Tải bản đầy đủ (.pdf) (8 trang)

Sếp tôi - Tiền và tài không đi đôi với nhau pps

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (124.97 KB, 8 trang )

Sếp tôi - Tiền và tài không đi đôi với
nhau
Tôi may mắn được tuyển dụng vào một công ty chuyên đào tạo
ngoại ngữ mới khai trương. Hôm phỏng vấn tôi không phải là
giám đốc mà là chú trưởng phòng kinh doanh nên tôi chỉ biết Sếp
còn rất trẻ. Sau khi vào làm việc, trực tiếp gặp Sếp, tôi mới thấy
quá đỗi ngạc nhiên bởi Sếp không chỉ trẻ mà là… quá trẻ!


Sếp mới 24 tuổi đầu (còn ít hơn tôi một tuổi), mới đi du học bên
Pháp về và hay diện những bộ váy áo vô cùng diêm dúa. Tuy
nhiên, sự ngạc nhiên trong tôi cũng qua nhanh và thay vào đó là
lòng ngưỡng mộ: “Người ta ít tuổi hơn mình mà đã giỏi giang đến
thế! Làm giám đốc của cả một công ty thế này, chắc là phải tháo
vát và năng động lắm!” hóa ra tôi nhầm.
Buổi sáng 9 giờ, Sếp mới đến công ty với khuôn mặt đã được
trang điểm hết sức công phu. Sau một hồi hạch sách, quát mắng,
nhìn ngó hết nhân viên này đến nhân viên khác, Sếp đi lên phòng
đóng chặt cửa lại. Có hôm tôi lên xin chữ ký thì thấy Sếp ngủ
ngon lành, hôm khác lại thấy Sếp hô “chờ một tí!” vì đang mải
chát với cô bạn bên Pháp. Còn nữa, mẹ của Sếp luôn có mặt
thường xuyên ở công ty để thay con gái giám sát nhân viên và
làm “quân sư” cho cô con gái khi cần. Bà luôn dặn đi dặn lại
chúng tôi là phải lo cho bữa ăn, giấc ngủ của Sếp, buổi trưa phải
có một người ở lại công ty để Sếp gọi khi cần. Mà… chúng tôi thì
lại muốn ra ngoài ăn trưa hoặc về nhà nghỉ ngơi cho thoải mái.
Vậy là nhân viên đành phải cắt cử nhau ở lại “phục vụ yêu cầu”
của Sếp mỗi trưa. Tôi cũng chưa bao giờ thấy nhân viên được
nghỉ đúng giờ kể từ khi vào đây làm việc cả. Hết giờ làm rồi mà
Sếp vẫn cứ sai hết việc nọ đến việc kia mà nhiều khi, chỉ là
những việc không đâu nên nhân viên ai nấy đều thấy khó chịu.


Lương thì thấp nhưng Sếp luôn kêu ca rằng chúng tôi làm không
bõ đồng tiền của Sếp trả cho, rằng chúng tôi chỉ nhanh nhanh để
nghỉ “ăn cắp” thời gian làm việc… Trong khi đó, hễ có cô bạn nào
đang đợi ở quán cà phê là Sếp xúng xính đi ngay và phó mặc
công ty cho chú trưởng phòng kinh doanh và mẹ Sếp cai quản,
khi nào chơi chán mới về.
Sau này, nhân viên đều tự ngầm hiểu với nhau: Mọi phí tổn thành
lập công ty, làm giấy phép đăng ký kinh doanh, giao dịch khách
hàng đều do một tay mẹ Sếp lo hết. Sếp chỉ việc leo lên ngồi ở
cái ghế giám đốc và “thực tập” công việc làm nhà doanh nghiệp
trẻ. Gia đình Sếp có tiền để cho Sếp mở công ty riêng nhưng Sếp
lại chẳng có tài để quản lý, điều hành và phát triển nó. Hóa ra mọi
điều tôi nghĩ mới thực sự là sai lầm. Không phải cứ trẻ tổi và mở
được công ty riêng là đã giỏi giang. Sự tài giỏi nằm ở trí tuệ của
mỗi người và cần phải có thời gian để tích lũy kinh nghiệm và vốn
sống mới được.
Vậy nên, mới hoạt động được chưa đầy hai tháng mà nhân viên
công ty đã vơi bớt gần một nửa. Chẳng ai muốn làm nhân viên
của Sếp nữa/ Còn tôi, có lẽ cũng chỉ là nhân viên của Sếp đến
cuối tháng nữa thôi.
Lời bàn
Có thể nói, làm việc cho một Giám đốc “trẻ con” không hiẻu biết
bất cứ điều gì thì thật là chán. Có cảm tưởng rằng cả ngày Sếp
chỉ biết có việc đến công ty, hạch sách nhân viên một hồi để “ra
oai” rồi lên phòng đóng chặt cửa, hết ngủ lại chát, hết chát lại
chơi mà thôi. Đã thế lại không coi nhân viên ra gì, hết nhiếc
mắng, xét nét rồi đến bắt họ ở lại phục vụ buổi trưa hay làm quá
thời gian quy định trong khi lương lại thấp.

Sếp tuy mang tiếng đi du học về nhưng có lẽ đó chỉ là cái danh

để giao dịch, quảng cáo, tiếp thị với khách hàng chứ trên thực tế,
mọi việc đều đã có mẹ Sếp lo cả.
Mới hoạt động có gần hai tháng mà đã có một nửa số nhân viên
xin nghỉ việc thì chứng tỏ rằng họ đều đã hiểu được rất nhiều về
Sếp của mình và tương lai sau này của công ty. Chẳng có gì có
thể đảm bảo rằng một công ty như vậy trong thời gian tới sẽ ngày
một đi lên hay làm ở đó nhân viên có cơ hội thăng tiến và tích lũy
được thêm kinh nghiệm gì cả. Bởi vậy, việc họ ra đi là điều tất
yếu sẽ xảy ra không sớm thì muộn.
Nếu bạn là Sếp, bạn từng nghĩ rằng: tiền có thể làm nên danh
vọng, có tiền là muốn gì cũng được thì bạn đã lầm! Đúng là tiền
có thể giúp ta làm rất nhiều điều, thậm chí… lên được những vị trí
mà ta mong muốn. Thế nhưng, nếu đã trở thành một nhà lãnh
đạo rồi mà ngoài tiền ra, bạn chẳng có gì cả: phong cách của nhà
lãnh đạo không, tài năng không, năng lực quản lý cũng không thì
sớm hay muộn, bạn cũng sẽ đưa công ty đi thụt lùi. Không những
nhân viên không nể phục bạn mà còn chế giễu bạn sau lưng nữa.
Đối với một nhà lãnh đạo, như vậy thì còn gì đáng buồn bằng?!
Vậy nên, muốn trở thành một nhà lãnh đạo giỏi thì có tiền thôi
chưa đủ, bạn phải tích lũy kinh nghiệm, học hỏi của những người
đi trước, và rèn luyện tác phong của một nhà quản lý chuyên
nghiệp. Khi ấy, tiền kết hợp với tài sẽ giúp bạn có được những
thuận lợi lớn trong công việc và từng bước khẳng định mình trên
thương trường dễ dàng hơn.
Tài năng thì phải do bạn tự rèn luyện mỗi ngày mới có, còn năng
lực quản lý thì bạn cần nắm vững những điểm cơ bản sau:
- Đối với nhân viên phải đặt ra mức thưởng, phạt rõ ràng
- Chú ý phát hiện những nhân tài để giao cho những trọng trách
lớn trong công việc
- Biết cách giải quyết mọi công việc liên quan đến công ty và hỏi ý

kiến cấp dưới khi cần thiết
- Phải tự học hỏi, tu dưỡng đạo đức và chuyên môn vững vàng
- Đối xử với nhân viên ân cần, quan tâm và chu đáo như với
người thân trong gia đình, đồng thời khi cần cũng phải tỏ ra
nghiêm khắc
- Mỗi người đều có lòng tự trọng riêng, bởi vậy nếu có tức giận
đến mấy thì bạn cũng nên tránh thái độ cửa quyền, mắng mỏ, xúc
phạm họ không ra gì.
- Biết cách sắp đặt công việc cụ thể cho từng nhân viên một cách
hợp lý
- Có chế độ đãi ngộ, động viên, khen thưởng cấp dưới kịp thời
- Luôn chú ý trong cách nói năng, đi đứng, cử chỉ… sao cho
người khác thấy ở bạn toát lên phong thái của một nhà lãnh đạo
tin cậy
Những điều trên chỉ là những điều cơ bản nhất mà ông chủ cần
quan tâm trong cách quản lý và đối xử với cấp dưới. Bạn biết
không, ông chủ biết cách trả lương cao chưa chắc đã giữ được
chân nhân viên giỏi bằng một ông chủ khéo léo trong đối xử với
cấp dưới. Bởi vì ngoài mục đích đi làm vì tiền lương, nhân viên
còn muốn tạo lập nhiều mối quan hệ mới, đặc biệt là mối quan hệ
công sở giữa đồng nghiệp với nhau và giữa Sếp với nhân viên.

Không khí làm việc thoải mái và thân tình còn đáng giá gấp ngàn
lần, lương cao mà căng thẳng và mệt mỏi

×