Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (605.22 KB, 66 trang )
<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">
<small>1 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2"><i><small>Cả thị trường và Chính phủ đều cần thiết cho một nền kinh tế vận hành lành mạnh. Thiếu một trong hai điều này thì hoạt động của nền kinh tế chẳng khác gì vỗ tay bằng một bàn tay. </small></i>
<i><small>Paul A. Saumuelson, 1967 </small></i>
<b>CHƯƠNG 1: </b>
VAI TRỊ CỦA CHÍNH PHỦ TRONG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG VÀ NHẬP MƠN TÀI CHÍNH CƠNG
<small>2 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3"><small>1.1. CHÍNH PHỦ TRONG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG </small>
<small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small>
<small>1.3. ĐÁNH GIÁ CHUNG VỀ SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ </small>
<small>1.4. KHÁI QT CHUNG VỀ MƠN HỌC </small>
<small>3 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4"><b><small>1.1. CHÍNH PHỦ TRONG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG </small></b>
<small>Góc độ Khoa học hành chính Nhà nước: Chính phủ là bộ máy hành pháp, một trong ba nhánh quyền lực cơ bản của Nhà nước. </small>
<small></small> <i><small>Góc độ Tài chính cơng: Chính phủ là một tổ chức được </small></i>
<i><small>thiết lập để thực thi những quyền lực nhất định, điều tiết hành vi của các cá nhân sống trong xã hội nhằm phục vụ cho lợi ích chung của xã hội đó và tài trợ cho việc cung cấp những hàng hóa, dịch vụ thiết yếu mà xã hội đó có nhu cầu. </small></i>
<small>4 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5"><b><small>1.1. CHÍNH PHỦ TRONG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG </small></b>
<i><small>chính trị, đó là hệ thống các ngun tắc và quy trình được </small></i>
<i><small>đơng đảo quần chúng chấp nhận để quy định phạm vi chức năng, quyền hạn cũng như cách thức để trang trải các khoản chi tiêu của Chính phủ. </small></i>
<small>5 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6"><b><small>1.1. CHÍNH PHỦ TRONG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG </small></b>
<small>Mơ hình nền kinh tế thị trường thuần túy với quan điểm </small>
<small>tối thiểu. </small>
<small>Mơ hình nền kinh tế kế hoạch hóa tập trung ở Liên Xơ cũ và các nước XHCN: Vai trị tập trung của Chính phủ là tối thượng. </small>
<small>Mơ hình nền kinh tế hỗn hợp: Vai trị của Chính phủ thay đổi theo quan điểm của từng quốc gia về mức độ nghiêm trọng của các thất bại của thị trường và khả năng khắc phục chúng của Chính phủ. </small>
<small>6 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7"><b><small>1.1. CHÍNH PHỦ TRONG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG </small></b>
<small>Sự thay đổi vai trị của Chính phủ từ sau WW2: </small>
<small>Giai đoạn 1950-1970: Chính phủ gặp nhiều thất bại do hạn chế thông tin về thị trường và các tác động của chính sách vĩ mơ; hạn chế năng lực giám sát đối với các phản ứng của khu vực tư nhân; hạn chế trong kiểm soát nạn quan liêu trong bộ máy Nhà nước; áp đặt phi kinh tế;… </small>
<small>Giai đoạn 1970-1990: khủng hoảng dầu lửa 1972, 1979; khủng hoảng nợ 1982 hạn chế khu vực cơng, kích thích khu vực tư, kéo theo việc suy giảm cung ứng dịch vụ công cho người nghèo và gia tăng bất bình đẳng xã hội. </small>
<small>Giai đoạn 1990-nay: khủng hoảng tài chính tiền tệ chỉ ra sự yếu kém trong quản lý của Chính phủ và đặt ra các yêu cầu mới đối với sự can thiệp của Chính phủ. </small>
<small>7 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8"><b><small>1.1. CHÍNH PHỦ TRONG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG </small></b>
<small></small> Khu vực công cộng vs. Khu vực tư nhân
<small>Khu vực tư nhân và cơ chế thị trường: tuân theo các quy luật khan hiếm, quy luật cung cầu, quy luật giá trị,… nhằm tối đa hóa lợi ích. </small>
<small>Chính phủ, Khu vực công cộng và Cơ chế phi thị trường: thực hiện thông qua thuế, trợ cấp, mệnh lệnh hành chính,… </small>
<small>8 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9"><b><small>1.1. CHÍNH PHỦ TRONG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG </small></b>
<small>Khu vực công cộng bao gồm: </small>
<small>Hệ thống các cơ quan quyền lực của Nhà nước: Quốc hội, HĐND các cấp, các cơ quan hành pháp (bộ máy Chính phủ, các Bộ, </small>
<small>Viện, UBND các cấp), các cơ quan tư pháp (tòa án, VKS)… </small>
<small>Hệ thống quốc phòng an ninh và trật tự an toàn xã hội… </small>
<small>Hệ thống KCHT kỹ thuật và xã hội (đường sá, bến cảng, cầu cống, mạng lưới thông tin đại chúng, hệ thống cung cấp dịch vụ công, trường học, bệnh viện cơng, các cơng trình bảo vệ mơi trường…) </small>
<small></small> <sub>Các lực lượng kinh tế của Chính phủ (DNNN, tập đồn kinh tế </sub>
<small>Nhà nước, lực lượng dự trữ quốc gia…) </small>
<small>Hệ thống an sinh xã hội (bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, trợ cấp xã hội như trợ cấp thất nghiệp, trợ cấp cứu đói,…) </small>
<small>9 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10"><b><small>1.1. CHÍNH PHỦ TRONG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG </small></b>
<small></small> <b><small>Chính phủ trong vịng tuần hồn kinh tế </small></b>
<small>10 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<small></small> <b>Kinh tế học phúc lợi. </b>
Kinh tế học phúc lợi chủ yếu quan tâm đến sự mong muốn của xã hội đối với các trạng thái kinh tế khác nhau. Lý thuyết này được dùng để phân biệt các trường hợp khi thị trường hoạt động có hiệu quả với các trường hợp mà thị trường thất bại.
<small>11 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small></small> Hiệu quả Pareto:
<small></small>
<small>Mỗi cá nhân đánh giá tốt nhất độ thỏa dụng hay phúc lợi của mình; </small>
<small> Xã hội đơn giản là tổng cộng các cá nhân trong cộng đồng; </small>
<small> Nếu có thể tái phân bổ các nguồn lực để làm tăng độ thỏa dụng của một cá nhân mà không làm giảm độ thỏa dụng của một cá nhân nào khác thì phúc lợi xã hội sẽ tăng thêm. </small>
<small>12 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small></small>
<small></small>
<small></small>
<small>13 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 14</span><div class="page_container" data-page="14"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>14 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA </small></b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>Hộp Edgeworth: </small>
<small>16 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 17</span><div class="page_container" data-page="17"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>17 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 18</span><div class="page_container" data-page="18"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>18 </small>
<small>B </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>19 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 20</span><div class="page_container" data-page="20"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>20 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 21</span><div class="page_container" data-page="21"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
Điều kiện đạt hiệu quả Pareto trong tiêu dùng: là
<small>21 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 22</span><div class="page_container" data-page="22"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>22 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 23</span><div class="page_container" data-page="23"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small></small> <i>Nhắc lại khái niệm hàm sản xuất và chi phí biên: </i>
doanh nghiệp sẽ sản xuất tại mức sản lượng mà thu nhập biên (giá cả) bằng với chi phí biên
<small></small> Nhắc lại về đường đẳng lượng
<small>Tỷ suất thay thế kỹ thuật biên (MRTS) </small>
<small>23 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 24</span><div class="page_container" data-page="24"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>Hộp Edgeworth: </small>
<small>24 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 25</span><div class="page_container" data-page="25"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>25 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 26</span><div class="page_container" data-page="26"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
Điều kiện đạt hiệu quả Pareto trong sản xuất: là
<small>26 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 27</span><div class="page_container" data-page="27"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small>27 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 28</span><div class="page_container" data-page="28"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small></small>
<small>28 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 29</span><div class="page_container" data-page="29"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small></small>
<small>29 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 30</span><div class="page_container" data-page="30"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.1. Các tiêu chuẩn về hiệu quả sử dụng nguồn lực </b>
<small></small>
<small></small> Nếu tuân thủ nghiêm ngặt tiêu chuẩn Pareto thì điều kiện này không thể đạt được.
<small></small> Tiêu chuẩn Pareto khơng cho biết chính xác về các
<b>trạng thái cần thay đổi trong hiện thực. </b>
<small></small> Các tiêu chuẩn Pareto thích hợp với nguyên trạng nhưng có nhiều trường hợp việc giữ nguyên trạng là không hợp lý và không công bằng.
<small>30 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 31</span><div class="page_container" data-page="31"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.2. Định lý cơ bản của Kinh tế học phúc lợi </b>
<small>a)</small> Định lý thứ nhất: Trong mơi trường cạnh tranh hồn hảo, người sản xuất và người tiêu dùng chấp nhận giá cả giao dịch thị trường thì các phân phối nguồn lực của nền kinh tế đều đạt hiệu quả Pareto, tức là tối đa hiệu quả xã hội.
<small>31 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 32</span><div class="page_container" data-page="32"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b><small>1.2.2. Định lý cơ bản của Kinh tế học phúc lợi </small></b>
<small>Các điều kiện của một thị trường cạnh tranh hoàn hảo: </small>
<small>(1)Tất cả nguồn lực sản xuất thuộc sở hữu tư nhân; </small>
<small>(2)Trong mỗi thị trường có nhiều người bán cạnh tranh cung cấp sản phẩm được tiêu chuẩn hóa cho nhiều người mua có tính cạnh tranh; </small>
<small>(3)Quyền lực kinh tế được phân tán, hành động riêng lẻ của mỗi người khơng ảnh hưởng gì đến giá cả; </small>
<small>(4)Tất cả người mua và người bán đều có thể tiếp cận được các thông tin trên thị trường; </small>
<small>(5)Các nguồn lực có thể di chuyển tự do giữa các hãng. 32 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 33</span><div class="page_container" data-page="33"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.2. Định lý cơ bản của Kinh tế học phúc lợi </b>
<small>a)</small> Định lý thứ hai: Trong điều kiện nền kinh tế cạnh tranh, xã hội có thể đạt được hiệu quả xã hội thơng qua chính sách tái phân phối nguồn lực thích hợp và tự do thương mại.
<small>33 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 34</span><div class="page_container" data-page="34"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.3. Thất bại thị trường – cơ sở để Chính phủ can thiệp vào nền kinh tế </b>
Thất bại của thị trường là những trường hợp mà thị trường cạnh tranh không thể sản xuất ra hàng hóa và dịch vụ ở mức như xã hội mong muốn.
<small>34 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 35</span><div class="page_container" data-page="35"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.3. Thất bại thị trường – cơ sở để Chính phủ can thiệp vào nền kinh tế </b>
Những trường hợp thất bại chủ yếu của thị trường:
</div><span class="text_page_counter">Trang 36</span><div class="page_container" data-page="36"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.3. Thất bại thị trường – cơ sở để Chính phủ can thiệp vào nền kinh tế </b>
<small>a.</small> Độc quyền thị trường: Khi thị trường chỉ do một hay một số hãng thống trị và các hãng này có thể tìm cách tăng thêm lợi nhuận cho mình bằng cách tăng giá mà khơng phải sợ có những đối thủ mới gia nhập thị trường.
Cần có Chính phủ can thiệp
<small>36 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 37</span><div class="page_container" data-page="37"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.3. Thất bại thị trường – cơ sở để Chính phủ can thiệp vào nền kinh tế </b>
b. Ngoại ứng: khi tác động của một giao dịch trên thị trường có ảnh hưởng đến bên thứ ba ngoài người bán và người mua nhưng những tác động này (lợi ích hoặc chi phí) lại khơng được tính đến (về mặt tư nhân), dẫn đến tình trạng điểm cân bằng trên thị trường không đạt hiệu quả xã hội.
Cần có Chính phủ can thiệp
<small>37 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 38</span><div class="page_container" data-page="38"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.3. Thất bại thị trường – cơ sở để Chính phủ can thiệp vào nền kinh tế </b>
c. Hàng hóa cơng cộng: trong nhiều trường hợp, thị trường tư nhân không thể hoặc không muốn cung cấp những hàng hóa này cho xã hội.
Cần có Chính phủ cung cấp
<small>38 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 39</span><div class="page_container" data-page="39"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.3. Thất bại thị trường – cơ sở để Chính phủ can thiệp vào nền kinh tế </b>
d. Thơng tin khơng đối xứng: khi có một bên tham gia thị trường (người mua hoặc người bán) lợi dụng thông tin để gây ảnh hưởng tiêu cực đến thị trường, khiến nguồn lực bị phân bổ quá nhiều hoặc quá ít so với mức hiệu quả xã hội.
Cần có Chính phủ can thiệp
<small>39 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 40</span><div class="page_container" data-page="40"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.3. Thất bại thị trường – cơ sở để Chính phủ can thiệp vào nền kinh tế </b>
e. Bất ổn định kinh tế: khi nền kinh tế rơi vào tình trạng bất ổn như đình trệ, khủng hoảng hay tăng trưởng quá mức.
Cần có Chính phủ can thiệp
<small>40 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 41</span><div class="page_container" data-page="41"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.3. Thất bại thị trường – cơ sở để Chính phủ can thiệp vào nền kinh tế </b>
f. Mất công bằng xã hội: Cần có Chính phủ điều tiết phân phối thu nhập giữa các tầng lớp dân cư, trợ giúp và nâng cao năng lực của những đối tượng dễ bị tổn thương trong xã hội.
<small>41 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 42</span><div class="page_container" data-page="42"><b><small>1.2. CƠ SỞ KHÁCH QUAN CHO SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ VÀO NỀN KINH TẾ </small></b>
<b>1.2.3. Thất bại thị trường – cơ sở để Chính phủ can thiệp vào nền kinh tế </b>
g. Hàng hóa khuyến dụng, phi khuyến dụng: nhiều cá nhân đôi khi khơng nhận thức được đầy đủ lợi ích/ tác hại của việc tiêu dùng một hàng hóa/ dịch vụ nào đó, ngay cả khi họ có đầy đủ thông tin, khiến cho việc tiêu dùng những hàng hóa hay dịch vụ này không đạt mức mà xã hội mong muốn.
Cần có Chính phủ can thiệp.
<small>42 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 43</span><div class="page_container" data-page="43"><b><small>1.3. ĐÁNH GIÁ CHUNG VỀ SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ </small></b>
<b>1.3.1. Vai trị kinh tế của Chính phủ </b>
<small>a.</small> Hiệu quả kinh tế và thị trường cạnh tranh <small>trung cải thiện hoạt động và hiệu quả của thị trường khi thị </small>
<small>trường thất bại </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 44</span><div class="page_container" data-page="44"><b><small>1.3. ĐÁNH GIÁ CHUNG VỀ SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ </small></b>
<b>1.3.1. Vai trị kinh tế của Chính phủ </b>
b. Hệ thống thị trường và quyền cá nhân
Chức năng cơ bản của Chính phủ là bảo vệ quyền cá nhân và che chở cho họ thông qua hệ thống tòa án để cá nhân được tự do sản xuất, mua bán và trao đổi trên thị trường.
Để tránh tình trạng Chính phủ lạm dụng quyền lực, cần có thêm khu vực tư nhân hoạt động song song.
<small>44 </small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 45</span><div class="page_container" data-page="45"><b><small>1.3. ĐÁNH GIÁ CHUNG VỀ SỰ CAN THIỆP CỦA CHÍNH PHỦ </small></b>
<b>1.3.1. Vai trị kinh tế của Chính phủ </b>
c. Sở thích của cơng chúng
<small>-</small> Chính phủ có nên cung cấp cảnh sát, công viên, đập nước và đường cao tốc hay không? Nếu có thì nên cung cấp bao nhiêu?
<small>-</small> Chính phủ phải tài trợ cho các hoạt động đó như thế nào? (đánh thuế, vay nợ hay phát hành tiền? nên đánh thuế như thế nào hoặc vay bao nhiêu?)
Hầu hết mọi người mong muốn được Chính phủ đáp ứng cho sở thích của họ, họ chấp nhận tuân thủ các quy định và thanh tốn để có được hàng hóa cơng. <sub>45 </sub>
</div>