Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Bệnh chán ăn tinh thần & gầy thể trạng ppsx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (110.47 KB, 4 trang )

Bệnh chán ăn tinh thần & gầy thể trạng

Trong chứng "gầy thể
trạng", vóc dáng "cò
hương" của bệnh nhân
không liên quan đến sự
mạnh yếu của cơ thể. Còn
'chán ăn tinh thần' hay
gặp ở phụ nữ trẻ với biểu
hiện gầy hơn 15% so với
cân nặng lý tưởng, vô kinh, lo lắng hoặc sợ tăng cân một
cách bệnh hoạn.
Hai căn bệnh trên là những dạng suy dinh dưỡng đặc biệt,
được chẩn đoán khá dễ dàng. Có thể khẳng định chứng
chán ăn tinh thần nếu một phụ nữ trẻ mất cân nhiều không
nguyên do, có chế độ ăn hạn chế thái quá; hoặc tập thể dục
nhiều, không có cảm giác đói, gầy sút hay mệt nhọc. Bệnh
nhân rất gầy, da vàng, tuyến nước bọt phì đại, lông mọc


dày, có thể có phù chi dưới. Một số người có biểu hiện
cuồng ăn sau giai đoạn chán ăn.
Bệnh nhân "chán ăn tinh thần" thường sống trong gia đình
mà người bố chỉ tập trung vào công việc, người mẹ hướng
về những đứa con để tự khẳng định và thường có tính
chuyên chế. Người bệnh xem chán ăn như một phương
thức lấy lại tính tự chủ và thoát khỏi sự phong tỏa của bố
mẹ.
Bệnh có thể gây biến chứng như tử vong đột ngột do cơn
nhịp tim nhanh thất, vỡ thực quản hoặc dạ dày. Về tiên
lượng, 20% số ca điều trị thất bại, 5% trở nên béo phì, 6%


tử vong do suy dinh dưỡng hoặc tự tử. Trong điều trị, mối
quan hệ thầy thuốc (bác sĩ dinh dưỡng, tâm lý) và bệnh
nhân có ý nghĩa thiết yếu. Bác sĩ dinh dưỡng sẽ kê thực đơn
tăng dần protein và calo; quyết định cho nhập viện nếu suy
dinh dưỡng nặng, mất nước hoặc tình trạng tinh thần xấu.
Nếu bệnh nhân nhất định không ăn, phải nuôi qua ống
thông liên tục vào dạ dày để tránh nguy cơ tử vong.
Để được khẳng định đã điều trị khỏi chán ăn tinh thần,
bệnh nhân không chỉ tăng cân và xuất hiện kinh nguyệt mà
còn phải chấp thuận cuộc sống xã hội và có chức năng tình
dục bình thường.
Với chứng "gầy thể trạng" (gầy không do bệnh lý), có thể
chẩn đoán bằng cách đo độ dày lớp mỡ dưới da bụng, cơ
tam đầu, ngực - nách. Không có bất cứ mối liên quan nào
giữa mức độ gầy và tác hại đối với sức khỏe.

Bệnh nhân thường xuất thân trong gia đình toàn người gầy.
Gầy có thể xuất hiện từ nhỏ hoặc tuổi dậy thì; đến khi
trưởng thành thì cân nặng ổn định ở mức thấp. Tình trạng
này không được cải thiện nhờ điều trị bằng thuốc và chế độ
ăn. Người bệnh có ít mô mỡ, còn mô cơ vẫn bình thường.
Với những người gầy thể trạng, không cần can thiệp điều
trị để tăng cân vì họ vẫn khoẻ mạnh, thậm chí còn sống thọ
hơn những người cân nặng bình thường. Nếu bệnh nhân có
tâm trạng lo lắng, buồn nôn, phàn nàn về các rối loạn tiêu
hóa, tuần hoàn, sinh dục thì cần điều trị rối loạn tâm lý.
Chế độ ăn tăng calo khó thực hiện vì người gầy thể trạng
luôn có cảm giác no; các thuốc tăng đồng hóa cũng không
có tác dụng. Không nên dùng thuốc liệt thần kinh
(neuroleptiques) hoặc chống trầm cảm vì họ vẫn có tâm

trạng bình thường. Việc dùng các thuốc này có nguy cơ gây
rối loạn hành vi.

×