Tải bản đầy đủ (.doc) (7 trang)

khi ban duoc sinh ra

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.48 KB, 7 trang )

VAØ NGAØY AÁY !
Khi bạn được sinh ra, mẹ ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào ầm ĩ lên.
Khi bạn 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và tắm cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc suốt
đêm.
Khi bạn 2 tuổi, mẹ dạy bạn tập đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chạy biến đi khi mẹ
gọi.
Khi bạn 3 tuổi, mẹ nấu cho bạn ăn ngon. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ thừa thức ăn.
Khi bạn 4 tuổi, mẹ mua bút chì màu cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách vẽ lung
tung lên tường.
Khi bạn 5 tuổi, mẹ cho bạn ăn mặc thật đẹp vào những ngày lễ. Bạn cảm ơn mẹ
bằng cách nhảy ngay vào đống cát.
Khi bạn 6 tuổi, mẹ đưa bạn đến trường. bạn cảm ơn mẹ bằng cách kêu ầm: “Con
không đi học đâu”.
Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua bóng cho bạn chơi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đá bóng vào
cửa nhà hàng xóm.
Khi bạn 8 tuổi, mẹ mua kem cho bạn ăn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách làm rơi đầy kem
ra người.
Khi bạn 9 tuổi, mẹ mua đàn cho bạn tập. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng bao giờ
động đến.
Khi bạn 10 tuổi, mẹ chở bạn đi khắp nơi, từ trường học đến những buổi sinh nhật ở
nhà bạn bè. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy ngay xuống xe khi đến nơi, chẳng thèm
quay lại chào mẹ.
Khi bạn 11 tuổi, mẹ đưa bạn và bạn bè đi xem phim. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đòi
ngồi cách xa khỏi mẹ.
Khi bạn 12 tuổi, mẹ nói bạn không được xem một số chương trình tivi và một số sách
báo. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chờ mẹ ra khỏi nhà là xem.
Khi bạn 13 tuổi, mẹ khuyên bạn cắt tóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói rằng mẹ
chẳng có con mắt thẩm mỹ.
Khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn tiền đi nghỉ mát với bạn bè một tuần. Bạn cảm ơn mẹ
bằng cách chẳng thèm gọi điện về nhà lấy một lần.
Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và mong bạn ra đón. Bạn ngồi trong phòng mình và


khóa cửa.
Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn đi xe máy. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách lấy xe đi bất kỳ
lúc nào bạn muốn.
Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang chờ một cú điện thoại quan trọng. Bạn cảm ơn mẹ bằng
cách nói chuyện điện thoại suốt tối.
Khi bạn 18 tuổi, mẹ khóc khi bạn tốt nghiệp trung học. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đi
liên hoan với bạn bè cho đến tận tối khuya.
Khi bạn 19 tuổi, bạn đi học đại học, mẹ chở bạn đến trường, cầm cặp cho bạn. Bạn
cảm ơn mẹ bằng cách bảo mẹ đi về ngay từ xa cổng trường để khỏi xấu hổ với lũ
bạn.
Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn có bạn trai/ bạn gái chưa. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách
nói: “Không phải việc của mẹ”.
Khi bạn 21 tuổi, mẹ khuyên bạn về nghề nghiệp tương lai. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách
nói: “Con chẳng muốn như mẹ”.
Khi bạn 22 tuổi, mẹ ôm bạn khi bạn tốt nghiệp đại học. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách
đề nghị mẹ cho đi du lịch thật xa.
Khi bạn 23 tuổi, mẹ tặng bạn nhiều thứ cho căn hộ mới thuê ở riêng. Bạn cảm ơn mẹ
bằng cách bảo bạn bè là chúng trông thật lỗi thời.
Khi bạn 24 tuổi, mẹ gặp người yêu của bạn và hỏi về kế hoạch của 2 người. bạn cảm
ơn mẹ bằng cách rên lên: “Thôi đi…mẹ”.
Khi bạn 25 tuổi, mẹ giúp bạn làm lễ kết hôn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chuyển nhà
đi thật xa.
Khi bạn 30 tuổi, mẹ gọi điện và khuyên bạn về việc nuôi dạy con cái. Bạn cảm ơn mẹ
bằng cách nói: “Bây giờ mọi thứ khác rồi mẹ ơi”.
Khi bạn 40 tuổi, mẹ gọi điện nhắc bạn về ngày đám cưới của một người họ hàng.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói: “Con bận lắm”.
Khi bạn 50 tuổi, mẹ ốm và cần bạn chăm sóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đọc sách về
việc bố mẹ trở thành gánh nặng của con cái như thế nào.
Rồi một ngày, mẹ mất. Tất cả những gì bạn chưa bao giờ làm, bây giờ trôi vụt qua
trước mắt bạn.

Chẳng có ai thay thế được MẸ. Dù có những khi mẹ chẳng phải là người bạn tốt nhất,
có khi mẹ bất đồng với bạn, nhưng mẹ vẫn là mẹ của bạn. Mẹ luôn ở bên cạnh, lắng
nghe những nỗi buồn, những lo lắng của bạn. Bạn hãy tự hỏi mình xem, bạn đã dành
đủ thời gian cho mẹ mình chưa. Hãy lắng nghe và chia sẻ, bạn nhé!
Chuyên đề 8-3:NGHĨ VỀ MẸ VÀ
NHỮNG NGƯỜI MẸ NHÂN NGÀY
8-3
LÊ VĂN TRÍ trile_49@y GÓP MỘT ĐÓA HỒNG NGÀY 8-3
Một năm với 365 ngày dài. Mặc dù con phải vất vả để có được cuộc sống ổn định và
đóng góp một phần cho xã hội. Hôm nay, con xin tạ lỗi vì chỉ có dịp này nhân ngày
8-3 cùng với lòai người trên hành tinh này: cho phép con được nhớ và nghĩ về Mẹ -
người phụ nữ Việt Nam sinh ra và lớn lên trong những ngày quê hương ngập tràn
khói lửa.
Con luôn biết ! Mẹ ơi, những ngày ấy, mẹ đã sống trong thiếu thốn, trong lo toan,
trong muôn vàn những bất hạnh và đau khổ, mất mát nhất. Những năm tháng nghèo
khó ấy, Mẹ vất vả trăm bề với phận làm dâu nhà chồng cũng nghèo khó. Trên đồng
ruộng đất trắng khô cằn thế mà sức người phụ nữ vì chồng, vì con, Mẹ đã phải bám
theo sức vóc trai tráng của cha để một nắng hai sương xây dựng mái ấm, cái ăn, cái
mặc để chúng con lớn lên.
Bao giọt mồ hôi mẹ đã đổ xuống mảnh ruộng bạc màu để biến thành nhựa sống cho
lúa trổ bông, cho rau xanh lá, cho hoa thơm nở, cho trái lành kết thành ngon ngọt
nuôi con lớn lên trên quê hương không giờ phút yên bình. Hết đàn anh, đàn chị, rồi
đến chúng con, đứa nào cũng chắt lấy chắt để bầu sữa thơm ngọt mà không biết
rằng sức mẹ cũng cạn theo. Mẹ già đi lúc nào chúng con cũng không biết, thế mà Mẹ
chỉ mong cho chúng con lớn lên từng ngày. Nụ cười thỏa mản khi thấy chúng con
khóai chí, vui đùa trong bộ quần áo mới qua biết bao cái Tết mà không hề nghĩ đến
mẹ đã rất nhiều những nỗi lo toan. Dấu chân mẹ không còn in lại trên lối mòn bụi
trắng, nhưng bóng dáng người đàn bà quang gáng, với chiếc nón lá bạc thếch, bờ vai
áo mòn rách dưới chiếc đòn gánh mòn vai, lưng áo bạc màu…tất cả đè nặng lên đôi
chân bùn đất, nứt nẻ thế mà cả đời không bao giờ mẹ mang được dù chỉ đôi dép hai

quai. Hơi ấm của mẹ chỉ để ấp ủ cho những đứa con của mẹ lớn lên thành người mặc
dù những đêm đông lạnh giá thiếu chăn, không mùng.
Điệu ca dao mà mẹ dốc hết trong đầm thắm đã đi vào từng huyết quản rồi lưu lại
trong đầu óc của mỗi đứa. Cả đời thế mà chưa hề nghe mẹ than thở hồi nào và dỉ
nhiên sẽ có trong những đêm khuya trằn trọc, có thể chúng con không thể nghe
được khi chúng con say giấc. Hình ảnh người đàn bà lam lũ, vì chồng vì con mà luôn
ngọt ngào trong câu nói yêu thương, hiền hậu trong ứng xử với bên chồng và trìu
mến mỗi khi mẹ về với ngọai…Tất cả cái gì của mẹ cũng để chúng con thành người.
Hôm nay, chính trong từng huyết quản mà mẹ đã hun đúc cho con, mồ hôi, lời ca,
giọng hát, từng tiếng vỗ về kể cả trách mắng xưa kia của mẹ như thong thả được
khơi nguồn và tỏa sáng trong con. Cám ơn mẹ đã từng chở che bom đạn dưới hầm
cho con nguyên vẹn hình hài. Cám ơn mẹ cho hình thành trong tâm hồn con nhiều
lắm yêu thương và xúc cảm trước hình ảnh đáng thương và can đảm tự tin trên mọi
nẽo đường đời.
Tại sao trong mật năm dài để chỉ có một ngày 8-3 con nhớ về mẹ - người phụ nữ
thời kỳ chiến tranh, nuôi chồng, nuôi con trong điều kiện ngặt nghèo, thiếu thốn,
bệnh tật và muôn vàn thảm cảnh hẩm hiu cho thân phận yếu đuối mà không gục
ngã dù mẹ là đàn bà.
Cám ơn đời đã dành cho mẹ tôi và những bà mẹ, người vợ, người chị và những đứa
em gái một ngày để tưởng nhớ, để tôn vinh công ơn sinh thành, dưỡng dục cho thế
hệ mai sau.
Phận chúng con, dù trai hay gái cũng là con của mẹ. Thời buổi yên bình, nhiều tiện
ích, ít lo toan, dư cái ăn, thừa cái mặc, muốn đi đâu cũng có xe máy, ô tô…thế mà
ngôi mộ chưa xây được ấm cúng cho mẹ chỉ trong năm dài vào ngày 25 tháng Chạp
âm lịch chỉ còn một mình con chở theo chái nội của mẹ về thăm mộ và thỉnh cầu mẹ
về ăn Tết với gia đình chúng con. Bởi vì, các anh em của con tất cả đều đã về cùng
mẹ sau trận bom tàn khốc của quân thù. Bây giờ, trước di ảnh của mẹ, không hiểu
sao tất cả những gì thuộc về mẹ lại lần lượt chảy về trong trí nhớ của con. Con phải
làm gì cho những người đàn bà còn lại trên thế gian này được hạnh phúc phải không
mẹ. Vì họ cũng như mẹ ngày xưa, phận đàn bà chỉ biết khóc khi bị ức hiếp, chỉ biết

vì con mà xã thân trong tất cả mọi công việc để mang lại sự sống mà chính mẹ đã
tạo ra. Đối với con, người đàn bà – người mẹ nào cũng đáng trân trọng và tự nhũ
lòng không làm cho mẹ phật ý đối với người đàn bà hiện là một nửa của con. Nhân
ngày này, con không có gì để tưởng nhớ mẹ bằng những dòng tâm huyết và lời hứa
tất cả phải vì một nửa của con, đại diện cho hình tượng người phụ nữ đáng quý nhất
trên đời này.
Con cố gắng làm mẹ vui lòng dù biết rằng thân xác của mẹ trong mấy chục năm qua
đã trở về cát bụi, nhưng con tin ánh mắt dịu hiền của mẹ vẫn dõi theo con đến suốt
cuộc đời. Bởi vì giọng nói thiết tha, điệu ca vằng vặc của người đàn bà hiện hữu với
cháu ngọai, cháu nội của người ấy sao cũng giống mẹ vô cùng.
Con xin dâng đóa hoa sứ trắng lên mẹ. Còn đây là đóa hồng con xin tặng người đàn
bà là một nửa đời con. Và đây là những đóa hoa ly ly màu hồng phấn con sẽ trao lại
những đứa con gái và nhắc về cuộc đời của Mẹ - Người đàn bà đen đúa, tay lắn chân
bùn mà đối với con bao giờ cũng là hình ảnh đẹp nhất trên cõi đời này.
Con của Mẹ.
Chiều này gió mùa Đông bắc kéo vào,những cơn gió cứ thế thổi,gió thổi mạnh chừng nào lòng tôi lại đau
quặn thắt chừng ấy.Vậy là một mùa đông giá rét nữa đã đến,nó đồng nghĩa với việc cha tôi fải 1 mình gồng
ghánh đưa "con thuyền nghèo khó" của gia đình tôi vượt qua mùa mưa bão đầy khắc nghiệt.
Tôi vẫn nhớ rất rõ,cái ngày cha tôi tiễn tôi lên đường vào Đại học,cầm mấy trăm ngàn tiền bán thóc hôm
qua đưa cho tôi tay cha run run dặn dò"Gắng học giỏi,chi tiêu tiết kiệm nghe con,đừng nghe bạn bè rũ rê rồi
bỏ học bỏ hành.Con fải luôn nghĩ đến gia cảnh nhà mình mà fấn đấu vươn lên "Nước mắt tôi rơi,tôi đã cố
gắng kô khóc để cha tôi tin là tôi đã lớn và có thể làm tốt những gì cha dặn khi rời xa gia đình.Quay lưng đi
nhưng lòng tôi nặng trĩu những lo toan,kô biết những ngày tháng sắp tới gia đình tôi sẽ sống ra sao khi số
thóc làm được đều đã bán để đử tiền cho tôi vào nhập học.RRồi cha tôi lại một mình lăn xã với kô biết bao
nhiều là lo toan bộn bề trong cuộc sống,liệu cha có đủ sức khoẻ kô đây ?Từ ngàu mẹ bị bệnh nằm liệt
giường,cha giữ vai trò chính trong gia đình,kô một fút nghĩ ngơi _cha tôi vật lộn với ruộng đồng để lo miếng
cơm manh áo cho mấy chị em tôi ăn học.Cha vẫn hay dạy chúng tôi "Học kô bao giờ thừa đâu các con,cha
dù có thiếu ăn nhưng kô bao giờ để cho các con thiếu chữ "Ngày tôi có gấy báo đậu ĐH,tôi vừa vui vừa
buôn_nếu tôi quyết định đi học thì cha tôi sẽ khổ biết mấy,rồi mấy đứa em tôi sẽ như thế nào đây?Nhưng
cha tôi luôn luôn động viên tôi rằng :Đừng bao giờ đầu hàng trước cái nghèo con àh "

Lên thành fố tôi lao vào học như điên,tôi kô mong gì hơn chỉ mong học thật tốt để cuối kì có học bổng sẽ
đỡ 1 fần nào đó cho cha.Rồi tôi nghĩ đến 1 công việc,dù vất vã đến mấy tôi cũng chịu được miễn là hàng
tháng có đủ tiền để mà sông_nhứ thế cha sẽ đỡ lo vấn đề này hơn.Tôi xin làm công việc rữa bát cho 1 quán
fở ,công việc tuy kô nặng nhọc nhưng khá vất vã,cú sau mỗi tối như vậy đôi tay vốn gầy gò xấu xí của tôi
càng tệ hại hơn và đau nhức.Nhưng tôi cảm thấy vui vì mình đã có thể tự lo được cho bản thân,tôi sẽ cố
gắng học tốt vừa làm giỏi
Vậy rồi,hôm qua tôi nhận thư của em gái ở quê,những dòng chữ nghiêng nghiêng ngoạch ngoặc của em cứ
xoáy sâu vào tâm trí của tôi " Chị ơi,mẹ lại bệnh nặng rôi.Đã hơn tháng nay nhà mình kô còn tiền nên kô
thể lấy thuốc cho mẹ nữa,mẹ cũng kô ăn được gì cả chị àh .Em Tý dạo này cũng hay ốm nó cứ khóc
suốt.Nhìn khuôn mặt cha hao gầy mang những khắc khoải àm em buồn quá,chắc em fải tạm nghĩ học ở
nhà chăm sóc mẹ và fụ cha làm đồng thôi .Chị gắng học,cả nàh hy vọng vào chị đó.Hôm nay em dấu ba viết
thư cho chị "Tôi khóc lặng lẽ,cố nuớt nhuẽng giọt nước mắt ấy vào trong để nghĩ cách gì đó có thể giúp
cha.Nhưng tôi fải làm gì đây khi vẫn đang là 1 sinh viên nghèo?Tôi thoáng nghĩ "hay là mình nghĩ hoc ",nếu
thế thì cha mẹ và các em sẽ buồn và thất vọng lắm
Bước giữa dòng người xuôi ngược,ai cũng có những hoài bão ước mơ cho rieng mình .Tôi cũng
có,nhưng sao cái ước mơ của tôi nó mong manh đến thế.Tôi cố bước nhanh hơn để kô fải nghĩ ngợi nhiêu
nhưng dẫu có cố cũng kô thểđuwọc ,bởi chiều nay cha tôi đang 1 mình vật lộn với những gian nan vất vã
của đời thường,đứa em gái nhỏ của tôi fải hy sinh quãng đời đẹp nhất của mình chi chị của nó Và chiều
nay,Cha ơi_Con đang nghĩ thất nhiều về cha và thương cha quá !!!!!
Trong cu c s ng hàng ngày, có bi t bao nhiêu ng i áng chúng ta ộ ố ế ườ đ để
th ng yêu và dành nhi u tình c m. Nh ng ã bao gi b n ngh r ng, ươ ề ả ư đ ờ ạ ĩ ằ
ng i thân yêu nh t c a b n là ai ch a? V i m i ng i câu tr l i y có ườ ấ ủ ạ ư ớ ọ ườ ả ờ ấ
th là ông bà, là m , là anh ch ho c c ng có th là b n bè ch ng h n. ể ẹ ị ặ ũ ể ạ ẳ ạ
Còn riêng tôi, hình nh ng i b s mãi mãi là ng n l a thiêng liêng, s i ả ườ ố ẽ ọ ử ưở
m tâm h n tôi mãi t n sau này.ấ ồ ậ
B tôi không may m n nh nh ng ng i àn ông khác. Trong su t cu c ố ắ ư ữ ườ đ ố ộ
i b có l không bao gi c s ng trong s sung s ng, vui v . B n đờ ố ẽ ờ đượ ố ự ướ ẻ ố
m i tu i khi ch a i c n a ch ng i ng i, b ã ph i s ng chung ươ ổ ư đ đượ ử ặ đờ ườ ố đ ả ố
v i bao nhiêu b nh t t: u tiên ó ch là nh ng c n au d dày, r i ti p ớ ệ ậ Đầ đ ỉ ữ ơ đ ạ ồ ế
n l i xu t hi n thêm nhi u bi n ch ng. Tr c ây, khi còn kh e m nh, đế ạ ấ ệ ề ế ứ ướ đ ỏ ạ

bao gi b c ng r t phong .ờ ố ũ ấ độ
Th nh ng bây gi , v p y d ng nh ã d n i thay: Thay vì nh ng ế ư ờ ẻ đẹ ấ ườ ư đ ầ đổ ữ
cánh tay cu n cu n b p, gi ây ch còn là m t dáng ng i g y g y, teo ồ ộ ắ ờ đ ỉ ộ ườ ầ ầ
teo. ôi m t sâu d i hàng lông mày r m, hai gò má cao cao l i d n n i Đ ắ ướ ậ ạ ầ ổ
lên trên khuôn m t s m en vì s ng gió. Tuy v y, b nh t t không th làmặ ạ đ ươ ậ ệ ậ ể
m t i tính cách bên trong c a b , b luôn là m t ng i y ngh l c, giàu ấ đ ủ ố ố ộ ườ đầ ị ự
t tin và h t lòng th ng yêu gia ình.ự ế ươ đ
Gia ình tôi không khá gi , m i chi tiêu trong gia ình u ph thu c vào đ ả ọ đ đề ụ ộ
ng ti n b m ki m c hàng ngày. Dù b nh t t, m au nh ng b đồ ề ố ẹ ế đượ ệ ậ ố đ ư ố
ch a bao gi ch u u hàng s m nh. B c g ng v t lên nh ng c n ư ờ ị đầ ố ệ ố ố ắ ượ ữ ơ
au qu n qu i làm yên lòng m i ng i trong gia ình, c g ng ki m đ ằ ạ để ọ ườ đ ố ắ ế
ti n b ng s c lao ng c a mình t ngh xe lai.ề ằ ứ độ ủ ừ ề
Hàng ngày, b ph i i làm t khi sáng s m cho t i lúc m t tr i ã ngã ố ả đ ừ ớ ớ ặ ờ đ
bóng t lâu. Mái tóc b ã d n b c i trong s ng s m. Công vi c y r t ừ ố đ ầ ạ đ ươ ớ ệ ấ ấ
d dàng v i nh ng ng i bình th ng nh ng v i b nó r t khó kh n và ễ ớ ữ ườ ườ ư ớ ố ấ ă
gian kh . Bây gi có nh ng lúc ph i ch khách i ng xa, ng s c ổ ờ ữ ả ở đ đườ đườ ố
thì nh ng c n au d d y c a b l i tái phát.ữ ơ đ ạ ạ ủ ố ạ
Và c nh ng ngày th i ti t thay i, có nh ng tr a hè n ng to nhi t t i ả ữ ờ ế đổ ữ ư ắ ệ độ ớ
38-48 C, hay nh ng ngày m a ngâu r rích c tháng 7, tháng 8, r i c độ ữ ư ả ả ồ ả
nh ng t i mùa ông l nh giá, b v n c g ng ng d i nh ng bóng cây ữ ố đ ạ ố ẫ ố ắ đứ ướ ữ
kia mong khách qua ng. Tôi luôn t hào và hãnh di n v i m i ng i đườ ự ệ ớ ọ ườ
khi có c m t ng i b giàu c hy sinh, ch u th ng, ch u khó nh đượ ộ ườ ố đứ ị ươ ị ư
v y.ậ
Nh ng có ph i âu nh v y là xong. M i ngày b ng nh v y thì khi tr ư ả đ ư ậ ỗ ố đứ ư ậ ở
v nh ng c n au qu n qu i l i hành h b . Nhìn khuôn m t b nh n nhó ề ữ ơ đ ằ ạ ạ ạ ố ặ ố ă
l i, nh ng c n au v t vã mà b ph i ch u ng, tôi ch bi t òa lên mà ạ ữ ơ đ ậ ố ả ị đự ỉ ế
khóc. Nhìn th y b nh v y, lòng tôi nh qu n au h n g p tr m ngàn l n.ấ ố ư ậ ư ặ đ ơ ấ ă ầ
B i, giá nh con có th mang nh ng c n au ó vào mình thay cho b , ố ơ ư ể ữ ơ đ đ ố
giá nh con có th giúp b ki m ti n thì hay bi t m y? N u làm c gì ư ể ố ế ề ế ấ ế đượ
cho b vào lúc này b c vui h n, con s làm t t c , b hãy nói cho ố để ố đượ ơ ẽ ấ ả ố

con c không?đượ
Nh ng lúc y, tôi ch bi t ôm b , xoa d u cho b , tôi ch mu n v i b ngữ ấ ỉ ế ố ầ ố ỉ ố ớ ố đừ
i làm n a, tôi có th ngh h c, nh v y s ti t ki m c chi tiêu cho gia đ ữ ể ỉ ọ ư ậ ẽ ế ệ đượ
ình, tôi có th ki m c ti n và ch a b nh cho b . Nh ng n u nh c nđ ể ế đượ ề ữ ệ ố ư ế ắ đế
i u ó ch c ch n là b s bu n và th t v ng tôi nhi u l m.đề đ ắ ắ ố ẽ ồ ấ ọ ở ề ắ
B luôn nói r ng b s luôn chi n u. Chi n u cho t i nh ng chút s c ố ằ ố ẽ ế đấ ế đấ ớ ữ ứ
l c cu i cùng có th nuôi chúng tôi n h c thành ng i. B r t quan ự ố để ể ă ọ ườ ố ấ
tâm n vi c h c c a chúng tôi. Ngày x a b h c r t gi i nh ng nhà đế ệ ọ ủ ư ố ọ ấ ỏ ư
nghèo b ph i ngh h c. Vào m i t i, khi còn c g ng i l i c, b luôn ố ả ỉ ọ ỗ ố ố ắ đ ạ đượ ố
bày d y cho m y ch em h c bài.ạ ấ ị ọ
Trong nh ng b a c m b th ng nh c chúng tôi cách s ng, cách làm ữ ữ ơ ố ườ ắ ố
ng i sao cho ph i o. Tôi ph c b l m, b thu c hàng m y nghìn câu ườ ả đạ ụ ố ắ ố ộ ấ
Ki u, hàng tr m câu châm ngôn, danh ngôn n i ti ng…ề ă ổ ế
Chính vì v y, tôi luôn c g ng t giác h c t p. Tôi s làm m t bác s và s ậ ố ắ ự ọ ậ ẽ ộ ĩ ẽ
ch a b nh cho b , s ki m ti n ph ng d ng b và i ti p nh ng b cữ ệ ố ẽ ế ề để ụ ưỡ ố đ ế ữ ướ
ng d dang trong tu i tr c a b . Tôi luôn bi t n b r t nhi u, b ã đườ ở ổ ẻ ủ ố ế ơ ố ấ ề ố đ
dành cho tôi m t con ng sáng ng i, b i ó là con ng c a h c v n, ộ đườ ờ ở đ đườ ủ ọ ấ
ch không ph i là con ng en t i c a ti n b c. Tôi s luôn l y nh ng ứ ả đườ đ ố ủ ề ạ ẽ ấ ữ
l i b d y s ng, l y b là g ng sáng noi theo.ờ ố ạ để ố ấ ố ươ để
Và tôi khâm ph c không ch b i b là m t ng i gi i giang, là m t ng i ụ ỉ ở ố ộ ườ ỏ ộ ườ
cao c , ng n, lòng kiên trì ch u khó mà còn b i cách s ng l c quan, ả đứ đắ ị ở ố ạ
vô t c a b . M c dù nh ng th i gian r nh r i c a b còn l i r t ít nh ng ư ủ ố ặ ữ ờ ả ỗ ủ ố ạ ấ ư
b v n tr ng và ch m sóc khu v n tr c nhà cho nó bao gi c ng ố ẫ ồ ă ườ ướ để ờ ũ
xanh t i.ươ
Nh ng gi phong lan có bao gi b quên cho u ng n c vào m i bu i ữ ỏ ờ ố ố ướ ỗ ổ
sáng; nh ng cây thi t ng c lan có bao gi mang trên mình m t cái lá héo ữ ế ọ ờ ộ
nào? Nh ng cây hoa lan, hoa nhài có bao gi không t a h ng th m ngátữ ờ ỏ ươ ơ
âu? B i ng sau nó luôn có m t bàn tay m áp ch che, ch m sóc, đ ở đằ ộ ấ ở ă
không nh ng yêu hoa mà b còn r t thích nuôi ng v t.ữ ố ấ độ ậ
Tuy nhà tôi bao gi c ng có hai chú chó con và m t chú mèo và có lúc b ờ ũ ộ ố

còn mang v nh ng chi c l ng chim p n a. Và h n th , trong su t h n ề ữ ế ồ đẹ ữ ơ ế ố ơ
n m n m tr i chung s ng v i b nh t t, tôi ch a bao gi nghe b nh c nă ă ờ ố ớ ệ ậ ư ờ ố ắ đế
cái ch t, nh ng i u ó không ng ngh a v i vi c tr n tránh s th t, b ế ư đề đ đồ ĩ ớ ệ ố ự ậ ố
luôn i m t v i “t th n”, b luôn dành th i gian có th làm c t t đố ặ ớ ử ầ ố ờ để ể đượ ấ
c m i vi c khi ch a quá mu n.ả ọ ệ ư ộ
Nh ng cu c i b bao gi c ng y au kh , khi mà c gia ình ã d n ư ộ đờ ố ờ ũ đầ đ ổ ả đ đ ầ
khá lên, khi các ch tôi ã có th ki m ti n, thì b l i b ch em tôi, b m , ị đ ể ế ề ố ạ ỏ ị ỏ ẹ
b gia ình này ra i v th gi i bên kia. B i v m t n i r t xa mà ỏ đ để đ ề ế ớ ố đ ề ộ ơ ấ
không bao gi c g p l i. Gi ây khi tôi v p ngã, tôi s ph i t ng ờ đượ ặ ạ ờ đ ấ ẽ ả ự đứ
d y và i ti p b ng ôi chân c a mình, b i b i xa, s không còn ai nâng ậ đ ế ằ đ ủ ở ố đ ẽ
, che ch , ng viên tôi n a.đỡ ở độ ữ
B có bi t ch ng n i ây con cô n bu n t i m t mình không? T i sao nố ế ă ơ đ đơ ồ ủ ộ ạ ỡ
b con l i mà i h b ? Nh ng con c ng c m n b , b ã cho con ỏ ở ạ đ ả ố ư ũ ả ơ ố ố đ
thêm m t bài h c n a, ó chính là trong cu c s ng hàng ngày, chúng ta ộ ọ ữ đ ộ ố
hãy trân tr ng nh ng gì ang có, hãy yêu th ng nh ng ng i xung ọ ữ đ ươ ữ ườ
quanh mình h n, và c bi t hãy quan tâm, ch m sóc cho b c a mình, ơ đặ ệ ă ố ủ
tha th cho b , khi b nóng gi n và n m ng mình b i b luôn là ng i ứ ố ố ậ ỡ ắ ở ố ườ
yêu th ng nh t c a chúng ta.ươ ấ ủ
B ra i, i n m t th gi i khác, n i ó b s không còn b nh t t, s ố đ đ đế ộ ế ớ ở ơ đ ố ẽ ệ ậ ẽ
thoát kh i cu c s ng th ng au này. Và b hãy yên tâm, con s luôn nhỏ ộ ố ươ đ ố ẽ ớ
nh ng l i d y c a b , s luôn th ng yêu, kính tr ng bi t n b , s s ng ữ ờ ạ ủ ố ẽ ươ ọ ế ơ ố ẽ ố
theo g ng sáng mà b ã r i ng cho con i. Hình nh c a b s luônươ ố đ ọ đườ đ ả ủ ố ẽ
p trong lòng con. Nh ng k ni m, nh ng tình c m b dành cho con, ấ ủ ữ ỷ ệ ữ ả ố
con s ôm p, trân tr ng, nó nh chính linh h n c a mình.ẽ ấ ọ ư ồ ủ

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×