Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (241.97 KB, 5 trang )
VIÊM CẦU THẬN ĐÁI THÁO ĐƯỜNG
(Kỳ 1)
I. ĐẠI CƯƠNG
Thuật ngữ “Bệnh cầu thận đái tháo đường” chỉ bệnh lý cầu thận thứ phát
do ảnh hưởng của đái tháo đường (ĐTĐ) lên thận. Tổn thương cầu thận này có
hình thái đặc hiệu được Kimmelstiel và Wilson mô tả năm 1936.
ĐTĐ là một bệnh thường gặp ở các nước phát triển và cả các nước đang
phát triển. Tỷ lệ mắc bệnh này tùy theo địa dư, chủng tộc, mức sống, lối sống và
ngày càng tăng. ĐTĐ typ 2 hay gặp, chiếm khoảng 80-90% tổng số các bệnh nhân
ĐTĐ, trong đó gần 50% chưa được chẩn đoán và điều trị đúng.
Theo dõi các biến chứng của ĐTĐ, gặp microalbumin niệu ở 40% bệnh
nhân bị ĐTĐ dưới 5 năm và 49% bệnh nhân ĐTĐ trên 5 năm.
Theo JSDT (Nhật Bản, 2000), nguyên nhân suy thận giai đoạn cuối được
lọc máu chu kỳ, do viêm cầu thận đái tháo đường đứng hàng thứ hai sau viêm cầu
thận mạn tính.
Bệnh cầu thận đái tháo đường được xác định do thay đổi thành phần hóa
học của màng đáy cầu thận và tổ chức gian mạch. Phân tích hóa sinh và hóa miễn
dịch chỉ ra rằng chất mầm ngoài tế bào (extracellular matrix: ECM) của gian mạch
cầu thận bao gồm collagen typ IV, laminin và fibronectin.
Hiện nay người ta cho rằng tăng tích tụ chất mầm ngoài tế bào (ECM) do
tăng hoạt hóa yếu tố tăng trưởng chuyển dạng β (transforming growth factor β) có
liên quan chặt chẽ với xơ hóa cầu thận trong ĐTĐ.
Yếu tố gen liên quan với sự bắt đầu và tiến triển của bệnh thận ĐTĐ typ 2
đã được công bố và tiếp tục nghiên cứu.
Theo dõi và điều trị tốt ĐTĐ với chế độ ăn giảm glucid, khống chế huyết
áp với thuốc ức chế men chuyển, điều chỉnh tăng mỡ máu với Statin kèm theo hoạt
động thể lực hợp lý có thể làm chậm xuất hiện viêm cầu thận đái tháo đường và
chậm diễn biến đến suy thận giai đoạn cuối, cũng như làm giảm nguy cơ tai biến
mạch não, giảm nhồi máu cơ tim.
II. BỆNH SINH CỦA VIÊM CẦU THẬN ĐÁI THÁO ĐƯỜNG
Dựa vào thực nghiệm, người ta giải thích bệnh sinh của viêm cầu thận đái