ẤN TƯỢNG VỀ THIÊN
ĐƯỜNG SA PA CỦA HỌA SĨ
TÔ NGỌC THÀNH
Đến với triển lãm tranh “Thiên đường Sapa” khai xuân Mậu Tý, tại nh
à
triển lãm 16 Ngô Quyền Hà Nội của họa sĩ Tô Ngọc Thành đã th
ức dậy
trong chúng ta những ấn tượng đẹp, những kỷ niệm tưởng như thoáng
qua mà khó quên trong lòng du khách.
Đối với giới mỹ thuật, nhiếp ảnh - con mắt luôn là cửa sổ của tâm hồn -
Thiên đường Sapa lộng lẫy những sắc màu như một lực hấp dẫn không
thể cưỡng lại được, khơi ngu
ồn cảm hứng sáng tạo của nhiều thế hệ họa
sĩ, nghệ sĩ.
Con người và cảnh vật Sapa lộng lẫy những sắc hình, hi
ện ảo trong chợ
phiên, ngõ phố, bản làng, ruộng bậc thang, những dãy núi cao, mây
bay, mây đọng nhất là những sắc hoa muôn màu và những bộ váy áo
muôn vẻ đa màu của các cô gái vùng cao trong nhi
ều chiều không gian,
thời gian được coi như một miền đất hứa “một cõi đi về” làm nên
“Thiên đường Sapa” của họa sĩ Tô Ngọc Thành.
ấn tượng về “Thiên đường Sapa” của Tô Ngọc Thành trong tôi - anh đ
ã
tự vượt được chính mình. Trong sáng tạo Nghệ thuật vượt chính mình
cực khó. Tô Ngọc Thành tự làm nổi mình chính là sự chân thành trong
cảm xúc và biết khai thác hết vẻ đẹp vốn có của con người và cảnh vật
Sapa. Tình cảm luôn là cái gốc của Nghệ thuật. Bởi lẽ những gì không
lớn lên, không chín mùi trong ta, không th
ể đến với ngọn bút của chúng
ta.
Song Rođanh còn dạy:
“Nghệ thuật dù là tình cảm. Song nếu không có kiến thức khoa học và
hình khối, tỷ lệ, màu sắc. Không có kỹ thuật điêu luyện của bàn tay thì
dù tình cảm có tinh tế đến đâu cũng bị tê liệt”.
Tình cảm phải được nghệ thuật chắp cánh mới mong vươn tới cái đẹp.
Đúng như lời dạy của danh họa Tô Ngọc Vân “Đẹp tức là xúc cảm
mạnh”. Từ triển lãm tranh “Thiên đường Sapa” của Tô Ngọc Thành.
Tôi liên tưởng đến một phong cách sáng tác làm nên tác phẩm lớn của
các danh họa Tô Ngọc Vân, Trần Văn Cẩn chuyên sâu về đề tài thiếu
nữ. Bùi Xuân Phái với phố cổ Hà Nội, Nguyễn Tư Nghiêm với Gióng
và điệu múa cổ, Nguyễn Gia Trí với chất liệu sơn mài chỉ có chuyên
sâu vào một đề tài, thể loại, chất liệu đến “thuộc”, đến “chín” về tình
cảm, mới mong tìm được những hình thức nghệ thuật đúng với ý tưởng
nghệ thuật. Phải trải qua quá trình lao động sáng tạo nghệ thuật hết
mình như thế mới mong tìm được cái đẹp cái mới trong tác phẩm nghệ
thuật. Điều chủ yếu tôi muốn nói tới phong cách sáng tác chuyên sâu v
ề
đề tài Sapa bước đầu đã tự làm mới mình của họa sĩ Tô Ngọc Thành.
Tô Ngọc Thành như tôi biết. Sinh trưởng trong một gia đình có 4 anh
em trai và một gái của danh họa Tô Ngọc Vân. Chỉ mình anh theo
nghiệp cha. Được đào tạo có hệ thống trong các trường đại học trong v
à
ngoài nước. Hơn thế còn năng động trong sáng tác - công bố tác phẩm
trong và ngoài nước.
So với các triển lãm cá nhân trước lần này anh đã thấm nhuần lời dạy
của cha danh họa Tô Ngọc Vân - một người thầy lớn của nhiều thế hệ
họa sĩ: “Không cần biết đến chuyện bếp núc, chỉ cần Đẹp”.
Không ít tác phẩm của anh đã biết “gỡ cái đẹp trong những cử chỉ đẹp
nhất, tươi nhất, ý nghĩa nhất để làm tươi cuộc đời” lời dạy của cha về
con người và cảnh vật Sapa.
Tôi có 1 kỷ niệm đẹp với Tô Ngọc Thành. Hồi anh còn học cấp I
trường Tân Trào tỉnh Tuyên Quang trong kháng chiến chống Pháp.
Thiếu nhi Thành vẽ tặng anh phụ trách Bảo một bức tranh vẽ phấn m
àu
trên giấy vở học trò “thằng giặc Pháp nằm sóng soài trên mặt đất. Anh
bộ đội vai đeo súng, tay cầm cờ chiến thắng đạp chân lên ngực thằng
giặc”.
Tôi đã nhiều lần nhận được giấy mời và tham dự triển lãm cá nhân của
anh. Song phải nói thật chưa lần nào tạo cho tôi một cảm xúc mạn
h như
lần này. Buộc tôi phải tri âm tri kỷ với anh. Một ấn tượng đẹp về triển
lãm tranh “Thiên đường Sapa” xuân Mậu Tý 2008. Thế mới biết làm
Mới Mình trong Nghệ thuật chẳng đơn giản chút nào? Bởi lẽ cái đẹp
đích thực trong Nghệ thuật luôn ở phía trước chúng ta.
Lê Quốc Bảo-Hà Nội, 28/2/2008