Tiếp cận chi trả dịch vụ sinh thái trong bảo vệ rừng ngập mặn
ThS.Hoàng Nhất Thống
Tổng cục Biển và Hải đảo Việt Nam
CN.Lê Tuấn Hương
Kiểm toán nhà nước khu vực X
Rừng ngập mặn (RNM) là hệ sinh thái nhiệt đới đặc trưng, hình thành trong vùng triều cửa
sông - nơi giao thoa giữa biển và lục địa. RNM có vai trò đặc biệt quan trọng đối với vùng ven
biển bởi các chức năng sinh thái và giá trị kinh tế của chúng. Ở Việt Nam, RNM chủ yếu tập trung
tại các tỉnh ven biển thuộc đồng bằng sông Cửu Long, TP. Hồ Chí Minh, Quảng Ninh và các tỉnh
ven biển châu thổ sông Hồng. Do nhiều nguyên nhân khác nhau, RNM ở Việt Nam đã bị suy giảm
nghiêm trọng, năm 1943 co 408.500 ha, đến năm 2006 đã bị suy giảm chỉ còn 209.741 ha.
Trong những năm gần đây, chi trả dịch vụ hệ sinh thái rừng nói chung và RNM nói riêng đã
được một số nước tiếp cận. Bởi lẽ các dịch vụ hệ sinh thái RNM được coi như phương tiện kết nối
môi trường trên cạn và môi trường biển, tạo ra sự thích nghi về cơ chế tài chính giữa địa phương
và quốc tế. Từ những kết quả bước đầu của chính sách thí điểm chi trả dịch vụ môi trường rừng
(PFES) được thực hiện tại Lâm Đồng và Sơn La (theo Quyết định số 380/QĐ-TTg ngày 10/4/2008
của Thủ tướng Chính phủ), kết quả giai đoạn 1 của Dự án hợp tác kỹ thuật Đức -Việt "Quản lý
nguồn tài nguyên thiên nhiên ven biển tỉnh Sóc Trăng" cũng như kinh nghiệm của các thỏa thuận
thí điểm về bảo tồn biển để thực thi chi trả các dịch vụ hệ sinh thái (PES) tại Inđônêxia cho thấy,
Việt Nam cần tổ chức thí điểm chương trình chi trả dịch vụ hệ sinh thái RNM. Để tổ chức thí điểm
chương trình chi trả dịch vụ hệ sinh thái RNM, đòi hỏi phải giải quyết tốt các bước sau:
Xác định vùng thí điểm và triển vọng chi trả hệ sinh thái RNM. Đây là bước khởi đầu của
chương trình thí điểm chi trả dịch vụ hệ sinh thái RNM. Vì vậy, phải xác định vị trí sẽ chi trả hệ
sinh thái RNM ở đâu, diện tích là bao nhiêu, thời gian thí điểm chương trình kéo dài trong bao lâu.
Tiếp đó, xác định đối tượng cung cấp cấp dịch vụ (người bán) và triển vọng đối tượng chi trả dịch
vụ (người mua). Theo đó, đối tượng được nhận tiền chi trả dịch vụ hệ sinh thái RNM là chủ rừng
của các khu rừng có cung ứng dịch vụ hệ sinh thái RNM; Các tổ chức, hộ gia đình, cá nhân, cộng
đồng dân cư có hợp đồng nhận khoán bảo vệ RNM ổn định lâu dài với các chủ RNM là tổ chức
nhà nước. Đồng thời, chương trình thí điểm cũng phải xác định giá trị hệ sinh thái RNM. Đó là
xác định giá trị giảm thiểu và thu lợi từ tín chỉ cácbon đối với RNM; Giá trị bảo tồn vùng đất ngập
nước; Giá trị bảo tồn các loài, sinh cảnh các loài và bảo tồn đa dạng sinh học; Giá trị bảo vệ xói lở
bờ biển...
Xác định nguồn chi trả dịch vụ hệ sinh thái RNM. Sau khi xác định vùng thí điểm và triển
vọng chi trả hệ sinh thái RNM, chương trình thí điểm phải xác định các nguồn chính để chi trả cho
các dịch vụ hệ sinh thái RNM với những loại hình dịch vụ nhất định.
Đối với các giá trị cảnh quan của RNM thì các công ty du lịch sinh thái có sử dụng dịch vụ
phải có trách nhiệm chi trả. Họ thực hiện chi trả để được quyền vào RNM, quan sát đời sống động
thực vật trong RNM; Săn bắn hoặc câu cá ở những khu vực cho phép.
Đối với các giá trị đa dạng sinh học của RNM thì tổ chức nghiên cứu khoa học sử dụng dịch
vụ có trách nhiệm chi trả. Họ thực hiện chi trả để được quyền thu thập, thí nghiệm và sử dụng
nguồn gen của các loài trong RNM; Thu thập mẫu và tiến hành đo đếm trong những khu vực RNM
được cho phép.
Đối với giá trị bảo vệ đê điều, chống xói lở bờ biển của RNM thì ngân sách nhà nước chi trả
trích từ nguồn tài chính dành cho tu bổ đê kè, thực hiện Chương trình mục tiêu quốc gia ứng phó
với biến đổi khí hậu, kế hoạch bảo vệ và phát triển rừng giai đoạn 2011-2020, Đề án phục hồi và
phát triển RNM ven biển giai đoạn 2008 -2015 và từ các chương trình, dự án liên quan.
Đối với giá trị bảo tồn RNM, giảm thiểu và thu lợi từ tín chỉ cácbon của RNM thì cần đến sự
hỗ trợ của Chính phủ.
Ngoài ra, nguồn chi trả cho các dịch vụ hệ sinh thái RNM cần huy động sự đóng góp của các
cơ sở sản xuất công nghiệp trong khu vực thí điểm, tài trợ của các nước, các tổ chức quốc tế trong
và ngoài nước.
Xác định các bên trung gian trong chương trình thí điểm chi trả dịch vụ hệ sinh thái RNM.
Chi trả dịch vụ hệ sinh thái RNM là vấn đề rất mới và phức tạp. Do đó, nhận thức của người
mua, người bán, những nhà hoạch định chính sách và công chúng rất khác nhau, nên các bên trung
gian giữ vai trò đặc biệt quan trọng và hữu ích trong việc giúp các bên hiểu và đồng thuận về chi
trả dịch vụ hệ sinh thái RNM.
Các bên trung gian không tham gia và hưởng lợi trực tiếp từ chi trả dịch vụ hệ sinh thái
RNM mà chỉ có vai trò hỗ trợ. Vai trò của các bên trung gian trong tiến trình chi trả dịch vụ hệ sinh
thái RNM là cung cấp thông tin và dịch vụ, đào tạo, xây dựng cầu nối, điều đình và hòa giải, trọng
tài, tạo sức mạnh giúp người bán ít quyền có thể đàm phán hiệu quả hơn với các bên, xây dựng các
tiêu chuẩn, đại diện, giám sát và nhân chứng. Ở nước ta, các bên trung gian có thể là các nhóm
sau: Các tổ chức phi chính phủ; Nhà nước; Các tổ chức ở địa phương.
Xác định phương thức và thời hạn chi trả. Lựa chọn phương thức chi trả dịch vụ hệ sinh thái
RNM phù hợp với hoàn cảnh địa phương nơi thí điểm sẽ đảm bảo duy trì giao dịch lâu dài giữa
người bán và người mua. Do đó, cần xác định phương thức chi trả dịch vụ hệ sinh thái giữa người
bán (chủ rừng) và người mua (các công ty du lịch sinh thái, các tổ chức nghiên cứu khoa học, cơ
quan quản lý đê điều...) thông qua hình thức trực tiếp hay gián tiếp. Chẳng hạn như người mua
thông qua cơ quan quản lý lâm nghiệp hay tổ chức trung gian để thanh toán bằng tiền cho người
bán (chi trả cho từng ha rừng được trồng hoặc được bảo vệ) hoặc chi trả cho cộng đồng cải thiện
dịch vụ RNM như xây dựng trường học, trạm y tế hoặc chi trả bằng thủy sản và động vật khác
trong rừng. Xác định quyền và nghĩa vụ của bên bán và bên mua dịch vụ hệ sinh thái rừng ngập
mặn. Bên mua: Xác định bên mua được quyền sử dụng dịch vụ gì và có nghĩa vụ phải chi trả như
thế nào. Bên bán: Xác định bên bán được quyền nhận tiền hay hiện vật và có nghĩa vụ bảo vệ hoặc
trồng rừng ngập mặn ra sao. Bên trung gian: xác định quyền và nghĩa vụ của các bên liên quan về
các vấn đề hỗ trợ chi trả, đào tạo, đàm phán, trọng tài; Tổng kết đúc rút bài học của chương trình
thí điểm chi trả dịch vụ hệ sinh thái RNM...
Chi trả các dịch vụ hệ sinh thái RNM là một vấn đề rất mới và phức tạp, chính vì vậy cần
thiết phải có những thí điểm nhằm đánh giá hiệu quả để nhân rộng mô hình trong hoạt động bảo vệ
hệ sinh thái RNM ở Việt Nam. Từ đó, tạo cơ sở để xây dựng thể chế, chính sách chi trả các dịch vụ
hệ sinh thái RNM cũng như các hệ sinh thái biển nhằm tạo ra công cụ đủ mạnh để bảo vệ RNM và
bảo tồn đa dạng sinh học của các hệ sinh thái biển.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Forest Trends - Katoomba Group 1 UNEP (2008), Chi trả dịch vụ hệ sinh thái: Khởi động
thực hiện (cấm nang, bản tiếng Việt), Haris Litho/ Washington, DC/ us.
2. Katoomba Meeting XVII Southeast Asia (2010), Talking the lead: Payments for
ecosystem services in Southeast Asia. Ha Noi
3. Trung tâm Nghiên cứu Lâm nghiệp quốc tế Bogor, Indonesia - Trường Đại học
Charles Darwin, Australia - Tổ chức Nông lâm thế giới (2009), Tóm tắt chính sách vai trò của các
bên trung gian trong việc thiết lập, thực hiện và quản lý chi trả các dịch vụ môi trưởng tại Việt
Nam. Hà Nội.
4. Website: www.arbcp.com
Website: www.thiennhien.net
TCMT 08/2012