Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (199.96 KB, 6 trang )
Thứ nghệ thuật ghê răng của chụp món
ăn nhà hàng
.
Một trong những sở thích của tôi là dùng điện thoại di động để chụp lại
mấy tấm ảnh chụp món ăn xấu òm của các nhà hàng.
Nhà hàng trưng hình đồ ăn của họ lên chủ yếu là để cám dỗ người qua
đường, dụ họ vào gọi thử các món có trong menu. Buồn cười là, những
bức ảnh này thường phản tác dụng: chúng làm những ai đang đói phải
chạy mất dép. Lờ mờ, độ sáng thì cực tệ, hình không rõ nét; hoặc người
chụp chúng sử dụng máy ảnh lấy liền, hoặc đơn giản là sắp xếp bố cục
một cách sơ sài – những tấm hình xấu hoắc chụp đồ ăn nhà hàng nói
trên có một “phong cách” nào đó rất đặc trưng. Thể loại nhiếp ảnh này
xứng đáng được giới nghệ thuật tặng cho một sự công nhận nho nhỏ
đấy chứ.
Tôi đã liều mình đi tìm những tấm ảnh xấu nhất của thể loại trên. Và
sau đây xin giới thiệu sơ một vài tác phẩm nghệ thuật từng gây nhiều
bất mãn cho ngành ẩm thực mà tôi phát hiện được ở khu ăn uống Phố
Tàu. Vâng, xin cứ việc trầm trồ thưởng thức tính nghệ thuật của những
bức ảnh chụp các món ăn nhà hàng xấu òm sau đây.
Phải chăng tôi đã thấy món này trong bộ phim tài liệu Một sự thật
phiền phức (An inconvenient truth - nói về nạn ô nhiễm môi trường)
của ông Al Gore? Thứ kinh như vậy chắc chắn phải là hậu quả của việc
trái đất nóng dần lên. Con vật tội nghiệp, bị làm thịt trong độ tuổi đẹp
nhất đời nó chỉ vì tầng ozone lủng một lỗ.
Ok, cái này, hoặc là chủ nhà hàng lười đến nỗi không buồn lấy máy
camera có độ phân giải cao để chụp hình món tôm hùm trong menu