Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (143.79 KB, 5 trang )
Làm "ông chủ giấu mặt"
Đây là hình thức mới nhất của ý tưởng cũ: Đưa một CEO "ẩn
danh" lên tuyến đầu, bên cạnh (và thông báo cho) những
người thân thích, họ không biết rằng người phụ tá mới nhất
của mình mới thật sự là Ông chủ. Tạm thời, chúng ta bỏ qua
sự thật là vị CEO ấy có thể bị những nhân viên của mình
nhận ra hoặc anh chàng Joe mới thân thuộc này tình cờ bị
một nhóm của đài theo dõi từng cử động một.
Thay vào đó, chúng ta hãy tập trung vào ý chính tôi muốn đề cập
ở đây. Chúng ta có thể nhận thấy gì? Có thể học được những gì
khi chúng ta bỏ ra một khoảng thời gian có ích để cùng với những
cộng sự của chúng ta tìm hiểu điều gì đang diễn ra trong công
việc của mình và chúng có ảnh hưởng như thế nào đến việc
chúng ta làm và việc chúng ta thu xếp được công việc của mình?
Cách đây hơn 40 năm, Robert Townsend, cựu chủ tịch của hãng
Avis Rent-a-Car đã mô tả về việc ông đã bắt các thành viên ban
quản trị của mình tháng nào cũng phải làm việc như các nhân
viên thu ngân, và các hình thức tương tự như hành động này
cũng được đề cập đến trong các tài liệu cách đây hàng năm của
HBR và ở một số nơi nào đó. Họ làm việc rất hiệu quả, là cánh
tay phải đắc lực luôn nhắc nhở cho các vị quản lý thấy được sự
khó khăn của những công việc cụ thể là như thế nào, mọi người
phải làm việc vất vả ra sao, và thấy được những nguyên tắc của
công ty ngớ ngẩn và bất công thế nào. Và đây chính là nơi mà cơ
hội nằm ở đó.
Vậy bây giờ chúng ta có câu hỏi lớn là: Điều gì đã khiến bạn
không hành động như vậy?
Ngoài việc tạo ra được thời gian cho kế hoạch của mình, thì
những cản trở là rất ít, hơn nữa số tiền lương phải trả cho nhân