Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (413.74 KB, 3 trang )
NHẬN XÉT ĐI TÁC PHẨM “NGƯỜI LÁI ĐỊ
SƠNG ĐÀ”- NGUYỄN TUÂN
1. Phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân
Nhận xét phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân, Anh Đức
viết: “Không biết chừng nào mới lại có một nhà văn như
thế, một nhà văn mà khi ta gọi là một bậc thầy của ngôn từ
ta không hề thấy ngại miệng, một nhà văn độc đáo, vơ
song mà mỗi dịng, mỗi chữ tn ra đầu ngọn bút đều như
có đóng một dấu triện riêng”. Qủa đúng như vậy, đến với
Nguyễn Tuân ta bắt gặp một phong cách nghệ thuật tài
hoa, uyên bác. Trước hết, ông thường tô đậm cái khác
thường, cái phi thường để gây ấn tượng và cảm xúc mãnh
liệt. Nhà văn thường tiếp cận và phản ánh đối tượng từ
phương diện thẩm mĩ, văn hóa. Phong cách nghệ thuật tài
hoa của ơng cịn thể hiện ở những từ ngữ và hình tượng
nghệ thuật trong văn của ơng. “Người lái đị sơng Đà” có
thể nói là một minh chứng sinh động thể hiện những nét
đặc sắc trong phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân khi viết
về thiên nhiên và con người Tây Bắc.
2. Cách nhìn con người của Nguyễn Tuân
Nhà văn Nguyễn Minh Châu thật có lí khi cho rằng:
“Nguyễn Tn là một định nghĩa về người nghệ sĩ”. Đọc
văn Nguyễn Tuân, bất cứ ai cũng nhận thấy rằng nhà văn
rất ưa quan sát và diễn tả con người ở phương diện tài
hoa, nghệ sĩ. Nếu trước cách mạng, Nguyễn Tuân nhìn con
người là những nhà hoa tài hoa bất đắc chí với hình tượng
Huấn Cao( Chữ người tử tù) thì đến “Người lái đị sơng Đà”
nhà văn đã có sự thay đổi trong cách khám phá. Nhân vật
chính trong “Người lá đị sơng Đà” là những con người lao