Tải bản đầy đủ (.pdf) (10 trang)

CA DAO TỤC NGỮ: CHỦ ĐỀ TÌNH THƯƠNG docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (114.42 KB, 10 trang )

CA DAO TỤC NGỮ: CHỦ ĐỀ TÌNH THƯƠNG
Thương chồng phải luy cùng chồng
Đắng cay phải chịu, mặn nồng phải cam
Thương cha chớ chọc ăn mày
Thương cha nhớ mẹ có hồi
Thương anh lúc đúng lúc ngồi cũng thương

Thương cha nhớ mẹ như kim châm vào dạ
Nghĩ đến chừng nào, luy hạ tuôn rơi
Thương cha thương mẹ có hồi
Thương anh như đọi nước sôi đổ đầy
Thương cha thương mẹ có hồi
Thương em lúc đứng lúc ngồi cũng thương.
Thương cha thương mẹ có khi
Thương em lúc đứng, lúc đi lúc ngồi
Thương cha thương mẹ có hồi
Thương em lúc đứng, lúc ngồi cũng thương
Thương chàng lắm lắm chàng ơi
Biết đâu thanh vắng mà ngồi thở than.

Thương chàng một chút mẹ già
Chiếu chăn ai trải, chén trà ai dâng?
Chén trà đã có người dâng
Chiếu chăn em trải chàng đừng có lọ

Thương chàng nhớ sớm nhớ chiều
Như ai dán đạo bùa yêu trong lòng.
Thương chàng nhiều nỗi xót xa
Một tay dắt díu mẹ già con thơ.

Thương chàng quân tử tài ba


Lo cày lo cấy, lo cà lo tương.
Vá may kim chỉ việc thường
Tề gia nội trợ nhà chàng làm sao?
Thương chàng em bước chân vào

Thương chi đồng nổi thương con
Nhớ chi bằng nhớ nước non quê nhà

Thương chi cho uổng tấm tình
Nẫu về xứ nẫu bỏ mình bơ vơ
Thương chi cho đã tấm tình
Nẫu về xứ nẫu dẫn mình đi theo

Thương chi thương cũng uổng công
Chừng nào thiệt vợ thiệt chồng hãy thương
Thương con đòi thì thương bằng cơm
Thương em nỏ biết mần răng
Mười đêm ra đứng trông trăng cả mười.
Thương em như lọn nhang trầm
Có cha không mẹ muôn phần cậy anh.
Thương em như lá đài bi
Ngày thì dãi nắng, đêm thì dần sương
Thương em nhớ cá trích ve,
Nhớ rau muống vượt, nhớ mè trộn măng.
Thương em quên đứng quên ngồi
Ngứa đầu quên gãi, đứt ruột dồi quên đau

Thương em thương cái hang dài
Súng anh chực sẵn tối nay lảy còi
Thương em vô giá vô (quá) chừng

Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay
Thương gặm xương chẳng được

Thương hải biến vi tang điền

Thương luân bại lý

Thương miệng thương môi
Thương gì mà thương

Thương mình lắm lắm nhiều nhiều
Còn mình thương lại bao nhiêu mặc lòng.

Thương mình mình chẳng biết cho
Cầm bằng gánh nặng mà dò đường trơn

Thương nàng đã đến tháng sinh
Ăn ở một mình trông cậy vào ai ?
Rồi khi sinh gái sinh trai
Sớm khuya mưa nắng lấy ai bạn cùng ?
- Sinh gái thì em gả chồng
Sinh trai lấy vợ mặc lòng thiếp lo

Thương người bôn tẩu xứ xa
Quê hương cũng bỏ, mẹ cha cũng lìa

Thương người lại thương ta
Ghét người người lại hóa ra ghét mình

Thương người người chẳng biết cho

Diều bay cao diều lợn, sáo thổi vo vo một mình.

Thương người người nỏ thương ta
Muối kia bỏ bể mặn đà có nơi
Thương con cho roi cho vọt
Ghét con cho ngọt cho bùi

Thương con man mác đại dương
Con thương cha mẹ có thường vậy không
Thương con ngon của (ngon rể)
Thương con thì thương bằng roi

Thương em (anh) anh (em) để trong lòng
Việc quan anh cứ phép công anh làm
Thương em không dám vô nhà
Đi qua đi lại hỏi có gà bán không?

Thương em anh cũng muốn thương
Nước thì uốn chảy, nhưng mương chẳng đào
Em về lo liệu thế nào
Để cho nước chảy lọt vào trong mương

Thương em anh cũng muốn vô
Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam Giang.
Phá Tam Giang ngày rày đã cạn
Truông nhà Hồ, nội tán cấm nghiêm.

Thương em cũng muốn thương đời
Sợ cha sợ mẹ chẳng rời em ra


Thương em cau tới trầu đưa
Trăm năm còn nỡ bông đùa mãi sao?

Thương em chẳng (nỏ) biết mần răng
Mười đêm ra đứng trông trăng cả mười

Thương em chẳng biết để đâu
Để quán quán đổ, để cầu cầu xiêu

Thương em chẳng biết để đâu
Để vào tay áo, lâu lâu lại dòm

Thương em chẳng quản xa gần
Cầu không tay vịn cũng lần mà sang

Thương em hồi áo mới may
Bây giờ áo rách thay tay vá quàng
Trăm năm duyên nghĩa vẹn toàn
Dầu thương áo rách vá quàng cũng thương
Thương em không dám vô nhà
Đi qua đi lại hỏi có gà bán không?
Thương em không lấy được em
Anh về ở vậy chẳng thèm lấy ai
Thương nhau đứng đợi ngồi trông
Đêm khuya hiu quạnh loan phòng thì thôi
Mình nay đã có vợ rồi
Còn theo đón hỏi chi tôi thế này
Thương nhau ở dưới gốc đa
Còn hơn ở cả ngôi nhà trăm gian
Thương nhau bất luận giàu nghèo

Dù cho lên ải xuống đèo cũng cam
Thương nhau cắt tóc mà thề
Khó nghèo cũng chịu chớ hề bỏ nhau

Thương nhau cởi áo cho nhau
Về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay
Thương nhau củ ấu cũng tròn
Không thương quả bồ hòn cũng vuông
Thương nhau chẳng quản chi thân,
Để trong tay áo lâu lâu lại nhìn.


Phá Tam Giang cũng lội, đèo Hải Vân cũng trèo.
Thương nhau chỉ những khóc thầm
Đôi dòng nước mắt đầm đầm như mưạ
Anh về đón khách đò đưa
Đây chưa có vợ, đấy chưa có chồng.
Anh về nhắn nhủ tơ hồng
Xe dây cho kịp kẻo lòng nhớ thương.
Cầm lược lại nhớ đến gương
Cầm khăn nhớ túi đi đường nhớ nhau

Thương nhau cho nhau ăn cháy
Ghét nhau nói nhau cạy nồi
Thương nhau gặp khúc sông vơi
Khó khăn gian hiểm chẳng rời thủy chung.
Thương nhau lắm cắn nhau đau

Thương nhau nước đục cũng trong
Ghét nhau nước chảy giữa dòng cũng dơ

Thương nhau nên phải đi tìm
Nhớ nhau một lúc như chim lạc đàn
Thương nhau nhớ nhớ sầu sầu
Cơm ăn nỏ được, lấy trầu ngậm hơi
Thương nhau tạt một chữ tình
Trăm năm thề quyết bạn, mình có nhau
Thương nhau từ áo mới may
Bây giờ áo đã thay tay vá quàng
Thương nhau trái ấu cũng tròn
Ghét nhau trái bồ hòn cũng méo
Thương nhau vì nợ vì duyên
Trâu đôi chi đó, thổ điền chi đây
Thương sao thương quá bất nhơn
Bữa nay gặp mặt, thương hơn bữa nào
Thương tằm cởi áo bọc dâu
Về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay
Thương ta thì nói với ta
Khi trăng đang tỏ, khi hoa đang thì

Thương thương nhớ nhớ sầu sầu
Một ngày ba bận ra cầu đứng trông.
Thấy người nam bắc tây đông
Thấy người thiên hạ mà không thấy chàng.

Thương thương nhớ nhớ sầu sầu
Một ngày ba bận ra cầu đứng trông
Thấy người Nam, Bắc, Tây, Ðông
Thấy người thiên hạ mà không thấy chàng
Thương thương nhớ nhớ thương thương
Nước kia muốn chảy mà mương chẳng đào.


Thương thay cho gái (những kẻ) quạt mồ
Ghét (Hại) thay cho gái (những kẻ) lấy vồ đập săng
Thương thay cho phận con rùa
Ở đình đội hạc, ở chùa đội bia
Thương thay con cuốc giữa trời
Dẫu kêu ra máu có người nào nghe (nào hay)
Thương thay hạc lánh đường mây
Chim bay mỏi cánh biết ngày nào thôi
Thương thay lũ kiến li ti
Kiếm ăn được mấy phải đi tìm mồi
Thương thay thân phận con tằm
Kiếm ăn được mấy phải nằm nhả tơ.
Thương thì mở nắp bưng cơi
Không thương đặt xuống cho người khác bưng
Thương thì thương cho trót vót thì vót cho tròn


×