Tải bản đầy đủ (.docx) (51 trang)

CÁC GHI CHÉP về PHƯƠNG PHÁP SHICHIDA

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (803.74 KB, 51 trang )

CÁC GHI CHÉP VỀ PHƯƠNG PHÁP SHICHIDA
(NGUỒN )
Mình biết về các post chia sẻ về phương pháp Shichida này qua chị Thuy Nguyen –
PEESG (facebook Thuy Nguyen />id=1401227990&fref=ts ). Chị Thuy Nguyen cũng đã dịch phần lớn (đến hết phần 7).
Mình thấy hay nên cố gắng dịch các phần còn lại – 1 là phục vụ chính mình, 2 là phục vụ
bạn chồng , 3 là để chia sẻ với những bạn mong muốn. Trình độ có hạn nên chỉ lõm bõm,
các bạn thấy sai sót thì cứ chỉnh sửa để các bạn đi sau được nhờ.
Phần dịch của chị Thuy Nguyen - PEESG
PHẦN 1: ĐỂ CON BIẾT BA MẸ YÊU CON (TRUYỀN TÌNH YÊU CỦA BA MẸ ĐẾN
CON)
Có rất nhiều sự hiểu lầm về phương pháp Shichida và điều đó không phải là dễ dàng để
giải thích, một cách nhanh chóng, phương pháp này làgì. Tôi sẽ giải quyết những
câu hỏi về các nguyên tắc cơ bản từ từ, trong một số bàiviết. Trong bài viết đầu
tiênnày, tôi sẽ giải quyết sự hiểu lầm cơ bản nhất - đó là một "chươngtrình phong
phú ".
Phương pháp Shichida là một triết lý nuôi dưỡng con cái. Nó là một phương pháp nuôi
dạy con, và nó là hướng vào các bậc cha mẹ. Nếu con bạn bị ốm và không thể đến lớp,
phụ huynh được phép tham dự các lớp học mà không có đứa trẻ. Chìa khóa của phương
pháp Shichida không phải là ở chỗgiáo viên, không phải là trường, không phải là ngay cả
những đứa trẻ. Đó là cha mẹ. Cha mẹ là một trong những người học phương pháp và phụ
huynh là một trongnhững người thực hiện nó.
Phương pháp Shichida không phải là một "chương trình phong phú". Không có giáo trình
để giảng dạycho trẻ em, không có kiến thức hoặc thông tin về quá trình phát triển
của trẻ .Phương pháp này nếu được thực hiện tốt bởi phụ huynh, để rèn luyện phẩm
chất trong một đứa trẻ, đó là để khắc sâu lòng nhân ái, chăm sóc cho nhữngngười
khác, một tinh thần hợp tác,và sự chân thành.
chúng ta hãy nhìn vào bài học đầu tiên và quan trọng nhất cho cha mẹ là truyền đạt cho
con tìnhyêu của bạn.
Hầu hết các chamẹ nghĩ rằng họ yêu thương concái của họ đủ. Điều này có thể làmbạn
ngạc nhiên khi Giáo sư Shichida đặt một nhóm trẻ em trong mộtphòng riêng biệt cách ly
với cha mẹ, ông phát hiện ra từ nhóm trẻ rằng hầu hết trong số đó nghĩ rằng cha mẹ


chúng khôngyêu thương chúng đủ. Các vấn đề?Cha mẹ không truyền đạt tình yêu của họ
đến con cái của họ đầy đủ.
Kiểm tra cách bạn cư xử với con của bạn. Hãy thử lắngnghe giọng nói của bạn khi bạn
nói chuyện với con bạn. Bạn có nói những câunhư, "Mẹ đã nói với con rằng con sẽ làm
đổ nước từ cốc, bây giờ làm vậy đóhả?" hay "Nhanh lên, con chậm chạp quá!" Đó là
những lần khi con bạn làm một cái gì đó mà ko hài lòng bạn, mặc dù bé ko muốn làm thế.
Bây giờ, bạnhãy suy nghĩ về những lần khi con bạn đã cố tình gây khó khăn cho bạn, khi
đó cáchbạn giải quyết là để con đối phó với cơn thịnh nộ, sự tức giận, sự khiếm nhãcủa
bạn, vv . Đó là thời gian khi sự kiên nhẫn của bạn được thử nghiệm. Khi trẻđang la hét
gây sự chú ý của bạn thì bạn phàn nàn, la mắng, chỉ trích? Bạn chỉđơn giản là bỏ qua
những hành vi của chính bạn?Còn bạn đem lại gánh nặng chocon với các cảm xúc tiêu
cực của bạn?
Shichidatin rằng khi một người mẹ truyền đạt tình yêu của mình với con của mình một
cách khéo léo, đứa trẻ ngay lậptức thay đổi thànhmột đứa trẻ tốt.
Ngoàira, điều quan trọng là khi bạn chuyểntải tình yêu của bạn đến con cũnglà để mở ra
tâmtrí của một đứa trẻ.Giáo sư Shichida nói rằng, "Thông thường, trẻ em không thể sử
dụng khảnăng bẩm sinh của chúng doý nghĩ tiêu cực mà chúng nghe thấy: “conơi, con
đừng làm nữa để mẹ làm cho, con làm ko đựợc đâu, đổ bể hết bâygiờ”, hoặc bản thân trẻ
có một suy nghĩ vô thức màchúng làm cho cha mẹ đau khổ vì bệnh tật hoặc khuyết tật.
Nếu bạn thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực như vậy và đểcho trẻ có nhận thức bẩm sinh
khả năng mạnh mẽ của riêng mình, các em sẽ bắt đầu bằng cách sử dụng khả năng của
mình Ngaysau đó, trẻ sẽ tự biến đổimột cách tuyệt vời.Khi cha mẹ hoàn toàn có thể
truyền tải tình yêu củamình và chữa lành vết sẹotrên tâm trí củađứa trẻ, đứa trẻ sẽ bắt đầu
thay đổi nhanh chóng. "
Dĩ nhiên là sẽ có rất nhiều cách để thể hiện tình yêu đó.Hãy sử dụng bất cứ cách nào bạn
cóthể làm. Theo pp shichida trình bày có 3 cách sau
Đầu tiên là cái ôm - Đây không chỉ là một cái ôm bình thường. Đây là một cái ôm tám
giây mạnh mẽ. Ví dụ, khi bạn cho con làm một nhiệm vụ là giúp đỡ mẹ quét nhà, hoặc
tưới cây, hoặc dọn bát ăn cơm, bất kỳ việcgì mà con có thể tự làm một mình và khicon
quý vị đã hoàn thành nhiệm vụ, thì phần thưởng cần chocon bạn là một cái ôm và thì

thầm với con, "Cảm ơn con đã giúp đỡ mẹ. Con thực sự là một trợ giúp lớn. Mẹ yêu con
rất nhiều vì con rất tốt bụng, sẵn sàng vàvui vẻ khi làm việc giúp mẹ. "Bạn hãy tiếp tục
ôm con của bạn trong tám giây.Shichida tin rằng,cách này, tình yêucủa người mẹ sẽ được
truyền đạt đến trái timcủa đứa trẻ. Đứa trẻ sẽ cảm nhận được sự hạnh phúc củangười mẹ
và điều đó sẽ thúc đẩy bé làm nhiều điều để làm cho mẹ hạnh phúc.
*Ghi chúcủa mẹ tintin: Giành cho bố mẹ nào có thói quen ôm con chào tạm biệt trước
khiđi làm vào mỗi sáng sớm hoặc ôm con sau khi đi làm về . Nếu hôm đó vì quá vộido
bạn ngủ quên, do công việc cần đến công ty sớm hơn và ko thể ôm con nhưthường lệ hãy
nói với con: Bố/mẹ chào tạm biệt con hôm nay bố vội nên bố rờinhà sớm, chiều về bố ôm
con nhé. Hoặc cứ đi thẳng ra cửa mà không cần nói gì.Đừng ôm con khi bố/mẹ ko đủ thời
gian, vì khi trẻ vừa chạy lại ôm bố mẹ sự thểhiện tình cảm yêu thương của con chưa trọn
vẹn thì vì vội bố đã buông con ra vàđi ngay , sẽ làm cho đứa trẻ cảm thấy hụt hẫng. Chỉ
có cái ôm đủ 8s mới truyềnđược tình yêu từ trái tim trẻ đến trái tim bố mẹ, và trẻ cũng
cảm nhận ngượclại tình yêu của bố mẹ giành cho chúng.
Bằng cách này, cha mẹ đặt rất nhiều sự quan tâm đáp ứng trái tim của đứa trẻ.
Tấtnhiên, kết quả tốt sẽ không thể thu về được nếu nó được thực hiện khi mẹ xemnhư là
trách nhiệm của trẻ, hoặc nếu người mẹ tiếp tục phàn nàn, la mắng và cóý định phản ứng
những cảm xúc tiêu cựccủa mình vào đứa trẻ. Hơn bất cứ điều gì khác, người mẹ sâu sắc
phải yêu thươngcon cái, tôn trọng chúng, và tin tưởng vào khả năng của chúng.
Cách thứ hai để truyền đạt tình yêu của bạn cho trẻ của bạn là thông quachăm chú lắng
nghe cuộc nói chuyệncủa đứa trẻ. Shichida cho chúng ta biết rằng không thể nắm bắt
được trái timcủa đứa trẻ qua một quá trình nuôi dạy con trong đó phụ huynh làm tất cả
các nói chuyện đơn phương .
Khi bố mẹ giao tiếp với con bắt đầu từ một phíavà lặp lại trongsuốt những năm phát triển
củatrẻ, thì trái tim của đứa trẻ không hài lòng cũng như không cảm nhận đầy đủ tình yêu
thương của bố mẹ. Ngược lại, vớimột đứa trẻ được lắng nghe thường xuyên bởi sự chân
thành và tình cảm sâu sắc, thấu hi ểu con bằng cả trái tim thì đứa bé hiểu và cảm nhận
rằng nó được bố mẹ thấu hiểu, chấp nhận và yêu thương.
Khi mộtngười nuôi một đứa trẻ chủ yếu thông qua cácphương pháp la rầy trách mắng để
cho trẻ tốt hơn, nghe có vẻ thỏa đáng nhưng quan điểm đó lại ko đúng đối với trẻ. Đứa trẻ

sẽ đóng cửa trái tim của mình khi bị mắng. Đứa trẻ sẽ mở cửa trái tim của mình và bắt
đầu giao tiếp với mẹkhi người mẹ dừng nhiếc móc, chấp nhận nó cùng học và ca ngợi nó.
Nếu con bạn có khó khăn trong việc thể hiện bản thân mình, Shichida cho thấybằng cách
sử dụng phương pháp "echo - tiếng vang" để thu hút con em của bạn. Tôi chắc chắn
một số bạn biết phươngpháp này. Khi con bạn nói với bạn,"người bạn của con là
xấu", hãy làm tiếng vang những lời của con quý vị bằng cách lặp lại "Oh, bạn của
con là xấu", sau đó bạn hỏi : “ngườiđó đã làm gì?” Bạn đừng đưa ra hướng dẫn:
"làm điều này" hoặc "làm điều đó". Hãy cho bé thụ động và cung cấp cho con bạn
thờigian để tập trung cao độ về điều đó. Phương pháp "echo" không đóng sầm cánh
cửa đóng bằng cách nói rằng, "các vấn đề con là gì? Tại sao bạn con như thế?"
hoặc bằng cách nói rằng, "Chỉ cần làm điều này". Hãy cố gắng để hiểuđược cảm
xúc của trẻ bằng cách đứng trong đôi giày của trẻ(hãy đặt bạn vào vị trí và suy nghĩ
của trẻ).
Mình xin nói rõ chỗ này, người mẹ cần lập lại những gì connói, như sự cảm thông chân
thành của 2 người bạn, chia sẻ như 2 người bạn,chúng ta ko nên làm bố mẹ chỉ dẫn
con làm thế này hoặc thế kia, mà hãy để trẻtự cảm nhận và tự nói ra chúng sẽ làm
như thế nào, giảiquyết như thế nào. Nhấn mạnh chúng ta chỉ share, ko solve vấn đề
ở đây.
Mặc dù trẻ chưanói được nhiều, chúngtôi vẫn phải hỏi trẻ rất nhiều câu hỏi để cho trẻ
thấy rằng chúng ta luôn quan tâm đến những gì trẻ nghĩ và cảm nhận. Chúng ta
luôn dùng pp"echo" khi trẻ thể hiện bản thân chochúng ta thấy, ngay cả khi trẻ
không nói gì về điều đó. Ví dụ, nếu trẻ cho chúng ta thấy một bức vẽ của
mình,chúng ta sẽ nói, "Oh con đã vẽ một vòng tròn đáng yêu thế, con đã dùng màu
sắc gì mà đẹp vậy?" Nếu trẻ lè nhè hoặc khóc,chúng ta đừng bao giờ phớt lờ
chúng.Chúng ta luôn luôn cố gắng để hiểunhững gì trẻ cảmnhận, những gì trẻ phải
trải qua, nhữnggì trẻ đang đấu tranh để nói ra.Nếu có gì đókhông ổn, chúng ta hãy
giải quyết nó nếu chúng ta có thể, vànói với trẻ rằng chúngta yêu chúng và
chúngluôn là một đứa trẻ ngoan. Trẻ sẽ luôn luôn dừng lại, và thường là chúng
dừnglại gần như ngay lập tức những trò nhõng nhẽo hay khóc nhè.
* Ghi chú 2: Với một đứa trẻ đặc biệt là giai đoạn 0-3 tuổi, mỗi khi trẻ ốm thì việc đầu

tiên là luôn luôn muốn mẹ ôm con vào lòng vỗ nhè nhẹ trên lưng, mỗi khi nhận được
điều này trẻ cảm thấy vỗ về, được yêu thương một cách ấm áp và còn giúp trẻ vượt qua
ốm đau một cách mạnh mẽ, nhanh chóng. Đối với trẻ giai đoạn ương bướng: Tin Tin nhà
mình cũng thế, tâm lý trẻ lên 3 có những lúc thể hiện tính cách ương bướng, có những lúc
khóc đòi vì những đòi hỏi vô lý không được đáp ứng. Khi con khóc mình ko bao giờ áp
dụng mackeno với con, mình hay nói:“Mẹ ôm con nhé, rồi con nói cho mẹ nghe, con
muốn gì nhé. Hãy để mẹ ôm con, rồi mẹ con mình nói chuyện với nhau.” Khi bế con lên,
mình cứ vỗ nhè nhẹ trên lưng con, con lập tức chuyển sang khóc nhỏ và nhè nhè, có lúc
cũng khóc ầm ĩ hơn lúcchưa bế. Mình tiếp tục nói “bây giờ con nói cho mẹ nghe con cần
gì nào, nếu điều đó hợp lý và đúng mẹ làm liền cho con nhé”. Tin Tin nhà mình vẫn khóc
và chần chừ , nhưng nhỏ hơn. Vẫn khuyến khích con nói ra và vỗ nhẹ vào lưng. “Mẹ yêu
con lắm, mẹ cũng biết con yêu mẹ nhiều. Con của mẹ là đứa bé ngoan và thôngminh. Mẹ
luôn tự hào về điều đó. Con của mẹ biết đúng , sai phải ko nè? Bây giờ con nói thử cho
mẹ xem con muốn gì nào” Bây giờ trên vai mình con chỉ còn tiếng hứ hứ và nói ra yêu
cầu vô lý. Lúc này hết khóc rồi mẹ tha hồ giảng giải và cắt nghĩa cho con nghe đòi hỏi vô
lý đó. Và chuyển hướng cho con sang một trò chơi khác, một hoạt động khác. Ví dụ: “con
hiểu rõ điều con yêu cầu mà mẹ ko thể làm được cho con, nhưng bây giờ mẹ có thể cùng
con đọc sách cho bố nghe nha phải khoe với bố con đọc quyển Bu Bu tìm thấy quả banh
đỏ được 10 trang rồi. Nào giờ đi khoe với bố nào.” Hoặc chuyển hướng sang trò chơi nào
con thích chơi chungvới mẹ. Đây là kinh nghiệm của mình và mình áp dụng rất thành
công. Vài chia sẻ để bố mẹ có thể áp dụng cách ôm này để giái quyết những vấn đề phức
tạp của con tuổi lên 3 nhé. Dịch tiếp nhé
Cách thứ ba mà Shichida nói rằng bạn có thể truyền đạt tình yêu cho con của bạn là
phương pháp năm phút đề nghị (five-minute suggestion method) . Tôi nghĩ rằng nhiều
bậc cha mẹ, những người khôngquen thuộc với Shichida có thể thấy một chút lập dị. Tuy
nhiên, tôi sẽ giải thích nó ở đây. Hãy thử nó nếu bạn nghĩrằng bạn có thể chứng thực về
ppnày.
Trong sách của pp Shichida, phương pháp năm phút đề nghị được giải thích như sau:
"Trong năm phút đầu tiên sau khi một đứa trẻđã ngủ, tâm trí có ý thức đi vào giấc ngủ
nhưng tiềm thức vẫn còn tỉnh táo và hoạtđộng. Vì vậy, sẽ rất hiệu quả để sử dụng

thời gian này và làm việctrên bộ não tiềm thức này.”
Ví dụ, hãy nói rằng mẹ ước muốn con của mình làmột đứa trẻ ngoan ít bị phàn nàn, con
cần có một giấc ngủtrưa, và con hãyngủ một cách dễ dàng vào ban đêm.
Ngườimẹ nên thể hiện mong muốn củamình trong thời gian năm phút đề nghịnày
nhẹ nhàng thì thầm vàotai của conmình,
Ví dụ nhé: "Sarah, con yêucủa mẹ, con đã ngủ say chưa nào? Con sẽcảm thấy con sẽ ngủ
thật ngon, thật dễ dàng , và thật sâu, con sẽ cảm thây thậtthoải mái và tốt hơn khi
con ngủ thật ngon đó. Con hãy ngủthật ngon con nhé. Sarah là một đứa trẻ biết
vânglời, là một đứa trẻ ngoan, con cóthể hiểu tất cả những gì mẹ nói. Và con có biêt
rằng mẹ yêu con rất nhiều bởi vì con là một đứa trẻluôn vui vẻ và ngoan ngoãn. Mọi
người đều nói họ yêu thích Sarah vìcon đã là một đứa trẻ tốt như vậy. bởi vì con rất
vâng lời và tốtbụng, Bố và mẹ,và tất cảmọi người yêu thương con. Sarah là một đứa
trẻ tốt, ,phải không? Mẹ tự hào vè con, con gái yêu ạ” Con sẽ làmột đứa trẻ tốt khi
con có thể lắng nghenhững gì mẹnói. Sarah sẽ cómột chút buồn ngủ sau khi ăn
trưa.Khi điều đó xảy ra, con hãy tự chui vàogiường ngay lập tức và con sẽ ngủrất
ngon. Con sẽ thích ngủ trưa rất nhiều. Vì một giấc ngủ sâu và thoải máiluôn chờ đợi
con đó con yêu của mẹ. Vào ban đêm khi mẹ sẽ đọc sách chocon nghe nhé, con sẽ
dễ buồn ngủ hơn,lúc ấy mắt của con trĩu nặng và khi con nhắm mắt lại là con có thể
ngủ một cáchdễ dàng. Và con sẽ ngủ rất sâu. Con hãy ngủngon cho đến sáng ngày
mai,thức dậy trong một tâm trạng tốt,ngày mai sẽ là mộtngày tốt làn. Hãy chờ xem
nhé, con sẽ cảm thấy sảngkhoái và thật tốt khi con có một giấc ngủ sâu. Con
ngoancủa mẹ, Sarah, con hãy ngủ sâu chođến sáng ngày mai nhé. "
Giáo sưShichida đã đề nghị pp này cho các bà mẹ người đến gặp ông cần giúp đỡ khi
nhữngđứa trẻ này không ngừng mút ngón tay, hoặc các bà mẹ khác muốn ông giúp khi
nhữngđứa trẻ đó không thích đến trường mẫu giáo của mình, hoặc những người khác
cầngiúp đỡ ngăn chặn những đứa trẻ đánhnhững đứa trẻ khác. Dĩ nhiên là khi mới áp
dụng thì các bà mẹ không phải chỉnói 1 lần là có thể thay đổi, nó thường mất một khoảng
thời gian, nhưng sẽ cónhiều dấu hiệu rằng pp này thật sự có tác động đến trẻ
Mới nghe, chúngta nghĩ có vẻ như thôi miên.Nhưng xin đừng gộp vào điều này vào đó.
Thôimiên được xem như một công việc, và đã được sử dụng rất có ích trong y học.

Ghi chú 3: Sau khi mình dịch đoạn này, mình có chia sẻvới vài người bạn. Lúc ấy con
bạn mình ở giai đoạn 13 tháng, bé gái đã nắm taymẹ đi rất vững, nhưng lại không
dám buông tay mẹ ra đi một mình, bé luôn cảmthấy lo sợ, ko an toàn khi buông tay
mẹ ra, bé không bước đi một bước nào. Sauhơn 2 tuần, dùng cách 5 phút đề nghị
trước khi ngủ, mẹ nói với con, đừng sợ gìcả hãy mạnh dạn bước đi, con đủ tự tin
làm được điều đó và mẹ tin con sẽ làmđược. Bạn ấy báo với mình cách này bắt đầu
có hiệu quả, bé đã bước đi mà ko cầnnắm tay mẹ. Còn riêng với Tin Tin nhà mình,
bé rất nhát khi tiếp xúc người lạ,bé luôn quay đi, giấu mặt vào vai mẹ khi khách bố
mẹ đến nhà chơi, rất sợ vàluôn đòi mẹ bế, con mới cảm thấy an toàn. Mình cũng
dùng pp này nói chuyện vớicon, và mình thấy rằng con mình có thay đổi tốt hơn và
mạnh dạn hơn.
Khi chúng ta đang nói về việc sử dụng não phải, chúng takhông thể không đề cập đến vấn
đềý thức và vôthức. Và khi chúng ta làm điều đó : five-minute suggestion method,
chúngta không thể tránh khỏi thuậtthôi miên và những đề nghị, gợi ý chỉ được làm
khi não ởtrạng thái chưa rơi hẳn vào vô thức hoàn toàn. Ngoài ra,phương pháp
Shichida là rất tập trung vào khảnăng chụp ảnh, và thôi miên là một công cụ chụp
ảnh mạnh mẽ.
Hy vọng các bạn thích phần này. Các bạnđã được ôm con cái của bạn và nói với
chúngrằng bạn yêu chúng? Bạn đã từngđem lại cho chúng một không gian an
toànđể thể hiện bản thân mà không có những lời chỉtrích, nhiếc móc hay thiếu kiên
nhẫn? Bạn có ít nói, yêu cầuvà lắng nghe nhiều hơn? Nếu bạn làmđược, bạn là các
ông bố, bà mẹ tuyệt vời!
Phần 2:6 điểm quan trọng cần nhớ khi dạy con emchúng ta
Shichida tin rằng não phải sẽ đóng khi tinh thần của đứa trẻ có cảm xúc tiêu cực và căng
thẳng, sợ hãi hay buồn chán, trong trườnghợp này việc training não phải và não trung
gian sẽ không mang lại kết quả như mong đợi.
Shichida dạy chúng ta rằng có 6 điểmquan trọng cần nhớ khi dạy con em chúng ta:
1. Đừng nhìn vàonhững thiếu sót của bé.
2. Đừng nhìn vào những biểu hiện của bé hiện tại mà cho rằng đó sẽ là kết quả của sau
này, bạn phải biết rằng trẻ đang phát triển và tiến bộ lên từng ngày.

3. Bạn không phải là một người hoàn hảo.
4. Đừng so sánh. Mọi trẻ em đều có tiềm năng riêng để phát triển tốt nhất.
5. Không đặt thành tích học tập, thành tích luyện tập là ưu tiên
6. Bạn hãy học cách nhìn con bạn là một đứa trẻ hoàn hảo – (bạn hãy hài lòngvới tất cả
những biểu hiện và cố gắng của con bạn, bạn xem bé là một đứa trẻ hoàn hảo, bạn tin
tưởng vào điều đó thì con bạn sẽ là một đứa trẻ hoàn hảo)
Các ông bố, bà mẹ theo pp Shichida sẽ biết yêu, biết khen ngợi và chấp nhận con mình.
Bây giờ,trong bài Shichida tiếp theo của tôi và vẫn chia sẻ các nguyên tắc cơ bản, tôi
muốn chia sẻ với bạn những gì chúng tôi đang cố gắng để đạt được với ppShichida nuôi
dạy con cái. Ở đây, tôi sẽ cung cấp cho bạn vài món cho tư tưởng đầu tiên. Bạn đã đọc
truyện hư cấu của Roald Dahl 1945, "Câu chuyện tuyệt vời của Henry Sugar"? Tôi đọc
nó như là một đứa trẻ và nó làm ảnh hưởng lớn đến tôi. Nó thực sự là một câu chuyện
tuyệt vời. Đây là một bản tóm tắt, tôi copy từ internet (có sửa vài chỗ)
Henry Sugar là một người Anh41 tuổi, giàu có và độc thân. Anh ta là một dân chơi có
tính ích kỷ (anhta chưa kết hôn vì anh ta không muốn chia sẻ tiền của mình với vợ) và
tham lam (anh ta luôn tìm cách để tăng sự giàu có của mình). Anh ta được thừa kế tài sản
và trước đây anh ta không phải học và làm gì. Anh ta thích đánh bạc và không phải gian
lận để giành chiến thắng. Một ngày cuối tuần, trong khi cảm thấy chán tại dinh thự của
một người bạn, Henry đi lang thangvào thư viện và pháthiện ra một cuốn sách có tiêu đề:
"Báo cáo về mộtcuộc phỏng vấn với Imhrat Khan, người có thể xem mà không cần đôi
mắt" của Tiến sĩ John Cartwright. Henry đọc toàn bộ. Cuốn sách nói về một người đàn
ông Ấn Độ, Khan, người đến gặp bác sĩ Cartwright để kiểm chứng khả năng của mình có
thể nhìn thấy mọi vật mà không cần sử dụng đôi mắt. Bác sĩ bịt kín mí mắt, lấp đầy hốc
mắt bằng bột nhão, đặt thêm một miếng bông gòn dày và băng lại với hai cuộn băng 3-
inch. Trước sự ngạc nhiên của bác sĩ, Khan bước ra khỏi bệnh viện, lấy xe đạp của anh ấy
và cho xe chạy vào con đường đang lưu thông nhộn nhịp. Ngạc nhiên, bác sĩ mời Khan
ăn tối và đề nghị Khan giải thích làm thế nào Khan đã phát triển được sức mạnh ma thuật
này.
Khan kể với bác sĩ vê câu chuyện của mình. Khi là một cậu bé, ông đã bị cuốn hút với
phép thuật và xin làm trợ lý của một nhà ảothuật. Ông đã vô cùng thất vọng khi nhận ra

nó chỉ là các trò đánh lừa và sự nhanh nhạy của bàn tay. Ông quyết định tìm hiểu những
sức mạnh kỳ lạ được gọi là yoga.
Thật khó để tìm một giáo viên, vì Khan muốn học yoga chỗ danh tiếng và thành đạt, và
các bậc thầy yoga từ chối để dạy cho anh ta vì những lý do này.Cuối cùng, Khan cũng đã
cố gắng tìm được một ngườitập yoga gọi là Banerjee,và ông đã nhìn thấy bí mật của
Banerjee là đã bay lên trong lúc ngồi thiền. Banerjee phát hiện ra Khan và trở nên tức
giận, đuổi anh ta đi. Mặc dù vậy nhưng mỗingày Khan đều đến chỗ Banerjee vàcuối cùng
Banerjee đã đồng ý giới thiệu anh một người bạn tập yoga để được hướngdẫn. Và từ đó,
Khan bắt đầu tậpluyện yoga. Ông đã học được về sự tập trung và điều chỉnh sự tậptrung
của thần kinh về một điểm. Sau ba năm thực hiện, ông đã có thể đi bộ trên than hồngcháy
rực, và sau sự thành công này, ông đã quyết định rằng ông sẽ tập trung theo mục tiêu của
riêng ông- khả năng nhìn thấy mà không cần đôi mắt.Vì vậy, mỗi đêm, ông thắp một
ngọn nến để ở điểm chết để đôimắt, nhìn chằm chằm vào phần màu đen của ngọn lửa, sau
đó nhắm mắt lại và tập trung vào một điểm duy nhất. Ở tuổi24, ông đã bắt đầu phát triển
từ từ khả năng bên trong của thị giác.Ở tuổi 29, ông đã có thể đọc một cuốn sách khi bị
bịt mắt, "nhìn thấy" với các bộ phận khác của cơ thể của mình. Tiến sĩ Cartwright ngạc
nhiên với câu chuyện của Khan. Ông quyết định công bố câuchuyện này,khả năng của
Khan có thể mở đường hướng tới việcgiúp người mù được thấy, kẻ điếc được nghe.Tuy
nhiên, trước khi Khan có thể nói chuyện với ông ta một lần nữa vào ngày hôm sau, anh
đã biết rằng Khan đã chết trong giấc ngủ của mình.
Khi đọc báo cáo này Henry Sugar nhận ra rằng nếu anh có thể tập luyện như vậy, anh ta
có thể tạo nên vận may cho bản thân.Vì vậy, anh ta đã cố gắng làm ma thuật với ngọn
nến. Đáng ngạc nhiênlà tiến bộ của Henry rất đáng kể. Henry nghĩ rằng có lẽ anh ta là
một trong một triệu người có khả năng đạt đến quyền lực yoga với tốc độ đángkinh ngạc.
Trong10 tháng luyện tập, Henry có khả năng nhìn được vật với đôi mắt nhắm.Và Henry
đã cố gắng luyện tập điều đó với những lá bài. Và nó đã làm việc! Mục đích của anh ta là
xem mặt sau của thẻ bài trong bốn giây. Sau ba năm và ba tháng thực hiện, anh ta đạt đến
mục tiêu và đi casino yêu thích và thắng được rất nhiều tiền. Khi anh ta trở về nhà, anh
nhận ra rằng anh không cảm thấy hạnh phúc như anh ta mong đợi. Việc tập luyện yoga đã
làm thay đổi quan điểm về cuộc sống của anh ta. Vào buổi sáng, ông ném một tờ 20-

pound cho một người nào đó trên đường phố và nhận ra việc từ thiện này đã làm cho anh
ta cảm thấy tốt hơn. Không một chút suy nghĩ, anh ta đã ném toàn bộ đống tiền qua cửa
sổ. Một cuộcbạo loạn xảy ra sau đó và mộtcảnh sát đến hỏi anh. Henry thật sự sự ngạc
nhiên khi đã bị người cảnh sát mắng anh ta vì không dùng số tiền ấy một cách không
xứng đáng,thay vì đem cho một bệnh việnhoặc trại trẻ mồ côi. Henry nhận thấy lời người
cảnh sát là đúng và tự lên một kế hoạch. Trong suốt hai mươi năm sau, Henry đi khắp thế
giới dùng khả năng của mình để chiến thắng tại các sòng bạc, với những số tiền anh ta
thắng được, anh ta dùng tài khoản riêng đó thành lập trại trẻ mồ côi trên khắp các nước
mà Henry điqua.Đến khi Henry qua đời, ông đã có hơn 144 triệu bảng Anhvà thiết lập 21
trại trẻ mồ côi rải rác trên thế giới.
Tôi muốnđề cập đến nhân vật của RoaldDahl, Imhrat Khan,được dựa trên câu chuyện có
thật của một người đàn ông Ấn Độ tên là KudaBux. Năm 1934,ông cho phép một nhóm
các chuyên gia và các nhà khoa học bịt kín đôi mắt của mình đóng kín bằng bột, giấy
thiếc, gạcvà các lớp băng gạc bằng len dày và đã gây kinhngạc cho họ khi ông vẫn đọc
được cuốn sáchđược đặt ở phía trước của anh ta.
Năm 1937,ông gây ngạc nhiên cho những người xem ở Liverpool bằng cách đi dọctheo
chiều hẹp của một mái nhà cao 200 feet so với mặt đất khi bị bịt mắt.Năm1945, Kuda
Bux khéoléo đạp xe qua quảng trường Times của NewYork đang tắc nghẽn trong khi đôi
mắt của ông đã bịt kín.
Trớ trêu thay, trong cuộc sống sau này của mình, Kuda Bux bị mất thị lực do ông bị bệnh
tăng nhãn áp. Tuy nhiên,ông vẫn cố gắng sử dụng khả năng tuyệt vời của mình. Đáng
ngạc nhiên nhất, khi không bị bịt mắt, Kuda Bux phải mang mắt kính để đọc chữ in nhỏ.
Trong khi bị bịt mắt KudaBux sẽ đọcđược ngày trên đồngt iền dấu trên tay một của khán
giả, đọc các bản in của một tạp chí, luồn một cây kim, bắn mộtBullseye với một khẩu
súng dạng viên, và nhiều bí ẩn khác .Khi được hỏi làm thếnào anh có thể thấy, Kuda Bux
giải thích,"Tôi có thể nhìn thấy do năng lực của sự tập trung. Tôi đem tất cả sự chú ý của
mình để làm cho thị lực của tôi nâng lên một cấp độ. Đó là năng lực khi tập trung. Kuda
Bux dừng lại một chút và nói tiếp, "Lưng của tôi đã bị gãy ở ba chỗ. Các bác sĩ nói rằng
tôi sẽ không bao giờ đi lại được nữa. Với nănglực của tôi, tôi đã có thể chữa lành chính
bản thân mình.Cho đến bây giờ tôi không gặp trở ngại gì trong việc đi lại của mình.".

Kuda Bux khẳng định. Và khi được hỏi"Bất cứ ai cũng có thể tìm hiểu để làm điều này?",
Kuda Bux xác nhận, "Có, bạn cóthể phát triển năng lượng sự tập trung của bạn bằng cách
nhìn chằm chằm vào khoảng cách giữa một ngọn lửa và nến. Đầu tiên bạn hãy làm điều
này chỉ trong vài giây, "ông giải thích. "Sau một thời gian, bạn sẽ có thể làm điều này lâu
hơn nữa."
Một phần của "Câu chuyện tuyệt vời của Henry Sugar"đã tạo ấn tượng sâu sắc cho bạn?
Hãy suy nghĩ về nó - câu trả lời của bạn sẽ liên quan đến nhữngcâu hỏi về những kết quả
mà bạn mong đợi để nhìn thấy từ các phương pháp Shichida. Và trong bài viết
Shichidatiếp theo của tôi, tôi sẽ chia sẻ với bạn những mục tiêu của phương pháp
Shichida.
Noteson Shichida - Part 3: The aim : Mục đích
Vì vậy, trong phần này chúng ta hãy nói vềnhững gì Tiến sĩ Makoto Shichida hy vọng sẽ
đạt được với Phương phápShichida. Trong bài Shichida trước, tôi đề cập đến câuchuyện
tuyệt vời của HenrySugar của Roald Dahl.Nó có để lại ấn tượng gì cho bạn?
Tôi đọc câu chuyện khi tôi còn là một đứa trẻ. Vào lúc đó,tôi đã không biết rằng nó được
dựa trên câu chuyện có thực về một người đàn ông được gọilà Kuda Bux.Với tôi, câu
chuyện có thể là hoàn toàn hư cấu.Tuy nhiên, nó cũng làm cho tôi cảm thấy có ý nghĩa.
Khoa học chứng minh rằng con người đã sử dụng ít hơn 10% bộ nãovà bộ não của chúng
ta đã có thể làm rất nhiều thứ chỉ với phần rất nhỏ. Phần không sử dụng sẽ dùng làm gì?
Chắc chắn nó không thể chỉ đơn thuần chỉ là nơi lưu trữ.
Tôi có thể đã bị thuyết phục , như Henry Sugar đã làm trong câu chuyện, để focus sự tập
trung của bạn như bạn đã đạt được một sự tập trung về ý thức với mức độsâu hơn, và với
ý thức được tập trung sâu hơn, bạn đã tìm ra những khả năng tiềm ẩn. Tôi thậm chí đã cố
gắng luyện tậpvới một cây nến, như được giải thích trong câu chuyện, và khi tôi nhìn
thấy nó thì tôi hiểu sự vô cùng khó khăn là như thế nào, tôi tin hơn rằng là có quyền
năng, và điều này chưa được khai thác trong tất cả chúng ta khi được tiếp cận.
Và một phần của câu chuyện đã gây cho tôi ấn tượng sâu sắc. Đó là sự thay đổi của
Henry Sugar từ một người đàn ông tham lam, ích kỷ, trở thành người đàn ông tốtbụng và
hào phóng, người đã đi khắp nơi để kiếm tiền cho tổ chức từ thiện. Ông đi khắp thế
giới,từ casino đến casino, luôn luôn chạy trốn khi các sòng bạc săn lùng anh ta. Ông đã đi

du lịch với một người hóa trang và ông luôn luôn cải trang. Tuy nhiên, ông đã thực hiện
khả năng đó , không phải để tìmkiếm sự nổi tiếng hay sự may mắn, mà ông sử dụng khả
năng của mình để làm cho cuộc sống của những người khác tốt hơn.
Điều nàylàm cho tôi cảm thấy có ý nghĩa. Tôirất sẵn sàng chấpnhận ý tưởng rằng con
người đãđược Thiên Chúa tạo dựng với tấtcả những quyền hạn và tất nhiên những
khảnăng tuyệt vời này chỉ có thểđược tiếp cận bởi những ngườikhôn ngoan, những người
tốt, hay nói cách khác,những người sẽ không lạm dụng cácquyền hạn và sẽ cảm thấy có
trách nhiệm và nghĩa vụ sử dụng các quyền hạnđó để giúp đỡ những người khác và làm
cho thế giới tốtđẹp hơn.
Nghe có là vẻ chuyện không tưởng? Có lẽ là thế. Nhưng nếu bạn muốn tinvào một cái gì
đó, thì đó phảilà một cái gì đó có giá trị để bạntin tưởng được. Với ý tưởng rằng tất
cảchúng ta đều có thể trở nên tốt bụng, rộng lượng vàthương yêu nhau hơn, sống vị tha
thì điềunày chắc chắn có giá trị đáng để chúng ta tin.
Tấtnhiên, vào thời gian tôi đọc câu chuyện,tôi không biết gì về Shichida hoặc giáo dục
não trái /phải. Đó là một ngày hạnh phúcđối với tôi khi tôi phát hiện ra Shichida tin rằng
sự chính xác cùng một điều . Trên thực tế câu chuyện tuyệt vời của Henry Sugar,là một
lời giải thích tuyệt vời và giới thiệu về Phươngpháp Shichida.
Phươngpháp Shichida luyện tập cho chúng ta sự tập trung tại một điểm (focus and
concentration) giống như khi mà chúng ta rơi vào một trạng thái biến đổi tâm thức, thì
khi đó chúng ta có thể tiến lại gần các khả năng tiềm ẩn của chúngta (trong cuốn sách của
ông Shichida, "Khoa học của sự thôngminh và sáng tạo", Shichida còn đề cập đến việc
tập trung vào một ngọn nến đang cháy, giống như Henry Sugar đã làm, như một cách để
luyện tập về sự tưởng tượng). Sự thay đổitrạng thái của ý thức này có thể đạt được bằng
cách kích hoạt khả năng chụp ảnh của nãophải.
Cũng như Kuda Bux đã nói,Shichida cũng nói rằng tất cả chúng ta đều có khả năng về
não phải là như nhau vàShichida còn nói thêm rằng đó là trách nhiệm củacha mẹ và giáo
viên để "kéo ra" tiềm năng ban đầu trở thành khả năng mà bất cứ đứa trẻ nào được sinh ra
đều có thểphát triển đến mức tối đa thông qua giáo dục (ông chỉ ra rằng ý nghĩaban đầu
của giáo dụctrong tiếng Latin là "để kéo ra khả năng bẩm sinh của trẻ"). Shichida nói,
"Trẻ em, được giáo dục theo phong cách Shichida, sẽ trở nên tuyệt vời trong tập trung và

hấp thu năng lượng".
Vậy mục đích? Giáo sư Shichidatin rằng tương lai của thế giới, trong đó bao gồm việc
đạt đượchòa bình và ý thức về thiện chí giữa con người với nhau, phụ thuộc rất nhiều vào
những đứa trẻ của ngày hôm nay và ông cũng tin rằng,"Giáo dục sớm sẽ định hình tương
lai của thế giới bởivì một trongnhững mục tiêu của giáo dục là để tạo ra một thế giới tốt
đẹp hơn."
Shichida phối hợp hai khái niệm với nhau và nói rằng: "Khi công việc dạy trẻ được cho
rằng có giá trị trên thế giới, thì chúng ta cũng nên dạy cho trẻ hiểu rằng trẻ cũng có trách
nhiệm lớn đối với công việc này. Chúng ta phải dạy cho trẻ hiểu rằng mỗi một trong số
chúng đều có một trách nhiệm nuôi dưỡng khả năng bẩm sinhcủa riêng mình để đạt đến
cấp độ cao nhất. Ngoài ra, điều quan trọng là hãy chỉ bảo trẻ cách sử dụng những khả
năng bẩm sinh đó như mộtkho tàng bí ẩn củaquốc gia hay thế giới. "
"Chúng ta không nên rơi vào cái bẫy giáo dục màcố gắng để tạo ra những bộ não trí tuệ
mạnh mẽ. "Với mục đích đó thì giúp ích được gì cho những con người đang sống?" Bạn
hãy hỏi con bạn những câu hỏi về nền tảng cuộc sống mà đứa trẻ đó nghĩ về nó. "
"Việc giáo dục não phải không phải là việc tập trung vào thành tích họctập một mình của
trẻ. Một trongnhững kết quả thần kỳ của giáo dục não phải là tất cả cáctrẻ em được học
tập với phương pháp này phát triển một tâm trí nhẹ nhàng và hài hòa.Trẻ sẽ bắt đầu biểu
lộ đa dạng sự nhạycảm, về lòng nhân đạo, trí tưởng tượng và sự sáng tạo. Đây là kết quả
tự nhiên của giáo dụcnão phải, phương pháp học tập dựa trên tình yêu và sựhợp tác.
Ngược lại, giáo dục bên não trái là sự giáo dục là dựa trên sự đối đầu và cạnh tranh.
Vì thế, "Mục đích của giáo dục nãophải là không để cung cấp cho trẻ em kiến thức đơn
thuần mà còn là để nuôi dưỡngtình yêu, sự hiệp nhất của các giác quan (thính giác, thị
giác, xúc giác ….) và quan trọng là sự hợp tác tuyệt vời giữa bố mẹ và các con." Lý do
tại sao phương pháp não phải Shichida của giáo dục đượcbiết đến là "giáodục của trái
tim".
Và đó là lý do tại sao chúng tôitin rằng trong phương pháp Shichida mong muốn con cái
của chúng ta lớn lên với một trá itim nhân hậu, với một tâm hồn nhân đạo và với một tinh
thần hàophóng. Bởi vì chúng tôi tin rằng pp của ông có thể làm cho trẻ trở nên khác biệt.
Đó là một cái gì đó có giá trị tin tưởng, bạn có nghĩ như thế?

Notes on Shichida – Part 4: Tính khoa học của phương pháp
Trong bài này tôi sẽ giải thích cơ sở khoa học của phương pháp Shichida.
Trước hết, hãy để tôi chỉ ra rằngsự trình bày của Giáo sư Shichida về não phảicó vẻ lạ lùnghay
giống truyện tiểu thuyết, nhưng họ thực sự dựa trên các nghiên cứu đángkể và những lưu ý được
phát hiện bởi các nhà khoa học, các nhà nghiên cứu, nhà triết học, nhà diễn thuyết, các nhà tâm
lýhọc, các nhà thông tháivàcác học giả viện hàn lâm. Về phương pháp của ông là một cuộccách
mạng trong lĩnh vực giáo dục vì ông là người đầu tiên áp dụng nghiên cứu não trái/ não phải và
đạt kết quả.
Chúng ta hãy bắt đầu với phần lý thuyếtđược hỗ trợ bởi nhiều nhà khoa học, được gọi là "Lý
thuyết Siêu sóng". Xây dựng trên lý thuyết lượng tử, điều này nói rằng tất cả mọi thứ có thể được
sắp xếp thành các phân tử, nguyên tử và các hạt cơ bản, và nếu chúng ta sắp xếpchúng hơn nữa,
chúng sẽ tạo dao động sóng. Vì vậy, mỗi vậtthể/ người khi chuyển động sẽ tạo sóngvà vũ trụ tràn
ngập sóng có chứa thông tin.
Các nhà khoa họcđã chứng minh rằng các tế bào trong cơ thể chúng ta không chỉ có thể phát ra
sóng rung động, mà cơ thể chúngta còn có thể cảm nhận sóng từ các vật thể/ người và xử lý
thông tin sóng chứa.Tất nhiên, chúng tacó thể dễ dàng chấp nhận quan điểm rằng cơ thể của
chúng ta có thể cảm nhận được thôngtin về ánh sáng, âmthanh, nhiệt, …. Phươngpháp Shichida
đang tập trung vào nhữngthông tin mà sóng chứa đựng, những thông tin mà chúng ta không ý
thức,được phát hiện ở não phải.
Theo Shichida, để gửi và nhận hình ảnh theo cách này, não bộ của chúng ta phải hoạt động ở tần
số sóng alpha(8 - 13 hertz),mà thường được kết hợp với một trạng thái thoải mái của não. Điều
này cũng được hiểunhư là một "trạng thái mơ màng" và trạng thái này được nhìn thấy khi một
ngườixem một bộ phim hoặc chương trình truyềnhình, khi đó họ là hoàn toàn mê mải, hầu như
không biết gì về môi trường xung quanh. Bạn sẽ thấy điều nàyrất phổ biếnở trẻ nhỏ - trẻ có thể
tập trung và tập trung cao độ vào công việc mà trẻ lựa chọn, dườngnhư quên hết mọi thứ xung
quanh.
Trong trạng thái mơ màng của não, làn sóng thông tin có thể đi chuyển lên tần số của não phải.
Não phải chuyển đổi các thôngtin thành hình ảnh và truyền hìnhảnh này đến não bên trái ngay
lập tức.Ví dụ, chúng ta có thể cảm nhận được sự hiện diện của một người trong phòng mặcdù
chúng ta chưa nhìn thấyanh ta. Cầu thủbóng đá tuyệt vời, Pele, đã từng nói: "Tôi cóthể nắm bắt

các vị trí của tấtcả các cầuthủ khác trên sântheo bản năng, và tôi còn có thể cảm nhận được mỗi
người trong số họ sẽ di chuyển như thế nào".Có rất nhiều ví dụ trong thể thao. Một người điều
khiển chiếc xe đua đang chạy đua với tốc độ cao nhất, anh ta điều chỉnh trạng tháicủa não đến
các yếu tố - sự di chuyển củachiếc xe, chỗ uốn cong sắp chạyđến và các góc cua trong vòng
đua.Anh ta trở nên bình tĩnh, loại bỏ các tác nhân kích thích khác và đặt tâmtrí đồng bộ với tốc
độ của các yếu tố. Nhậnthức của anh ta về thời gian bắt đầu thayđổi. Anh ta cảm thấy thời
giantrôi qua rất chậm và anh ta có thể thấy rõ làmthế nào để vượtqua các góc cua tiếp theo cứ
như anhta đang ở trong một bộ phim chiếu chậm. Nhiều vận động viên có những kinh
nghiệmtương tự - một cầuthủ bóng chày có thể dùng tâm trí làm cho quả bóng có mắt để quả
bóng tự bay về phíachày của anh ta, một vận động viên marathon kể về kinh nghiệmcủa mình
trởthành "người chạy nhanh nhất"… Khi họ đạt đến trạng thái này, họ cónăng lực tuyệt vời.
Một số nhà khoa học gọi trạng thái không bình thường này của não là Sự thay đổi trạng thái của
ý thức (Altered Stateof Consciousness -ASC). ASC cũng đã được kết hợp với sự sáng tạo nghệ
thuật.
Giáo sư Shichida tin rằng những người thông minh và sáng tạo có bộ não thường ở trạng thái
não không tỉnh táo. Ông tin rằngnhững khả năng bí ẩn của con người nằm trong việc đạt được
sự tập trung ý thức ở mức độ cao hơn, chúng ta có thể đánh giá các năng lực mạnh mẽ củanão
phải và ôngtin rằng mục tiêu của giáo dụcsẽ cho phép chúng ta làm tất cả những điều này. Vì thế
điều này sẽ hình thành phương pháp cơ bản của phương pháp Shichida - để đạt được trạngthái
thư giãn tâm trí và để đào tạo và phát triểnnão phải.
Có một số cách để đạt được trạng thái não thoảimái – tĩnh tâm / thiền, hít thở sâu và chậm,thôi
miên, thực tập sự tưởng tượng (baogồm cả việc thực tập tưởng tượng với ngọn nến như Henry
Sugar), vv
Để đào tạo nãophải, phương pháp dạy chúng ta nhiều cách khác nhau để tăng cường và tập luyện
cho não phải. Về cơ bản, bạn càng sử dụng não phải nhiều, thì nó sẽ trở nênmạnh mẽ hơn.
Hãy nhớ rằng, mặc dù các đặcđiểm chính của phương pháp Shichidalà sự tập trung vềgiáo
dục não phải, nhưng Shichidatin rằng bí mật củathiên tài nằm trong khả năng sử dụng não
trái và não phải như một tổng thể. Nếunão phải không phải là cầu nối để diễn đạt các ý
thức của não trái,thì khả năng tiềm ẩn của nó không thể đượcsử dụng. Vì vậy, phương
pháp Shichida thúcđẩy giáo dụctoàn bộ não "bằng cáchphát triển não phải và kết nối nó

vàonão trái, do đó, chophép cả hai bên củabộ não làmviệc cùng nhau. Cáckhả năng của
não phải được phát triển, và sauđó được chuyển đến não tráiđể diễn đạt, giống như bộ não
trái phụ trách biểu hiện khả năng đó ra bên ngoài.
Hy vọng nó sẽ là thông tin hữu ích với bạn!
Ghi chú về Shichida - Phần 5:Bạn nên cho trẻ con cá hay
dạy trẻ cách bắt cá (Dạy đứa trẻ bắt cá và bạn nuôi trẻ sống
cả đời)
Trong bài này, tôi muốn nhấn mạnh một tính năng cơ bản của phương phápShichida, mà
khôngphải lúc nào cũng được thấu hiểu, đó là phương pháp này ít quan tâm đến việc tăng thêm
sự hiểu biết về kiến thức và thực tế. Nó luôn tập trung nhiều hơn với việc vẽ ravà tăng cườngkhả
năng của trẻ để học hỏi và phát triển năng lực tinh thần của chúng. Giáo sư Shichida nói:"Bạn có
thể nghĩ rằng làmđiều này sẽ còn nhanh hơn để giảng các môn thực tế như ngôn ngữhoặc toán
học cho một đứa trẻ. Tuynhiên, trên thực tế, não phải được đào tạo mà không có gì đểlàm với
việc học ở trường có thể nhanh chóng phát triển tài năng củatrẻ và cải thiện các dấu hiệu của
mình ".
Ông cũng cho biết, "Chúng tôi không nhằm cung cấp cho trẻ em kiến thức đơn thuần nhưng để
cung cấp cho họ sức mạnh của sự tập trung mà trongnhững năm sau này trẻ có thể tự tìm hiểu
mọi thứ dễ dàng hơn."
Nó gợi nhớ câu tục ngữ, "Hãy cho đứa trẻ mộtcon cá là bạn nuôi sống chúng một ngày. Dạy trẻ
cách bắt cá là bạn nuôi sống chúng một đời. "
Giáo sư Shichida nói rằng, "Mục tiêu của giáo dục phải là sự phát triển của não bộ thay vì nhồi
nhét kiến thức." Ông nói rằng việc chúngta cố nhồi nhét nhiều kiến thức, thì sẽ khó khăn hơn
việc kích hoạt các khả năng mạnh mẽ của não phải.
Vì vậy, phươngpháp Shichida không quan tâm xem con bạn thật sự biết gì về chữ / số / hình dạng
/màu sắc / động vật / … hoặc những người sáng tác bản nhạc sonata này hoặc dânsố của một đất
nước nào đó. Nhưngchúng tôi vẫn có sử dụng các thông tin thực tế đó khi chúngtôi chơi các trò
chơi Shichida,nhưng thực tế chỉ được sử dụng như một học cụ để thực hiện việc luyện tập não
bộ. Những trò chơi này luôn được thay đổi trong mỗi lớp học vàcác thông tin thực tế này đã sử
dụng rồi thì không được xem lại.Vì đây là phương pháp giáo dục não bộ màchúng tôi đang tập
trung vào, khôngphải là học các thông tin này.

Nếu bạn là cha mẹ theo phương pháp Shichidaở trung tâm Singapore, bạn có thể thấy mục lưu ý
trongcuốn sổ tay của cha mẹ, có một phần trong đó đưa ra 10 khái niệm cơ bản mà trẻ em nên
biết(màu sắc, hình dạng, kích thước, chữ số, số lượng, nhận thức về khônggian, so sánh, trình tự,
thời gian và tiền bạc). Đây chỉ là một số đề nghị để cung cấp cho các bậc cha mẹ một số ý tưởng
mà họ có thể sử dụng để dạy trẻ.Những đứa trẻ không hề được kiểm tracác khái niệm này bởi bất
kỳ bài học nào - Phươngpháp Shichida thì không quan tâmđến điều đó.
Cá nhân, tôi nghĩ rằng trung tâm Shichida có một khoảng thời gian thậtsự khó khăn khi cố gắng
để mang đến phươngpháp này cho hội cha mẹ Singapore. Phương pháp Shichida về nhiều
phương diện thì rõ ràng đang đi ngược lại với các phươngpháp hiện có và nhiều bậc cha mẹ chỉ
trích vì họ cho rằng nó chống lại những gì họ đã quen thuộc. Trong khi đó phương pháp Shichida
nhấn mạnh phát triển tính cách, nhưng cha mẹ lại muốn cóthành tích học tập. Phương pháp
Shichida tin rằng trongcách tiếp cận dựa trên “cách chơi”-qua đó các bậc cha mẹ muốn huấn
luyện và ghi nhận lại các việc được làm bởi trẻ vì họ muốn đo lường sự "tiến bộ". Phương pháp
Shichida nóivới chúng ta là cha mẹ nên là người hướng dẫn trẻ thay vì các bậc phụ huynh lại
mong đợi các giáo viên làm điều đó. Phương pháp Shichida nói với chúngta hãy bắt đầu bằng
cách thể hiện tình yêu của chúngta đối với con chúng ta, nhưng hầu như các bậc cha mẹ chỉ
muốn đi thẳng đến việc học toán, học đọc Thật khó để thay đổi những suy nghĩcủa phụ huynh
Singapore và có lẽ cách duy nhất là cố gắng để có đượccác bậc cha mẹ vào chương trình đầu tiên
và hy vọng họ thay đổiquan điểm của họ sau khi họ đã tận mắt thấy phương pháp làm việc như
thế nào.
Vì vậy, việc đào tạo có liên quan đến nhữnggì?
Shichida tin rằng não phải có những khả năng đặcbiệt sau đây:
1. ESP / HSP
2. bộ nhớ hình ảnh trực quan
3. đọc được tốc độ sóng từ
4. khả năng tính toán như một chiếc máy tính
5. khả năng diễn thuyết hoàn hảo
6. khả năng cảm thụ ngôn ngữ
7. khả năng chữa bệnh
Những khả năng này xuất phát từ chứcnăng bí ẩn của não phải, đó là:

1. chức năng cộng hưởng
2. chức năng chụp ảnh trực quan
3. bộ nhớ với chức năng xử lý với tốcđộ cao
4. chức năng phát triển tự động với tốc độ cao
Mục tiêu đào tạo vàtăng cường cácchức năng của não phải theo ppShichida bằng cách chơi trò
chơi thực hiện các khảnăng của não phải. Về cơ bản,khibạn sử dụng não phải càng nhiều, thì nó
càng trở nênmạnh mẽ hơn. Vì vậy, chúng tôi làm những trò chơi về ESP / HSP, trò chơi về bộ
nhớ,tốc độ đọc, vv Chúng tôi cũng lắng nghe các bài hát và cụm từ trong các ngôn ngữ khác
nhau,để chơi trò giả vờ , vv.
Trong phần tiếp theo của tôi, tôisẽ bắt đầu vàoviệc đào tạo thực tế.

Phần 6: Năm giác quan của não phải
Một yếu tố quyết định việc luyện tập của não phải là tăng cường khả năng của não phải để nhận
và xửlý thông tin. Trong pp Shichida, điềunày được thực hiện thông qua Senses Play,có nghĩa là
chơi các trò chơi cảm giác phù hợpcho não phải, còn gọi là trò chơiESP (giác quan thứ 6).
ESP đề cập đến khả năng có được thông tin thông qua các cách kháchơn so với việcsử dụng năm
giác quan vật lýcủa chúng ta.Trong khi một sốngười nghĩ nó là một cái gì đó siêu nhiên, theo
Shichida, những cách"thêm" thông tin này cũng chỉđơn giản là năm giác quan tựnhiên của não
phải. Tất cả mọingười đều được sinh ra với khảnăng tự nhiên này.
Trong phần 4, tôi đề cập đến lý thuyết cho rằng tấtcả các đối tượngtrong vũ trụ của chúng ta phát
rasóng rung động và các tế bào trong cơ thể chúng ta có thể cộng hưởng với những con sóng,
nhận được thông tin về đốitượng. Giáo sư Shichida nói rằngsóng não phải tiếpnhận thông tin
thông qua nămloại hình ảnh: thị giác, thính giác, vị giác, khứugiác và xúc giác. Do đó ông mô tả
não phải cũng có năm giác quan nộibộ của nhận thức, giống như não trái có năm giácquan vật lý
của nhận thức. Ví dụ, khigiáo viên sẽ gửi một hình ảnh trong tâm trí về hình cây kem cho trẻ (sử
dụng thầngiao cách cảm), thì trẻ sẽ la lên: "Lạnh!"hoặc "Có vị giống như kem!" Những đứa trẻ
cảm nhận và nếmđược hương vị kem với các giác quan của não phải.
Một số cha mẹ sợ hãi khi họ tìm rarằng có trò chơi ESP (giácquan thứ 6) trong pp Shichida và
thậm chí tôi biết có những bậc cha mẹ muốn chương trình luyện tập "não phải" mà không có yếu
tố ESP (giác quan thứ 6). E ngại này bắt nguồn từ sự thiếu hiểu biết vềnão phải, trong khi đó họ

luôn muốn việc đào tạo não phải luônlà chương trình được ưu tiên nhất. Các bậc cha mẹ thậtsự
không biết việc đào tạocác giác quan của não phải chỉ thực sự được luyện tập khi chức năng
cộng hưởng và chức năng trực quan là bài học cơ bản nhấtcủa não phải.
Có một vài mâu thuẩn ở đây, cha mẹphản đối khi cho trẻ luyện tập ESP (giácquan thứ 6) nhưng
họ lại chấp nhậnrằng một em bé trong bụng mẹ nhận được nhiềuthông tin về môitrường bên
ngoài tử cung. Khihọ nói chuyện với thai nhi, chạm hoặc nhấn trên bụng, hoặc khi họ chơi nhạc
cho thai nhi, họtin rằng em bé nhận được thông tin này. Tuy nhiên, thai nhi cóthể cảm nhận qua
da của mình, nghe với đôi tai của mình,xem với đôi mắt của mình, ngửi với mũihay mùi vị với
lưỡi của mình. Shichida cho chúng ta biết rằng em bé đã sửdụng các giác quan của não phải, mà
ông gọi là chức năng ESP(giác quan thứ 6, thần giao cáchcảm) để tiếp nhận và xử lý thông tin
này.
(Mình xin nêu chút ýkiến của riêng mình ở đoạn này. Thật sự khi các bạn là những người mẹ như
mìnhthì cái thần giao cách cảm này rất mạnh. Bình thường khi chúng ta chưa có con,chúng ta có
thể ngủ rất say, nếu nói nửa đêm thức giấc ở tầm 2h sáng hay 4hsáng chắc chúng ta ko rãnh để
làm việc này, có muốn cũng dậy ko nổi. Nhưng khichúng ta nằm cạnh con của mình, dù chỉlà
một cái trở mình nhỏ hay chỉ là ho vài tiếng, nhưng cũng đủ làm những ngườimẹ tỉnh giấc. Và
với các bà mẹ có con nhỏ thì việc dậy 2h hay 4h sáng cho conbú rất đỗi bình thường. Thật ra có
thể giải thích những việc này đều do thầngiao cách cảm của con chúng ta truyền đến mẹ, chúng
ta đọc được. Nên dù trongbụng mẹ và cho tới khi sinh ra khả năng ESP này là khả năng tự nhiên
của con.Nếu chúng ta hiểu và dùng trò chơi để giữ lại khả năng này thì sẽ giúp giácquan thứ 6
này phát triển mạnh hơn mà thôi)
Cuốn sổ tay của hội cha mẹ Shichida ở Singapore nói rằng ESP bây giờ được gọi là HSPlà
"Nhận thức cảm giác cao". Tôikhông chắc chắn rằng hai điều này là thực sự giống nhaunhưng nó
không quan trọng khi nó đượcgọi với tên nào đi nữa. Không nên gán nó chỉ với nhãn hiệu và tên.
Màbạn cần mang nó gắn với mục tiêu là để tăng cường năm giác quan của não phải cho phépcác
thông tin về cảm giác được xử lý và phân tích kỹ lưỡng và sâu sắc, sẽgóp phần giúp trực giác,
sáng tạo, cảm nhận những tác động và chú ý đến từng chi tiết. Điều này có nghĩa là con bạn
sẽnhận thông tinmà hầu hết mọi người khác không biết.
ESP bao gồm các khía cạnh sau (trong pp Shichida, chúng tôi tập trung vàobốn điểm đầu tiên):
1.Thấu thị: Khả năng nhìn xuyên thấu cả những vật vô hình - khảnăng để đạt được thông tin

trựctiếp từ một đối tượng. Nógiống như "tìm kiếm” thôngqua một hộp bị khóa hoặc một phong
bì dán kínđể trẻ nói ra các vật bên trong phong bì hoặc hộp bị khóa đó.
2.Thần giao cách cảm - khả năng để đạtđược thông tin từ một người khác,để nói những gì người
khác đang suy nghĩ.
3.Sự biết trước / sự thấy trước - khả năng biết trước nhữnggì sẽ xảy ra, vídụ như. một số loài
động vật biếtkhi một cơn bão đang đến.
4.Phép đo hoạt động tinh thần / Đọc bằng tay - khả năng để đạt được sự thật về mộtđối tượng
bằngcách chạm vào nó, ví dụ như. đoán các màu sắccủa quả bóng trong tay của bạn mà không
cần nhìn vào nóhoặc để tay lên một cuốn sách và đọc được nội dung của từng trang trong
quyểnsách đó.
5.Telekinesis - khả năng di chuyển cácđối tượng hoặcthay đổi đối tượng mà không hề có va
chạm vật lý, ví dụ như.Giáo sư Shichida chochúng ta biết các bậc cha mẹ báocáo rằng con cái
của họ có thểbật ti vi mà không cần chạm tay vào nó.
Hãy nhớ rằng, không có gì là siêu nhiênvề điều này. Nó chỉ là sóng và nănglượng.
Trong phần tiếp theo,tôi sẽ cung cấp cho bạn một số ví dụcủa các trò chơi chúng tôi chơi đểtăng
cường năm giác quan của não phải.

P/s: Các trò chơi trong phần tiếp theo được giải thích khá rõ ràng và dễ áp dụng. Mình sẽ tranh
thủ dịch sớm để các bạn có thêm nhiều trò chơi phát huy các giác quan của não phải. Rất hay cả
nhà ạ, ráng chờ bầu nhé!
Có bốn điềucần ghi nhớ khi thực hiện các trò chơivề các giác quan còn được gọi là trò chơi
ESP:
1. Con của bạnphải có tâm trạng thoải mái và vui vẻ trong suốt quá trình hoạt động.
2. Bạn nên tin tưởng vào khả năng củacon khi chơi trò chơi ESP.Ngược lại, sự hoài nghi của bạn
sẽcó ảnh hưởng xấu đến cách bạn chơi các trò chơi với con vàcả sự phản hồi của con về trò chơi
đó. Cuốn sách của Giáo sư Shichida,có một báo cáo từ một phụ huynh khi cô không tin vào tài
năng của con trai, con trai cô tiếp tục đưa ra những câu trả lời sai. Và đứa trẻ này chỉ đưa ra các
câu trả lời đúng khi cô hiểu được lýthuyết của não phải và tin vào nó. Điều này phù hợp với
nghiên cứu khoa học trong ESP, điều này đã cho thấy những ngườitin vào khả năng của các giác
quan luôn ghi được điểm tuyệt đối trên các bài kiểm tra ESP trong khi nhữngngười không tin vào

ESP thì không làm được bài test này. Nếu bạn cảm thấy hoài nghi về khả năng của các giácquan,
tôihy vọng rằng đọc Phần6 sẽ giảm bớt nỗi sợ hãi của bạn vàgiúp bạn hiểu đó là điều cơ bản để
luyện tập não phải vì nó là một khảnăng cơ bản của não phải.
3. Luyện tập sự kiên nhẫn.Điều này có thể mất một thời gian cho con của bạn để luyện tập, lúc
đầu trẻ chỉcó thể đưa ra 1 lần chính xác trong 5 lần đoán, nhưng luôn duy trì tinh thầnvui vẻ và
lạc quan, và đến một lúc nào đó con bạn sẽ làm bạn ngạc nhiên! Nếu trẻđưa ra câu trả lời sai, xin
vui lòng không nói khắc nghiệt và không nên cảm thấythất vọng. Hãy chấp nhận rằng con của
bạn đang trong quá trình phát triển và tiếnbộ lên từng ngày. Ngoài ra, có nhiều chamẹ đã hỏi tôi
phải làm gì khi con của họ ít quan tâm hoặc chỉ nhìn hay bỏ đi nửa chừng ở giữa hoạtđộng mà
không hợp tác. Tôi nghĩ rằng không có gì bất thường về điều này, cho dùchơi các trò chơi hoặc
làm những việc khác - đôi khi tôi giới thiệu một cuốnsách truyện mới đến Ryan, Ryan đã không
còn hứng thú sau khi đọc hai trang đầu tiên. Tình yêu không phải lúc nào cũng là tình yêu ngay
từcái nhìn đầu tiên. Chỉ cần để cho trẻ đi, và thử lại một thời điểm khác với mộtnụ cười vui vẻ.
4. Duy trì sự hứng thú
TRÒ CHƠI VỚI THẺ ZENER
Các trò chơi ESP quan trọng nhất làchơi với thẻ Zener. Hộicha mẹ Shichida ở Singapore đã dùng
hai bộ thẻ vàđược yêu cầu thực hành với conthường xuyên ở nhà. Bộ thẻ mà chúngtôi có thì
tương tự như thẻZener ngoại trừ một thẻ, thẻ củachúng tôi là một hình tam giác rỗng- thẻ
Zenergốc có ba đườnglượn sóng. Chúng tôi khôngchơi trò này tronglớp học khi lớphọc chỉ dạy
một lần một tuần.
Bạn có thể sử dụng bộthẻ này để chơi các tròchơi: thấu thị (Khả năng nhìn xuyên thấu cả những
vật vô hình), trò chơi sự biết trước, trò chơi thần giao cách cảm, và trò chơi đọc bằng tay. Ở đây,
tôi sẽ chia sẻ với các bạn cách sử dụng các thẻ để chơi thấu thị.
1. Con củabạn hơn 3 tuổi hoặc nếu trẻ không ởtrong trạng thái thoải mái của tinh thần, bạn nên
hướng dẫn để trẻ thư giãn, hít thở sâu và chậm.Tạo một bản liệt kê những tiến bộ của con về các
hoạt động , vềkhả năng của trẻ để làm điều đó.
2. Đặt 5 thẻ trên cùng 1hàng, mặt thẻ mở.
3. Đưa cho trẻ một bộ 5thẻ khác, mặt thẻ úp. (Ghi chú: Bạn có hai bộ thẻ Zener giống nhau)
4.Hãy cho trẻđặt lần lượt các thẻ úp (bộ thẻ của trẻ cầm) ở phía dưới các thẻ mở (bộ thẻ củabạn),
dựa vào sự cảm nhận của trẻ sao cho hình trên thẻ úp và thẻ mở sẽ trùngkhớp với nhau. Mục đích

là xem xét sự trùng hợp của các thẻ.
5. Khi con bạn đã đặt tất cảnăm thẻ, hãy cho trẻ lần lượtmở các thẻ của mình để kiểm tra xem
chúng có trùng khớp với nhau không, giữa 2 bộ thẻ.
Trong một Khóa học của Hội cha mẹ dạy con theo Shichida, chúng tôi xem một đoạn video quay
tại một học viện hàng không tại Nhật Bản, nơi các phi công thực tập được chia thành từng cặp.
Họ chơi trò chơinày liên tục, mỗi lần chơi thì đổi vị trí cho nhau, một người sắp xếp các thẻ và
ghi điểmsố , người còn lại đoán thứ tự. Thật ngạcnhiên, mỗi lần chơi, họ đều ghi được 100%
điểm số. Lý do tại sao các phi công lại chơi trò chơi này? Đây là một kết quả của sự nhận thức
với mức cảmquan cao trong khả năng dự đoán nguy cơ và thời tiếtxấu đang tới. Trong tầm nhìn
thấp, các phicông vẫn có thể di chuyển một cách an toàn ngay cả khi họ không thể nhìn xuyên
qua những đám mây / sương /sương mù.
Sổ tay Hội cha mẹ dạy con theo pp Shichida Singapore, cung cấp một số gợi ý cho các trò chơi
mà bạn có thể chơi ở nhà. Tôi sẽ liệt kê dưới đây. Một số là đối với trẻ nhỏ và một số cho trẻ lớn
hơn.
TRÒ CHƠI THẤU THỊ
Hãy ghi nhớ rằng thấu thị là khả năng nhìn xuyên thấu để nhận biết xác định rõ ràng đối tượng
được cất giấu.Ví dụ. thẻ, hoặcxác định màu sắc của quả bóng trong hộp. Nó khác với thần giao
cách cảm, tức là đọc được ý nghĩtrong đầu. Đứa trẻ sẽ trở thành người có khả năng nhìnxuyên
thấu, khi mà chính mẹ của chúng cũng không biết được câu trả lời, vì thế đứa trẻ không đọcđược
ý nghĩ của mẹ chúng.
a) Nhận dạng thẻ
Đặt5 thẻ hình ảnh hoặc thẻtrò chơi, úp mặt thẻ xuống, để trước mặt con của bạn và cho trẻ đoán
là thẻ gìkhi tay bạn trỏ đến.
b) Đoán vật trong hộp
Bạncần chuẩn bị 5 quả bóng với 5 màu sắc khác nhau như - đỏ, xanh, vàng, trắng và đen – Bạn
chọn một banh cho vào một cái hộp (trẻ ko nhìn thấy bạn sẽ bỏ banh màu nào nhé),và từ bên
ngoài màkhông cần chạm bóng, hãy cho trẻ đoánmàu sắc của quả bóng.
c) Trò chơi tìm cặp trínhớ
Đây cũng là một tròchơi trí nhớ. Tất cả các thẻ được sắp xếp thành hàng mặt thẻ úp xuống. Khi
đếnlượt đi của trẻ, yêu cầu trẻ mở 2 thẻ sao cho 2 thẻ này trùng khớp hình vớinhau. Nếu trẻ

thành công, thì trẻ sẽ giữ cho mình cặp đó, nếu 2 thẻ không trùngkhớp được thì phải úp xuống
lại. Lần lượt như thế cho đến hết trò chơi.
d) Đoán khi bị bịt mắt
Khi trò chơi (a) và (b)được thực hiện và thànhcông 100%, hãy thử trò chơi bị bịt mắt này. Cho
trẻ bịt mắt và đoán những vật đangđược đặttrước mặt mà trẻ không được chạmtay vào vật. Ngoài
ra, cho trẻ bịt mắt, yêu cầu trẻđoán và chỉ được vị trí các nước như Nhật Bản, Úc, Mỹ, Nga, vv
trên bản đồ đặt trước mặt trẻ. Đây là một thử thách khó.
e) Bịt mắt tìm mẹ
Khi conbạn có thể đoán những gì được đặtở phía trước, hãy thử chơi trò chơi cố gắng bắt
bạntrong khi bị bịt mắt. Sau khi trẻ bị bịt mắt, hãy yêu cầu trẻ bắt bạn khi bạn đã di chuyển đứng
ở vịtrí mới.


TRÒ CHƠI THẦN GIAO CÁCH CẢM
Tiếp theo, sẽ là trò chơi về thầngiao cách cảm, khả năng đọc đượcsuy nghĩ. Bạn sẽ dùng khả
năng này để có thể hình dung một hình ảnh rõ ràng trong tâm trí của bạn (điều này không dễ
dàng!) Và con bạn sẽ cố gắng để đoán thành công nhữnggì nhìn thấy trong tâm trí của mẹ.
a) Trò chơi 1: Chuẩn bị 1 bộ thẻ động vật
+ Bạn sẽ cần 2 bộ thẻ hình - mỗi bộ 5 thẻ , mỗi thẻ là hình ảnh động vật nhưhươu cao cổ, gấu
trúc, voi, gấu hay nai.
+ Bạn xếp các thẻ hình trong 1 bộ thành một hàng đặt trước mặt trẻ, thẻ đượcmở. Và bộ còn lại
đặt trước mặt bạn, thẻ úp xuống.
+ Bạn lấy 1 thẻ đặt vào tay bạn, bạn tập trung nhìn chằmchằm vào thẻ cho đến khi bạn nhìnthấy
hình ảnh trong tâm trí củabạn. Sau đó yêu cầu con bạnchọn thẻ trùng khớp với hình ảnh trong
đầu của bạn.
+ Lập lại 5 lần
b) Trò chơi 2: Đọc ý nghĩ
+ Mẹ và con đối mặt với nhau.
+ Giữ một hình ảnh trong tâm trí của bạn và yêu cầucon của bạn đoán hình ảnh đó là gì. (Sử
dụng những hình ảnh đơn giản như: hìnhdạng, màu sắc, con vật, phương tiện, chữ cái )

TRÒ CHƠI ĐỌC BẰNG TAY
Kế đến là trò chơi đọc bằng tay, trò chơi này khác với trò chơi thấu thị trong tròchơi này đứa trẻ
được yêu cầu chạm vào đối tượng vớibàn tay của mình và đoán nó.
a) Đoán màu sắccủa quả bóng
Bạnchuẩn bị một hộpcác tông hoàn toàn kín, cắt một lỗ tròn vừa phảiđểcho tay vào lấyquả bóng
ra. Bạn đặt 5 quả bóng màu khác nhauvào trong hộp. Hãy để con bạn đặt tay vào lỗ tròn giữ
mộtquả bóngvà đoán,mà không cần nhìn, màu sắc của quả bóngmà con cầm trong tay là màu gì ,
trước khi lấy nó ra khỏi hộp.
b) Trò chơi với thẻ
Trước mặt con, bạn đặt 10 thẻ úp mặt xuống. Cho trẻ đặt tay trên mỗi thẻ và đoán màu của thẻ.
Thẻ động vật hoặc thẻ hình đều có thể sử dụng được .
c) Đón xem mẹ đã viết gì trên giấy
Trên một mảnh giấy vuông khoảng 2 cm, bạn viết một chữ của bảng chữ cái. Quấn nó thành một
quả bóng nhỏ vàgiao cho con. Yêu cầu trẻđưa quảbóng giấy vào tai của mìnhvà đoán những
gìđược viết trên giấy.
TRÒCHƠI SỰ BIẾT TRƯỚC
Sự biết trước là khả năng hiểu được tương lai với một hình ảnh cụ thể chính xác hơn những trực
giác.
a) Dự đoán thời tiết
Cho con của bạn dự đoán thời tiết của ngày hôm sau.
b) Đoán thẻ
Cho con bạn đoán thứ tự của 5 thẻvào ngày hôm sau và viết lại dự đoán của trẻ. Ngày hôm sau,
trộn các thẻlại và xếp chúng thành hàng,thẻ úp xuống. Hãy để con bạn lần lượt chọngiở ra từng
thẻ một và xem chúng có giống với thứ tự viết ra ngày hôm trước không.
Một khi bạn hiểu các khái niệm vềthấu thị, thần giao cách cảm, đọc bằng tay và sự biết trước,
bạn có thể sáng tạo các trò chơi của riêng bạn để chơi với con của bạn ởnhà. Ví dụ như: Khi hai
mẹ con cùng đi đâu về, bạn hỏi trẻ: Ai sẽ là người đầu tiên con gặp khi bước vào nhà? hoặc bố sẽ
chọn mang đôi giày nào để đi làm? Đây là những trò chơi sự biết trước.
Trò chơi thần giao cách cảm có thể đơn giản như giấu một miếng bánh snack tronglòng bàn tay
của bạn và hỏi con xem bánhcó ở tay nào, hoặc che giấumột món đồ chơi dưới tấm chăn và hỏi

con của bạn nólà đồ chơi gì. Những trò thật đơn giản và vui, cácbạn thoải mái sáng tạo.
Trong phần tiếp theo, tôi sẽ chia sẻ với bạnchơi trò chơi ESP như thế nào tronglớp.
Phần 8: Trò chơi về giác quan ởlớp. Trò chơi mang tên “Là
cái nào?”

Trong bài này, tôi sẽ chia sẻ một chút vềcách chúng tôi chơi trò chơi Senses Play / ESP trong lớp
Shichida. Tôi sẽ đi thẳng vào tròchoi "Là cáinào?"
Tròchơi "Là cáinào?" chỉ là một phần của trò chơi về giác quan. Tôi sẽ nói về phần còn lạicủa trò
chơi về giác quan trong bài khác. Ngoài ra còn có một số bài tập chuẩnbị mà chúng ta làm khi
bắt đầu chơi – như là để thư giãn tâm trí, chuyển sang tầnsố sóng alpha, và tập trung tâm trí của
đứa trẻ - tôi cũng sẽ giải thích táchriêng những điều này ra trong một bài khác.
Như tôi đã đề cậptrong phần 7, Trò chơi "Là cái nào?" trong lớp được giới hạn – Ví dụ:chúng ta
không thể hỏi thời tiết của ngày hôm sau sẽ như thế nào hoặc mấy giờthì bố sẽ đi làm về. Ngoài
ra, bài tập phải được làm nhanh chóng bởi vì có thểcó 6 trẻ trong một lớp học và mỗi đứa
trẻ phải đưa ra câu trả lời của mình trước khi câu trả lời được tiết lộ.
Vì vậy, những gì chúng ta làm trong lớp học là sử dụng hình ảnh trên giấy để tạo ra bối cảnh. Tôi
sẽ cho bạn thấy mộtsố học cụ tự chế của chúng tôi, học cụ này cũng tương tự như những cái
đang sử dụng trong lớp.
Trong ví dụ đầu tiên này, tôi cho Ryanthấy hai hình ảnh đầu tiên - hình ảnh của cậu bémà không
có mũ vàhình ảnh của ba chiếc mũ. Tôi hỏi Ryan, "Bạntrai này sẽ đội chiếc mũ nào?"
Sau khi Ryan làm sự lựa chọncủa mình, tôi sẽcho con câu trả lời. Cho dù con có câu trả lời đúng
hay sai,con cũng sẽ nhận được rất nhiều và rấtnhiều lời khen ngợi cho nỗ lực của con.
Đối với trẻ em trong cáclớp học từ 2-3 tuổi, đôi khi chúng tôi đưara hai sự lựa chọn, đôi
khichúng tôi cung cấp ba sự lựa chọn.Có khi là bốn, nhưnghiếm hơn. Vì vậy, trong ví dụ tiếp
theo, tôicho thấy Ryan hìnhảnh của hang động và hình ảnh củacá và cua. Tôihỏi: " Ai đang trốn
trong hang động,?"
Sau khi Ryancó sự lựa chọn của mình, tôi đưa ra câu trả lời, và dù là con cólựa chọn nào đi nữa,
tôi cho giành chocon rất nhiều lời khen ngợi chonỗ lực của con.

×