Tải bản đầy đủ (.pdf) (6 trang)

HỌA SĨ HẮC LONG - HAI NGẢ ĐAM MÊ doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (136.96 KB, 6 trang )

HỌA SĨ HẮC LONG - HAI NG

ĐAM MÊ





Ngày 17 tháng
3 tại phòng
trưng bày số
29 Hàng Bài -
Hà Nội đã
diễn ra triển
lãm mang tên
Đi giữa đời
lặng lẽ của
hoạ sĩ Hắc Long, cái tên dễ gợi cho người xem nghĩ về một phong thái
u trầm, tĩnh lặng trong lối diễn đạt. Và quả là như vậy. Suốt phòng
tranh, ta rất ít gặp những sắc mầu sôi nổi, hoan ca. Tuy nhiên, từ góc
nhìn mĩ cảm, có thể nói rằng những gì Hắc Long mang lại cho người
xem không hề lặng lẽ chút nào.
Hắc Long tên thật là Nguyễn Hắc Long sinh năm 1966 tại Tân Yên -
Bắc Giang. Ngay từ thủa nhỏ năng khiếu về nặn tượng, vẽ tranh và
niềm say mê võ thuật đã sớm hình thành trong con người cậu bé gầy g
ò
ốm yếu như suy dinh dưỡng này. Những sở thích của anh ngày ấy đều
không nhận được bất cứ sự đồng tình, ủng hộ nào từ phía người thân v
à
gia đình. Cho tới năm 14 tuổi anh bắt đầu cuộc du hành khắp đất nước,
tầm sư học đạo để thực hiện những sở nguyện của mình. Sau hơn mười


năm phiêu bạt, năm 1990 Hắc Long dừng chân tại Thái Nguyên để xây
dựng sự nghiệp truyền bá võ thuật và đây cũng chính là quê hương thứ
hai của anh. Ngày ấy tại thị xã Thái Nguyên ai ai cũng nghe nói và biết
tới Võ đường Yên Thế do anh lập ra. Và đến nay Hắc Long đang làm
trưởng môn phái Thiếu Lâm Kung Fu Việt Nam có hàng ngàn môn
sinh, hằng năm vẫn mang về cho tỉnh những thứ hạng quan trọng.
Trong số đó, có nhiều môn sinh đã trở thành các võ sư, huấn luyện vi
ên
cấp quốc gia Có được thành công như ngày hôm nay phải kể tới câu
nói của anh về phương châm của môn phái: Mục tiêu cao cả của môn
phái là truyền bá những tinh hoa võ thuật dân tộc. Dạy võ sinh trở
thành những người có tinh thần thượng võ, nhân cách cao đẹp, có ích
cho đời, biết yêu quê thương đất nước mình và biết tự hào về truyền
thống dân tộc. Ngoài niềm đam mê võ thuật trong anh tình yêu dành
cho hội họa đã như duyên nợ. Một ngày kia anh chợt nhận thấy những
khát khao, những cảm nhận về con người và cuộc sống mà trong võ
thuật không thể chuyển tải hết. Vậy là anh cầm bút vẽ bắt đầu l
àm công
việc của người gom nhặt và phát hiện những giá trị thẩm mĩ thông qua
hội họa. Những tâm sự khó dãi bày đã thúc đ
ẩy anh đến với hội họa. Có
thể nói hội họa và võ thuật là cả hai người bạn tri âm, tri kỷ luôn cùng
anh đi suốt cuộc đời vượt qua bao gian nan để hướng tới cái đẹp và tìm
đến sự giải thoát về tinh thần.
Tranh Hắc Long đơn giản về màu, hình mang tính khái quát và đậm
tính tưởng tượng. Ta có thể bắt gặp đâu đó hơi thở của thời đại cùng
phong cách thể hiện mới lạ và riêng biệt trong triển lãm lần này. Với
gần 80 tác phẩm đều sử dụng chất liệu sơn dầu và Acrylic cơ b
ản khoác
trên mình một gam màu xanh, bên cạnh đó là hai yếu tố có sự ảnh

hưởng khá lớn với sáng tác của nghệ sĩ. Tinh thần võ thuật và âm
hưởng đồng quê là hai nội dung xuyên suốt trong phòng tranh. Những
tác phẩm về mảng đề tài quê hương được xây dựng qua những cánh cò
bay trên đồng lúa xa ngút ngàn, những vật dụng quen thuộc và hình
ảnh
người mẹ già dường như vẫn mới, vẫn gần lắm khi được anh lưu lại
trên tác phẩm bằng tình cảm chân thật. Khi đứng trư
ớc những tác phẩm
Chân dung mẹ quê hương, Ca dao quê mình, Nhân dân quê mình ta có
thể cảm nhận về tháng năm của xa xưa như đang hiện hữu rất gần, lúc
nhạt nhòa, lúc ẩn khuất tựa một cơn mơ và đôi chỗ chợt bừng tỉnh trên
nền không gian hư ảo. Mảng đề tài về quê hương của Hắc Long là cả
một thế giới tĩnh - nhịp điệu cuộc sống chậm dãi đã đưa người xem v
ào
một không gian bình dị và thư thả. Trái ngược với bút pháp mềm mại,
trữ tình khi mô tả quê hương và tuổi thơ, một seri về tranh Kung Fu đã
cho ta thấy sự vững chắc và ổn định về cả tinh thần cũng như hình thức
thể hiện.
Khi thưởng thức tác phẩm Cây người xem như buộc phải dồn ánh mắt
vào khoảng trên bức tranh, nơi vị trí của khuôn mặt đỏ đang nhìn về
phía trước. Có lẽ Cây của Hắc Long đã vượt ra khỏi những quan niệm
đơn thuần. Khuôn mặt đỏ ấy chính là tinh thần thượng võ, ý muốn nói
tới con người quân tử, bởi tuyệt nhiên đấng anh hào không thể có bộ
mặt xanh lét được, và quan trọng hơn là hướng chân dung ấy đang nh
ìn
lên trời cao thăm thẳm. Trong Tam quốc chí chẳng có nhân vật Quan
công mặt đỏ râu dài là một vị võ tướng tài giỏi của đất nước Trung
Quốc là gì Tranh thủy mặc người Trung Quốc xưa thường chỉ mượn
người tôn cảnh. Con người luôn nhỏ bé trước vũ trụ rộng lớn, bao la.
Nhưng v

ới Cây của Hắc Long thì trời xanh kia dường như nhỏ lại
nhường chỗ cho sự hiên ngang của con người đang sánh vai cùng trời
đất. Hai khái niệm trên ít nhiều có sự khác nhau nhưng chúng đều
mang lại sự thành công trong hình thức ẩn dụ. Những ý niệm của võ
thuật trong cương có nhu, trong nhu có cương, trong động có tĩnh và
tĩnh có động đã được anh truyền tải vào tranh một cách triệt để, thể
hiện qua những lá và bông hoa dưới hình thức tả thực với đường nét
bay bướm và mềm mại kết hợp bên cạnh những đường kỷ h
à mang tính
quyết định và dứt khoát. Điều này đã làm mềm lại những gì tưởng
chừng như khô cứng trong một thế vững chắc và như điểm nghỉ mắt để
lấy lại thế cân bằng cho tác phẩm.
Ngoài tác ph
ẩm Cây thì Chân dung mẹ quê hương cũng là một tác
phẩm chiếm được cảm tình người xem. Chân dung mẹ quê hương đã
gợi cho ta về một miền quê thật thanh bình, thân thương như mọi miền
quê đất nước. Không gian như ngừng trôi xen lẫn một cảm giác buồn
man mác. Và ở đấy bầu trời thanh cao cùng tiếng sáo diều vi vút đã
được anh thể hiện qua gam màu ghi cùng lối tạo hình đơn giản nhưng
không xa rời thực tế. Chân dung mẹ quê hương thoạt nhìn có cảm giác
về hình thức tự truyện, chứa đựng biết bao nỗi niềm và ý nghĩa thật sâu
xa. Cũng như trong câu ca dao Việt, hình ảnh con cò đã trở thành biểu
tượng về người vợ, người mẹ thì trong tác phẩm này Hắc Long đã đưa
cánh cò vào thay cho lời muốn nói, khiến người xem phải ngẫm ngợi.
Là một tác phẩm không gây quá nhiều sự chú ý về thị giác nhưng khi
chiêm ngưỡng Chân dung mẹ quê hương ta chợt nhận thấy những tia
sáng lấp lánh về tình yêu văn hóa Việt và tinh thần dân tộc trong con
người nghệ sĩ đã được diễn tả lại bằng ngôn ngữ hội họa, thông qua nét
vẽ phóng khoáng, xuất thần, uyển chuyển nhưng rất trung thành v
ới cấu

trúc sự vật. Họa sĩ đã hoà quyện được sự đối ngẫu giữa cái thật và sự
mường tượng. Đây cũng chính là một trong những yếu tố thành công
trong những sáng tác của Hắc Long.
Triển lãm diễn ra được 5 ngày tranh bán được 4 bức, số lượng tuy ch
ưa
nhiều nhưng đây cũng là dấu hiệu đáng mừng cho anh. Không mừng
sao được khi anh là một họa sĩ sinh sống ở một tỉnh lẻ miền núi khó có
điều kiện giao lưu và học hỏi. Chuyện mang chuông đi đấm xứ người l
à
điều không đơn giản chút nào. Sự thành công bước đầu này phải chăng
là một gợi ý về một hướng đi cho các họa sĩ tỉnh nhà nói riêng và các
họa sĩ miền núi nói chung?
Hắc Long hiện đang là hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Thái
Nguyên và Trưởng môn phái Thiếu Lâm Kung Fu Việt Nam với biết
bao công việc và trách nhiệm đang chờ phía trước, nhưng t
ình yêu dành
cho những đam mê về hội họa luôn được anh cống hiến hết mình. Cu
ộc
triển lãm lần này là một thành công trên cả hai ngả đường mà anh đã
từng đi.
Đào Tuấn


×