Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (737.56 KB, 53 trang )
<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">
<b>KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP </b>
<b>Tên đề tài: </b>
<b>LỜI CẢM ƠN </b>
Để hoàn thành khóa luận tốt nghiệp này, lời đầu tiên em xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành và sâu sắc nhất đến thầy giáo Trịnh Minh Hương, người đã khơi gợi và giúp đỡ em suốt quá trình thực hiện và nghiên cứu đề tài.
Em xin cảm ơn các thầy cô giáo trong khoa Ngữ văn – Công tác xã hội đã trang bị cho em kiến thức trong suốt ba năm ngồi trên ghế giảng đường Đại học, để em có đủ tự tin để đi vào nghiên cứu đề tài này.
Xét về một khía cạnh nào đó, khóa luận này chẳng là gì so với thành quả và đóng góp của người đi trước. Nhưng để có được nó em đã phải nỗ lực rất nhiều. Tuy nhiên trong quá trình nghiên cứu em không tránh khỏi những thiếu sót, rất mong sự đóng góp, chỉ bảo của q thầy cơ để bài khóa luận được hồn thiện hơn.
Xin chân thành cảm ơn!
Quảng Nam, tháng 05 năm 2018 Tác giả khóa luận
HÀ THỤY THANH KIM HIỆP
<b> </b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4"><b>LỜI CAM ĐOAN </b>
Tôi xin cam đoan những gì được viết trong khóa luận này là cơng trình nghiên cứu của bản thân dưới sự định hướng của thầy giáo - Trịnh Minh Hương và sự đóng góp của quý thầy cô Khoa Ngữ văn và CTXH.
Quảng Nam, tháng 05 năm 2018 Tác giả khóa luận
HÀ THỤY THANH KIM HIỆP
</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5"><b>MỤC LỤC </b>
A. PHẦN MỞ ĐẦU ... 1
1. Lí do chọn đề tài ... 1
2. Mục tiêu của đề tài ... 2
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu ... 2
3.1 Đối tượng nghiên cứu... 2
CHƯƠNG 1: QUAN NIỆM NGHỆ THUẬT VỀ CON NGƯỜI TRONG <i>TRUYỆN DÀI CỊN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH ... 7 </i>
1.1 Giới thuyết sơ lược quan niệm nghệ thuật về con người ... 7
<i>1.2.Các kiểu người trong truyện dài Cịn chút gì để nhớ của Nguyễn Nhật Ánh .. 8 </i>
1.2.1 Con người chung thủy ... 8
1.2.2 Con người hèn nhác ... 11
1.2.3 Con người tinh nhạy, bản lĩnh ... 13
1.2.4. Con người cá tính ... 15
CHƯƠNG 2: KHƠNG GIAN, THỜI GIAN NGHỆ THUẬT TRONG TRUYỆN <i>DÀI CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH ... 18 </i>
2.1 Giới thuyết sơ lược về không gian nghệ thuật ... 18
<i>2.2 Các kiểu không gian nghệ thuật trong truyện dài Cịn chút gì để nhớ của </i> Nguyễn Nhật Ánh ... 19
<i>2.2.1 Không gian nhà ở ... 19 </i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6"><i>2.2.2 Không gian đô thị: Đường phố, chợ ... 21 </i>
2.3 Giới thuyết sơ lược về thời gian nghệ thuật ... 22
<i>2.4 Các kiểu thời gian nghệ thuật trong truyện dài Cịn chút gì để nhớ của </i> Nguyễn Nhật Ánh ... 23
<i>2.4.1 Kiểu thời gian sự kiện, đời tư ... 23 </i>
<i>2.4.2 Kiểu thời gian tâm lý nhân vật ... 26 </i>
CHƯƠNG 3: NGÔN NGỮ VÀ GIỌNG ĐIỆU TRẦN THUẬT TRONG <i>TRUYỆN DÀI CỊN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH ... 32 </i>
3.1 Ngôn ngữ trần thuật ... 32
<i>3.1.1 Ngôn ngữ người kể chuyện ... 32 </i>
<i>3.1.1.1 Ngôn ngữ giản dị, trong sáng ... 32 </i>
<i>3.1.1.2 Ngôn ngữ trữ tình giàu chất thơ... 33 </i>
<i>3.1.2 Ngơn ngữ nhân vật ... 34 </i>
<i>3.1.2.1 Ngôn ngữ đối thoại ... 35 </i>
<i>3.1.2.2 Ngôn ngữ độc thoại ... 38 </i>
3.2 Giọng điệu trần thuật ... 39
<i>3.2.1 Giọng điệu hài hước, dí dỏm ... 40 </i>
<i>3.2.2 Giọng điệu trữ tình, ngọt ngào ... 42 </i>
C. KẾT LUẬN ... 44
D. TÀI LIỆU THAM KHẢO ... 46
</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7"><b>A. PHẦN MỞ ĐẦU 1. Lí do chọn đề tài </b>
1.1. Thi pháp học là khuynh hướng nghiên cứu văn học lâu đời, đồng thời cũng chính là bộ mơn hiện đại của nghiên cứu văn học. Điều làm cho thi pháp học có vị thế độc lập, riêng biệt với các khuynh hướng nghiên cứu khác là nó đi sâu vào nghiên cứu cấu trúc và thuộc tính nghệ thuật của văn học từ nhiều góc độ nhằm đáp ứng nhu cầu nghiên cứu bản chất nghệ thuật và thẩm mĩ nghệ thuật. Đồng thời, phân tích các phương tiện của thi pháp học (Quan niệm nghệ thuật về con người, không gian, thời gian, ngôn ngữ, giọng điệu…) là nền tảng nhằm nâng cao năng lực cảm thụ, tiếp cận sản phẩm văn học một cách khoa học. Qua đó, hồn thiện trình độ chung về nghiên cứu văn học, phát triển mơn phê bình văn học và cao hơn nữa.
1.2. Xuất hiện trên văn đàn như một hiện tượng văn học đặc sắc. Nguyễn Nhật Ánh là một cây bút tài năng đáp ứng thị hiếu của tuổi trẻ, nhất là lứa tuổi học đường. Mỗi tác phẩm của anh ra đời đều mang đến một ấn tượng mạnh mẽ cho người đọc. Bằng giọng văn hài hước nhẹ nhàng cùng nghệ thuật phân tích tâm lý sâu sắc, những trang văn của anh thật sự hấp dẫn các độc giả không chỉ là trẻ em mà cả những ai “Từng là trẻ em”.
Với sự kiên định theo đuổi đam mê và tài năng, tác giả đã sáng tạo ra
<i>nhiều tác phẩm xuất sắc được bạn đọc hào hứng đón nhận như: Kính vạn hoa đến Chuyện xứ Lang Biang rồi Tôi là Bê Tô, Chúc một ngày tốt lành, Cho tôi </i>
<i>xin một vé đi tuổi thơ, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh , Mắt biếc... Năm 1990, </i>
<i>truyện dài Chú bé rắc rối được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí </i>
Minh trao giải thưởng “Văn học hạng A”. Năm 1995, ông được bầu chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về các gương mặt tiêu biểu trên mọi lĩnh vực của Thành Đoàn thành phố Hồ Chí Minh và báo tuổi trẻ, đồng thời được Hội nhà văn thành phố Hồ Chí Minh chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu trong 20 năm (1975-1995). Năm 1998, ông được Nhà xuất bản Kim Đồng trao giải cho nhà văn có sách bán chạy nhất. Khối lượng tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh sáng tác lớn, đến nay đã
</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">xuất bản hơn 100 tác phẩm và từ lâu đã trở thành nhà văn thân thiết với bạn đọc nhỏ tuổi ở Việt Nam.
<i>1.3. Truyện dài Cịn chút gì để nhớ của Nguyễn Nhật Ánh xuất bản 1988. </i>
Đây cũng là một trong những truyện được lọt vào danh sách bán chạy nhất của nhiều kênh đặt mua trực tuyến. Truyện hấp dẫn người đọc bằng những rung động đầu đời, những tình cảm thiêng liêng mà nhân vật chính là chàng trai trẻ - người kể chuyện - đã yêu và mãi u hình bóng của một người con gái đã khiến cho con tim trẻ lần đầu biết sung sướng và đau đớn. Không chỉ vậy, cuốn sách cịn có những tình u và tình bạn khác, cũng rất đời thực, khiến cho câu chuyện khơng cịn mang dáng dấp hư cấu nữa. Kết thúc câu chuyện là dấu lặng sâu lắng cho
<i>độc giả, một giây phút nào đó, hồi niệm về những buồn vui của mối tình đầu. “ </i>
<i>Khơng biết trong vô vàn những kỉ niệm tươi đẹp khi xưa, đối với người ấy bây giờ cịn chút gì để nhớ.” </i>
<i><b>Xuất phát từ những lý do trên, thôi thúc tôi chọn “ Truyện dài Cịn chút gì </b></i>
<i><b>để nhớ của Nguyễn Nhật Ánh dưới góc nhìn thi pháp học” làm đề tài nghiên </b></i>
cứu cho khóa luận của mình.
<b>2. Mục tiêu của đề tài </b>
Đối với đề tài này, tôi tập trung nghiên cứu về mặt thi pháp học, cụ thể là quan niệm nghệ thuật về con người, không gian, thời gian, ngôn ngữ và giọng điệu.
Từ đó xác định và khẳng định được những đóng góp độc đáo của Nguyễn Nhật Ánh cho việc nghiên cứu, khám phá và cách tân văn học thiếu nhi hiện nay. Qua đó khẳng định tài năng, vị trí của nhà văn trong nền văn học mới, giúp bạn đọc thấu hiểu tâm huyết của tác giả dành cho trẻ thơ và sự nghiệp giáo dục nhân cách trẻ.
<b>3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu 3.1 Đối tượng nghiên cứu </b>
Đối với đề tài này khóa luận xác định đối tượng nghiên cứu là truyện dài
<i>Cịn chút gì để nhớ của Nguyễn Nhật Ánh dưới góc nhìn thi pháp học. </i>
<b>3.2 Phạm vi nghiên cứu </b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">Phạm vi nghiên cứu của đề tài là tập trung nghiên cứu và phân tích truyện
<i>dài Cịn chút gì để nhớ của Nguyễn Nhật Ánh. Tập trung nghiên cứu ở các khía </i>
cạnh sau: Quan niệm nghệ thuật về con người, thời gian nghệ thuật, không gian nghệ thuật, ngôn ngữ và giọng điệu trong truyện.
<b>4. Phương pháp nghiên cứu </b>
<b>4.1 Phương pháp phân tích tổng hợp </b>
Với phương pháp này, tơi đi tìm hiểu từng phần trong tác phẩm sau đó tổng hợp lại các ý và từ đó đưa ra đánh giá và kết luận khách quan, khoa học.
<b>4.2 Phương pháp liệt kê, phân loại </b>
Trong quan niệm nghệ thuật về con người, có nhiều kiểu người, từ đó tơi phân loại từng loại người với những tính cách rồi tiến hành liệt kê những nét tiêu biểu.
<b>4.3 Phương pháp hình thức </b>
Vận dụng lý thuyết thi pháp học để phân tích các phương diện hình thức mang tính nội dung của tác phẩm.
<b>4.4 Phương pháp hệ thống </b>
<b> Nghiên cứu mối quan hệ thống nhất giữa nội dung và hình thức, giữa các </b>
<i>truyện dài của tác giả để thấy được nét độc đáo của truyện dài Cịn chút gì để nhớ </i>
<b>của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. 5. Lịch sử nghiên cứu </b>
Nguyễn Nhật Ánh sinh ngày 07 tháng 5 năm 1955, tại huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Anh đến với diễn đàn văn học trước hết bằng những tập thơ
<i>tình lãng mạng ngọt ngào: Thành phố tháng tư (in chung với Lê Thị Kim, 1984), </i>
<i>Đầu xuân ra sông giặt áo (1986), Thơ tình Nguyễn Nhật Ánh (1988)… </i>
<i>Truyện dài đầu tiên của Nguyễn Nhật Ánh là Trước vòng chung kết (Nhà </i>
xuất bản Măng Non 1984) và từ đó anh mê viết truyện cho thanh thiếu niên như:
<i>Cịn chút gì để nhớ (1988), Bàn có năm chỗ ngồi (1987), Chú bé rắc rối (1989), Mắt biếc (1990), Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (2008), Đảo mộng mơ (2009), Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh (2010), Ngồi khóc trên cây (2013), Ngày xưa có một </i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">nhỏ đối với nền văn học thiếu nhi Việt Nam hiện nay, thu hút sự quan tâm của độc giả và các nhà phê bình văn học. Đến nay độc giả đã biết được nhiều bài viết của Nguyễn Nhật Ánh trên các phương diện nội dung và nghệ thuật. Tất cả các nhà nghiên cứu khi viết đều dùng những lời có cánh cho cây bút tài năng này.
<i>Lê Phương Liên trong bài viết văn xuôi và trẻ em đã nhận xét: “Nhà văn </i>
<i>Nguyễn Nhật Ánh là một tác giả thành cơng với bạn đọc trẻ, anh là người có một khóe văn riêng. Anh chiếm được tình cảm của hàng triệu người đọc cũng khơng ngồi quy luật tự sự và đối thoại nội tâm của tuổi thơ, khơng ngồi sự tự phát hiện ra chất hài hước của chính mình” [17 ]. </i>
<i>Nhà văn Lê Minh Khuê trên báo Tiền phong đã nhận xét: “Nguyễn Nhật </i>
<i>Ánh trong sáng từ cách nghĩ, cách cảm, từ ngôn ngữ đối thoại, từ cách miêu tả đến xây dựng nhân vật. Tất cả đều đầy sức khơi gợi tới cái đẹp. Anh khơi dậy sự tự tin, tin vào sức mạnh của trí tuệ, tin vào con đường của mỗi người trong đời. Tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh in hàng chục ngàn bản mỗi cuốn, là sự chờ đợi háo hức như chờ đợi người “hò hẹn” của các em. Mấy ai được hạnh phúc như anh” [16 ]. </i>
<i>Trên trang văn http://Tôn vinh văn hóa đọc.com.vn có bài viết: Nguyễn </i>
<i>Nhật Ánh - Anh Bồ câu đa tài. Đọc bài viết này, Nguyễn Nhật Ánh đã được độc </i>
giả đánh giá là một trong những nhà văn viết cho thiếu nhi thành công nhất hiện nay ở nước ta. Các tác phẩm tự sự của Nguyễn Nhật Ánh còn được đánh giá là giúp trẻ “lớn lên” theo từng nấc thang của cuộc đời với một thế giới trẻ thơ hết sức trong sáng, khơng có cái ác, cái xấu, cái thấp hèn chỉ ngập tràn yêu thương và tôn trọng con người, như chính cái khát khao của mỗi con người ln muốn hướng tới dù ở lứa tuổi nào.
<i>Luận văn Đặc điểm truyện Nguyễn Nhật Ánh của tác giả Bùi Thu Thủy đã chỉ ra đặc điểm nổi bật về nội dung và hình thức trong bốn tập truyện gồm: Kính </i>
<i>vạn hoa, Chuyện xứ Lang Biang, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ và Tôi là Bêtơ. Từ </i>
những khái qt đó chúng ta có thể đánh giá được đóng góp và vị trí của Nguyễn Nhật Ánh trong nền văn học thiếu nhi Việt Nam.
</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11"><i>Luận văn của Nguyễn Thị Đài Trang với luận văn: Nhân vật trẻ em trong </i>
<i>truyện Nguyễn Nhật Ánh, nghiên cứu về diện mạo văn học thiếu nhi, quan niệm </i>
nghệ thuật về con người và kiểu nhân vật trẻ em cùng với nghệ thuật xây dựng nhân vật trẻ em trong tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Hoặc Huỳnh Thị Ngọc Tú
<i>với luận văn: Giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm… </i>
Bên cạnh những nghiên cứu trên, các bài viết về Nguyễn Nhật Ánh còn xuất hiện trên các bài báo như báo Lao động, Thanh niên, Tuổi trẻ, Sài Gòn giải phóng, Mực tím… trên báo điện tử và nhiều trang như: Vietnamnet, Phongdiep.net, Evan.net, Sài Gịn giải phóng online… Có rất nhiều tác phẩm
<i>được chuyển tải thành phim như: Áo trắng sân trường, kính vạn hoa, cô gái đến </i>
<i>từ hôm qua, tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh… và có một số truyện của Nguyễn </i>
Nhật Ánh đang có dự án chuyển thể thành truyện tranh.
Dù đứng ở góc độ nào, chúng ta nghiên cứu ở nội dung nào thì chúng ta cũng đều khẳng định được tài năng của Nguyễn Nhật Ánh. Vì vậy, trên cơ sở tiếp thu những kiến thức trong truyện và tài liệu tham khảo, tôi mong muốn ở đề tài này sẽ đi sâu nghiên cứu về truyện ở mảng thi pháp học và hiểu rõ hơn nữa về tác phẩm đặc sắc này.
<b>6. Đóng góp của đề tài </b>
- Về mặt lí luận: Với khóa luận này, người viết sẽ làm rõ về thi pháp học
<i><b>trong truyện dài Cịn chút gì để nhớ của Nguyễn Nhật Ánh. </b></i>
- Về mặt thực tiễn: Với đề tài này, người viết mong muốn tìm hiểu những đóng góp của Nguyễn Nhật Ánh trong sự tìm tịi, khám phá, cách tân của văn học thiếu nhi hiện nay. Thơng qua đó, góp phần khẳng định tài năng, vị trí của nhà văn trong nền văn học mới. Khóa luận sẽ giúp bạn đọc có cái nhìn sâu sắc, chân thực về nhà văn tài năng này.
<b>7. Cấu trúc đề tài </b>
Ngoài phần mở đầu và phần kết luận, phần nội dung của đề tài gồm ba chương:
</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12"><i>Chương 1: Quan niệm nghệ thuật về con người trong truyện dài Cịn chút gì </i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13"><b>B. NỘI DUNG </b>
<b>CHƯƠNG 1: QUAN NIỆM NGHỆ THUẬT VỀ CON NGƯỜI TRONG </b>
<i><b>TRUYỆN DÀI CỊN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH </b></i>
<b>1.1 Giới thuyết sơ lược quan niệm nghệ thuật về con người </b>
Macxim Gorki từng nói “Văn học là nhân học” tức con người là tinh hoa của cuộc sống, văn học lấy con người khám phá và thể hiện. Thế giới nhân vật
<i>trong tác phẩm chính là sự thể hiện quan niệm nghệ thuật về con người. “Quan </i>
<i>niệm nghệ thuật về con người là sự lí giải, cắt nghĩa, sự cảm thấy con người đã được hóa thân thành các nguyên tắc phương tiện, biện pháp thể hiện con người trong văn học, tạo nên giá trị về nghệ thuật và thẩm mĩ cho các hình tượng nhân vật đó” [9; 41]. Tức quan niệm nghệ thuật về con người sẽ đi phân tích lí giải, </i>
mỗ xẻ đối tượng con người đã được hóa thân thành các nguyên tắc, phương tiện, biện pháp thể hiện con người trong quan niệm của tác giả, từ đó tạo nên giá trị nghệ thuật và thẩm mĩ cho các hình tượng nhân vật trong đó. Nhưng mọi cách nhìn, cách cảm, cách lí giải về con người của nhà văn đều là sản phẩm của lịch sử, xã hội, văn hóa thời đại nhà văn sáng tác. Không chỉ vậy, quan niệm nghệ thuật về con người còn mang dấu ấn sáng tạo của cá tính nghệ sĩ, cái nhìn nghệ sĩ. Thực tế cho thấy, không một tác phẩm, một tác giả văn học nào lại chỉ đơn thuần nói về thiên nhiên, mà khơng liên quan đến con người. Nói cách khác, mục đích miêu tả của nhà văn đều hướng đến con người. Vì trung tâm văn học chính là con người nên con người cũng chính là đối tượng thẩm mĩ thể hiện quan niệm nghệ thuật của tác giả. Người sáng tác là người vận động, suy nghĩ về con người, cho con người, nêu ra những tư tưởng mới để hiểu con người. Hướng người đọc khám phá cách cảm thụ và biểu hiện chủ thể khách quan của đối tượng, ngay cả khi miêu tả con người giống hay không giống so với đối tượng. Và khi nhà văn miêu tả con người đó là kết quả của sự vận động thì sẽ làm văn học thay đổi. Quan niệm nghệ thuật về con người luôn hướng con người trong mọi chiều sâu của nó, cho nên đây là tiêu chuẩn quan trọng để đánh giá một tác phẩm nói riêng và thành tựu của người nghệ sĩ nói chung.
</div><span class="text_page_counter">Trang 14</span><div class="page_container" data-page="14">Từ hệ thống lý thuyết về quan niệm nghệ thuật về con người trong thi pháp học, tôi tiến hành đi sâu nghiên cứu các vấn đề quan niệm nghệ thuật về con
<i>người trong truyện dài Cịn chút gì để nhớ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh để thấy </i>
rõ quan niệm nghệ thuật về con người trong truyện này.
<i><b>1.2.Các kiểu người trong truyện dài Còn chút gì để nhớ của Nguyễn Nhật </b></i>
<b>Ánh </b>
<i><b>1.2.1 Con người chung thủy </b></i>
Tình yêu là sự kết nối tình cảm giữa những người xa lạ, khiến họ luôn mong nhớ, nghĩ về nhau. Trong tình u lịng chung thủy rất quan trọng. Lòng chung thủy tưởng chừng mong manh, mơ hồ, nhưng một khi ai đó chung thủy với ai đó thì không thể làm lung lay. Cũng như nhân vật Chương trong truyện
<i>Cịn chút gì để nhớ của Nguyễn Nhật Ánh. Một chàng trai nhà quê chân chất, thật </i>
thà lên Sài Gòn thi Đại Học với bao mong ước. Sự chân chất, thật thà đấy đôi khi
<i>bị cho là khù khờ thơng qua lời nói của anh xích lơ và bé Lan Anh “Mà tướng </i>
<i>thầy thì khù khờ” [1; 14] “Tại vì anh khù khờ hơn anh nhà quê kia nhiều” [1; 29] </i>
Đằng sau sự khù khờ đó là con người đầy nghị lực, cần cù, chăm học và trái tim chung thủy sắc son mà anh đã dành cho Quỳnh. Mối tình bắt nguồn từ nụ cười của Quỳnh, cô bé chạm mặt với Chương ngay lần đầu tiên trong nhà dì Ba, một
<i>nụ cười xinh xắn chưa từng thấy “ Thình lình con nhỏ quay lại và bắt gặp tơi </i>
<i>đang nhìn trộm nó. Trong khi tơi đỏ mặt tía tai, chưa biết trốn đi đâu thì nó gật đầu chào tôi và nhoẻn miệng cười. Chưa bao giờ tôi thấy nụ cười xinh như vậy. Tim tôi đập thon thót trong lồng ngực, hai tay bấu chặt cầu thang, bởi trong những trường hợp đột xuất như thế này người ta té gãy cổ như chơi” [1; 32]. </i>
Tình cảm đó được khắc họa qua những ngày tháng trong trẻo, hồn nhiên và đầy
<i>thú vị. Lần chở cô bé đi chơi “ Quỳnh ngồi sau lưng tôi, chiếc xe bỗng nhẹ hẫng, </i>
<i>lúc nào cũng muốn bay tuốt lên mây” [1; 64].Và chương cũng đã không ngần </i>
ngại vào nhà người lạ hái trộm hoa sứ để làm cho cô bé vui. Những tình cảm chưa nói thành lời đó thật đẹp, nó được thể hiện qua từng cử chỉ quan tâm dù là thầm kín, khiến con tim bé bỏng của Quỳnh phải rung động. Cả những khi hờn giận vì Chương đi với Kim Dung - cô bạn thân của Chương ở trường. Lần giận
</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15">này đem đến nỗi hân hoan choáng ngợp khi ngày qua ngày được chở cô bé đi học, sau đó đón về. Những ngày, những tháng này là những tháng ngày hạnh phúc nhất của Chương. Hai con người tưởng chừng xa lạ dường như kết dính với nhau. Bỗng chốc Chương trở thành người nhà của Quỳnh lúc nào không hay, mẹ Quỳnh còn bảo để Chương ra trường rồi lo cho hai đứa. Tình yêu ấy tưởng chừng sẽ đơm bơng kết trái nhưng vì lý do hết sức vơ lý đã khiến tình yêu đẹp, lung linh sắc màu là thế nhưng tan biến vào hư vô chỉ trong tích tắc. Chương đau khổ vơ cùng. Chương đưa ra hàng trăm lý do, hàng ngàn giả thiết nhưng tất cả chỉ làm
<i>Chương dằn vặt hơn “ Những điều đó là gì thì tơi chưa khám phá ra. Tôi đã đặt </i>
<i>rất nhiều giả thiết nhưng xem ra khơng có giả thiết nào hợp lý. Chẳng lẽ Quỳnh lại nghi ngờ một điều gì đó trong quan hệ giữa tôi và Kim Dung? Hay là một anh chàng nào đó xuất hiện trong những ngày vắng mặt ngắn ngủi của tôi? Tôi lạc lối giữa một rừng câu hỏi và khơng biết làm sao mị mẫm được lối ra”[1; 165]. </i>
Cuộc sống của Chương ngày càng khó khăn hơn khi gia đình khơng thể chu cấp. Anh phải đạp xích lơ kiếm thêm tiền trang trải cùng với những ngày học bài ngập đầu đã khiến Quỳnh dần đi vào dĩ vãng. Ra trường Chương được phân công đến tỉnh cực Nam đang khó khăn. Nhưng chính những lúc này Chương cảm thấy vẫn chưa thể quên được Quỳnh, tình yêu dành cho Quỳnh vẫn còn sống mãnh liệt
<i>trong Chương. Tình yêu, nỗi nhớ da diết được tái hiện lên “Nhất là vào những </i>
<i>mùa nước lũ,nỗi nhớ Quỳnh dâng lên từng ngày theo con nước. Ngó ra tứ bề trời nước bao la, lịng tôi không khỏi dợn buồn. Những hình ảnh đẹp ngày nào lại hiện về nhức nhối” [1; 193]. Chương ngụp lặn với mối tình có Quỳnh “Buổi chiều ngắm mặt trời lặn bên kia rặng tràm, tôi nhớ Quỳnh. Buổi tối nằm nghe gió hú trên mái lá, tôi nhớ Quỳnh. Buổi sáng vừa mở mắt ra, tôi lại nhớ Quỳnh”. </i>
Nỗi nhớ ấy cứ dâng lên, tầng tầng, lớp lớp trong kí ức triền miên mỗi đêm.Thao thức cả trong cõi mộng dường như để nâng niu, chắt chiu từng khoảnh khắc hạnh
<i>phúc, nhưng đối với trái tim đang ốm của Chương là nỗi đau vơ bờ “Chỉ có trong </i>
<i>giấc mơ, tơi hồn tồn bất lực trong việc ngăn cản sự đùa cợt tàn nhẫn của Quỳnh. Cô bé hiện đến và cũng y như ngày xưa, kêu tôi chở đi học trên những con đường quen thuộc, rồi lại nhõng nhẽo bắt tôi trèo lên hái hoa trên cây sứ </i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16"><i>năm nào…Ngủ lại, tôi sợ Quỳnh lại hiện về đùa cợt với trái tim đang ốm của tơi” </i>
[1; 193,194]. Tình u của Chương luôn đồng hành với nỗi nhớ và sự mong chờ,
<i>ngóng đợi. Yêu chân thành và nhớ da diết như câu thơ “Lòng em nhớ đến anh, </i>
<i>Cả trong mơ còn thức” - Xuân Quỳnh. </i>
Khi yêu người ta cũng thường phấp phỏng, lo âu vì sợ mất nhau, cái hạnh
<i>phúc mình đang cầm nắm sẽ tuột khỏi lòng bàn tay “Và tôi buồn rầu tự hỏi </i>
<i>không biết bây giờ Quỳnh đã có người mới nào chưa. Ý nghĩ đột ngột đó càng làm tơi thêm day dứt. Mà tình u cũng thật lạ, nhiều khi tôi cũng lấy làm ngạc nhiên không hiểu tại sao Quỳnh đã cư xử với tôi tệ bạc như thế…không đáng để nhớ thương chút nào nhưng vẫn không sao thuyết phục được trái tim ngốc nghếch, u lì của tơi. Chính vì vậy mà mặc dù Quỳnh đã thực sự quay lưng với tôi, tôi vẫn thấp thỏm lo sợ Quỳnh sẽ đến với một người con trai khác.” [1; 194]. </i>
Tình yêu đầu đời thật đẹp nhưng thật sự đau đớn và khắc khoải, dày vò Chương trong những năm tháng sau này, Chương khơng đủ dũng khí để từ bỏ, để bước tiếp, bởi lòng Chương còn yêu Quỳnh rất nhiều. Trãi qua hàng chục năm những
<i>kỷ niệm ấy vẫn luôn mãi mãi theo anh như thuở ban đầu “Đôi khi chạy ngang </i>
<i>tiệm may, tôi vẫn nhìn thấy Quỳnh. Có một lần, vâng, chỉ có một lần thôi, tôi dừng xe lại đứng nói chuyện dăm ba câu với Quỳnh trước cửa. Thú thật đó là những câu chuyện nhạt phèo, chán ngắt nhưng chẳng hiểu sao khi nhìn vào mắt Quỳnh, tôi bỗng cảm thấy bồi hồi, xao xuyến lạ lùng chẳng khác nào tôi đang đứng trước Quỳnh mười lăm năm về trước. Đúng là lạ lùng, bởi vì tơi biết chắc rằng tình u của tơi đối với Quỳnh thực sự đã chết từ lâu. Khi đạp xe đi, bỗng dưng tôi bâng khuâng tự hỏi, rằng không biết trong vô vàn những kỷ niệm tươi đẹp ngày xưa, đối với Quỳnh bây giờ có cịn một chút gì để nhớ hay khơng.” [1; </i>
<i>209]. Đối với người ấy có cịn chút gì để nhớ hay khơng là câu hỏi mà Chương tự </i>
hỏi khi tất cả mọi chuyện đã lui vào dĩ vãng. Nguyễn Nhật Ánh đã để cho Chương, giống như nhiều người trong chúng ta, cảm thấy thật khó để ghét một người mình yêu thật lòng, kể cả khi họ làm mình bị tổn thương và biết rõ họ khơng xứng đáng với tình cảm của mình. Qua ngòi bút của Nguyễn Nhật Ánh, tất cả đều được bộc lộ kín đáo, nhẹ nhàng. Phải rất tinh tế nhạy cảm Nguyễn Nhật
</div><span class="text_page_counter">Trang 17</span><div class="page_container" data-page="17">Ánh mới chộp được những giây phút rung động sâu thẳm trong đời sống của
<i>nhân vật, ghi lại được những thoáng chốc, những lát cắt tâm trạng. </i>
<i><b>1.2.2 Con người hèn nhác </b></i>
<i> “Chọn người tài đức để trao gửi thân, nếu không gặp được đấng nam nhi hào hùng thì thà ở một mình suốt đời.” - Vi kim Ngọc [18 ]. Nhờ sự khảng khái </i>
theo đuổi quyền tự do yêu đương dù là phận nữ nhi thời xưa, bà Vi Kim Ngọc đã có một chuyện tình đẹp như tranh như thơ. Khác với Vi Kim Ngọc là Quỳnh - một cô con gái xinh đẹp, hồn nhiên với ánh mắt biết nói khiến con tim Chương loạn nhịp giữa thành phố đầy xa lạ. Tình cảm giữa Chương và Quỳnh được nuôi dưỡng giống như một mầm cây, bằng những kỷ niệm ngọt ngào, những món ăn tình cảm mà Quỳnh dành cho Chương… Tình cảm đó tưởng chừng lớn mãi và trưởng thành khi hai người trở thành một đôi son sắc. Nhưng mối tình tan vỡ trong im lặng, trong bao thắc mắc của Chương, trong sự im lặng vô tâm lạnh
<i>lùng đến đáng sợ của Quỳnh.“Một hôm, tơi đứng vơ vẩn ngồi đầu hẻm bỗng </i>
<i>thấy Quỳnh đi đâu về. Sự gặp gỡ bất ngờ khiến tôi tái người đi như bị điện giật. Nhưng tôi chưa kịp bắt chuyện thì Quỳnh mỉm cười chào tơi rồi rảo bước đi thẳng. </i>
<i>Tôi điếng người, vội vã đuổi theo: </i>
<i>- Quỳnh! </i>
<i>Cơ bé dừng lại và nhìn tơi bằng ánh mắt ngạc nhiên: </i>
<i>- Có chuyện gì vậy, anh Chương </i>
<i> … </i>
<i>Tơi nói mà cổ mình nghẹn lại: </i>
<i>- Anh… anh không hiểu… </i>
<i>… </i>
<i>Em đang vội thì thơi! Để hơm khác!”[1; 166,167] </i>
Trước thái độ của Quỳnh, Chương vô cùng hụt hẫng, anh như rơi vào cái hố sâu thẳm và không sao hiểu được sự thay đổi với tốc độ chóng mặt ấy. Theo bức
<i>thư của Trâm - Chị gái của Quỳnh “Chuyện bắt đầu từ hồi mới giải phóng, lúc </i>
<i>anh về thăm q. Trong những ngày đó, ba tơi có họp gia đình lại để tính tốn </i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 18</span><div class="page_container" data-page="18"><i>công việc và bàn định tương lai cho mấy đứa tơi. Bữa đó, mẹ tơi có nói chuyện của anh với con Quỳnh và kể lại những điều trao đổi giữa mẹ tơi và dì anh trước đây. Ba tơi gạt phắt với lý do gia đình tơi bây giờ là gia đình cách mạng, ba tơi là đảng viên, là cán bộ cách mạng trong khi ba anh là sĩ quan chế độ cũ và đang chuẩn bị đi học tập cải tạo. Do đó, nếu lấy anh, lý lịch con Quỳnh sẽ bị ảnh </i>
<i><b>hưởng và tương lai không phát triển được” [1; 202]. </b></i>
Quỳnh tuy là cô gái tốt nhưng cơ khơng có trách nhiệm, khơng có dũng khí đứng lên bảo vệ tình u của mình. Cô suy nghĩ an phận như người già và chỉ
<i>biết nghe theo sự sắp đặt của cha mẹ “Tôi hỏi nó: mày u anh Chương khơng </i>
<i>Nó bảo: êu, nhưng nếu ba cấm thì khơng u cũng được” [ 1; 203]. Câu trả lời </i>
<i>của cô thật vô tâm, dễ dàng buông bỏ số phận“Kể từ lúc đó, tình cảm của tơi đối </i>
<i>với con Quỳnh đã phai lạt đi nhiều. Tơi hồn tồn thất vọng khi nhận ra nó là một đứa con gái hời hợt, vơ tâm, thích được chiều chuộng và khơng hề có trách nhiệm với ai kể cả với chính bản thân mình” [1; 204]. Quỳnh thật sự khơng xứng </i>
đáng với Chương như lời Trâm đã nói. Với định kiến xã hội thời đó đã bóp nghẹt hạnh phúc của con người cùng với sự nhu nhược, thờ ơ vơ trách nhiệm đã khiến tình u đẹp kia nhanh chóng tan biến trong hư vô. Tội nghiệp cho anh chàng Chương trong tâm trí vẫn cịn vương vấn hình ảnh Quỳnh.
Thời gian có thể làm cho những con người xa lạ trở nên thân thiết hơn và tình yêu cũng vậy. Nhưng giữa thời điểm lúc đấy hiếm có một cái kết trọn vẹn, lỗi do thời đại hay chính những con người trong thời đại lúc ấy. Có lẽ nó khơng quan trọng vì có những con người biết vượt lên dư luận, sống có trách nhiệm và biết đấu tranh vì hạnh phúc của mình. Nhưng khó có ai có thể vượt qua được định kiến lúc bấy giờ. Ngay cả tình yêu chân thành cũng không thể chống lại được chế độ đầy định kiến phân biệt. Lẽ nào trong tình u phải phù hợp mơn đăng hộ đối, phải dựa vào sự tương xứng giữa hai gia đình và cá nhân. Nghĩa là người giàu thì lấy người giàu, người nghèo thì lấy người nghèo, gia đình cách mạng thì phải lấy gia đình làm cách mạng…Chính những quan niệm đó làm cơ sở cho khá nhiều truyện, phim ảnh… với những mối tình bị chia cắt vì giai cấp sang hèn khiến cho người đọc, người xem phẩn nộ và tiếc nuối.
</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19"><i><b>1.2.3 Con người tinh nhạy, bản lĩnh </b></i>
Đặc trưng thể loại truyện của Nguyễn Nhật Ánh là đi sâu tìm hiểu, khám phá những đặc điểm nổi bật nhất của tuổi học trị đó là sự hồn nhiên, mơ mộng nhưng không kém phần bản lĩnh. Tác giả đã đưa người đọc trải qua hết bất ngờ này đến bất ngờ khác với hàng vạn tâm trạng khác nhau. Ngay từ đầu truyện ta bắt gặp một Chương thủy chung, một Quỳnh hèn nhác thì khơng thể nào khơng kể đến Trâm - một cô gái vô cùng tinh nhạy và bản lĩnh. Trâm hiện lên với dáng
<i>vẻ “khẩu xà tâm phật”, “Thằng chả ở đâu mọc ra vậy” [1; 30]; “Thằng chả thi </i>
<i>chắc gì đã đậu, Thằng chả dính gì tới mày mà mày mong! Bộ mày mết thằng chả rồi hả, Học dở thì thi rớt, có gì đâu mà tội [1; 31], “Hư thì sơn lại” [1; 47]. Hàng </i>
loạt câu nói ấy khiến chúng ta cảm nhận được cơ là người rất thẳng tính, có gì nói nấy, bướng bỉnh nhưng đáng u. Cơ ln thích trêu chọc Chương, nhiều khi
<b>cơ kiếm cớ sai vặt Chương khiến Chương rơi vào tình thế dở khóc dở cười. </b>
<i>“Nhiều khi đang ngồi học bài trên gác, tơi nghe nó kêu om sịm ngồi cửa: </i>
<i>- Anh Chương ơi anh Chương! </i>
<i>Tơi thị đầu xuống: </i>
<i>- Gì vậy Trâm </i>
<i>- Anh đang làm gì đó - Học bài. </i>
<i> Nó ra lệnh: </i>
<i>- Anh đem sách vở qua nhà tôi ngồi học rồi trông nhà cho tôi đi chợ chút! </i>
<i>Nhà tôi đi hết trọi rồi!” [1; 54] </i>
Tính cách của Trâm thật thú vị, vẻ đẹp của Trâm toát lên sự thư thái, bừng sáng cả không gian.Và Chương cũng đã nhận ra tình cảm tốt đẹp nơi cơ ấy trong cái lần đi chơi.
<i> “Tới Ngã Bảy, thình lình Trâm ngừng xe lại. </i>
<i> Chị Kim trờ tới, hỏi: </i>
<i>- Gì vậy </i>
<i>Trâm tặc lưỡi: </i>
<i>- Con Quỳnh nặng quá, qua anh Chương chở đi! </i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 20</span><div class="page_container" data-page="20"><i>Tôi chở nhỏ Lan Anh, khỏe hơn! </i>
<i>Vừa nói, Trâm vừa nháy mắt với tơi, tơi đỏ mặt ngó lơ chỗ khác.” [1; 64]. </i>
Qua đoạn hội thoại này ta thấy con người Trâm thật là tinh tế. Ngồi ra, sự tinh tế của cơ ấy còn được hiện ra rõ nét khi Chương rơi vào hồn cảnh khó khăn về nguồn tài chính, đến nỗi cậu ấy phải bán cả sách.
<i>“ Trâm biết, liền chạy qua gặp tôi, can: </i>
<i>- Anh đừng bán sách nữa! Uổng lắm! </i>
<i> Tôi cười: </i>
<i>- Thì mai mốt mình mua lại, lo gì! </i>
<i> Tự nhiên, nó nắm tay tơi, nói: </i>
<i>- Ngày mai anh qua ăn cơm với tôi và con Quỳnh cho vui! </i>
<i> Đang nói chuyện sách bỗng nhiên nó quẹo sang chuyện cơm khiến tơi giật nảy người. Có lẽ Trâm đã đốn ra lý do bán sách của tơi. Nghĩ vậy, tôi sượng sùng đáp: </i>
<i>- Để coi! Nếu rãnh thì tơi qua! </i>
<i> Nói xong, tơi vội vàng lảng đi chỗ khác.” [1; 154,155] </i>
Trâm luôn tạo cơ hội và cố gắng giúp cho mối tình của Chương và Quỳnh. Nhưng tất cả nỗ lực của Trâm chỉ nhận được hai cái tát của ba cô. Trâm thật sự
<i>dũng cảm, suy nghĩ rất tân tiến “ Cách mạng đem lại hạnh phúc cho con người </i>
<i>chứ đâu có phá hoại hạnh phúc của con người! Ba tơi gầm lên: mày nói ai phá hoại, và tát cho tôi một cái như trời giáng” [1; 202]. Mặc dù bị ba tát nhưng cô </i>
<i>vẫn không từ bỏ, cơ ấy tìm mọi cách để hỏi thăm và tiếp tục thuyết phục ba cô “ </i>
<i>Tôi về bàn với con Quỳnh và rủ nó cùng thuyết phục ba tơi. Nhưng ba tơi vẫn khơng lay chuyển. Ơng mắng cả hai đứa nhưng cho tôi là đứa xúi giục nên lại tặng tôi thêm một cái tát.” [1; 203] </i>
Trâm là nhân vật khiến chúng ta phải khâm phục, cơ có lối suy nghĩ và phong cách không kém các cô gái ngày nay. Cơ dám đứng lên bảo vệ tình cảm của em gái mình dù khơng thành. Cơ quyết định ra mặt trận dù gia đình tìm mọi cách để ngăn cản. Và cô đã ra đi trong sự nuối tiếc của bao người. Tạm biệt tuổi
</div><span class="text_page_counter">Trang 21</span><div class="page_container" data-page="21">thanh xuân tươi đẹp chớm nở trên chiến trường nhưng vẫn mỉm cười vì cơ đã cống hiến cho đất nước, hình ảnh của cơ ln sáng ngời.
<i><b>1.2.4. Con người cá tính </b></i>
Nhân vật cá tính, tốt bụng, giàu tình cảm trong truyện của Nguyễn Nhật Ánh gợi cho ta nét gần gũi bởi cách dựng truyện kèm theo những nhân vật rất quen thuộc, các nhân vật ấy như chính chúng ta ở trong đó, cái thời tuổi thơ cịn đi học với biết bao tinh nghịch và mộng mơ. Đó cịn là những mối quan hệ xoay quanh những cơ cậu học trị với gia đình, với nhà trường, với bạn bè. Đó là những cơ cậu học trị chăm học hoặc cúp qua, đi chơi lơng bơng như chính nhân vật Kim Dung trong truyện vậy.
<i>Kim Dung xuất hiện trong truyện là cô tiểu thư nhà giàu, đầy cá tính “Ngồi </i>
<i>kế bên tơi là một con nhỏ tóc xù, mang kiếng cận. Nó ăn mặc trơng rất chướng. Quần tây ống chật bó sát hai chân, áo sơ mi rộng thùng thình dài gần tới gối. Thú thật là trơng nó ngồ ngộ, tơi có liếc trộm một cái. Gương mặt nó khá đẹp, thanh tú. Mũi thẳng, hơi tây một chút. Nhưng mái tóc của nó khiến tơi phải rét, khơng dám nhìn lâu” [1; 73,74]. Với vẻ ngồi là như thế, nhưng cơ rất hịa đồng </i>
và tốt bụng, cơ nhanh chóng kết thân với Chương - anh chàng nhà quê lên thành phố học.
<i>“ Trong khi tôi đang ngẩn người ra thì Kim Dung hất hàm: </i>
<i>- Ơng có biết lịch sự là gì khơng </i>
<i>Tơi khơng biết tại sao Kim Dung lại hỏi tơi câu đó liền cúi đầu liếc coi có chiếc nút áo nào chưa gài không. Khi thấy mọi thứ vẫn nghiêm chỉnh, đâu ra đấy, tơi nhìn Kim Dung ra ý hỏi. </i>
<i>Nó tặc lưỡi, giải thích: </i>
<i>- Lửa! </i>
<i>Câu giải thích của Kim Dung quá vắn tắt nên đến ba mươi giây sau tơi mới hiểu nó muốn tơi châm thuốc cho nó. </i>
<i>Sau khi đốt thuốc, rít một hơi, nhả khói phèo phèo, Kim Dung nói giọng trịnh trọng: </i>
<i>- Kể từ giờ phút này, ơng chính thức được coi là bạn tôi!” [1; 81] </i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 22</span><div class="page_container" data-page="22">Lời nói của cơ rất thẳng thừng và dứt khoát. Kể từ ngày làm bạn với
<i>Chương, Kim Dung đã quan tâm giúp đỡ chương rất nhiều “Trong khi tôi đang </i>
<i>ngồi ngơ ngơ ngác ngác giữa một đám xa lạ thì Kim Dung bước vào. Tấp vào đám bạn cũ nói chuyện dăm ba câu, chợt nhìn thấy tơi xó lớp, Kim Dung đi thẳng xuống: </i>
<i>- Sao ngồi buồn thiu vậy </i>
<i>Tôi ấp úng: </i>
<i>- Có buồn gì đâu! Tại tơi khơng biết nói chuyện với ai! </i>
<i>Kim Dung ngồi xuống chiếc ghế cạnh tôi: </i>
<i>- Dễ thôi! Từ nay tơi sẽ ngồi chỗ này cho ơng có người nói chuyện! </i>
<i>Nó tun bố như vậy và ngồi lì ở đó suốt bốn năm rịng rã, từ khi nhập học đến lúc tốt nghiệp ra trường.” [1; 91 ] </i>
Ngoài cái vẻ ngồi đầy cá tính ấy, Kim Dung cịn hiện lên là cơ gái vừa có
<i>dáng vẻ tài tử tri thức, vừa có vẻ một tay chơi bạt mạng “Kim Dung học hành rất </i>
<i>tài tử. Nổi hứng lên, nó nghỉ liền tù tì hai, ba ngày. Những ngày đến lớp, nó cũng chỉ ghi bài qua loa. Về nhà, nó mượn tập của tôi chép lại. Nhưng bù lại Kim Dung rất thông minh. Chỉ cần xem bài qua một, hai lần, nó đã nắm vững những điều cốt yếu và nhớ khá kỹ” [1; 104]. Cơ ấy có vẻ tay chơi như thế nhưng lại rất </i>
<i>tốt bụng và đặc biệt không bao giờ để Chương trả tiền một thứ gì“Kim Dung lại </i>
<i>rất tốt với tơi. Nó có vẻ khinh bạc, phớt đời nhưng đối với tơi lại rất chu đáo. Đặc biệt, không bao giờ Kim Dung để tơi trả tiền một thứ gì” [1; 105], bởi gia </i>
<i>đình Kim Dung rất giàu có và có lẽ cơ hiểu được hồn cảnh của Chương “Nhà </i>
<i>Kim Dung rất giàu. Ba nó là thương gia cỡ lớn trong khi mẹ nó là một nghệ sĩ piano, dạy ở trường Quốc gia Âm nhạc. Sự kết hợp lạ lùng giữa hai con người này ảnh hưởng tới cuộc sống Kim Dung rõ rệt. Nó vừa có vẻ tài tử tri thức lại vừa có vẻ tay chơi bạt mạng.” [1; 91, 92]. Chương và Kim Dung thuộc giai cấp, </i>
tầng lớp khác nhau nhưng lại chơi rất thân với nhau. Kim Dung đã nhiều lần giúp đỡ Chương khi cậu ấy gặp khó khăn.
<i>“ Một buổi trưa, lúc tôi chuẩn bị đi ăn với tụi thằng Bảo thì Kim Dung ngoắt tôi: </i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 23</span><div class="page_container" data-page="23"><i>- Ơng lại đây tơi nhờ cái này chút! </i>
<i>Tơi bước lại. Kim Dung đưa lon guigoz cơm cho tôi: </i>
<i>- Phần của ơng nè! </i>
<i>Thấy tơi ngần ngừ, nó nhấn lon cơm vào tay tôi: </i>
<i>- Cầm đi! Tôi có phần đây rồi! </i>
<i>Vừa nói, nó vừa lấy từ trong giỏ ra một lon cơm khác. </i>
<i>Lâu nay, Kim Dung đã tập cho tơi có “Bản lĩnh” trong chuyện này nên tôi cầm lấy lon cơm ăn tỉnh, chẳng mắc cỡ gì hết. Tơi giở lon cơm thấy có mấy con tép, ăn một hồi thấy phía dưới tồn chả lụa. Tơi liếc nó: </i>
<i>- Làm gì mà chơn kỹ vậy </i>
<i>Nó cười: </i>
<i>- Để phía trên ơng ăn hết, lát nữa lấy gì ăn cơm! </i>
<i>Kể từ bữa đó, trưa nào Kim Dung cũng “nuôi” tôi. Mãi đến khi tôi ra trường.” [1;172, 173 ]. </i>
Chơi với Kim Dung, Chương được rèn dũa những đức tính cần thiết để tồn tại ở cái đất Sài Gòn. Kim Dung là đại diện cho tầng lớp tư sản bấy giờ. Hiện thực dù có tàn khốc, đầy tính tốn nhưng đơi khi ở nơi nào đó vẫn cịn tồn tại vẻ đẹp bình dị khơng bị chi phối bởi vật chất. Ngồi Kim Dung cịn có Bảo - một người bạn cùng lớp khá thân với Chương sau này cũng hay giúp đỡ Chương.
<b>• Tiểu kết: Quan niệm nghệ thuật về con người gắn bó sâu sắc với dấu ấn </b>
của thời đại, của lịch sử, đồng thời nó thể hiện dấu ấn sáng tạo của cá tính nghệ
<b>sĩ. Qua việc xây dựng con người với nhiều nét tính cách khác nhau từ sự hồn </b>
nhiên hay tốt bụng đến các nhân vật chung tình cá tính và tinh nhạy. Nguyễn Nhật Ánh đã rất thành công trong việc tạo nên một thế giới nhân vật với nhiều cung bậc cảm xúc, ông nắm bắt rõ tâm lý của tuổi học trò. Hơn nữa, trong thế giới nhân vật đó chứa đựng nhiều hoạt động như: Ăn, học, yêu…Các em được tìm hiểu về xã hội, khám phá thế giới xung quanh và chính bản thân mình. Cùng với việc xây dựng nhân vật trong truyện, Nguyễn Nhật Ánh đã phối hợp tài tình các thủ pháp nghệ thuật một cách độc đáo như về ngơn ngữ, hình thức đối thoại, độc thoại… Từ đó giúp người đọc hiểu, nắm bắt được nội tâm, hiểu tính cách nhân vật và có cái nhìn rõ nét hơn về nhân vật.
</div><span class="text_page_counter">Trang 24</span><div class="page_container" data-page="24"><b>CHƯƠNG 2 </b>
<i><b>KHÔNG GIAN, THỜI GIAN NGHỆ THUẬT TRONG TRUYỆN DÀI CỊN </b></i>
<i><b>CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH </b></i>
<b>2.1 Giới thuyết sơ lược về không gian nghệ thuật </b>
Khơng gian nghệ thuật là hình thức tồn tại của thế giới nghệ thuật, khơng có hình tượng nghệ thuật nào nằm ngồi khơng gian và thời gian. Hay nói cách khác, để tạo nên tính chỉnh thể của hình thức nghệ thuật, thể hiện quan niệm của nghệ sĩ và tác giả, con người trong quá trình chiếm lĩnh và tái hiện nó trong nghệ thuật, thì yếu tố không gian nghệ thuật là một trong những thành tố quan trọng nằm trong chỉnh thể nghệ thuật làm nên hệ thống thi pháp trong tác phẩm văn chương.
<i>GS Trần Đình Sử cho rằng: “Người ta nói khơng gian nghệ thuật thuộc loại </i>
<i>không gian Topos. Là những không gian cảm nhận được, không gian nội cảm nằm trong phạm vi trên, dưới, trước, sau, xa, gần đối với người cảm giác, chứ không phải không gian mặt phẳng kiểu Euclid là như vậy.” [14; 108]. Không </i>
gian nghệ thuật là sản phẩm sáng tạo của người nghệ sĩ nhằm biểu hiện quan điểm nhất định của họ về cuộc sống. Và ta không thể đồng nhất không gian nghệ thuật với khơng gian địa lý hay vật chất. Vì khơng gian nghệ thuật mang tính chủ quan nên ngồi khơng gian vật thể cịn có khơng gian tâm tưởng, không gian thuộc về phần vô thức của nhân vật. Tuy nhiên, không phải bất kỳ không gian nghệ thuật nào được miêu tả trong tác phẩm văn học đều là không gian nghệ thuật. Trong tác phẩm nó là khơng gian nghệ thuật khi bản thân nó thể hiện một ý đồ nào đó của tác giả. Khơng gian nghệ thuật không đơn giản là việc xác định nơi diễn ra các sự kiện, nơi gặp gỡ của các nhân vật…Không gian nghệ thuật được tác giả vạch ra với những không gian quen thuộc nhưng đó là khoảng không gian xác thực buộc con người phải bộc lộ đến tận cùng bản chất của họ. Nó gắn với con người trong niềm vui nỗi buồn, cảm quan đời sống. Đây cũng là nơi chen chúc những tính tốn, vụ lợi, những định kiến điên rồ… Và tác phẩm nào cũng được xây dựng không gian nghệ thuật với một tư tưởng độc đáo.
</div><span class="text_page_counter">Trang 25</span><div class="page_container" data-page="25"><i>Đến với Cịn chút gì để nhớ ta cũng sẽ bắt gặp những không gian rất thực. </i>
Cùng với những không gian ấy là hàng loạt những mốc sự kiện quan trọng tạo nên diễn biến tâm lý nhân vật sâu sắc và độc đáo.
<i><b>2.2 Các kiểu không gian nghệ thuật trong truyện dài Cịn chút gì để nhớ </b></i>
<b>của Nguyễn Nhật Ánh </b>
<i><b>2.2.2 Không gian nhà ở </b></i>
Nhà không chỉ là nơi để ở, nhà là nơi gắn kết cả gia đình lại với nhau, mỗi nhà đều có khơng gian riêng. Khơng gian nhà ở là nơi để các nhân vật thể hiện hoạt động và tình cảm, nơi đó có thể có phịng ở, bàn học…Đó cũng là nơi các
<i>nhân vật bộc lộ mình một cách tự nhiên, nhân bản nhất. Trong truyện dài Cịn </i>
<i>chút gì để nhớ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, nhân vật “tôi” - Chương đã rời </i>
vùng quê yên bình lên thành phố để ôn thi Đại học. Lên thành phố Chương đã ở
<i>trong ngơi nhà dì Ba “Khác với những tịa nhà lộng lẫy tơi vừa thấy ngồi phố, </i>
<i>căn nhà của dì tơi trơng có vẻ đơn sơ, mái tôn, vách gỗ, các phịng trong nhà ngăn bằng ván ép. Sau này tơi mới biết dì khơng có nhà riêng. Căn nhà hiện ở là căn nhà dì thuê của chủ tòa biệt thự bề thế đằng trước”. [1; 16]. Nghe tin </i>
Chương sắp vào, dì Ba đã dọn sẵn căn gác cho Chương ở, căn gác này là nơi yên tĩnh để Chương tiện ôn bài. Ngơi nhà của dì Ba gắn với cuộc sống của Chương thông qua những hoạt động sinh hoạt hằng ngày như ăn, học tập, ngủ, vui chơi…Và điều đặc biệt ở đây, không gian nhà ở này là nơi tình yêu bắt đầu của Chương. Tác giả thật tinh tế và tài tình khi sáng tạo cái hình ảnh lỗ thủng trên căn
<i>gác nhà dì Ba “Nhà bác Tám kế vách nhà dì tơi. Nhưng cửa nhà bác thì thụt vào </i>
<i>sâu hơn, muốn vào nhà phải qua một khoảng sân hẹp có cửa lưới. Căn gác tơi ở nằm kế ngay trên khoảng sân đó. Trước khi căn gác thuộc về tôi, tấm vách tiếp giáp với khoảng sân đã bị thủng một lỗ to tướng, đủ để thò lọt hai đầu người. Tơi phải nói rõ điều đó để đừng bạn nào nghĩ rằng tơi cố tình tạo ra cái lỗ thủng kì diệu đó. Dì tơi có dùng một tấm vải bạt để che chỗ đó nhưng chẳng ăn thua gì. Mỗi khi trời mưa gió, tấm vải bay phấp phới để lộ cả một khoảng trời. Tất nhiên tơi khơng dại dì mà khơng khai thác cái…tiềm năng của lỗ thủng đó. Trong thời </i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 26</span><div class="page_container" data-page="26"><i>sát đối phương.” [1; 37]. Hình ảnh cái lỗ thủng là đặc sắc nghệ thuật mà tác giả </i>
đã khéo léo đưa vào trong truyện, thông qua cái lỗ thủng mà Quỳnh và Chương đã tiến tới mối quan hệ thân thiết hơn. Hằng ngày qua lỗ thủng Chương có thể quan sát và ngắm nhìn Quỳnh, ngược lại Quỳnh có thể trao gửi những món ăn tình cảm như cái bánh, hũ yaour …
<i>“ Tơi thị tay qua lỗ hổng nhưng không làm sao với tới hũ yaour. - Anh không lấy tới đâu! Quỳnh nói - Phải kiếm sợi dây! </i>
<i>Tơi nhìn quanh căn gác, khơng thấy một sợi dây nào có thể giúp tôi được. Chợt tôi nghĩ ra một cách. Tôi tháo nguyên cái mùng, thòng một đầu dây xuống. </i>
<i>Sợi dây ngắn, đầu dây vẫn còn cách tầm tay Quỳnh khoảng bốn tấc. Tôi đành phải tuồn thêm một phần cái mùng qua lỗ hổng cho sợi dây dài thêm ra. </i>
<i>Quỳnh ngạc nhiên: - Cái gì trên kia vậy? - Cái mùng. </i>
<i>Quỳnh vừa cột hai hũ yaourt vừa cười khúc khích. Lát sau, Quỳnh giật sợi dây: </i>
<i> - Xong rồi, anh kéo lên đi! Em vô nhà đây! - Cảm ơn Quỳnh nghen!” [1; 58]. </i>
Nguyễn Nhật Ánh đã sử dụng những trải nghiệm chân thực của mình như một nguồn tư liệu dồi dào, phong phú để tạo nên những hình ảnh biểu tượng đầy đặc sắc. Đồng thời không gian nhà ở còn được tái hiện ở nhà bác Tám, đây là nơi
<i>Chương qua chơi và dạy học tiếng Pháp cho ba chị em. “Học chung với Trâm và </i>
<i>Quỳnh, cịn có cả chị Kim. Chị bảo học cho vui. Vả lại làm nghề bán thuốc Tây, chị cũng muốn ôn lại tiếng Pháp để đọc toa thuốc. Trước nay muốn đi học thêm không được, nay gặp ông thầy nhiệt tình qua dạy tận nhà, mấy chị em học hành chăm chỉ”. Nhà văn thật tài năng, khi xây dựng được khơng gian nhà ở nơi đó </i>
các em được học tập, vui chơi và thể hiện tình cảm của mình một cách chân thật nhất.
</div>