Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

NGAY XUA HOANG THI potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (99.51 KB, 2 trang )

Những ngày xưa thân ái, dễ có mấy ai quên, sáu mươi măm cuộc đời với những
thăng trầm của cuộc sống, với vòng xoáy của cuộc mưu sinh nhưng vẫn còn đó
những hối ức về những năm tháng khoác áo sinh viên, mang cặp học trò…những
ngày tháng đẹp như mơ….
Nhớ sao con đường quen thuộc những sáng tinh mơ, miệng gặm ổ bánh mì vắt
vẻo trên chiêc xe đòn vòng vèo qua những phố thị dẫn đến ngôi trường trung học
thân thương…Mệt nhoài với tiết Toán, đổ mồ hôi với những bài tập Sinh Vất,
hào hứng với những giờ ngoại ngữ Anh , Pháp lại trầm tư đầy suy nghĩ với giờ
Quốc Văn…tất cả đã thành kí ức đẹp không thể nào quên….
Nhưng đọng lại trong lòng tôi sâu đậm nhất có lẻ là mối tình đầu của thưở học
trò….Là một học sinh thích các môn xã hội và có chút khiếu ăn nói, tôi được tập
thể lớp bầu làm lớp phó học tập kiêm nhiệm trưởng ban văn nghệ báo chí của
lớp, dĩ nhiên ban bệ thì phải có cơ cấu hẳn hoi, giúp việc cho tôi có đến năm
thành viên, trong đó có Lan là thơ kí ban biên tập, do đặc thù công việc nên tôi
và Lan cứ gắn với nhau như hình với bóng….Mới đầu chỉ là bạn, rồi bạn thân và
rồi là những nhớ nhung, trống vắng khi tan trường, có những tiết Lan bệnh phải
xin nghỉ, tôi lại thẩn thờ, buồn thiu, mắt cứ hướng về thầy cô giảng bài nhưng
tâm thì không nhớ đến một lời của cô thầy, chỉ mong hết giờ rón rén đến nhà Lan
để dò la, đoán mò xem Lan có bệnh nặng lắm không….
Để kịp ra mắt giai phẩm xuân của lớp, thầy chủ nhiệm nhắc nhở tôi phải dành
nhiều thời gian hơn cho việc chọn bài, nêu lời giới thiệu,vẽ tranh minh họa, công
việc in ấn, giấy phép phát hành….Tôi và Lan tất bật tối mài, tối mặt với công
việc…
Tối nay, trăng sáng vằn vặt xuyên qua kẻ lá hắt những bóng vàng nhợt nhạt
trên hành lang dãy phòng các lớp cuối cấp, hương hoa sứ thoảng qua nhè nhẹ, đi
bên Lan, tim tôi xao xuyến lạ, ánh mắt của nàng long lanh, hơi thở gấp gáp, suối
tóc của Lan bay theo gió, mơn trớn bờ vai của nàng, tỏa ra mùi hương quyến rủ
lạ thường, tôi như chìm ngập, chới với trong biển tình si mê, khe khẻ mắm tay
Lan, một cảm giác nóng ran, cháy bỏng thiêu đốt cả tâm tư, như bị thôi miên, tôi
run rẩy đặt nhanh một nụ hôn lên má của nàng, Lan giật nẩy mình, rút tay lại cố
đi nhanh hơn, bỏ lại tôi trong nỗi thẩn thờ như người say trong vườn hoa tình


ái….
Sáng nay, mở đầu với hai tiết hình học, thầy Phùng Ba nổi tiếng là “hung thần”
của những đứa dốt Toán như tôi, thầy say sưa giảng, tôi say sưa trong giấc mộng
tình ái…Tôi mơ về một lâu đài tình yêu với Lan. Hai đứa sẻ có một ngôi nhà to
trong một khu vườn với những lối đi sạch sẻ và ngát thơm muôn loài hoa, các
cây xoài, mận, bưỡi, cam, mít…xanh um uốn mình bên những bờ mương trong
vắt với hương sen thơm lừng, mặt sau của khu vườn giáp với dòng sông cái gió
thổi lộng, lớp lớp chiếc tàu buôn đi lại ngược xuôi về một miền xa lạ nào đó…
ngôi nhà mát lộp ngói đỏ với những hàng ghế đá xanh nhẹ nhàng, là bến đợi cho
tôi và nàng sau những bước dạo chơi trong vườn sẻ thả hồn theo những chiều
xuân mây êm trôi…Ngày ngày đi làm trên một chiếc du lịch thanh nhã, khi về
nhà, Lan sẻ lấy ngay một khăn lạnh lau mặt cho tôi, bữa cơm gia đình đầm ấm,
hạnh phúc như chim liền cánh, cây liền cành…
Em đứng lên,cho thầy biết một tam giác khi ta kẻ từ đỉnh xuống một điểm trên
cạnh đáy thì ta gọi đó lá đường gì? Tôi ,điếng hồn…thưa thầy….thưa…đường
giao thông ạ, bốp, tôi chưa kịp hoàn hồn thì đã bị xách lỗ tai đau điếng…Tôi đau
phần xác thì chịu được nhưng xấu hổ với Lan thì đau đớn quá!!!
Thời gian qua mau, tôi và Lan đã có cuộc sống riêng con cháu đề huề, khi tham
gia một khóa quản lý trên tỉnh, tình cờ tôi gặp một cô gái của thời dỉ vãng xa
xăm, có lẻ nào là Lan, tôi định kêu nhưng lại kịp kềm lại, nếu là Lan thì phải là
một phụ nữ đứng tuổi chứ đâu phải là cô gái ngày xưa…Hôm sau, lại trùng hợp
lạ kì, tôi gặp Lan trên đường, Lan rất mừng, hỏi thăm tíu tít, bổng một cô gái
trong cửa hiệu đi ra, đúng là cô gái hôm qua tôi đã găp, chào bác đi con, con gái
của em đó, cháu là bác sĩ tim mạch….tôi chỉ biết trả lời cháu giống em như
đúc…và kỉ niệm xưa lại hiện về…

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×