Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (131.35 KB, 4 trang )
Củ gừng gió trong điều
trị xơ gan
Gừng gió ngày càng được nhiều bệnh nhân xa gần trong cả nước tìm để
điều trị bệnh xơ gan cổ trướng. Khi dùng gừng gió phải có sự chỉ dẫn
nếu không, rất dễ nhầm với các cây ngải, nghệ đen, nghệ vàng, riềng
Nhận diện cây gừng gió
Vào năm 2000, khi hay tin ông Nguyễn Văn Q., sinh năm 1938, ở phường
Quang Trung, TP Quy Nhơn, tỉnh Bình Định bị bệnh xơ gan cổ trướng đơn
thuần (bụng to như bụng phụ nữ mang thai tháng thứ 8, bè, da niêm mạc
vàng nhạc xanh) hết bệnh, chúng tôi rất ngạc nhiên vì đây là trường hợp hy
hữu. Qua tìm hiểu được biết ông Q. chữa được bệnh xơ gan cổ trướng bằng
cây mai gan và theo ông, đã điều trị xơ gan cổ trướng bằng cây mai gan
không được uống rượu bia, phải ăn nhạt ít muối mắm.
Tôi tìm đọc sách, tài liệu về cây, con thuốc Nam dược của giáo sư, tiến sĩ Đỗ
Tất Lợi và của nhiều tác giả khác viết về cây thuốc Việt Nam nhưng không
sao tìm ra được lai lịch cây mai gan. Qua tìm hiểu từ thực tế được biết đồng
bào dân tộc miền núi gọi cây mai gan là cây ngải xanh. Lật lại tài liệu có cây
ngải xanh là tên khác của cây gừng gió (trang 368, Những cây thuốc và vị
thuốc Việt Nam của GS - TS Đỗ Tất Lợi, NXB Y học, 2004)
Gừng gió còn có tên khác: riềng gió, ngải xanh, ngải mặt trời, riềng dại;
khuhet phtu, brateal, vong atic (Campuchia); ginembrefou (Pháp), phong
khương, khinh keng (Tày), gừng dại, gừng giềng. Tên khoa học: Zingber
zerumber (L) sm, thuộc họ gừng: Zingiberaceae. Cây cao từ 1 - 1,3m, thân rễ
dạng củ phân nhiều nhánh, lúc củ non có màu vàng thơm. Củ càng già càng
to, chắc; trong ruột có màu vàng, có mùi thơm ngọt, dễ chịu. Lá mọc xếp
lớp, không cuống, thuôn dài đầu nhọn, phía trên màu xanh lục, hơi nhạt ở
phía dưới; bẹ nhẵn, trừ phía trên có lông ; cụm hoa dài 30 - 60 cm, phủ đầy
vẩy, mép có mang lông hoa hình trứng mọc thẳng từ thân rễ thường có màu