Tải bản đầy đủ (.pdf) (2 trang)

Soạn bài kiểm tra về truyện (ngắn nhất)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (107.9 KB, 2 trang )

Soạn bài: Kiểm tra về truyện (ngắn nhất)
Mục lục nội dung
• Soạn bài: Kiểm tra về truyện (ngắn nhất)
Soạn bài: Kiểm tra về truyện (ngắn nhất)


Soạn bài: Kiểm tra về truyện (chi tiết)

Câu 1,2 (trang 155 sgk Ngữ Văn 9 Tập 2)
Đã làm ở phần ôn tập truyện bài 30
Câu 3 (trang 155 sgk Ngữ Văn 9 Tập 2)
Những điểm nổi bật đáng chú ý của các nhân vật chính trong mỗi truyện :

Nhĩ

Ba cô gái Phương Định, Nho, Thao

Thời trẻ, Nhĩ ngao du khắp thiên hạ, anh
đã đặt chân đi khắp mọi miền để đến cuối
đời lại bị căn bệnh hiểm nghèo. Cũng
chính vì bị bệnh nên Nhĩ nhận ra cái hồn
nơi chôn rau cắt rốn, chốn quê hương mà
cả cuộc đời anh chưa một lần đặt chân
đến.

Đại diện cho lớp trẻ thanh niên xung
phong ngày đêm làm nhiệm vụ, dẫu
gian khó thì vẫn giữ trọn sự trong sáng,
hồn nhiên và lạc quan của tuổi trẻ

Ơng Hai



Tình u làng q ln
song song tồn tại cùng
tình u nước và niềm
tin cách mạng

Câu 4 (trang 155 sgk Ngữ Văn 9 Tập 2)
Có lẽ chính những ngày đau đớn nhất lại là những ngày Nhĩ được sống thêm lần nữa bởi lẽ anh
đã nhìn rõ được hình ảnh của quê hương. Lần đầu tiên Nhĩ đưa mắt, thả hồn theo sắc, theo hương
của những đóa hoa đang bung tỏa ngồi kia. Khung trời mở ra trong tầm mắt của Nhĩ như cao


hơn, xanh hơn, xa hơn như chính tầm tay với của Nhĩ với giản dị của cuộc sống bây giờ. Bãi bồi
phù sa lâu đời ở bên kia sông Hồng dưới những tia nắng sớm đầu thu đang phô ra “một thứ màu
vàng thau xen lẫn với màu xanh non” màu sắc thân thuộc quá như da thịt, hơi thở của đất màu
mỡ". Khung cửa sổ be bé đã mở ra một thế giới to to, thế giới của nhịp sống hối hả, thế giới của
cảnh và tình, một thế giới đáng sống khiến Nhĩ thấy lòng bâng khuâng đến lạ. Anh đã nhìn thấy
sự sống, cảm nhận nhịp sống hối hả, ô cửa sổ không chỉ mở ra ánh sáng của thiên nhiên mà cịn
lóe lên ánh sáng trong chính trái tim Nhĩ. Khi cuộc đời đã đi quá nửa Nhĩ mới nhận ra hồn quê
bình dị đã gắn bó với anh suốt chặng đường đời, Nhĩ đã thờ ơ với cái đẹp thân thương nhất, giản
dị, mộc mạc nhất để nhận lại là nuối tiếc không nguôi. Cái ồn ã, sự vật lộn giữa dòng chảy thời
gian đã khiến con người ta thờ ơ, lạnh nhạt. Hay tại bởi vơ tình? Dường như, chính Nhĩ và cuộc
đời của anh đã gửi gắm một bài học chân thực nhất, nhắc nhở trái tim, khối óc và lí trí đừng mải
mê những gì mơ hồ mà sống hết mình với đơn sơ, mộc mạc của hạnh phúc thường ngày.



×