này đã m ra bc
phát trin mi trong di truyn hc, đó là s ra đi ca di truyn phân t.
Nm 1953, D. Watson và F. Cric đã phát minh ra mô hình không gian cu trúc ca
phân t ADN. ây là mt trong nhng phát minh ln nht ca th k XX, nó đã to ra
bc ngot mi cho s phát trin ca di truyn hc và sinh hc nói chung. T đây nhng

nghiên cu v di truyn hc phân t đc phát trin mnh, to nên nhng hiu bit mi v
c ch hot đng ca vt cht di truyn nh s tái bn, biu hin chc nng ca gen, đt
bin và tái t hp  mc đ phân t, . .
T vic xác đnh b mã đu tiên (M. Nirenberrg, J. Matthei, 1961), trong nhng nm 60
các nhà khoa hc, v c bn đã xác đnh đc toàn b 64 b ba mã hoá (codon).
Nm 1961, F. Jacob, J. Monob ln đu tiên đa ra mô hình Operon gii thích c ch
điu hoà sinh tng hp protein  vi khun (điu hoà sao mã). T đó, đó có nhiu nghin
cu đó giúp phn phát trin tri thc v c ch điu hoà hot đng ca gen.
Nhng nghiên cu v di truyn phân t không ch hn ch  vi khun và mt s vi
sinh vt khác, mà còn đi sâu tìm hiu nhng bí n trong b máy di truyn ca sinh vt bc
cao. Vn đ này đc kh thi nh có cuc cách mng v phng pháp nghiên cu (trong di
truyn phân t)  nhng nm ca thp niên 70. Bên cnh đó, s phát hin ra các plasmid,
các enzym ct hn ch, enzym sao chép ngc, . . . đc bit là s phát hin ra phn ng
chui trùng hp (K. Mullis, 1985) đã đy mnh các nghiên cu v di truyn phân t  sinh
vt bc cao và các ng dng ca nó.
T nhng nm 1970 nhiu tri thc mi trong lnh vc di truyn ra đi, VD. thit lp cu
trúc phân t ca si nhim sc th, cu trúc exon - intron ca gen và biu hin ca nó, xác đnh
cu trúc hot đng ca các yu t di truyn di đng, xác đnh trình t ca các nucleotit, mt s
vn đ v t chc gen trong genom, điu hoà hot đng ca gen, . .
Cng t nhng nm 1970, nhng can thip vào b máy di truyn ca sinh vt thc s
đã hình thành nên mt lnh vc mi gi là k thut di truyn. Nó đã giúp phn làm sáng t
c ch hot đng ca gen, đc bit là gii quyt nhng vn đ ng dng nh chn lc theo
ch th (indicator, marker) phân t, to ra các bin đi đnh hng vt cht di truyn,
chuyn np gen, . .
K thut di truyn đã kéo theo s phát trin mnh ca công ngh sinh hc, chúng đã
đem li nhiu ng dng có li cho sn xut và xã hi. Tuy nhiên, bài toán ng dng ca k
thut di truyn vn còn nhiu vn đ cn đc xem xét k lng hn.

Ý ngha ca di truyn hc đi vi vt nuôi
Di truyn hc đ cp ti nhng đn v riêng bit ca thông tin di truyn, đó là các

gen. Vì th, đim trng yu trong phng pháp lun ca nó là tính c bn và tính tng hp,
tính chính xác và c th, đng thi cng tru tng và phc tp. Di truyn hc có ý ngha
rt ln vi thc tin và đi vi các b môn khoa hc khác nh y hc, sinh hc, sinh thái và
bo v tài nguyên môi trng. Di truyn hc là phng pháp lun c bn ca tin hoá, đc
bit nó là c s ca chn ging vt nuôi, cây trng, . .
Các thành tu ca di truyn hc đc ng dng nhanh và nhiu hn c là trong lnh
vc chn và to ging. Da trên nhng lý lun di truyn c bn và di truyn chuyên khoa
ca tng đi tng sinh vt, các nhà khoa hc đó thit k - xây dng các chng trình chn
to ging bao gm các vn đ: Tìm kim, to vt liu khi đu, quá trình lai (trong loài, khác
loài) và chn lc, . . . nhm cho ra các ging cây trng, vt nuôi, vi sinh vt, . . . ci tin đ
phc v cho mc tiêu đt ra ca con ngi.

14
Xét v c bn, phát trin mt nn sn xut nông nghip hin đi, bn vng chính là
phát trin mt nn nông nghip phù hp vi điu kin sinh thái, trình đ sn xut, kh nng
đu t, . . Vn đ trng yu  đây là tin hành sinh hc hoá các quá trình sn xut thâm
canh bng con đng to ra các ging và ging lai có tim nng nng sut cao, cht lng
tt. c bit, trong điu kin các ging vt nuôi ngày càng cho nng sut cao, song li rt
mn cm vi tác đng ca môi trng, sc chng chu nói chung (nóng, lnh, mn, . . .) và
chng chu vi bnh tt nói riêng đang có xu hng gim sút thì vn đ chn to cho đc
các ging, dòng vt nuôi có kh nng chng chu cao, có sc chng bnh, kh nng min
dch cao đang là mi quan tâm ca các nhà di truyn - ging. Thit k các h thng canh tác-
h thng nuôi trng hiu qu nht nm trong cu phn chung ca h sinh thái. Ch có ng
dng các thành tu thuc các lnh vc khoa hc nh di truyn hc, hc thuyt tin hoá tng
hp, tin hoá thc vt, sinh thái, sinh lý, vi sinh vt, th nhng, khí tng, h thc vt
thy sinh và mt s khoa hc c s khác mi có th hiu bit v nhng kh nng thích ng
ca vt nuôi và nhng phng thc điu khin chúng, trên c s bo v và s dng mt
cách kinh t ngun tài nguyên thiên nhiên, nhm thu đc mt s tng trng n đnh v
nng sut và bn vng.
Trong nhng nm gn đây, tng sn lng ca nuôi trng thy sn ca nc ta đã đt

đc nhng con s đáng khích l. Lng hàng hóa thy sn xut khu ngày càng tng, thu
ngoi t nm sau cao hn nm trc. Riêng nm 2006 thu ngoi t t xut khu thy sn c đt
3,6 t USD.
Ngoài nhng nhân t v qun lý Nhà nc, ch đ chính sách, các bin pháp k thut
và đu t, yu t đt, nc, khí hu thi tit, thì ging có mt vai trò đc bit quan trng
trong vic nâng cao nng sut và sn lng nuôi trng. Các ging mi là kt qu ca vic
áp dng các nguyên lý di truyn vào công tác chn lc và lai to gia các ging.
ã t lâu, vic áp dng các nguyên lý ca di truyn hc vn đc coi là vn đ then
cht trong vic gây to và ci tin các ging. Nhng đóng góp ca di truyn hc vào vic
nâng cao nng sut và sn lng vt nuôi đc xp vào hàng th hai, sau nhng tin b đt
đc trong lnh vc thc n, qun lý và chm sóc, phòng tr dch bnh.
Mt khác, trong khong hai thp k cui ca th k XX, các kin thc và k thut
cng nh công ngh sinh hc hin đi, đc bit là trong lnh vc nuôi cy mô - t bào, sinh
hc phân t đã phát trin rt nhanh chúng. Các k thut hin đi này phát trin nhanh đn
mc khin cho các nhà chn ging cm thy khó khn trong vic la chn chúng đ áp
dng. S tr giúp ca mt s bin pháp nh vy đi vi các phng pháp chn ging
thông thng đã thúc đy quá trình chn to ra các ging mi có nhiu đc tính nông - sinh
hc quý.
Tìm hiu các quy lut ca cuc đi ca các cây trng, giúp cho con ngi hiu bit v
các cây trng đ khai thác có hiu qu các kh nng cung cp các sn phm đng vt, thy
sn, . . . phc v cho cuc sng ca con ngi. Nng sut và cht lng ca các sn phm là
mc tiêu khai thác vt nuôi ca con ngi, hiu đc bn cht di truyn ca các đc đim,
tính trng nng sut s góp phn rt quan trng vào vic làm tng nng sut và cht lng
ca các sn phm t vt nuôi. Hiu đc bn cht di truyn ca các tính trng chúng ta mi
làm cho đng vt nuôi phát huy ht tim nng di truyn, khai thác đúng thi đim và mi
đem li hiu qu kinh t cao trong sn xut.
Chúng ta cng cn hiu rõ tác đng ca các yu t ngoi cnh, vì yu t di truyn
luôn luôn chu tác đng ca các yu t ngoi cnh, nói cách khác là hai yu t này luôn có
mt s tng tác vi nhau, hiu đc mi quan h này thì ta có th vn dng đ thu đc


15
li ích, ngc li s gp phi nhng ri ro nh: Hn ch tc đ sinh trng và phát trin,
gây ra các đt bin, to điu kin cho các dch bnh phát sinh, phát trin, . .
Hiu đc các quy lut di truyn chúng ta có th vn dng chúng đ qun lý vt nuôi,
bo tn các vn gen quý, t chc lai to đ cho ra các ging lai, to ra các ging mi có nng
sut cao, hn ch các tác hi ca chúng nh: Gây ra đng huyt, suy hoá cn huyt, dn ti các
hin tng gây thoái hoá, cht, bán gây cht  cây trng.
Nh vy, khoa hc công ngh đc xem xét nh s tng hp ca nhiu tri thc khoa hc,
trong đó di truyn hc và hc thuyt tin hoá gi vai trò trng tâm và ch đo, nh đó ta có th:
Th nht, đnh hng đúng đn nhng chin lc to ging ngn hn cng nh dài
hn cho đa bàn s dng c th, giúp cho vic tìm ra nhng gii pháp thc hin hiu qu
nht, ít tn kém nht đ đt đc mc tiêu đ ra.
Th hai, điu khin s phát trin ca vt liu sinh hc  h thng canh tác c th,
nm trong cu phn có điu hoà chung ca h sinh thái, nhm đem li vic khai thác và s
dng hiu qu nht (bn vng) ngun nng lng, tài nguyên, môi trng và bo v thiên
nhiên, bo v s tin hoá sinh hc.

TÓM TT CHNG
Bài m đu nhm gii thiu vi ngi hc các đi tng hay nhim v nghiên cu,
ni dung nghiên cu, các phng pháp nghiên cu, s phát trin ca di truyn hc, mi
liên h ca di truyn hc vi các ngành khoa hc khác và vai trò ca di truyn hc đi vi
ngành nông nghip nói chung và ngành nuôi trng thy sn nói riêng.

CÂU HI
1. Hãy trình bày các đi tng nghiên cu ca di truyn hc.
2. Hãy trình bày các ni dung nghiên cu ca di truyn hc.
3. Hãy trình bày các phng pháp nghiên cu ca di truyn hc.
4. Phng pháp nào là phng pháp có tính cht ph bin hay đc ng dng nhiu
nht trong nghiên cu di truyn hc?
5. Di truyn hc có vai trò nh th nào trong s phát trin ca ngành nông nghip

nói chung, ngành nuôi trng thy sn nói riêng?


16
Chng 1
C S VT CHT CA DI TRUYN

T bào là đn v c s ca s sng  mi loài sinh vt. Nh cuc cách mng v
phng pháp nghiên cu  thp niên 60-70 (th k XX) mà t s mô t v hình thái nhim
sc th, con ngi đó khám phá ra bn cht cu trúc tin phân t ca si nhim sc th. Nó
có ý ngha to ln trong s hot hoá và vn đng ca thông tin di truyn. Các c ch phân
bào là c s ca quá trình di truyn. Các phng thc sinh sn khác nhau ca sinh vt th
hin tính đa dng trong s k tha vt cht di truyn gia các th h.
Ngi ta đã phát hin ra trong t bào có mt loi axit, mà ch yu nó đc nm trong
nhân t bào nên đc gi là axit nhân (axit nucleic). Axit nucleic gm hai loi, đó là axit
Deoxyribonucleic (ADN) và axit Ribonucleic (ARN). Hai loi axit này gi vai trò vô cùng
quan trng đi vi gii sinh vt. ADN cha hu ht các thông tin di truyn ca t bào và c
th. ADN cùng vi các ARN điu khin s hình thành và phát trin ca các tính trng 
mi c th sinh vt.

C S VT CHT DI TRUYN  MC  T BÀO
T bào là c s h tng ca mi c th sinh vt.  sinh vt bc thp mi c th ch có
mt hoc mt s ít t bào,  sinh vt bc cao c th bao gm hàng triu triu t bào. Tuy
vy, v c bn các t bào có s ging nhau nht đnh và chúng gi các chc nng c bn
ging nhau trong hot đng sng ca các c th sinh vt.

Cu to và chc nng di truyn ca t bào
Virus và th thc khun là nhng th vô bào, chúng cu to t si axit nucleic (ADN
hoc ARN) cun li nm trong v protein, không xy ra trao đi cht khí  trng thái t do.
Virus và th thc khun có kh nng phát trin và di truyn nh mt c th sng ch khi

chúng xâm nhp đc vào t bào ký ch. Th thc khun ký sinh  t bào vi khun.
Cn c vào đc đim cu trúc ca t bào  sinh vt, ngi ta chia chúng thành hai
nhóm: T bào nhân s (Procariota) và t bào nhân chun (Eucariota).

T bào nhân s (Procariota)
T bào nhân s là các t bào không có nhân hay t bào tin nhân. T bào Procriot
ngoài vic không có nhân ra thì cng không có nhim sc th, không có protein histon và
cha có các t bào quan nh ty th, lp th và th golgi.
Sinh vt nhân s bao gm vi khun và to lam. Chúng là nhng sinh vt đn bào, đó
là các t bào s khai, trong t bào nhân cha đc hình thành hoàn chnh và cha có màng
t bao bc.
Cu trúc t bào ca vi khun đin hình bao gm mt khi nguyên sinh trong đó có
th nhân phân t ADN cm li đc bao bc xung quanh bi cht nhân (nucleoplasme),
th nhân không có màng riêng. Phân t ADN có cu trúc dng vòng. Trong khi t bào
cht ca vi khun có cha các riboxom, các ty th  dng s khai gi là mezoxom (đây là
c quan nng lng ca t bào).
Trong t bào to lam, t bào cht phân hoá ra thành 2 vùng: Vùng phía trong có th
nhân, trong th nhân là si ADN đc bao quanh bi các cht nhân. Vùng phía ngoài cha
th sc lp, nó thc hin chc nng quang hp, cu trúc ca th này ging nh lc lp. T
bào cht ca to lam cng cha các riboxom, các ty th dng s khai thc hin chc nng
nng lng.

17
Trong các loi vi khun, cu trúc th nhân ca trc trùng đng rut (Escherichia
coli) đc nghiên cu k hn c. B máy di truyn ca nó là mt si ADN dng vòng, có
đ dài ti 1mm bao gm 4 x 10
6
đôi baz, cha khong 1500 gen. Trong th nhân, si
ADN đc t chc di dng các cp co xon, xp cun li to nên vài chc di bn gi là
các tiu phn (các domen), chúng đc kt gi xung quanh khi protein và ARN (hình

1.1). S kin trúc theo kiu tiu phn xon ca nhim sc th E. coli đm bo cho s dui
xon có th xy ra theo tng tiu phn.
Bên cnh th thc khun và virus, vi khun là đi tng rt thun li cho vic nghiên
cu di truyn phân t.










Hình 1.1. S đ cu trúc si nhim sc th ca E.coli. Bên cnh siêu xon, s cun
xon ln hình thành di dng các tiu phn (trong hình v ch trình bày 15 tiu phn).
S m xon do to khía đt có th xy ra  tng tiu phn.

T bào nhân chun (Eucariota)
T bào nhân chun là các t bào  đng vt, thc vt bc cao, chúng có đy đ các b
phn ca mt t bào bình thng nh màng, nhân, t bào cht và các ni bào quan (hình 1.2).














Hình 1.2.
Cu trúc và các thành phn ca t bào nhân chun

Cu to ca t bào  đng vt, thc vt bc cao v c bn là ging nhau, ch có mt s
khác nhau đó là t bào thc vt có thành cng bng cellulose. T bào cht cha nhiu riboxom
nm trong mng li ni cht phc tp. Trong t bào cht có cha nhiu bào quan khác nh:
Ty th và lp th, chúng là nhng bào quan có cha ADN cu trúc dng vòng (ging nh  vi
khun) - có kh nng t tái bn. Ty th là c quan cung cp nng lng ca t bào. Lp th ch
có  t bào thc vt, trong đó lc lp là c quan quang hp ca t bào. Nhóm bào quan th hai
không có kh nng t tái bn, bao gm lyzoxom, th golgi, không bào, . .

18
Nhân t bào và vai trò ca nhân t bào trong di truyn
Nhân t bào thng nm  khu vc trung tâm ca t bào, nó gi vai trò quan trng là
điu hoà mi hot đng sng ca t bào nh cm ng, trao đi cht, sinh trng, phát trin
và sinh sn.
Trong giai đon gian k, nhân ca t bào có dng tròn hay elip, chim khong 10-
20% th tích ca t bào. Nhân có 3 thành phn chính:
- Màng nhân thuc dng màng sinh hc kép, có cac l thông vi t bào cht, có tính
cht bán thm. Tin màng nhân thng tích nhiu đin tích dng (trái vi đin tích âm có
nhiu  màng t bào).
- Dch nhân là mt cht dch dng keo, có đ nht thp hn so vi đ nht ca bào
cht. Dch nhân là ni din ra nhiu hot đng chc nng ca axit nucleic.
Trong dch nhân có nhiu axit amin, protein enzym, mui khoáng, . . Dch nhân là
ni cha nhim sc th, tiu hch.
Cht nhim sc (chromatin) là thành phn ch yu ca nhân, đây là vt cht di truyn

ca t bào. Cht nhim sc bt màu mnh khi nhum màu bng các thuc nhum kim tính.
Di kính hin vi  giai đon gian k thng quan sát thy khi cu trúc chung (dng hình
ht hay hình si) ca cht nhim sc. ó là các si nhim sc th  trng thái dui xon.
• Tiu hch: Trong giai đon gian k, tiu hch là thành phn bt màu, hin rõ hn
các thành phn khác. Bình thng trong nhân có mt tiu hch, him khi có nhiu hn. Khi
t bào phân chia thì tiu hch bin mt vào cui tin k và đc khôi phc tr li  mt k.
 tiu hch có đon nhim sc th đi qua, đon y gi là vùng t chc tiu hch. on
này hu nh luôn  trng thái chc nng,  đây cha nhiu bn gen ARN riboxom. Tiu hch
là trung tâm quan trng sn xut ra các ARN riboxom cho t bào.
Nhng phân tích v hin vi và hoá t bào cho thy, tiu hch đc cu to t các
thành phn sau: Các phc hp ribonucleoprotein dng ht, ribonucleoprotein dng si, các
protein không đnh hình có cu trúc bc bn, si chromatin (đon nhim sc th đi qua tiu
hch). Cu trúc này th hin chc nng ca tiu hch - là ni to nhiu ARN cho t bào.
 chng minh cho vai trò ca nhân đi vi t bào sng, nm 1948 Tener đó tin
hành thí nghim trên Amip, ông đã dùng ch tht Amip làm hai phn, mt phn có cha
nhân và mt phn không cha nhân. Kt qu là phn có nhân tip tc sng, phát trin và
sinh sn ra Amip mi, phn không có nhân ch tn ti đc mt thi gian ri cht. iu
này chng t rng nhân cn thit cho s sng, trao đi cht, sinh trng, phát trin và sinh
sn ca Amip.
Hemeling đã làm thí nghim trên hai loài to bin là Axetabularia mediteranea, chúng
là loài to có chiu cao khong 5cm, có r, thân, lá gi và có tán hình đa. ây là loi thc
vt mà toàn b c th là mt t bào duy nht (đn bào). Ông đã ct ngang thân to làm hai
phn, phn gc có cha nhân và phn ngn không cha nhân, sau đó đa c hai phn ngâm
vào nc bin. Kt qu là phn gc ca to tip tc sinh trng, phát trin và tái to lá mi
và sinh sn; phn ngn không có nhân ch sng đc mt thi gian, không có kh nng tái
to gc r mi và cht đi. Nu ct thân to bng 2 lát ct - chia to làm ba phn, thì phn thân
 gia có kh nng tái to lá hình đa ch mt ln và sau đó cng b cht.
 mt loài to khác (Acetabularia grenulata) có tán x thùy, ngi ta đã làm thí
nghim ly mt đon thân ca loài to này ghép lên thân ca mt loài to khác (A.
mediteranea) thì to ghép s hình thành tán mi hình đa mc dù có cha đon thân ghép

ca to A. gremulata và ngc li nu đem đon thân ca to A. mediteranea ghép lên gc
ca A. grenulata thì tán ca cây to ghép s có hình x thùy.

19
Trên c s các thí nghim này tác gi đó gii thích rng, nhân  gc ca to đó sinh
ra mt cht nào đó cn thit cho vic hình thành tán hình đa hay x thùy. Cht này phân
tán theo thân v phía trên và kích thích s sinh trng ca lá.
Nh vy trong nhân cha thông tin đc bit xác đnh hình dng ca tán hình đa hay
x thùy tng ng và nh hng mnh lên đon thân ghép.















Hình 1.3.
Thí nghim chng minh tng quan gia nhân và t bào cht,
tán lá ca Acetabularia ghép đc phc hi do nh hng ca nhân.

Nhim sc th và vai trò ca nhim sc th trong di truyn
Nhim sc th là thành phn rt quan trng nm trong nhân t bào.  các loài đng

thc vt khác nhau thì s lng nhim sc th trong nhân t bào có khác nhau (bng 1.1).

Bng 1.1. S lng nhim sc th trong t bào ca mt s loài sinh vt
Loài 2n Loài 2n
Cá chép (Ciprinus carpio) 104 Ngô (Zea mays) 20
u Hà Lan (Pisum sativum) 14 Ln (Sus crofa) 38
Nga (Equinus caballus) 24 La (Equs asinus) 62
Bò (Bos indicus) 60 Vt nhà (Anas platyryncha) 80
Rui dm (Drosophila melanogaster) 8 Ngi (Homo spien) 46

S lng nhim sc th trong t bào ca mi ging, loài là tng đi n đnh trong quá
trình sinh trng và phát trin, n đnh và đc trng cho ging, loài t th h này qua th h
khác. Vì vy mi khi có s thay đi v s lng nhim sc th trong nhân t bào là đó có
mt bin d xut hin và do đó dn đn nhng thay đi v đc tính sinh lý, sinh hoá, hình thái
ca c th và có th làm xut hin nhng d tt. VD.  ngi b bnh Down cp nhim sc
th th 21 thay vì có 2 chic đó có 3 chic.
Trong nhân t bào các nhim sc th thng đc sp xp  nhng v trí nht đnh và
s sp xp này cng đc trng cho ging, loài. Ngi ta có th làm tiêu bn t bào và dùng
máy chp nh trên kính hin vi đ chp li hình nh v s phân b ca các nhim sc th
trong nhân t bào ta s đc mt bc nh v b nhim sc th trong nhân t bào ca mt
loài đc gi là kiu nhân (Kariotype, hình 1.4., 1.5. và 1.6.).



20










Hình 1.4.
Kiu nhân ca đu nga (Visia faba), 2n = 12.

Ngi ta cng có th v li các cp nhim sc th vi s sp xp theo trt t ca
chiu dài t cao đn thp và đánh s các cp th t theo trt t này. Bc tranh nh vy
đc ta gi là nhân đ (Kariogram, hình 1.5 và 1.6.).










Hình 1.5.
nh chp b nhim sc th  ngi.
Hình 1.5. Trái - kiu nhân (Kariotyp), phi-nhân đ (Kariogram)  ngi










Hình 1.6.
nh chp b nhim sc th rui dm

Hình 1.6. B nhim sc th và kiu nhân (Kariotyp)  rui Dm

S lng nhim sc th trong nhân t bào không có ý ngha trong vic gii thích các
nc thang tin hóa ca các loài, mà phi da vào bn cht cu to ca nhim sc th hay
nói cách khác là da vào cu to - thành phn ca các gen trên nhim sc th. Tt c các
nhim sc th trong nhân t bào ca mt loài lp thành mt b nhim sc th ca loài đó.
B nhim sc th trong t bào thng (soma) đc gi là lng bi và ký hiu là 2n.
Trong t bào sinh dc chín (giao t đc và giao t cái) s lng nhim sc th ch còn li
bng 1/2 so vi t bào soma và vì vy đc gi là đn bi (n).
Trong b nhim sc th ca đng vt gm có 2 loi: Các nhim sc th thng và các
nhim sc th gii tính hay cng gi là nhim sc th sinh dc. Các nhim sc th thng

21
(autosome) đc ký hiu là A và trong các t bào bình thng chúng thng có s lng là
2n - 2 chic. Các nhim sc th gii tính trong các t bào soma thng có 2 chic và
thng đc ký hiu là X, Y và vì vy b nhim sc th sinh dc trong t bào thng có
th là XX hoc XY. Trong các t bào sinh dc chín s lng nhim sc th gii tính cng
ch còn li 1/2 so vi t bào soma, có ngha là ch còn li mt chic hoc là X hoc là Y.
C th có cp nhim sc th gii tính là XX thì đc gi là c th đng giao t và c th
có cp nhim sc th gii tính là XY thì gi là c th d giao t.

Hình thái và cu to ca nhim sc th
 trung k ca quá trình phân bào nguyên nhim do các nhim sc th có mc co
xon ln nht nên có th quan sát đc rõ nht v cu trúc và hình dng. Các hình nh sau
đây s cho thy hai đc đim này ca nhim sc th (hình 1.7).



















Hình 1.7.
Cu trúc và hình dng ca nhim sc th
a) S đ chung, b) Các dng hình ca NST: 1,7 - dng cân; 2 - dng lch;
3, 4, 5 - tâm đng rt lch; 6 - dng gy; 8 - NST có eo th cp; 9 - NST có th kèm

Trên chiu dài ca nhim sc th có mt eo gi là eo s cp, chia nhim sc th thành
2 vai khác nhau. Eo s cp có cha tâm đng ca nhim sc th. Tùy thuc vào v trí ca
tâm đng mà nhim sc th có hnh dng khác nhau, nhim sc th có tâm  gia gi là
nhim sc th cân tâm (V cân), tâm lch (V lch), tâm  cn mút (ph tr), tâm  mút (hình
gy). Mt s nhim sc th có eo th cp cha t chc hch nhân và phn cui gi là th
kèm. Trong nhân t bào ca mt loài các cp nhim sc th khác nhau thì có hình thái và
kích thc khác nhau. Ví d, các nhim sc th  ngi thì cp nhim sc th s 1 có đ

dài 10 μm và cp s 22 ch dài 2,6 μm.
Trong nhim sc th thì tâm đng là mt vùng quan trng, nó có ý ngha ln trong
phân bào, là ni đính vào các si t vô sc đ nhim sc th tách ra và chy v hai cc ca
t bào. Tâm đng có kin trúc đc đáo, là mt khi ADN - protein bn vng. ADN  tâm
đng ca nhim sc th nm men có đ dài khong 220-250 đôi baz. Nhiu nghiên cu
cho thy,  sinh vt nhân chun bc cao, vùng tâm đng có nhiu ADN thuc dng kin
trúc trùng lp bi s cao.

22
Trong mi nhim sc th có 2 si bt màu và đc gi là si nhim sc (cromatid).
Trên các si nhim sc có các ht bt màu và đc gi là ht nhim sc (cromomer). Thành
phn ch yu ca nhim sc th là ADN và protein histon, ngoài ra trong nhim sc th còn
có mt ít ARN và các protein khác.
Trong nhim sc th có nhiu loi protein không Histon. Chúng bám vào phân t ADN
và có nhiu chc nng khác nhau nh: Các protein cu trúc đ t chc ADN trong nhân, các
protein enym đ xúc tác cho các phn ng nh tng hp ADN, các protein điu chnh hot
đng ca ADN và các loi ARN, nh:
- Polymeraza 1: Liên kt vi ht nhân, có trng lng phân t t 500.000- 700.000,
đòi hi s có mt ca ion Mg
++
hoc Mn
++
đ hot đng và làm nhim v xúc tác cho quá
trình tng hp mARN.
- Polymeraza ARN II: Có  trong cht nhân, có trng lng phân t 700.000, đòi hi
s có mt ca ion Mn
++
đ hot đng và làm nhim v xúc tác cho qu trnh tng hp mARN.
- Polymeraza ARN III: Có  trong cht nhân, làm nhim v xúc tác cho quá trình
tng hp tARN và rARN 5S.

Trong nhim sc th cng tìm thy mt s thành phn khác nh các ion Ca
++
, Mg
++
,
photphat và lipit.








Hình 1.8.
Nhim sc th khng l trong tuyn nc bt rui dm cái
và so sánh nhim sc th khng l vi nhim sc th thng

S khác nhau ca các thành phn nói trên trong các nhim sc th đó cu to nên hai
vùng nhim sc th: Nhim sc th hot đng (nhim sc th thc) và nhim sc th không
hot đng (d nhim sc th). Ngày nay ngi ta chú ý nhiu đn s sp đt ca phân t Histon
theo chiu dài ca ADN và vai trò ca chúng trong cu trúc ca nhim sc th. ADN và các
protein liên kt cht ch vi nhau to nên si cromatin có t chc cao vi các đn v t chc là
nucleosom.
Khi nhum màu ta s thy nhim sc th có nhng vùng bt màu đm và có nhng vùng
bt màu nht. Vùng bt màu đm gi là d nhim sc (heterocromatin) và vùng bt màu nht
gi là nhim sc thc (eucromatin). Ngi ta cho rng, vùng nhim sc thc là do nhim sc
th dui xon và có cha các gen đang hot đng, còn vùng d nhim sc là do nhim sc th 
trng thái xon mnh, có đ lp li ca các nucleotid cao và cha ít gen hot đng.
Nucleosom là đn v ca si cromatin. Ht nucleosom là mt phc hp ca ADN vi

Histon, có dng hình đa, có đng kính khong 110
0
A. Mi nucleosom cha 8 phân t
bao gm 4 loi: H
2
A, H
2
B, H
3
và H
4
. Mi loi gm 2 phân t xp thành 2 lp. Các phân t
Histon to thành lõi ca nucleosom. Mi phân t Histon cha khong 102-135 axit amin.
Trong t bào ca mt s t chc và c quan, nhim sc th có kích thc tng vt và
hình dng bin đi. VD. nhim sc th trong noãn bào s cp ca đng vt có xng sng
có kích thc đn 800 μm và to thành dng bàn chi đèn. Ngi ta cho rng, các t bào có
cng đ trao đi cht cao, nhim sc th dui xon cc đi và tng hp nhiu ARN. Mt
dng nhim sc th khng l khác có trong tuyn nc bt ca u trùng rui dm (hình

23
1.8)  giai đon mun do ADN đó đc tng hp nhng li không phân ly đã to nên
nhim sc th khng l 1.000-2.000 si nhim sc th.
Nhim sc th khng l bao gm cp nhim sc th tng đng tip hp vi nhau, vì
th rt thun li cho vic phát hin các đt bin v cu trúc nhim sc th.
 noãn bào ca nhiu loài đng vt (VD lng thê, cá, bò sát, chim), ngi ta đã
quan s thy mt dng nhim sc th có cu trúc đc bit - dng chi đèn (hình 1.9). Ti
các vùng xác đnh, các si nhim sc th dui xon mnh, vn thành các vùng ln xung
quanh trc ca nhim sc th. Hin tng này liên quan đn hot tính trao đi cht  mt
giai đon phát trin cá th, nh liên quan đn s tng cng tng hp mt lng rt ln các
ARN riboxom cung cp cho nhu cu ca t bào.













Hình 1.9.
a- Hình nh nhim sc th bàn chi đèn trong noãn bào s cp ca cóc, thy rõ
trc chính t đó to ra các nút. b- s đ chi tit nh a, trong đó thy rõ
các nt chính là các ht nhim sc. Phân t ADN nm trên nhim sc th.
Các vùng đen cho thy s phân b quá trình sinh tng hp ARN trên
các nút ca nhim sc th kiu bàn chi đèn (theo J. Gal).

Nhim sc th là mt cu trúc có s bin đi v hình dng trong chu k t bào, kin
to t si ADN và các phân t protein, . . Nh vy, nó là mt cu trúc phc tp  góc đ
hoá hc cng nh vt lý. Vic nghiên cu cu trúc tinh vi ca nó đã gp không ít khó khn.
Rt nhiu nhà khoa hc cng ch dng li  s mô t cu trúc hình thái ca nhim sc th,
còn cu trúc tinh vi ca nó mi  mc đ gi thit. Nh có cuc cách mng v phng
pháp nghiên cu di truyn phân t mà vn đ cu trúc trên phân t ca si nhim sc đã
đc làm sáng t.
 t bào ca các sinh vt nhân chun, mt si nhim sc th cha mt si ADN rt
dài, VD. mt si nhim sc th ln  rui dm cha phân t ADN dài ti 6,5 x 10
7
cp

baz, có chiu dài tng đng khong 18mm. B nhim sc th đn bi (n = 23) ca
ngi cha khong 3 x 10
9
đôi baz, có đ dài tng cng khong 1m. Mi nhim sc th
bình quân dài khong 4cm.  trung k nhim sc th dài khong 4μm, nh vy phân t
ADN cun gp ngn li khong 10
4
ln.
Phân t ADN kin trúc vi các thành phn khác to nên si nhim sc. Các phân tích
cho thy, ngoài ADN si nhim sc còn cha các protein, ch yu là các protein histon, các
ARN (gi là các ARN nhân).
Phân tích thành phn si nhim sc ca t bào chóp r đu đã thu đc kt qu v tng
quan ca các nhóm cht nh sau: ADN - 36%, ARN - 12% và các protein là 46-48%.



24
Cu trúc c bn ca si nhim sc
Thành phn c bn ca si nhim sc là: Phân t ADN kin trúc vi các protein
histon. Các phân tích cho thy, sau khi tách lc, si nhim sc th có cu trúc nh chui
ht đu đn (hình 1.10). Các ht này chính xác là các phân t histon cm li, ADN cun
vào các ht. Các ht này có tên là nucleosome, cu to t 8 phân t histon:  tâm gm 2
phân t H
3
và 2 phân t H
4
to thành mt t th,  bên gm 2 phân t H
2
A và 2 phân t
H

2
B c tp hp hình thành là mt th tâm, có đng kính khong 10mm.














Hình 1.10.
S đ cu to b tám ca ht nucleosome. Phân t ADN cun 1,75
vùng xung quanh ht. Histon H
1
nm  đon ADN ni n đnh gia các ht.

Các ht nucleosome to nên các khuôn đ phân t ADN cun vào theo 1,75 vòng 
mi ht, ng vi đ dài khong 145 cp baz. on ADN ni gia 2 ht có đ dài rt bin
đng, khong 20-100 cp baz (cng có khi dài hn). Gia 2 ht đc n đnh bi mt
phân t H
1
. Các phân t Histon H
1
gi vai trò đc bit trong vic gi n đnh cu trúc ca

chui ht. Khi có tác đng ca các yu t vt lý, hoá hc, s đt si ADN thng xy ra 
khong cách gia 2 ht. Kích thc ca ht nucleosome (có cun si ADN) có th bin
đng  các loài khác nhau và  các mô khác nhau ca c th đa bào.
Nh vy, chui ht đc hình thành do s cun ca si ADN vào các ht nucleosome
gi là cu trúc c bn ca nhim sc th (hay cu trúc bc I ca si nhim sc th). Kt qu
ca cu trúc này đó làm cho si ADN ngn đi 7 ln.
Nhim sc th cha mt si ADN rt dài. Câu hi đt ra là: Theo sut chiu dài ca
si ADN, kt cu theo kiu chui ht là mang tính sp xp đu đn ca nucleosome hay
mang tính cht ngu nhiên? Vn đ này cn có các thc nghim đ làm sáng t thêm. 
đây ta có th đa ra nhn xét rng: T chc v sp xp các hot đng không kép đu sut,
mà thng có s giãn cách các ht (ngt các đon ngn)  nhng vùng nào đó ca si.
Tính cht này không có ý ngha v chc nng hot đng di truyn (tc là nó không nói lên
rng  đon ADN không có ht nucleosome là có các gen hot đng mnh). Nhìn chung,
nhng đon nhim sc th không cha các ht nucleosome không phi là trng hp quá
him và chúng khác nhau  các đi tng khác nhau.

Chu k t bào và phân bào nguyên nhim
Chu k t bào là mt vòng khép kín ca t bào t mt ln phân chia nguyên nhim
này đn mt ln phân chia nguyên nhim lin k sau đó.

×