Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (118.62 KB, 3 trang )
Không có phương pháp lỗi thời chỉ có
cách áp dụng lỗi thời
Liệu có phải phương pháp trên đã hoàn toàn lỗi thời và không còn
giá trị đối với các lớp học ngoại ngữ hiện đại theo đường hướng
giao tiếp lấy người học làm trung tâm?
Trước khi giải đáp thắc mắc trên, chúng ta thử cùng nhìn qua khái
niệm thế nào là “đọc chính tả”. Khi một người đọc chính tả, người
đó sẽ đọc to một đoạn văn bản nào đó để người nghe có thể ghi lại.
Như vậy, tự thân khái niệm không hề có quy định rằng ai là người
đọc và ai là người nghe. Quyền lựa chọn hoàn toàn nằm trong tay
những người áp dụng. Trong các lớp học ngoại ngữ truyền thống
trước đây, mục đích của hoạt động này là học sinh ghi chép lại
từng từ thầy cô đọc, sau đó đối chiếu với đoạn văn bản gốc và chữa
lỗi. Đây là cách thức áp dụng của phương pháp lấy người dạy làm
trung tâm. Nhưng với phương pháp lấy người học làm trung tâm,
thầy cô hoàn toàn có thể cải biến cách thức áp dụng cho phù hợp
với đường hướng giao tiếp.
Ngoài công thức áp dụng truyền thống là thầy đọc – trò chép, còn
có rất nhiều cách áp dụng lấy người học làm trung tâm thay vì
người dạy như trước đây. Một trong những giải pháp đó là giao
nhiệm vụ “đọc chính tả” cho học viên. Khi đó thầy cô không chỉ
kiểm tra được phát âm của người học mà còn tạo điều kiện cho họ
làm quen với những giọng đọc khác nhau của những người không
phải dân bản xứ, đặc biệt trong các lớp có học viên đến từ nhiều
vùng miền hay nền văn hoá khác nhau.
Khi tiến hành “đọc chính tả”, thầy cô có thể đa dạng hoá nhiệm vụ
học tập bằng các hoạt động sau:
Hoạt động này chỉ áp dụng với những đoạn văn bản
ngắn.
Dừng lại), ‘Rewind’ (Chạy băng) hay ‘Slow down’ (
·Hoạt động đọc chính tả có thể chuyển thành hoạt động nghe và