Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Xin đừng xa em

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (59.86 KB, 3 trang )

Xin đừng xa em
Tuấn Dũng yêu Giáng Hồng ngay từ ánh mắt đầu tiên. Người con gái không đẹp nhưng duyên
dáng với nước da ngăm ngăm, khuôn mặt tròn trĩnh, đôi mắt to đen cùng mái tóc dài óng ả đã
thu hút hồn anh trong suốt cả buổi lễ sinh nhật người bạn. Về đến nhà mà Tuấn Dũng vẫn
chưa hết bàng hoàng khiến anh trằn trọc cả đêm mất ngủ. Anh nhớ người con gái mới gặp lần
đầu ấy. Một nỗi nhớ nôn nao da diết thật khó tả mà anh không thể cắt nghĩa nổi tại sao cảm
giác đó lại xuất hiện nhanh chóng ngay trong lần đầu tiên giáp mặt làm quen.
Ngaysáng hôm sau Tuấn Dũng tức tốc tìm tới người bạn tối hôm trước tổ chứcsinh nhật để
hỏi xin địa chỉ và số điện thoại Giáng Hồng. Người bạn từchỗ ngạc nhiên chuyển sang trêu
chọc: “Trúng mũi tên người đẹp rồi phảikhông? Đây thông báo cho mà biết trước, chiếm được
trái tim người đẹpkhông dễ đâu. Liệu đẹp trai con nhà nghèo như cậu có lọt vào mắt
xanhnàng hay không?”.
Thế nhưng người bạn vẫn nhiệt tình làm theo yêu cầu của Dũng. Thế làtrong giây lát Tuấn
Dũng có trong tay cả địa chỉ và số điện thoại nhàGiáng Hồng. Cầm những thông tin liên lạc
ban đầu với Hồng mà lòng Dũngcứ run lên như phải cảm. Anh xoay xoay mẩu giấy có mấy
con số mà thựctình không biết nên làm thế nào. Đến nhà Hồng trước hay bấm số máy
điệntrước?
Tuấn Dũng cứ bối rối loay hoay như gà mắc tóc chưa biết nên xử sự rasao. Quyết một mình
thật khó, nhưng hỏi ý kiến tư vấn người khác thìanh không muốn. Thế rồi Tuấn Dũng quyết
định nhờ một người bạn gái thâncủa Hồng giúp đỡ.
Chẳng dè gặp được cô sinh viên trường Ngoại ngữ chẳng dễ chút nào.Ngoài giờ học trên lớp,
Giáng Hồng luôn bận bịu khi thì tham gia nhómdịch thuật, lúc lại làm hướng dẫn viên du lịch
phiêu diêu nay đây maiđó, có khi Hồng lại còn nhận phiên dịch cho một đoàn khách quốc tế
tớiViệt Nam thăm thú và làm việc. Thời gian rảnh rỗi của Hồng thật sự hiếmhoi.
Phải mất nhiều công sức ăn chực nằm chờ mai phục mãi người bạn mớiđưa được Tuấn Dũng
tới chơi nhà Giáng Hồng. Nhưng khi gặp được Hồng,ngồi chưa nóng chỗ thì Tuấn Dũng đã
phải chạm mặt ngay “đối thủ”. Đó làmột cậu ấm con nhà giám đốc ăn nói nhỏ nhẹ và có vẻ bề
ngoài lịch lãm,hào hoa. Câu chuyện giữa ba người thật chẳng dễ chịu chút nào. Vì thếnên nán
lại mươi phút Tuấn Dũng lấy cớ bận việc từ tốn xin rút lui. Tuytỏ ra lịch sự nhưng trong lòng
Dũng không vui khi gặp phải những vịkhách không mong đợi.
Tuấn Dũng không rời bỏ mục đích tiếp cận bằng được người anh mến mộ.Vào dịp khác,


Dũng lại tìm đến chơi nhà Hồng. Nhưng cũng như lần trước,câu chuyện chưa thông đồng bén
giọt thì Hồng đã lại có khách mới tớichơi. Lần này là một anh bộ đội Trường Sa, Hồng làm
quen trong một cuộcgiao lưu tại trường Đại học.
Câu chuyện giữa người ở xa đất liền và cô gái hậu phương nở như pháorang. Hồng vui mừng
tíu tít vì có cuộc hội ngộ này. Anh lính đảo xa taybắt mặt mừng cười nói rổn rảng với cả hai
bạn trẻ như những người thânlâu ngày mới gặp. Tuấn Dũng ấp a ấp úng đáp lễ anh lính trẻ mà
chân taycảm thấy như thừa không biết để đâu.
Câu chuyện anh lính kể toàn về bão táp và biển cả, về cây phong bavà bãi đảo mờ xa, về
những điều mà Dũng mù tịt nên anh cứ là ngậm hộtthị như người mới học nói. Thỉnh thoảng
Tuấn Dũng chỉ biết ậm ừ cườitrừ hoặc phụ họa cho phải phép nên câu chuyện giữa anh và
người línhthật tẻ nhạt.
Trái lại, Giáng Hồng vui như đám hội, nói cười, pha trò nhí nhảnh códuyên bởi lẽ Hồng đã có
nhiều dịp trò chuyện qua thư từ và điện tín vớinhững người lính đảo nên cô rất hiểu suy nghĩ,
tâm tư và cuộc sống củahọ. Ghép câu chuyện giữa ba người thì trở nên cong vênh phần không
ănkhớp giữa Dũng và hai người còn lại. Không cách nào khác, Tuấn Dũng lạiđành sắm vai kẻ
lịch sự ra về trước.
Chiếc xe đạp tòng tọc chậm rãi đưa Dũng trở về căn nhà trọ tồi tàn.Nằm vắt tay lên trán mà
trái tim Dũng như có trăm ngàn mũi kim châm têtái. Tâm hồn anh rực cháy tình yêu nồng nàn
người con gái trong mơ,nhưng Dũng có linh cảm càng lại gần Giáng Hồng lại càng cách xa
khôngthể với tới. Anh muốn quên đi hình ảnh người con gái đó nhưng hình nhưcàng muốn
quên thì lại càng muốn nhớ thêm. Ước gì chưa hề có cuộc gặpgỡ tối hôm đó. Ước gì Giáng
Hồng chỉ là một giấc mơ.
Đang thiu thiu chìm vào giấc ngủ bỗng Tuấn Dũng giật mình khi nghetiếng gọi: “Chú Dũng
ơi có điện thoại nhé!”. Dũng vội vàng chạy lên nhàchủ trọ: “Ai gọi cháu vào giờ này thế ạ?”.
“Tôi không biết. Hình như làmột cô gái”.
Nghe xong cú điện thoại mà Dũng như vẫn chưa tin là mình đang tỉnhngủ. Rõ ràng là Giáng
Hồng ngọt ngào mời anh vào chiều chủ nhật tuầnnày tới dự sinh nhật em gái Hồng tại nhà
riêng. Thật không thể hiểu nổiphụ nữ mong muốn gì. Tuấn Dũng mỉm cười sung sướng mong
ngóng ngàytháng trôi mau.
Chiều chủ nhật đó là một chiều đẹp nhất. Giáng Hồng đón Tuấn Dũngbằng tình cảm trân

trọng. Đó cũng là lần đầu tiên Dũng được một mình ởbên Hồng. Tối hôm ấy, Giáng Hồng chủ
động gợi mở tình cảm cùng TuấnDũng.
Đã từ lâu Hồng biết Dũng có tình cảm đặc biệt nhưng thực tình cô cònmải mê học hành phấn
đấu, vả lại xung quanh Hồng có rất nhiều chàngtrai theo nên cô muốn dành thời gian lựa chọn
và thử thách tình cảm củanhững người đến với cô. Sau một thời gian Hồng cảm nhận ở Dũng
một tìnhyêu bền bỉ, kiên trì, bất chấp mọi khó khăn gian nan nhằm đạt được mụcđích đã vạch
sẵn. Đó chính là lý do ngày hôm nay Hồng muốn gặp Dũng đểthổ lộ tình cảm riêng tư, từ chối
tất cả mọi lời đề nghị hấp dẫn từ cácchàng trai khác để từ nay sẵn sàng đón nhận tình yêu của
Dũng.
Tuấn Dũng ngất ngây như trong cơn say. Anh không ngờ kết quả nằmngoài mong đợi. Kể từ
đó, tuần nào Dũng cũng dành riêng tối thứ bảy vàngày chủ nhật cho người yêu. Tình yêu mặn
mà theo năm tháng. Lần đầutiên Dũng được sống trong hạnh phúc tình yêu và đó cũng là mối
tình đầucủa Hồng.
Hai tâm hồn yêu say đắm, thời lượng yêu theo đó cũng đòi hỏi tănglên, ngày nào không được
nhìn thấy nhau là cả hai đều không thể chịunổi, nhớ nhau gọi điện cho nhau nhưng gọi điện
cho nhau mà không đượcgặp nhau là nhớ nhau phải tìm đến với nhau. Tình yêu lứa đôi cùng
đồnghành với cuộc sống của hai người như bộ ba không thể tách rời.
Sau một khoảng thời gian khá dài, Giáng Hồng phải xa Tuấn Dũng điphục vụ một đoàn khách
nước ngoài tham quan Vịnh Hạ Long, họ gặp nhautại căn nhà trọ tồi tàn nơi Tuấn Dũng ở.
Vừa thấy người yêu đẩy cửabước vào, Tuấn Dũng đã lao ra ôm nghiến lấy Giáng Hồng: “Em
đi mãikhông về làm anh nhớ quá. Cho anh hôn một cái nào…”. Đẩy nhẹ tayngười yêu ra,
Giáng Hồng nguýt nhẹ: “Nỡm nào. Em muốn dành cho ngàycưới…”. Tuấn Dũng mỉm cười:
“Rồi anh sẽ cưới em”. Những nụ hôn hấptấp, nồng nàn…
Bẵng đi một tháng sau Dũng không liên lạc với Hồng. Giáng Hồng đangtuyệt vọng nhấm
nháp nỗi niềm của kẻ thất trận thì một hôm có dòng tinnhắn hiện lên: “Giáng Hồng của anh,
em đã cho anh một cảm giác thậtngọt ngào của mối tình đầu trong sáng vẹn nguyên. Suốt một
tháng quaanh chỉ sống để nhâm nhi cảm giác tuyệt vời ấy. Anh nhớ em và anh yêuem”. Giáng
Hồng mừng đến phát khóc, cô bấm máy nhắn tin: “Xin đừng xaem…”.
Nguyễn Minh Phương

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×