Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (118.38 KB, 4 trang )
TỪ BÀI CA CỦA CUỘC SỐNG
THƯ
ỜNG NHẬT ĐẾN NHỮNG
ĐÓA HOA ĐÊM
Tôi vẫn còn nhớ rõ cái ngày tôi gặp Hà Trí Hiếu lần đầu tiên. Đó là
ngày 4/1/1994, một ngày tiết trời mùa đông đặc trưng của Hà Nội.
Trong cái tiết trời như vậy những giấc mơ rất dễ bị phai nhòa nhưng lại
cũng rất dễ được hàn gắn, tùy thuộc những gì sẽ xảy ra. Tôi vừa mới
đặt chân đến Hà Nội chưa đầy 24 tiếng đồng hồ với mong ước khám
phá một mảnh đất nghệ thuật vẫn còn chưa được nhiều người biết đến
và nâng cao hiểu biết của thế giới bên ngoài về các họa sỹ Việt Nam.
Ngày 4/1/1994, ngày thứ hai của tôi tại Việt Nam, vận may đã run rủi
đưa tôi gặp một nhóm họa sỹ đã khởi nguồn cảm hứng cho một trang
mới của cuộc đời tôi trên mảnh đất này. Tôi ngồi trên một chiếc ghế
mây nhỏ xíu trong xưởng vẽ của Hiếu, xung quanh là nh
ững bức vẽ đầy
ấn tượng, và thế là cuộc sống mới ở Việt Nam của tôi được bắt đầu.
Buổi chiều hôm đó, tôi ngồi uống chè với Hiếu và Phạm Quang Vinh,
một thành viên khác của “The Gang of Five”, những câu chuyện chúng
tôi nói với nhau đã dệt nên một tấm màn kỳ bí và huyền diệu mà từ đó
đã gắn kết vào cuộc đời của tôi và tạo cho tôi một nguồn hứng khởi về
tinh thần. Sau buổi chiều tháng một năm đó, tôi đã dõi theo con đường
đi của Hiếu với một sự say mê và thích thú. Là một con người với tinh
thần kiên định, đối với tôi Hiếu là chỗ dựa về mặt tinh thần trong hành
trình khám phá cuộc sống và các nghệ sỹ Việt Nam. Trong tim tôi luôn
có một vị trí đặc biệt dành cho Hiếu. Tôi trân trọng sự có mặt của anh
trong cuộc đời tôi như một người bạn tốt, người biết tìm tòi sáng tạo,
trước sau như một và luôn ở bên tôi.
Từ những bức tranh phong cảnh làng quê với con trâu và cô thôn nữ,
Hiếu đã dần dần phát triển một phong cách sáng tác của riêng mình với