Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Đề lấy nhan đề “ những người không chịu thua với số phận”

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (61.8 KB, 3 trang )

Đề: Lấy nhan đề “ Những người không chịu thua với số phận”. Hãy nêu một số tấm
gương và trình bày về suy nghĩ của mình
Bài làm:
Giáo sư Randy Pausch đã từng viết một câu rất hay:“ Chúng ta không đổi được
những quân bài đã chia, chỉ có thể đổi cách chơi những quân bài đó”.Quả đúng như thế.
Mỗi người khi sinh ra khơng có cách nào quyết định được số phận của mình. Cuộc sống
khơng phải lúc nào cũng mỉm cười với bất kỳ ai, khơng có sự cơng bằng nào là tuyệt đối.
Một số người thì được trong hạnh phúc, ấm êm, nhưng vẫn cịn có một bộ phận những con
người khơng may mắn như thế, họ có cuộc sống thiếu thốn, vất vả, nhưng đây không phải là dấu
chấm hết. Chỉ cần ta biết “cách chơi” những “quân bài” số phận đấy, Chỉ cần ta có một
nghị lực, ý chí kiên cường, ta sẽ có đủ sức mạnh để thay đổi cuộc đời mình.
Sự thua thiệt ln khiến cho con người ta tự tin, mặc cảm. Thế nhưng,
trong xã hội vẫn có những con người được gọi là “ những con người không chịu đầu hàng
trước số phận”, tuy thiệt thịi đủ điều, nhưng vẫn ln rực cháy một khát vọng sống có
ích, có thể cống hiến cho cuộc đời, cho đất nước, dùng hành động thực tế để chứng minh
giá trị bản thân, đem lại nhiều thành tựu nổi bật trong nhiều lĩnh vực, đời sống. Họ chính
là những tấm gương sáng để chúng ta học tập, noi theo.
Trong lịch sử, nước ta, có một người thi sĩ được mệnh danh là “ ngôi sao sáng”
của nền văn học Việt Nam vào thế kỉ XIX, đó chính là nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu. Ơng đã
khẳng định được tên tuổi của mình qua nhiều tác phẩm Lục Vân Tiên và Dương Từ- Hạ
Mậu. Nhưng đâu ai ngờ được, ơng lại có một tuổi thơ bất hạnh. Năm ấy, đi đang trên
đường đi thi, nghe tin mẹ mất, ông liền bỏ thi, trở về. Trên đường đi, ông đã vì mẹ khóc
thương đến mức bị bệnh, hai mắt khơng cịn nhìn thấy. Tuy thật đau buồn, cùng cực
khi khơng cịn được nhìn thấy được ánh sáng mặt trời, nhưng ơng vẫn bng thả bản
thân. Nguyễn Đình Chiểu vẫn tiếp tục theo đuổi niềm đam mê của mình với những những
câu chữ, vần thơ. Đến khi đất nước bị giặc Pháp đơ hộ, ơng đã biến ngịi bút của mình
thành thứ vũ khí sắc bén, lên án mạnh mẽ những tội ác khủng kiếp của bọn giặc xâm
lược, đồng thời cũng tiếp thêm sức mạnh chiến đấu cho nhân dân.
“ Chở bao nhiêu đạo thuyền không khảm
Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà”
Nguyễn Đình Chiểu chính là tấm gương sáng ngời về nghị lực sống, kiên trì theo


đuổi ước mơ, một biểu tượng về con người hiến dâng cả cuộc đời mình cho nhân dân,
cho Tổ Quốc. Với những đóng góp to lớn của mình, ơng đã trở thành nhà thơ tiêu biểu
cho đề tài tinh thần yêu nước.
Nếu trong lĩnh vực văn học, ta có tấm gương sáng là Nguyễn Đình Chiểu, thì trong
giáo dục ta có Nhà Giáo Ưu Tú Nguyễn Ngọc Ký. Thầy là người con sinh ra trong một gia
đình nghèo, nhưng thầy chưa bao giờ ốn trách về số phận của mình, ln là một người
con hiếu thảo và ln có tinh thần ham học. Cuộc đời càng thêm thử thách khi thầy lên 4,
lúc ấy thầy bị bại liệt cả 2 tay. Thế nhưng thời ấy, ngày ngày thầy vẫn kiên trì đến lớp và
tập viết bằng chân- một công việc tưởng chừng khơng thể. Mặc dù Khởi đầu ln gặp vơ
vàn khó khăn, thầy đã vượt qua tất cả, nuôi dưỡng ước mơ là thầy giáo. Và ước mơ ấy đã
thành hiện thực, thầy đã trở thành một thầy sáng giỏi, trở thành người lái đò, giúp đỡ
cho những học trò đi theo ước mơ của mình và ln được bao học sinh kính trọng, yêu
mến.
Cùng chung cảnh ngộ với thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký là chàng trai trẻ Nguyễn Sơn
Lâm. Sinh ra trong một gia đình nghèo, 4 anh chị em, đến năm 1 tuổi, Anh Lâm lại mắc
căn bệnh loãng xương, khiến 2 chân anh không ngừng teo lại và không thể đi lại được.
Nhưng anh vẫn luôn lạc quan u đời, ngay từ nhỏ đã thể hiện trí thơng minh hơn người,
nỗ lực học tập, luôn được cô thương, bạn mến. Ấy vậy, cuộc đời anh cũng phải trải qua
bao biến cố như ba anh mất, Anh đã thi trượt Đại học và còn bị chấn thương sọ não do
tai nạn giao thông, nhưng với nỗ lực, Anh đã tốt nghiệp Đại học Ngoại ngữ Hà Nội và trở


thành phóng viên mảng thể thao tại báo Vietnam.net. Về sau, bằng niềm đam mê với kinh
doanh, anh đã tự thành lập công ty riêng và trở thành một doanh nhân thành đạt. Anh
cịn có một biệt danh là Lâm Fansipan khi đã dám tự mình chinh phục nóc nhà của Việt
Nam- Đỉnh Fansipan cao 3147m, khiến cho mọi người xung quanh bất ngờ. Leo lên nóc
nhà Việt Nam, đã là một thử thách to lớn với nhiều người, và càng khó khăn hơn với anh
khi bị mắc bệnh từ nhỏ, anh đã vượt qua giới hạn của bản thân, đã tạo nên bao điều kì
diệu.
Nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu, Thầy Nguyễn Ngọc Ký và Anh Nguyễn Sơn Lâm là ba

tấm gương tiêu biểu cho những người có nghị lực sống bền bỉ. Nhưng đây vẫn chưa phải
là tất cả, trong cuộc sống xung quanh ta vẫn còn biết bao nhiêu số phận cũng đang cố
gắng vượt qua thử thách của cuộc sống. Như hình ảnh những bệnh nhân mắc căn bệnh
ung thư hiểm ác vẫn luôn ngày ngày lạc quan, mạnh mẽ chống chọi chúng. Hay hình ảnh
của một đứa bé gầy gò, ốm yếu phải đi bán vé số giữa trưa hè nắng gắt để phụ giúp cho
gia đình và để có tiền tiếp tục thực hiện ước mơ cắp sách đến trường, theo đuổi những
con chữ . Tất cả những tấm gương ấy đều là hình tượng về khát vọng sống, cố gắng vươn
lên, không ngừng tiến về phía trước như Lev Tolstoi đã nói: “ Hãy sống sao cho đến khi
nhắm mắt xuôi tay không phải hối hận về những năm tháng sống hồi sống phí”.
Nhờ đâu mà họ lại có thể làm nên những điều phi thường như vậy? Ơng trời
khơng bao giờ lấy đi của ta tất cả. Mặc dù họ khơng có sức khỏe, cuộc sống đủ đầy
nhưng lại có một trái tim luôn đập mạnh mẽ, với khát vọng được làm chủ số phận. Họ đã
biến những khó khăn, vất vả của mình thành nguồn động lực to lên, bùng lên những một
ngọn lửa quyết tâm không thể nào dập tắt. Họ đã có một cuộc sống đúng nghĩa, khơng
ngừng nỗ lực thể hiện giá trị của bản thân, vững bước đi theo mục tiêu của mìnhmình.
Quan trọng hơn cả là họ cịn có một tinh thần ý thức sống đẹp, sống có ích cho xã hội,
khơng muốn trở thành gánh nặng cho chính bản thân, gia đình, cộng đồng. Họ chứng
minh được mình là những con người “ Tàn nhưng khơng phế”, như những bông hoa
hướng dương luôn hướng về mặt trời, ln tỏa sáng rực rỡ. Khả năng có thể đưa bạn tới
đỉnh cao, nhưng nghị lực mới giúp bạn ở lại đó.
Đất nước ta đang trên đà phát triển, cơng nghiệp hóa, hiện đại hóa rất cần nhiều
người nhân tài nên bản thân mỗi người chúng ta nên học tập theo họ để trở thành
những con người có ích cho xã hội, có thể góp một phần cơng sức nhỏ bé của mình cho
Tổ Quốc. Đừng dành thời gian để ngồi mơ mộng, Hãy đứng dậy và lấy những hành động
để biến giấc mơ thành hiện thực. Đừng chỉ mãi sống vô vọng, lay lắt, trông chờ vào sự
thương hại của người khác. Nhưng vậy chỉ là tồn tại chứ khơng phải là “SỐNG”. Hãy tự
mình làm chủ cuộc đời của bản thân không phải là một ai khác. “Tất cả mọi người là một
thiên tài”- Albert Einstein chỉ cần chúng ta ln đi theo con đường mình đã chọn dù cho
có bao khó khăn vẫn khơng chùn bước. Đấy mới gọi là “ SỐNG”. Bản thân mỗi người
chúng ta cần có trách nhiệm với cuộc đời chính mình, gia đình và xã hội. Ngồi ra, chúng

ta hãy cùng chung tay giúp đỡ những có hồn cảnh khó khăn, bất hạnh, có thể vươn lên,
theo đuổi ước mơ của họ, bởi vì “ cho đi là cịn mãi”.
Nhưng vẫn thật đáng tiếc thay, cuộc sống ln có “ Đúng- Sai”. Hiện nay, vẫn có
một bộ phận người chỉ biết sống bng thả, nhưng có ý chí vươn lên, nghị lực, sống mòn
sống mỏi nhờ vào sự thương hại của người khác. Ngồi ra cịn một thực trạng đáng lên
án hơn là những người may mắn, được sống trong nhung lụa, điều kiện đầy đủ thì thường
khơng có ý chí phấn đấu do luôn được trải sẵn đường để đi. Nhưng khi chỉ biết đi trên
con đường trải đầy hoa hồng nếu một ngày đạp phải gai nhọn thì sẽ đau đớn vơ cùng. Vì
thế, Là những người học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, ta phải học tập theo những
tấm gương vượt qua khó, học giỏi ở xung quanh, nhà trường và cộng đồng.Tự rèn luyện
cho mình tính tính kiên trì, bền bỉ, khơng sợ hãi trước khó khăn. Ngay từ giờ, ta cũng cần
phải xác định cho mục tiêu để phấn đấu, tạo cho ta động lực.
“Hãy sống để tạo sóng”. Trong cuộc đời, khơng ai khơng có ai là ln ln thuận
lợi, thành cơng. Nhưng đó không đồng nghĩa với việc sợ hãi, chùn bước trước những khó
khăn, rào cản của bản thân.Bằng những cơng việc thầm lặng, những tấm gương sáng mà
ta đã đề cập đã dạy cho ta một bài học quý báu về nghị lực sống và ý chí vươn lên chống


lại số phận. Đừng trở thành gánh nặng của gia đình và xã hội, hãy chứng minh giá trị của
bản thân cho mọi người thấy, đóng góp những cơng sức nhỏ bé của mình cho xã hội.
Dẫu khởi đầu có bao khó khăn, gian khổ, hãy cứ đi, đi tiếp đến một ngày bạn sẽ tìm được
đích đến của mình.
The end.



×