Tải bản đầy đủ (.doc) (146 trang)

BÀI PHÚ : VÕ KHẢ VỀ HƯU

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (339.36 KB, 146 trang )

Võ Khả

BÀI PHÚ: VÕ KHẢ VỀ HƯU
Cụ Nguyễn Vĩnh Chã, bút danh Võ Khả (1927 - 2008 )
(Nguyên giáo viên bình dân học vụ những năm sau cải
cách ruộng đất, giữ nhiều chức vụ ngành giáo dục đến
khi nghỉ hưu, đồng sáng lập tổ thơ, nay là CLB thơ
Khả lễ - Ban biên tập thơ : Đất và người Khả Lễ sưu
tầm gửi đến độc giả những những yêu thơ Võ Khả mợt
sớ bài viết của tác giả)
Thầy giáo « Ta » :
Người xã Võ Cường - Chính quê Khả Lễ
Cũng dòng dõi Cha ông - vốn con nhà tử tế
Thuở nhỏ theo đòi nghiên bút: Tiếng Nôm tiếng Việt
làu làu
Lớn lên hiến kế sinh nhai : Chữ Tây chữ Tàu lỗ mỗ
Tuổi 18 tham gia cách mạng: Tự nhiên thành cán bộ
như ai
Năm 19 được tuyển vào ngành: Bỗng chốc làm giáo
viên phụ ngạch
Khi thư ký, khi công đoàn, khi hiệu phó, nào thi đua: Đã
nổi danh tài đức một thời
Lúc Khả Lễ, lúc Võ Cường, lúc Tiên Sơn, lúc Quế Võ:
Đâu xá kể gian nan mấy độ !
Ba nhăm năm phục vụ trong ngành: Năm nhăm tuổi, về
hưu có sổ
May cũng được cấp trên đồng ý: Hưu trí hưởng đôi chút
thanh nhàn


2



Chẳng ai ngờ chí đoản tài sơ: Lúc rảnh việc thư nhàn
thong thả
Nay sắm một chiếc xe con: Năm gian nhà gỗ (Xe đạp
thiếu nhi LX)
Đêm đông sắm màn chiếu - muỗi chạy vòng vo
Trưa hạ ngắm mây trời - ruồi bay tản mạn
Đài bán dẫn muốn nghe chưa có: Sang xóm giềng ngồi
mãi thêm dầy
Báo tập san ham đọc, khó mua: Đến bạn hữu mượn hoài
thêm hổ !
Gạo 13 cân một tháng, hao xuôi hao ngược: Bấm bụng,
ăn cũng vừa no
Lương mỗi tháng một kỳ, dè xẻn: Chi tiêu tiết kiệm nên
không mắc nợ !
Thường đến bữa… rau xanh tự túc Cái tôm cái tép ít
dùng
Sớm lại chiều, dưa muối nhì nhằng… Con cá con cua ít
đụng !
Hiền thê (Mùi). Yêu biết mấy thân cò lặn lội: Cả một
đời chạy chợ nuôi chồng
Thày giáo (Chã). Thương làm sao ! Tiết kiệm chi tiêu:
Cùng nội trợ nhường cơm sẻ áo


Võ Khả

Số như thế, phận đành như thế: Trách chê ai ghen ghét
chi ai !
Phận đã đành, nhưng dạ cũng đành: Nói cũng dở không

nói cũng dở
Nghĩ mình tựa quả chanh khô: Còn nước chi mà vắt
Thà coi như chiếc áo lỗi thời : Mặc cũng ngại mà xé đi
cũng ngại
Nhiều lúc lo quanh tính quẩn: Khoanh tay nhìn con tạo
xoay vần
Lắm lúc nghĩ vẩn nghĩ vơ: Ngẩng cổ đợi thời cơ vận hội
Trời cao lồng lồng, gió hiu hiu thổi - mát khắp sơn hà
Đất bạc phau phau, mưa nhỏ giọt - thấm sao vào cây cỏ
Vào tiết giêng hai
Mùa xuân bất tận
Thường phấn khởi… thơ đầy túi
Luôn khỏe mạnh… rượu vơi ly
Văng vẳng lời hay, ý đạt, viết vội vài dòng tâm đắc!
Không thành văn cứ gọi rằng văn
Ngọt ngào phong vị nhà nho, thảo thanh mấy nét tương
đồng! Không ra phú coi như là phú
Bạn có đọc, đồng thanh đồng khí: Xin nhận đây một
tấm lòng thành
Người đã xem, bắt nhặt bắt khoan: Tôi xin chịu những
điều thất thố
Nay nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11
Ghi nhớ làm kỷ niệm tuổi 61


4

TỰ VỊNH TUỔI 79

Ất dậu năm gà gáy thảnh thơi

Tham quan du lịch bốn phương trời
Sáng đi xe đạp mươi cây số
Chiều lại cầu lông dăm hiệp chơi
Quý hữu giao lưu vui hội thảo
Tao đàn xướng họa thú muôn lời
Mừng xuân Ất Dậu quanh năm khỏe
Tích đức - tu nhân… mãi ở đời
Xuân Ất Dậu 2005


Võ Khả

CẢM XÚC BUỔI HỌP ĐẦU XUÂN

“Hương xuân” thơm ngát mãi ngày nay
Chúc tết đầu xuân Ất Dậu may
Đình tự bình thơ, mê tác giả
Cùng vui tửu lạc, mải quên say
Luật Đường, tuyển tập sớm đầu tay
Tiếp tục còn nhiều, sáng tác hay
Thi hữu đồng tình cùng xướng họa
Hương xuân thơm ngát mãi mai ngày
Khả Lễ 6/3/2005


6

TẶNG BÁC VÕ KHẢ

Nhĩ thính như dĩ kiến

Huynh nhị khả giai nhân
Đắc trí tâm hảo hảo
Hiền tài năng văn thi
Dịch:
Tai nghe mà đã thấy
Trông anh dáng bậc tài
Được biết lòng tốt lắm
Hiền lành hay văn thơ

Nguyễn Trọng Tẩm
Dương Lôi - Tân Hồng - Từ Sơn
Kính tặng
(Ban biên tập sưu tầm 7/2023)


Nguyễn Văn Đoàn

VỀ QUÊ
Vẫn là chiến sỹ
Dời quân ngũ tôi về với quê hương
Xa tiếng nổ đạn bom, năm tháng chiến trường
Xa mảnh đất khu 5… Nơi gắn bó yêu thương!
Đùm bọc chở che … Một thời đánh Mỹ
Trở về quê, mang tâm hồn người chiến sỹ
Những khó khăn, ý chí chẳng phai mòn
Tuổi thanh xuân khi nhiệt huyết vẫn còn
Dũng cảm vượt qua đâu ngại gì gian khó
Cuốc bẫm cày sâu, tình yêu cây lúa
Hạt thóc vàng gửi nơi chiến trường xa
Đánh Mỹ năm xưa, chiến địa là nhà

Nay về ruộng vườn, vẫn bài ca ra trận


8

Nơi khó khăn có bàn tay cần mẫn
Trong tình làng nhĩa xóm quê ta
Gắn bó bên nhau HTX là nhà
Đi theo Đảng người dân là chiến sỹ
30 năm những bước chân không nghỉ
Vẻ vang thay dân tộc anh hùng
Mỗi việc làm đều mang những chiến công
Tổ quốc vinh quang con cháu Tiên rồng

Bắc Ninh 2023


Nguyễn Văn Đoàn

ĐOÀN VIÊN
Đoàn viên hai tiếng thiết tha
Gắn bó đồng đội bao la nghĩa tình
Đứng vào đội ngũ quang vinh
Thấy mình khôn lớn trưởng thành vươn lên
Vẫn còn lứa tuổi Thanh niên
Phải chăm học tập, phải rèn sức xuân
Có qua thử thách gian truân
Mới yêu cuộc sống ngàn lần… Tự do !
Độc lập - Hạnh phúc - Ấm no.
Nguyện đi theo Đảng dưới cờ vẻ vang

Nêu cao trách nhiệm sẵn sàng
Tuổi trẻ xung kích vinh quang hàng đầu
Sóng to gió cả có nhau
Cùng chung một hướng trước sau vững vàng
Chớ mơ cuộc sống huy hoàng
Mà quên độc lập phải càng đấu tranh


10

Đừng vì một mái đầu xanh
Mà quên đội ngũ lão thành năm xưa
Cuộc đời có nắng có mưa
Đồng lòng quyết chí say sưa miệt mài
Vài lời nhắn bạn gái trai
Lửa vàng thử sức đua tài là đây
Gieo mầm cho đất xanh cây
Cho mùa trái ngọt hẹn ngày chung vui

Kỷ niệm ngày thành lập Đoàn 26/3/2022


Nguyễn Văn Đoàn

RƯỢU VÀ THƠ
Gió núi đưa về mưa nhẹ rơi
Tiếng ai quen tiếng vọng chào mời
Vào đây rượu ủ cùng nâng chén
Có đó thơ ngâm xướng họa chơi
Bút nét vần gieo cung bậc nẩy

Rượu nồng men tỏa đã chơi vơi
Sắc đà bạn hữu thơ cùng tửu
Đỏ khúc tâm giao một khoảng trời


12

ĐƯỜNG LÝ THÁI TỔ
Kia đầu tỉnh tượng đài oai liệt
Đây cuối đường vành xuyến đẹp thay
Quê hương giàu đẹp mỗi ngày
Nhớ Lý Thái Tổ nghĩa dày công lao
Nhà cao sáng bóng anh hào
Thênh thang đường lớn trời sao dẫn đường
Nhớ thuở trước cơm chưa ấm bụng
Nay cháu con cuộc sống thanh nhàn
Non sông một dải giang san
Nhờ ơn tiên tổ vẻ vang người hiền
Nghìn năm đất nước bình yên
Định Đô - chống giặc, xây nền ấm no


Nguyễn Văn Đoàn

LÊN YÊN TỬ
Cụ Nguyễn Nhiều – Bồ Sơn
( Bài xướng)
Yên tử mênh mông cõi phật trời
Mơ về Tây Trúc mộng chơi vơi
Người đi bái niệm xa trần tục

Cảnh đấy cầu siêu sống đẹp đời
Cửa phật từ bi tâm ý thật
Cõi trần bác ái dạ nguồn khơi
Đường lên Yên Tử cao vời vợi
Dõi bóng Quân Vương vẳng tiếng người


14

LÊN YÊN TỬ
Nguyễn văn Đoàn - Khả Lễ
( Bài họa)
Trùng khơi dải lụa bốn phương trời
Leo đến Tây Thiên sức chửa vơi
Cảnh cũ người xưa vào ý tưởng
Người nay niệm Phật sáng muôn đời
Núi xa ẩn hiện làn mây trắng
Thung lũng thoáng trông tựa biển khơi
Yên Tử nơi đây vào cõi Phật
Dấu chân du ngoạn bước chân người


Vũ Thị Hán

GỬI NGƯỜI HÁT QUAN HỌ
Em không trao nón ba tầm
Áo em lệ chẳng ướt đầm tặng tôi
Chẳng cùng loan phượng sánh đôi
Vào chùa trải chiếu ta ngồi với nhau
Chẳng khi dải yếm bắc cầu

Gừng cay muối mặn miếng trầu đưa duyên
Chẳng khi ngồi tựa mạn thuyền
Gốc đa quán dốc nỗi niềm đổi trao
Mà nghe em hát ngọt ngào
Lòng tôi lại thấy nao nao bồi hồi
Cứ như em hát tặng tôi
Những lời tâm sự thề bồi nỉ non
Lời người ngõ trúc bồng con
Luồn kim, xe chỉ mỏi mòn đợi tôi
Cuộc đời bèo dạt mây trôi
Giữa dòng trong đục lở bồi xót xa


16

Bâng khuâng nhận giữa lời ca
Tâm hồn dân tộc đậm đà thủy chung
Nghĩa nhân sâu lắng lạ lùng
Chảy bao la với tận cùng thời gian
Tôi như chim nhỏ xa đàn
Lời ca tình nghĩa chứa chan gọi về
Nhắc mình giữ lấy hồn quê
Lợi danh như khói đam mê ích gì
Dẫu rằng lệ đã ướt mi
Vẫn xin em hát nữa đi chiều này
Để tôi được mở hồn say
Nương theo câu hát lan đầy trời xuân


Vũ Thị Hán


ĐÊM SƠNG CẦU
Sao rơi chảy cả đơi bờ
Mà anh vẫn cứ bơ vơ giữa trời
Sông cầu nước cả em ơi
Từ trong câu hát ai người biết cho
Rút trăng buộc lại con đò
Thu lời em hát chỉ cho riêng mình
Trưa về đò đã nhẹ sang
Em nghe tiếng sóng biết bàn tay anh
Bồi hồi những giọt mưa đêm
Sáng như nến thắp ở bên mái chèo
Một hôm bến nước vắng teo
Anh xa đò cũng xa theo mất rồi
Anh xa để lạnh đôi bờ
Đò em cứ chảy lơ thơ giữa dòng
Đừng buông giọt mắt xuống sông
Em về dẫu chỉ đò không cũng chìm


18

ĐI TÌM CÂU HÁT
Đi tìm câu hát người ơi
Đầu sông hay ở mãi nơi cuối nguồn
Lang thang bên gốc cây hồng
Cảm thông nhạt phấn hoa trong cõi người
Tơ vương bổ dọc nụ cười
Nửa duyên vấn vít nửa đời chát chua
Còn duyên buôn nụ bán hoa

Hết duyên ngồi gốc cây đa đợi chờ
Nào đâu ai đón ai đưa
Mà mong một chút duyên thừa hỡi ai
Hãy về gom nắng ban mai
Gánh duyên Quan Họ rộng dài tháng năm
Trong veo là ánh trăng rằm
Sân đình câu hát bổng trầm chơi vơi
Chân đê kề mạn thuyền tôi
Ơi câu Quan Họ một đời đam mê
Người ơi… người ở đừng về!


Vũ Thị Hán

NHỚ HỢI XN
Rợn ràng mớ bẩy mớ ba
Bao lưng xanh giữa mượt mà tứ thân
Trách em sao cổ trắng ngần
Để Quan Họ mãi níu chân người về
Nắng chiều đã nhạt triền đê
Mà câu hát với đắm mê càng nồng
Trách em đôi má ửng hồng
Đôi môi đỏ thắm bến sông tiễn người
Để hồn anh cứ chơi vơi
Ngựa Hồ, Chim Việt biết nơi nào tìm
Ngày dài anh nhớ về em
Về Quan Họ đến sang đêm chẳng tàn
Thôi thì cứ đợi người ngoan
Để thuyền anh cứ miên man cắm sào
Hỏi đường đến giấc chiêm bao

Của người lúng liếng hôm nào hội xuân


20

TIỄN ANH CHIỀU HUYỆN NHỎ
Trên đường qua huyện nhỏ
Giữa những người không quen
Một giọng “Hừ” da diết
Bỗng từ đâu vang lên
Nghe sao mà thân thiết
Rân rân chiều tháng giêng
Ngô ướt bờ bãi quê
Sương giăng chiều đẹp thế
Chầm chậm sóng ngoài đê
Cánh buồm trôi như vẽ
Thong thả bước lên cầu
Bóng ai soi dòng sâu
Anh nhìn không thật nữa
Vì bóng em đằng sau
Sông như sông vùng ta
Cây gạo già cây gạo
Chưa bập bùng lửa hoa
Đã ríu ran đàn sáo
Anh không là cánh buồm



×