Tải bản đầy đủ (.doc) (32 trang)

Tổng quan về Bạo lực học đường

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (340.73 KB, 32 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

<b>Bạo lực học đường</b>

<b>1- Khái niệm về “bạo lực học đường” </b>

Đó là những hành vi xâm phạm có chủ ý, có ý đồ, thường gây hậu quả nghiêm trọng và xảy ra trong phạm vi nhà trường. Và, nếu nhìn từ góc độ lấy HS làm trung tâm thì bạo lực học đường là sự xâm hại của HS đối với HS, sự xâm hại của HS đối với người bên ngoài nhà trường và ngược lại, là sự xâm hại của GV đối với HS và ngược lại…

Bạo lực ấy xâm phạm đến sức khoẻ hoặc danh dự của người bị hại, hoặc xâm phạm đến tính mạng và nhân phẩm của người bị hại. Bạo lực ấy không chỉ xảy ra trong phạm vi nhà trường mà nhiều khi xảy ra bên ngoài nhà trường.

<b>2- Nguyên nhân nào dẫn đến những hành vi bạo lực nguy hiểm kể trên?</b>

Lứa tuổi HS phổ thơng dễ bốc đồng và khó tự chủ, thường bị bạn bè kích động. Các em chịu ảnh hưởng rất nhiều những thơng tin bạo lực từ bên ngồi như phim ảnh, internet, game,… dần dần nhiễm các tư tưởng bạo lực, thích thể hiện, giải quyết mâu thuẫn bằng bạo lực.

Do đó, có những lý do tưởng chừng như rất đơn giản vẫn có thể dẫn đến bạo lực học đường như không tiền tiêu vặt, bị bạn nói xấu, tẩy chay, bị bạn ức hiếp, bị bạn phụ tình…

Phần lớn HS tham gia vào các vụ bạo lực học đường là con em những gia đình có nhiều khó khăn, bất hạnh (lam lũ, đói nghèo, ly hôn, rượu chè, cờ bạc, hung bạo…) thiếu sự quan tâm đến con em hoặc GD không đúng cách.

Từ sự trao đổi, bàn bạc những giải pháp nhằm mục tiêu kiềm chế việc vi phạm pháp luật trong CB, GV, HS; ngăn chặn tận gốc sự phát sinh hành vi bạo lực trong nhà trường

<b>3- Biện pháp:</b>

Tăng cường trách nhiệm, sự chủ động phối hợp của lực lượng CA các cấp và các cơ quan quản lý GD, các cơ sở GD.

Giao trách nhiệm cho hiệu trưởng các trường, thủ trưởng các cơ sở GD lên kế hoạch và chủ động phối hợp với chính quyền địa phương, các tổ chức đồn thể, gia đình HS, đặc biệt là lực lượng CA;

Định kỳ tổ chức giao ban với công an địa phương và các cơ quan chức năng để nắm tình hình, bàn biện pháp phối hợp phòng ngừa bạo lực học đường;

</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

Phát động sâu rộng trong HS ý thức ngăn ngừa và phòng chống bạo lực trong trường, lớp bằng những việc làm cụ thể như khuyên ngăn bạn không gây bạo lực, trực tiếp hoặc gián tiếp (qua điện thoại, hộp thư góp ý) thơng báo cho thầy cơ giáo, cho phụ huynh biết để kịp thời phát hiện, ngăn ngừa và xử lý những cá nhân, băng nhóm gây bạo lực.

Chính quyền địa phương có biện pháp mạnh với các băng nhóm thanh thiếu niên hư hỏng tại địa phương, các băng nhóm được hình thành có tổ chức và quan hệ với nhau rộng rãi qua mạng internet. Quản lý chặt chẽ các điểm dịch vụ internet (về giờ giấc truy cập, nội dung truy cập, đối tượng truy cập); có biện pháp kịp thời khi có sự việc xảy ra.

<b>Nguyên nhân của bạo lực học đường?</b>

1-Tỉ lệ người pham tội ở tuổi vị thành niên ngày một tăng, Theo thống kê của Viên KSND tối cao: năm 1986 có 3.607 người; năm 1996 có 11.726 người. Tệ nạn xã hội trong giới học đường theo chiều mũi tên đi lên: năm 2004, có 600 HSSV nghiện ma túy; năm 2007, tăng hơn gấp đôi (1.234 người).

Những biểu hiện tiêu cực: Theo điều tra của Viện nghiên cứu và phát triển Việt Nam cho một kết quả "phú quý giật lùi": Tỉ lệ học sinh đi học muộn: tiểu học 20%; THCS 21%; THPT 58%. Tỉ lệ quay cóp lần lượt là: 8%-55%-60%. Nói dối cha mẹ-20%: 50%-64%. Tỉ lệ không chấp hành Luật giao thơng: 4%-35%-70%. 2-Đúng theo quy luật, học trị được giáo dục, học hành nhiều, trưởng thành về thể xác, trí tuệ, biết phân biệt phải, trái thì thói hư tật xấu sẽ giảm. Song cứ nhìn vào con số "biết nói" thống kê nói trên, có thể khẳng định, nguyên nhân "bạo lực học đường", trách nhiệm thuộc về nhà trường. Học trò đến trường học quá nhiều, theo kiểu "nhồi" cho hết kiến thức cơ bản của đủ các loại sách giáo khoa, sách tham khảo. Trị khơng cịn thời gian "tiêu hóa" khối lượng kiến thức khổng lồ những định luật, khái niệm, công thức, dữ kiện lịch sử, thuộc lòng cả một bài thơ dài… bài học cũ chưa kịp hiểu. bài mới "ập" đến như một nỗi kinh hồng. Trị càng học càng đuối. Và khi cảm thấy cái sự học khó khăn, học mãi khơng "vào". Đâm chán. "Nhàn cư…". Chúng phá phách, bỏ học rủ nhau đi chơi, uống thuốc "lắc" ở vũ trường, u sớm hoặc tìm đến ma túy, thanh tốn nhau băng hung khí. Trong khi các trường đều trương khẩu hiệu rất to: Tiên học Lễ… nhưng "Lễ" là gì? Nội dung của Lễ-Nghĩa? Cách đối nhân xử thế? Hành xử giữa con người với con người? Lời ăn tiếng nói? Thế nào là bạn tốt? Ý thức trách nhiệm đối với đất nước, gia đình, bản thân? Lẽ sống ở đời?... Hình như trường học đều có dạy. Bậc mẫu giáo mầm non môn giáo dục công dân. Bậc tiểu học môn đạo đức. Bậc TH môn giáo dục công dân. Tiếc rằng học chỉ để mà học, hời hợt, nặng hình thức, hơ khẩu hiệu q nhiều. Nào là "nói lời hay, làm việc tốt"; "nét chữ, nét người"; "vở sạch, chữ đẹp"… "Đầu voi, đuôi chuột", thực tế trò tự tung tự tác, bao che cho nhau, vào hùa

</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">

làm việc xấu. Quay cóp khi kiểm tra bài là "quốc nạn". Học sinh ngang nhiên vi phạm Luật giao thơng, cơng khai phóng xe máy phân khối lớn tốc độ cao, "zin" 3-4, không đội mũ bảo hiểm, chửi nhau, đánh nhau, diệt nhau. Lí lẽ các em đưa ra thật đáng sợ. Hỏi: "Tại sao em dùng dao chém bạn?". Em tỉnh khơ, lạnh lùng trả lời "em khơng chém, nó cũng chém em". Trong cốp xe, ba lơ sách có trị "găm" dao để kịp thời chiến đấu khi "có biến". Quan hệ thầy trị nhợt nhạt, thầy ít quan tâm đến diễn biến tư tưởng của trò. Khi sự việc đáng tiếc, đau lòng ở Trường THPT Hai Bà Trưng xảy ra, nhiều thầy giáo ngạc nhiên cho rằng Bách được các bạn đánh giá là hiền lành. Bách được cha mẹ quan tâm hằng ngày đón đưa đi học, kiểm tra cặp khi đến trường. Bách không thể côn đồ như vậy được.

Đạo đức của một bộ phận không nhỏ thầy giáo "xuống cấp" là tấm gương "mờ" phản cảm với học trò. Đã đến lúc trường học phải xem lại phương pháp dạy đạo đức, nhân cách của thầy giáo. Ai không đủ tư cách, thiếu tinh thần trách nhiệm, kiên quyết chuyển đi làm việc khác, để xảy ra bạo lực học đường, lỗi ấy thuộc về nhà trường, các thầy giáo.

Hiện nay, nhiều bậc cha mẹ học sinh có quan niệm giáo dục, quản lý học sinh rất sai lầm. Họ chăm chút con chủ yếu về vật chất. Con cái đang tuổi học trò mà đã được trang bị xuyến, nhẫn vàng,điện thoại di động đắt tiền, xe máy đời mới phân khối lớn… Các cậu ấm, cô chiêu sống trong cộng đồng lớp học như một tầng lớp trên giàu có. Họ chăm ăn chơi hơn học tập. Một số vị phụ huynh còn "khốn trắng" cho nhà trường bằng câu nói cửa miệng "trăm sự nhờ các thầy". Có vị khơng biết cả tên cô giáo chủ nhiệm. Học sinh "thuê" cha mẹ "rởm" đi họp hội nghị cha mẹ học sinh suốt ba năm học, cha mẹ, thầy giáo đều không biết? Khoảng cách cha mẹ và con cái xa dần, mâu thưẫn thế hệ cứ tăng. Những câu chuyện vui quan tâm đến nhau quanh bữa cơm gia đình khơng cịn nữa. Nhiều học trị tâm sự, coi gia đình như "địa ngục". Nhiều bi kịch gia đình, cha mẹ cờ bạc, nghiện hút, li dị "anh đi đằng anh, tôi đi đằng tơi" dẫn đến học trị cảm nhận mình là "thế hệ bị ruồng bỏ". Họ căm thù cha mẹ. Căm thù tất cả. Họ sống lãnh cảm. Tìm cách "giải tỏa" tiêu cực. Từ đó họ phạm pháp âu cũng là hậu quả tất yếu. Một nguyên nhân nữa, phim ảnh, sách báo ngồi luồng, các trị chơi điện tử, chít chát đầy tính bạo lực tràn lan đang "vẽ đường cho hươu chạy", tiếp tay cho học trò bắt chước "thần tượng" trong phim, dẫn đến gây ra tội ác lúc nào không biết.

"Thế chân vạc", nhà trường- gia đình- xã hội cần cảnh tỉnh, nghiêm túc nhìn vào sự thật, thiết lập mối quan hệ chặt chẽ, tạo sức mạnh đồng bộ giáo dục quản lí con em. "Kiềng ba chân", gãy một chân đã khập khiễng rồi, huống hồ cả ba chân đều có vấn đề thì làm sao dạy dỗ, uốn nắn được, lứa tuổi "bắc cầu" "nửa trẻ con, nửa người lơn" luôn coi mình là "cái rốn của vũ trụ".

</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">

<b>Nguyên nhân bạo lực học đường</b>

Thực chất, bạo lực học đường không phải là vấn đề mới, nhưng mức độ và tính chất của hành vi này ngày càng nguy hiểm. Thật đau lòng, bạo lực học đường còn xảy ra ở cả phái nữ, vốn được mệnh danh là “phái yếu”...

Những hình ảnh bạo lực khơng hiếm gặp trên mạng Internet.

Theo thống kê, trên thế giới, mỗi năm có 6 triệu em trai và 4 triệu em gái có liên quan trực tiếp đến bạo lực học đường. Trên thực tế, con số đó đang ngày càng tăng lên, bạo hành trường học trở thành vấn đề chung của giáo dục quốc tế.

Nguyên nhân của các vụ bạo hành có những điểm khác nhau, nhưng nhìn chung đều là những vấn đề liên quan đến tâm sinh lý học sinh. Việc bị bạn bè xa lánh, bố mẹ, thầy cô thiếu quan tâm, hay là ảnh hưởng từ môi trường học tập, sinh sống… Ở Việt Nam những năm gần đây, dư luận xã hội lên tiếng khá nhiều về bạo lực học đường, với những lo ngại về sự đa dạng và mức độ nguy hiểm của hành vi này. Thực chất, bạo lực học đường không phải là một vấn đề mới, nhưng càng ngày, mức độ và tính chất của hành vi này càng nguy hiểm, phức tạp hơn. Thật đau lòng, bạo lực học đường còn xảy ra ở cả phái nữ, vốn được mệnh danh là “phái yếu”.

Một cuộc khảo sát do khoa Xã hội học, trường ĐHKH XHNV (ĐHQG HN) thực hiện vào năm 2008 tại 2 trường THPT thuộc quận Đống Đa (Hà Nội) về tình trạng bạo lực nữ sinh đã cho thấy nhiều kết quả đáng lo ngại. Cụ thể, có đến 96,7% số học sinh trong mẫu được hỏi cho rằng, ở trường các em có xảy ra hiện tượng nữ sinh đánh nhau. Mức độ bạo lực trong nữ sinh là 44,7% rất thường xuyên; 38% thường xuyên; và 17,3% không thường xuyên.

Kết quả khảo sát cũng cho con số đáng lo khi có tới 64% các em nữ được hỏi thừa nhận là đã từng có hành vi đánh nhau với các bạn khác. Đáng chú ý, hầu hết những chuyện đánh nhau lần đầu tiên đều diễn ra trong khuôn viên trường học, và những lần đánh nhau tiếp theo thì đa số lại diễn ra ngoài trường học.

Việc nữ sinh đánh nhau có lẽ đã trở nên quen thuộc với nhiều học sinh. Chính vì vậy, khi được hỏi “quan niệm về hiện tượng đánh nhau giữa các học sinh nữ” thì có đến 45,3% cho rằng, điều đó là “bình thường”; 30,7% trả lời có thể chấp nhận được; và chỉ có 24% học sinh “khơng chấp nhận” hành vi bạo lực trong nữ sinh. Trong số các nữ sinh đã từng có hành vi hành hung người khác, hầu hết đều biết bạo lực gây nên tổn thương về tinh thần và thể xác, làm mất đi thiện cảm của mọi

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

người đối với con gái. Nhưng vẫn còn gần 1/4 cho rằng, hành vi bạo lực khơng gây ra hậu quả gì.

Khảo sát cho thấy, có những lý do rất đơn giản nhưng cũng là cớ gây ra xung đột, như khơng ưa thì đánh (24%); bị khiêu khích nên đánh (16%); đánh vì lí do tình cảm (13,3%). Đáng lo ngại là, có những lý do khơng thể hình dung được, ví dụ: người khác nhờ đánh (20%) và chẳng có lý do gì cũng đánh (12%). Còn phải kể thêm một yếu tố thúc đẩy hành vi bạo lực học đường, đó là sự cổ vũ của bạn bè, trong đó có các nam sinh.

Với câu hỏi “Khi đánh nhau với học sinh khác, bạn thường dùng hình thức nào là chủ yếu?”, thì có tới 1/2 số em cho biết, thường “đánh tập thể”. Điều này cho thấy, bạo lực học đường không chỉ là chuyện của mỗi học sinh, mà có tính chất lây lan theo nhóm bạn, cũng có nghĩa rằng, đa số học sinh coi chuyện đánh nhau bình thường. Thậm chí, nhiều em cịn đứng ngồi xem và cổ vũ đánh nhau, như là cổ vũ bóng đá.

Về phương tiện sử dụng khi đánh nhau, có 1/3 khơng sử dụng phương tiện nào, các em có thể túm tóc, cào cấu, xé áo, và lăng nhục ... Cách hành hung này tuy khơng gây nên những thương tích nghiêm trọng về thể chất, nhưng lại gây ra những tổn thương về tâm lý, tinh thần đối với nạn nhân.

Một điều đáng sợ nữa là, có những nữ sinh sử dụng hung khí trong khi hành hung bạn. Vật hành hung có thể là dép, guốc (28%); gậy gộc (8%), gạch đá (4%), thậm chí là dao lam, ống tuyp nước (0,7%). Những phương tiện này, tùy mức độ mà có thể gây nên thương tích, thậm chí gây tàn phế hoặc cướp đi mạng sống của bạn học cùng trường.

Cịn một phương tiện nữa, mang tính chất bạo lực về tinh thần, đó là sử dụng điện thoại di động để ghi hình vụ hành hung, sau đó đưa lên mạng Internet như là cách để làm nhục nạn nhân và thậm chí là để khoe thành tích của mình. Tuy khảo sát khơng đề cập đến vấn đề này, nhưng thông qua số lượng các video clip xuất hiện trên mạng, có thể thấy cách thức này ngày càng được sử dụng phổ biến.

Khảo sát này cũng đặc biệt quan tâm tới thái độ của cha mẹ khi con cái có hành vi bạo lực, bởi điều này có ảnh hưởng quan trọng tới diễn biến tâm lý và việc điều chỉnh hành vi của các em. Kết quả thật đáng buồn: Có 41,7% các em nói rằng bị cha mẹ “mắng chửi và đánh”; 9,4% cha mẹ “khuyên bảo nhẹ nhàng”; 6,3% yêu cầu phải “xin lỗi bạn”; và có đến 42,6% nói rằng “cha mẹ khơng quan tâm đến hành vi đánh nhau của con gái”.

Những con số này đáng gióng lên hồi chng báo động về vai trị làm cha mẹ trong gia đình hiện nay. Chính sự thờ ơ, vơ cảm và vơ trách nhiệm của nhiều bậc

</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">

làm cha làm mẹ đối với con cái, cộng thêm phương pháp giáo dục sai lầm sẽ là mảnh đất nuôi dưỡng hiện tượng bạo lực phát triển trong học sinh.

<b>Hàng loạt các nguyên nhân dẫn tới bạo lực ở môi trường học đường được</b>

chuyên gia tâm lý, thầy cô mang ra “mổ xẻ” tại buổi hội thảo Phòng chống bạo lực trong nhà trường do Sở GD-ĐT TPHCM tổ chức ngày 9/4 vừa qua.

Theo TS. Nguyễn Thị Bích Hồng, Phó trưởng Khoa Tâm lý Trường ĐH Sư phạm TPHCM: “Điểm xuất phát của tình trạng bạo lực học đường ngày càng lan tràn như hiện nay là sự cô đơn bế tắc của trẻ. Cha mẹ chạy theo kinh tế, thầy cô chạy theo giờ hành chính, người lớn thiếu lịng u trẻ khiến các em không gần gũi, chia sẻ”.

PGS.TS Trần Tuấn Lộ, Trưởng khoa Tâm lý ĐH Văn Hiến, khẳng định: “Cùng với sự phát triển của kinh tế và xã hội, thế hệ trẻ đang bị đầu độc bởi ma lực của những trò chơi chém giết trong game, đồng thời cũng bị "nhiễm khuẩn” từ chính những cảnh bạo hành trong gia đình và ngồi xã hội. Chính người lớn đã góp phần khơng nhỏ làm tăng thêm tính hung hãn, cơn đồ ở trẻ”.

Nhiều ý kiến khác cho rằng giáo dục trong nhà trường hiện thiên về dạy chữ hơn dạy làm người. Một số giáo viên vẫn chưa gương mẫu, có những hành vi xúc phạm, xâm hại học sinh. Hiện tượng đối xử không công bằng làm các em bức xúc rồi trở nên quậy phá như một cách lấy lại cân bằng.

Về phía gia đình, nhiều bậc cha mẹ có tư tưởng khoán trắng việc giáo dục con cái cho nhà trường. Chính sự thiếu chăm sóc về mặt tình cảm của cha mẹ khiến trẻ có hành vi bạo lực để được cha mẹ quan tâm.

TS. Đinh Phương Duy, Phó Hiệu trưởng trường Cán Bộ thành phố, chỉ ra rằng: “Các giá trị xã hội đang thay đổi. Thế hệ trẻ chưa được giáo dục một cách bài bản đồng bộ nên một bộ phận không nhỏ bị khủng hoảng, tiếp thu những giá trị ảo không đúng với chuẩn mực của xã hội”.

Theo TS. Đinh Phương Duy, biện pháp tốt nhất để “tiêu diệt” tận gốc nạn bạo lực ở trẻ cần thiết phải kết hợp giáo dục gia đình, nhà trường và xã hội. Bên cạnh đó cần nghiên cứu bài bản tâm sinh lý lứa tuổi của học trò ngày nay, những nghiên cứu trước đây đã khơng cịn phù hợp với các em trong một điều kiện xã hội mới. Cịn TS. Bích Hồng nhấn mạnh: “Các bậc phụ huynh cần quan tâm đến con và trực tiếp bảo vệ con mình bằng cách trang bị cho các em có được những kỹ năng sống cơ bản. Cha mẹ phải là người thầy đầu tiên của trẻ”. Cũng theo TS Bích Hồng thì, tránh việc đưa những trẻ quá cá biệt vào các Trung tâm giáo dưỡng vì

</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">

“cần nhìn thẳng vào vấn đề để thấy rằng chúng ta cần cảm hóa chứ khơng phải trừng phạt.”

Theo ý kiến của ông Lê Ngọc Trung, trợ lý thanh niên Trường Thiếu sinh quân, huyện Củ Chi, thì: Nhà trường cần phải nắm được danh sách các học sinh cá biệt có nguy cơ gây bạo lực để thường xuyên chia sẻ, giáo dục các em. Gia đình cần làm bản cam kết giáo dục nghiêm chỉnh con em mình tại nhà.

Những gia đình có con em vi phạm cần thiết phải xử lý hành chính. Bên cạnh đó chính quyền địa phương cũng cần thiết phải nắm được hồn cảnh của từng gia đình có con em đang theo học tại các trường trên địa bàn.

<b>Căn nguyên của bạo lực học đường</b>

Bạo lực học đường có dấu hiệu gia tăng mạnh; quy mơ, cùng hậu quả của nó cũng ngày càng nặng nề hơn trước đây rất nhiều lần. Đáng sợ hơn, các em còn dám quay lại cảnh mình đánh đấm dã man, rồi cơng khai phát tán trên mạng internet, thách thức dư luận, nhà trường và những nhà quản lí giáo dục. Tại sao những hiện tượng này lại xảy ra ở tuổi áo trắng học trị?

Có lẽ chưa có quốc gia nào “miễn dịch” nạn bạo lực học đường. Theo thống kế điều tra của Hội Nghiên cứu Harvest (năm 2006) tại Singapore có tới 2800 trên tổng số 4000 em học sinh trả lời mình bị bạo lực trường học. Điều tra của Hiệp hội Y tế cho biết có đến 10% trẻ em bị bạo lực trường học tại Mỹ. Có khoảng 30% lứa tuổi teen (5.7 triệu) chịu ảnh hưởng của bạo lực học đường. Có thể các em bị xúc phạm về thân thể, bị tổn thương do những ngôn từ nặng nề, bị ám ảnh bởi thái độ lạnh lùng, thờ ơ…. Những vấn đề này đã và đang gióng lên hồi chng cảnh tỉnh chúng ta.

Stress học đường

Các em có rất ít mơi trường thật an tồn và trong lành để vui chơi thể thao, thư giãn sau những giờ học căng thẳng. Lịch học dày kín, chương trình học quá tải đang tạo ra cho các em những áp lực khơng nhỏ, áp lực đó lại tăng lên rõ rệt qua các kỳ thi nặng về thành tích, cộng thêm cảm giác bị tù túng trong bốn góc nhà càng khiến các em dễ cáu giận, phản ứng thái quá, hoặc lệch lạc. Có em mất phương hướng, khơng biết làm gì để khẳng định bản thân; sợ đến trường vì thấy bản thân khơng thể chống lại sự bắt nạt của bè bạn. Có em do quá căng thẳng, mệt mỏi trong học tập đã nổi khùng trước người khác hoặc có ý nghĩ phải làm tổn thương ai đó hay làm tổn thương chính mình. Rất nhiều các em khơng ngần ngại tạo dựng cho mình một sức mạnh nào đó qua băng nhóm bạn bè và luôn sẵn sàng

</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">

lao vào đánh nhau mà không cần mảy may suy nghĩ hậu quả. Đánh bạn vì ghét cái nhìn, đánh vì bị xúc phạm hay tranh người yêu của nhau….trở nên khá phổ biến ở lứa tuổi học trò. Bạn nghĩ gì trước câu trả lời bình thản sau đây của học sinh: "Em đánh thế đã ăn thua gì. Ở ngồi đời cịn có những vụ đánh nhau ác liệt hơn thế. … Chuyện chẳng có gì. Nếu có bị đi tù thì em khơng sợ. Tội em đến đâu thì xử đến đó”.

Thiếu sự giúp đỡ, chia sẻ

Sự gắn bó giữa các em với thầy cơ, cha mẹ đã thực sự bền chặt, thân thiết để các em đặt trọn niềm tin và báo cáo hết sự thật. Bạn có lắng nghe, đàm luận hay chỉ áp đặt, phủ nhận, quy kết và trách phạt con trẻ. Cũng dễ hiểu tại sao nếu bị bắt nạt, những học sinh yếu thế thường tìm sự trợ giúp từ một nhóm bạn khác. Các bậc phụ huynh, giáo viên cần thường xuyên trò chuyện nhằm tạo cho các em những điểm tựa tinh thần vững chắc, chỉ như vậy mới có thể tránh cho các em cảm giác ai ai cũng bận rộn mưu sinh, ít có thời gian chia sẻ, hoặc thấu cảm, tin cậy đứng về phía mình, nên tránh những tra vấn, gắt gỏng vơ lí, tránh những câu hỏi tương tự như “được điểm mấy”, “đã làm hết bài tập chưa”...

Lây lan những thái độ thờ ơ, vơ cảm

Nhiều học sinh nam gọi hội “thanh tốn” nhau, đuổi rượt đâm chém trọng thương nhau giữa cổng trường, giữa sân trường; cả học sinh nữ cũng húm năm tụm bảy “hành hạ” bạn cùng giới, giật tóc xé áo, đánh đá, tra tấn thô bạo giữa lớp học. Chưa kể có học sinh cịn bày mưu đánh thầy giáo ngay trên bục giảng. Đã đành do nhiều nguyên nhân, các em chưa dám, chưa thể căn ngăn những vụ ẩu đả của đám bạn cùng trang lứa. Nhưng rất đáng trách những người lớn qua đường gặp đám học sinh đánh nhau mà vẫn cứ thờ ơ, thản nhiên vô can.

Sự cám dỗ của mạng internet

Sự xuất hiện nhiều đoạn video ẩu đả giữa các học sinh nữ hơn học sinh nam đặt ra nhiều mối băn khoăn, chẳng hạn, phải chăng các em đang chịu những tác động mạnh mẽ của mạng internet, muốn nổi trội, nổi tiếng nhờ mạng internet? Có thể nói, quan niệm, ý nghĩ sai lệch - nổi tiếng nhanh nhờ công nghệ hiện đại đang làm lây lan căn bệnh thích phát tán các clip đánh nhau ngày càng nhiều trên mạng. Báo chí đã lên án nhiều sự kiện - hiện tượng: thời trang phản cảm, học trong nhà nghỉ, phá thai tuổi teen....

Chỉ có sự chủ động chia sẻ, hiểu và thấu cảm con mới có thể bảo vệ con bạn trước những cạm bẫy, trước sự trượt dốc không phanh.

</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">

<b>Bạo lực học đường xuất phát từ xã hội</b>

Bạo lực tràn lan từ sân cỏ, mơi trường kinh doanh, gia đình, ảnh hưởng đến trường học và nếp nghĩ của học sinh.

Chiều qua (9-4), Sở GD&ĐT TP.HCM tổ chức hội thảo lấy ý kiến về vấn nạn bạo lực học đường hiện nay. Nhiều ý kiến của các chuyên gia tâm lý cho rằng bạo lực học đường ngày càng manh động, gia tăng là do xã hội nhìn đâu, lĩnh vực nào cũng có bạo lực. Một số thầy cô cho rằng nguyên nhân của bạo lực học đường là do học sinh bị ảnh hưởng của game online đầy bạo lực.

<b>Ở đâu cũng thấy bạo lực</b>

TS Đinh Phương Duy, Phó Hiệu trưởng Trường Cán bộ TP, nêu: Những năm gần đây, cảnh bạo lực diễn ra khắp nơi, khắp các lĩnh vực, bạo lực sân cỏ, cầu thủ đánh nhau, huấn luyện viên chửi trọng tài, cổ động viên choảng nhau; bạo lực kinh doanh đâm chém để tranh giành thị phần. Ngoài đường phố xe taxi húc vào xe cảnh sát, đánh trả lại cảnh sát. Rồi bạo lực gia đình, con cái hù dọa cha mẹ, mẹ đánh đập con gây thương tích, con hành hạ cha đến ngất xỉu… và rất nhiều hình thức bạo lực khác, khơng riêng gì bạo lực học đường. Vấn đề đặt ra là tại sao các loại bạo lực này vẫn diễn ra hằng ngày ở xã hội ta đang sống, tại sao chúng ta khơng hạn chế được mà nó có chiều hướng gia tăng.

Khi bạo lực xảy ra trong nhà trường, đôi khi thầy cơ cũng cảm thấy khơng an tồn khi phải giải quyết một vụ nào đó thì làm sao tình hình bạo lực học đường sáng sủa hơn được.

Thầy Nguyễn Văn Cải, giáo viên Trường THPT Quang Trung (Củ Chi) nhìn nhận: Đa số học sinh cho rằng bạo lực học đường là sai trái nhưng không dám lên tiếng vì sợ liên lụy, sợ mình sẽ là nạn nhân tiếp theo, vì thế mà khơng dám báo với thầy cơ hay chính quyền địa phương. Một bộ phận học sinh khác thì thờ ơ, dửng dưng, im lặng, hoặc thậm chí cổ vũ, đồng tình với bạo lực...

</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">

<i>Một số thầy cô cho rằng nguyên nhân của bạo lực học đường là do học sinhnhiễm game online bạo lực. Ảnh minh họa: HTD</i>

<b>Game là nguyên nhân số một?</b>

Cô Nguyễn Thị Bạch Lan, giáo viên Trường THPT chuyên Lê Hồng Phong, cho rằng học sinh ngày nay tiếp cận những phương tiện giải trí như game online đã khơng xa lạ gì những cảnh bạo lực từ trị chơi này, tồn những cảnh đấm đá man rợ mà các em học sinh là người nhập vai. Tôi chứng kiến những khuôn mặt hân hoan, thỏa mãn của các em khi đối diện với những cảnh rùng rợn trong trò chơi. Các game bạo lực này đang dần phá hủy tâm hồn và nhân cách các em, biến các em thành những con người dữ tợn.

Cô Lê Hoàng Tú Uyên, giáo viên Trường THPT Nguyễn An Ninh, dẫn lời cảnh báo của TS tâm lý Huỳnh Văn Sơn: “Lứa tuổi học sinh, việc các em khám phá và hành động một cách tự do để khẳng định mình trong mắt người lớn và bạn bè đã trở thành một nhu cầu. Đến với trò chơi điện tử, các em sẽ được làm theo những gì mình thích để thỏa mãn sự tị mị mang tính tâm lý. Tuy nhiên, chưa đến tuổi trưởng thành nên các em chưa có đủ kỹ năng để làm chủ thời gian và cảm xúc bản thân. Vì vậy, có rất nhiều trường hợp chìm đắm trong một thế giới xa lạ dẫn đến rối loạn tâm lý và là hậu quả khơn lường nếu các game thủ mang chính những “kỹ năng” của mình từ trị chơi điện tử áp dụng vào cuộc sống ngồi đời thực”. Cơ Un dẫn chứng năm ngoái ở Hải Dương, một sinh lớp 12 giết cha, chặt làm ba khúc, phi tang xuống sông để lấy tiền chơi game. Các nhà tâm lý học phân tích nhận thức khi học sinh này thực hiện hành vi là trong trạng thái tâm lý không phân biệt được đâu là thế giới ảo, đời thực và giết cha tàn nhẫn.

<b>Từ cư xử trong cuộc sống</b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">

Ơng Phạm Ngọc Lưu, Trợ lý thanh niên Phịng Giáo dục quận 9, cho rằng: Vấn đề bạo lực học đường hiện nay đang ở mức báo động cấp thiết, đang có nguy cơ nổ bùng và lan rộng. Và sẽ càng nguy hiểm hơn nếu bản thân các em tìm cách tự trả thù theo kiểu “xã hội đen” mà không cần đến sự giúp đỡ của thầy cô, nhà trường. Nguyên nhân của những vụ việc trên có thể do học sinh bị tiêm nhiễm từ lối cư xử của các đối tượng bên ngoài nhà trường, thậm chí là những người lớn trong gia đình. Nhiều học sinh có cha mẹ hoặc người thân là những người hành nghề tự do trong xã hội và có cách cư xử khơng đúng chuẩn mực. Chính những thói quen ứng xử hằng ngày của họ đã vơ tình gieo trong đầu các em những suy nghĩ không tốt, dẫn đến việc các em có lối cư xử, hành xử không hay trong nhà trường với bạn bè.

<b>Bốn giải pháp cấp thiết xóa bạo lực học đường</b>

Tồn xã hội cần phải củng cố, nâng cao chất lượng môi trường xã hội, văn minh tiến bộ. Cần có biện pháp quản lý, ngăn chặn và chế tài hiệu quả những hoạt động có tác hại đến mơi trường văn hóa xã hội. Nghiêm cấm các game bạo lực.

Quan tâm nâng cao văn hóa gia đình. Trong từng gia đình, người lớn phải làm gương, giao tiếp ứng xử đúng mực, mạnh dạn lên án và loại bỏ bạo lực ra khỏi đời sống gia đình.

Xây dựng cơ chế phối hợp chặt chẽ ba mơi trường giáo dục: gia đình - nhà trường - xã hội. Các cơ quan báo chí phải quan tâm thỏa đáng đối với lĩnh vực văn hóa, đạo đức và chấp hành luật pháp của mọi người dân.

Xã hội và ngành giáo dục cần xác định rõ lại vai trị, vị trí của người thầy, quyền hạn và trách nhiệm trong nhiệm vụ giáo dục đạo đức học sinh. Người thầy và nhà trường phải được bảo vệ danh dự và có đủ cơ chế để răn đe học sinh.

Nhà trường cần phát huy trách nhiệm đội ngũ giáo viên chủ nhiệm trong việc kịp thời nắm bắt tâm tư, nguyện vọng của từng cá nhân học sinh.

Tình thương, trách nhiệm là phương thuốc hiệu nghiệm nhất ngăn chặn bạo lực học đường.

</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">

<b>Căn nguyên của bạo lực học đường</b>

Bạo lực học đường có dấu hiệu gia tăng mạnh; quy mơ, cùng hậu quả của nó cũng ngày càng nặng nề hơn trước đây rất nhiều lần. Đáng sợ hơn, các em còn dám quay lại cảnh mình đánh đấm dã man, rồi cơng khai phát tán trên mạng internet, thách thức dư luận, nhà trường và những nhà quản lí giáo dục. Tại sao những hiện tượng này lại xảy ra ở tuổi áo trắng học trị?

Có lẽ chưa có quốc gia nào “miễn dịch” nạn bạo lực học đường. Theo thống kế điều tra của Hội Nghiên cứu Harvest (năm 2006) tại Singapore có tới 2800 trên tổng số 4000 em học sinh trả lời mình bị bạo lực trường học. Điều tra của Hiệp hội Y tế cho biết có đến 10% trẻ em bị bạo lực trường học tại Mỹ. Có khoảng 30% lứa tuổi teen (5.7 triệu) chịu ảnh hưởng của bạo lực học đường. Có thể các em bị xúc phạm về thân thể, bị tổn thương do những ngôn từ nặng nề, bị ám ảnh bởi thái độ lạnh lùng, thờ ơ…. Những vấn đề này đã và đang gióng lên hồi chng cảnh tỉnh chúng ta.

Stress học đường

Các em có rất ít mơi trường thật an tồn và trong lành để vui chơi thể thao, thư giãn sau những giờ học căng thẳng. Lịch học dày kín, chương trình học quá tải đang tạo ra cho các em những áp lực khơng nhỏ, áp lực đó lại tăng lên rõ rệt qua các kỳ thi nặng về thành tích, cộng thêm cảm giác bị tù túng trong bốn góc nhà càng khiến các em dễ cáu giận, phản ứng thái quá, hoặc lệch lạc. Có em mất phương hướng, khơng biết làm gì để khẳng định bản thân; sợ đến trường vì thấy bản thân khơng thể chống lại sự bắt nạt của bè bạn. Có em do quá căng thẳng, mệt mỏi trong học tập đã nổi khùng trước người khác hoặc có ý nghĩ phải làm tổn thương ai đó hay làm tổn thương chính mình. Rất nhiều các em khơng ngần ngại tạo dựng cho mình một sức mạnh nào đó qua băng nhóm bạn bè và luôn sẵn sàng lao vào đánh nhau mà không cần mảy may suy nghĩ hậu quả. Đánh bạn vì ghét cái nhìn, đánh vì bị xúc phạm hay tranh người yêu của nhau….trở nên khá phổ biến ở lứa tuổi học trị. Bạn nghĩ gì trước câu trả lời bình thản sau đây của học sinh: "Em đánh thế đã ăn thua gì. Ở ngồi đời cịn có những vụ đánh nhau ác liệt hơn thế. … Chuyện chẳng có gì. Nếu có bị đi tù thì em khơng sợ. Tội em đến đâu thì xử đến đó”.

Thiếu sự giúp đỡ, chia sẻ

Sự gắn bó giữa các em với thầy cô, cha mẹ đã thực sự bền chặt, thân thiết để các em đặt trọn niềm tin và báo cáo hết sự thật. Bạn có lắng nghe, đàm luận hay chỉ áp đặt, phủ nhận, quy kết và trách phạt con trẻ. Cũng dễ hiểu tại sao nếu bị bắt nạt, những học sinh yếu thế thường tìm sự trợ giúp từ một nhóm bạn khác. Các bậc phụ huynh, giáo viên cần thường xuyên trò chuyện nhằm tạo cho các em những

</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">

điểm tựa tinh thần vững chắc, chỉ như vậy mới có thể tránh cho các em cảm giác ai ai cũng bận rộn mưu sinh, ít có thời gian chia sẻ, hoặc thấu cảm, tin cậy đứng về phía mình, nên tránh những tra vấn, gắt gỏng vơ lí, tránh những câu hỏi tương tự như “được điểm mấy”, “đã làm hết bài tập chưa”...

Lây lan những thái độ thờ ơ, vơ cảm

Nhiều học sinh nam gọi hội “thanh tốn” nhau, đuổi rượt đâm chém trọng thương nhau giữa cổng trường, giữa sân trường; cả học sinh nữ cũng húm năm tụm bảy “hành hạ” bạn cùng giới, giật tóc xé áo, đánh đá, tra tấn thô bạo giữa lớp học. Chưa kể có học sinh cịn bày mưu đánh thầy giáo ngay trên bục giảng. Đã đành do nhiều nguyên nhân, các em chưa dám, chưa thể căn ngăn những vụ ẩu đả của đám bạn cùng trang lứa. Nhưng rất đáng trách những người lớn qua đường gặp đám học sinh đánh nhau mà vẫn cứ thờ ơ, thản nhiên vô can.

Sự cám dỗ của mạng internet

Sự xuất hiện nhiều đoạn video ẩu đả giữa các học sinh nữ hơn học sinh nam đặt ra nhiều mối băn khoăn, chẳng hạn, phải chăng các em đang chịu những tác động mạnh mẽ của mạng internet, muốn nổi trội, nổi tiếng nhờ mạng internet? Có thể nói, quan niệm, ý nghĩ sai lệch - nổi tiếng nhanh nhờ công nghệ hiện đại đang làm lây lan căn bệnh thích phát tán các clip đánh nhau ngày càng nhiều trên mạng. Báo chí đã lên án nhiều sự kiện - hiện tượng: thời trang phản cảm, học trong nhà nghỉ, phá thai tuổi teen....

Chỉ có sự chủ động chia sẻ, hiểu và thấu cảm con mới có thể bảo vệ con bạn trước những cạm bẫy, trước sự trượt dốc khơng phanh.

<b>BIỆN PHÁP NÀO GIẢI QUYẾT TÌNH TRẠNG BẠO LỰC HỌC ĐƯỜNG?</b>

Khơng chỉ có việc học sinh đánh học sinh, thanh tốn nhau chỉ vì những xích mích nhỏ, học sinh đánh thầy cô giáo, nhiều vụ bạo hành học đường mà nạn nhân là những cô cậu học sinh bị thầy cơ giáo hành hùng gây thương tích nặng gần đây đang gióng lên hồi chng cảnh tỉnh đối với công tác giáo dục. Mới đây nhất, một thầy giáo ở Lâm Đồng đã đánh một học sinh nam của mình rất dã man bằng roi mây. Trên thân thể cậu bé, hàng chục vết roi hằn đỏ, sưng tấy. Sau khi bị đánh, cậu bé chạy về nhà báo với cha mẹ nhưng trên đường đi thì ngất xỉu và được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Nguyên nhân bị thầy giáo đánh chỉ vì cậu bé này đến lớp học thêm muộn giờ và quên mang theo tập để ghi chép bài trên lớp.

Bên cạnh việc truyền đạt cho các em về kiến thức, thầy cô giáo cịn là tấm gương để học sinh nhìn vào mà học tập, rèn luyện. Thế nhưng, thời gian gần đây, cách hành xử lạ lùng của một số giáo viên đã gây tâm lý hoang mang lo sợ cho học sinh

</div><span class="text_page_counter">Trang 14</span><div class="page_container" data-page="14">

và cả phụ huynh. Ví dụ điển hình là vụ một cơ giáo trẻ ở Đà Nẵng dùng dao kề vào cổ học sinh nào nói chuyện hoặc phạm lỗi trong giờ học. Khi giảng bài, cô giáo này luôn cắm thẳng con dao Thái Lan xuống bàn để “lấy uy” với học sinh. Với một giờ học căng thẳng như thế, và với một hành động bất bình thường như thế, liệu học sinh tiếp thu được những điều mà cô giáo rao giảng?

Rồi một cô giáo cấp 2 đã dùng thước kẻ bảng đánh thẳng vào mặt một học sinh lớp 6 khi em này không chú ý trong giờ sinh hoạt lớp. Kết quả của cú đánh là cậu bé bị gãy xương sống mũi, phải vào bệnh viện cấp cứu và điều trị.

Mức độ sử dụng bạo lực trong ngành giáo dục đang trong tình trạng báo động. Nguyên nhân khiến bạo lực học đường ngày càng tăng là do học sinh tiếp xúc quá nhiều với những phim kiểu bạo lực của Hàn Quốc, Hồng Kơng.

Bên cạnh đó, với sự phát triển ồ ạt của các loại game online bạo lực đã đầu độc mạnh đến sự phát triển nhân cách của trẻ em. Khơng chỉ đánh nhau, các em cịn quay lại các vụ ẩu đả và phát tán trên mạng cho mọi người cùng “thưởng thức”. Những thước phim thô bạo của hai nữ sinh mặc đồng phục áo dài lao vào nhau với những cái tát nảy lửa, những cú đá túi bụi giống như... phim Hàn Quốc đã khiến khơng ít người giật mình.

Làm gì để hạn chế bạo lực học đường xảy ra ngày càng nhiều như hiện nay là một câu hỏi lớn đối với tồn xã hội. Cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa gia đình và trường, tăng cường giáo dục lối sống cho các em trong những buổi chào cờ, sinh hoạt của trường để tuyên truyền về pháp luật nhằm răn đe, tạo môi trường lành mạnh cho các em vui chơi giải trí là một trong những việc làm cần thiết ngăn ngừa bạo lực học đường xảy ra. Tuổi học trò thường xốc nổi, bột phát và bốc đồng, vì thế mỗi gia đình cần quan tâm sâu sát hơn với những thay đổi trong tính cách của con để có thể giải thích và ngăn chặn mầm mống bạo lực. Bên cạnh đó, việc tu dưỡng đạo đức sư phạm cũng cần nâng cao trong đội ngũ giáo viên để học sinh được giáo dục một cách toàn diện về mọi mặt, cả kiến thức lẫn nhân cách.

<b>Bạo lực học đường</b>

<b>TT - Chưa bao giờ bạo lực xuất hiện ở chốn học đường nhiều như bây giờ,khiến trước vành móng ngựa cũng xuất hiện nhiều áo trắng...</b>

<b>Vụ án thứ 1</b>

Do xích mích nhỏ, nhóm bốn người của Nguyễn Hồng Phúc kéo nhau đến Trường THCS và tiểu học An Thới 2 (Phú Quốc, Kiên Giang) để cự cãi và đánh nhau với nhóm của N.Đ.G. (học sinh lớp 9). Sự việc được thầy cô giải quyết, những tưởng

</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15">

đã xong, khơng ngờ nhóm thanh niên này đợi đến giờ tan trường chặn đánh nhóm của G..

Giữa lúc hai bên đang đánh nhau, Nguyễn Văn Đen chạy đến nhà kêu anh ruột của Phúc là Nguyễn Anh Giàu đến tiếp viện. Nhóm của G. đánh khơng lại, bỏ chạy. Nhóm Phúc rượt theo khơng kịp.

Một lúc sau, G. rủ thêm năm học sinh cấp III quay trở lại dùng đá ném, hai bên tiếp tục đánh nhau. Đánh khơng lại, nhóm của G. lại bỏ chạy. Rồi sau đó quay lại ném đá, đánh nhau tiếp. G. dùng thắt lưng đánh nhau với Đen, Giàu thấy thế lấy khúc gỗ vuông đánh G..

G. bỏ chạy. Giàu rượt theo quất liên tiếp vào đầu khiến G. bị chấn thương sọ não, tử vong hai ngày sau đó...

Hội đồng xét xử phiên tịa sơ thẩm TAND tỉnh Kiên Giang đã tuyên phạt bị cáo Nguyễn Anh Giàu 15 năm tù về tội giết người, các bị cáo khác từ 6 tháng đến 1 năm tù về tội gây rối trật tự công cộng.

Giá như G. và các bạn được trang bị kỹ năng sống, cách ứng xử khi bị gây hấn... thì có lẽ chuyện thương tâm trên không xảy ra.

<b>Vụ án thứ 2</b>

Trên đường chạy xe về nhà, N.T.K., học sinh lớp 10 Trường THPT Tân Hiệp (Tân Hiệp, Kiên Giang), thấy nhóm Dương Minh Cảnh đang đùa giỡn trong nhà, K. chửi thơ tục rồi chạy đi.

Nhóm Cảnh rượt theo. Gặp N.N.T., Cảnh rủ T. nhập bọn với mình. Khi bắt kịp, Cảnh dùng tay đánh K., K. nhảy xuống xe, rút dao từ trong cặp ra cũng vừa lúc T. lao tới đạp vào chân K., K. đâm thẳng vào ngực T. một nhát khiến T. tử vong. Trong phiên tòa sơ thẩm tại TAND tỉnh Kiên Giang, bị cáo cắn môi đỏ nhừ, nước mắt giàn giụa khuôn mặt khi nói lời xin lỗi cha của nạn nhân.

Hội đồng xét xử hỏi: “Tại sao bị cáo lại mang dao trong cặp?”. Bị cáo trả lời giọng yếu ớt: “Tại vì bị cáo học xa nhà nên đem theo để phòng thân”.

Chủ tọa thở dài: “Nhiệm vụ học sinh là lo học hành để sau này giúp bản thân, gia đình, đất nước. Đằng này người ta đang ở trong nhà, can cớ chi bị cáo lại dùng lời lẽ thiếu văn hóa gây sự. Đã thế lại sử dụng hung khí... Đổi lại bị cáo được gì? Gia đình bị cáo khơng khá giả nhưng phải chạy đơn chạy đáo để bồi thường cho gia đình nạn nhân 100 triệu đồng. Bản thân bị cáo phải ngồi tù trong khi bạn bè đang đến trường lo cho tương lai sau này”.

Học phí phải trả cho bài học nông nổi ấy là sáu năm tù thay cho những năm tháng học trò tươi đẹp.

<b>Vai trò của cha mẹ</b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16">

Ơng Đỗ Minh Hùng, phó chánh án TAND tỉnh Kiên Giang, tâm sự: “Hai năm trở lại đây, những vụ án bạo lực trong giới trẻ ngày càng gia tăng. Phần lớn do ảnh hưởng bởi phim ảnh, một số học sinh, thanh niên trẻ tuổi nghĩ rằng muốn thể hiện mình thì phải đánh đấm, uy hiếp, làm nhục ai đó... Đến khi ra tịa lại hãi hùng, run rẩy đối diện với bản án".

Theo thạc sĩ Phan Thị Mai - giảng viên chính bộ môn tâm lý học khoa sư phạm Trường đại học Cần Thơ: phải tập cho trẻ tính tự tin để ít bị kẻ khác bắt nạt. Không nên dạy con bằng những câu mệnh lệnh cộc lốc như không được chơi với bạn xấu, không được đánh nhau... Cách dạy áp đặt thế khiến trẻ không dám thổ lộ suy nghĩ của mình, vì thế khi bị gây sự, bắt nạt trẻ không báo cho cha mẹ biết. Khi thấy con có biểu hiện lo âu, sợ hãi, cha mẹ phải tìm hiểu sự việc. Nếu biết con bị bắt nạt, không nên xúi con đối đầu, đánh trả mà nên báo với thầy cô chủ nhiệm, ban giám hiệu hoặc nhờ người lớn giúp đỡ.

Cũng nên nhờ nhà trường mời phụ huynh của trẻ có mâu thuẫn ngồi lại bàn bạc, tìm cách hịa giải.

Nếu con mình là kẻ hung hãn, thích bắt nạt, phải giải thích cho con hiểu làm thế là sai. Phụ huynh cần quan tâm tới những chương trình giải trí của trẻ, để tránh việc trẻ bị ảnh hưởng bởi game, phim bạo lực.

Nhà trường cũng nên tổ chức sinh hoạt ngoại khóa về kỹ năng sống và nên có phòng tư vấn học đường, giáo viên tâm lý để tư vấn kịp thời cho các em...

<b>GS.TS Võ Tòng Xuân (nguyên hiệu trưởng Trường ĐH An Giang):Nhà trường phải thay đổi</b>

Cái gốc vấn đề là cách đào tạo của hệ thống sư phạm ngày nay không tạo điều kiện cho thầy cơ giáo tương lai có thể học và thực tập đúng nghĩa mà chỉ theo mớ kiến thức “đọc chép” mênh mông. Đến lượt các thầy cô dạy lại cho các em cách học vẹt trên.

Chương trình học lại nặng nề, xơ cứng. Học mà không thể ứng dụng, xa rời thực tế. Học không hiểu càng chán học, hoang mang, mơ hồ về tương lai, bực dọc...

Trong khi đó những trị chơi bạo lực, phim bạo lực... đầy rẫy trên mạng. Rồi bao gương xấu của người lớn: tham ô, giết người, chạy điểm... sờ sờ ra đó. Giáo viên phải được trọng vọng. Lương giáo viên được nâng lên mới tránh được tình trạng thầy cô phải dạy thêm hoặc làm thêm nghề tay trái, khó tồn tâm tồn ý với nghề và mới lơi kéo được người tài vào ngành.

Sách giáo khoa cũng nên biên soạn lại. Môn văn, giáo dục công dân, sử... có tác động lớn đến nhân cách học sinh nên khi biên soạn phải cực kỳ chú ý.

</div>

×