Tải bản đầy đủ (.pdf) (10 trang)

Cách đối xử với nhân viên pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (197.82 KB, 10 trang )

Cách đối xử với nhân viên
"Nên đối xử với cấp dưới của mình như thế nào" là một môn học
không hề đơn giản. Năng lực của một người dẫu sao vẫn có hạn,
vì vậy, dù là ông bộ trưởng hay giám đốc công ty vẫn phải biết
cách phát huy hết mức tính tích cực và tính sáng tạo của cấp
dưới, để họ giúp mình hoàn thành nhiệm vụ mới là giá trị tồn tại
thật sự của một người lãnh đạo.
Bài viết sẽ bắt đầu bằng những mẩu chuyện cười, vừa nói vừa
thảo luận, hy vọng qua đó có thể giúp ích trong việc xây dựng
một môi trường làm việc hài hòa giữa cấp trên và nhân viên.
Hài hoà bắt nguồn từ sự tôn trọng
Một bà chủ nhà nói với nữ giúp việc mới vào làm ngày đầu tiên:
"Nếu cô không ngại tôi sẽ gọi cô là Seu, đây là tên gọi của cô
giúp việc trước, tôi không muốn thay đổi thói quen của mình". Nữ
giúp việc đáp: "Vâng! Tôi rất thích thói quen này, như vậy nếu bà
không ngại, tôi cũng xin gọi bà là bà Tám, vì đấy là người chủ
trước của tôi".
Bất kỳ cấp trên nào cũng muốn có quan hệ làm việc hài hòa với
cấp dưới của mình, mối quan hệ hòa hợp giữa cấp trên và nhân
viên có thể nâng cao hiệu suất làm việc. Dùng sự tôn trọng của
lãnh đạo đối với thuộc cấp để đổi lấy sự tôn trọng của cấp dưới
đối với cấp trên, đây là bí quyết để điều tiết mối quan hệ trong
đơn vị.
Dân chủ không phải chỉ nói suông
Hai
người
đàn
ông
khoe
với
nhau về cách quản lý gia đình của mình. A nói: "Vợ chồng tôi đối


xử với nhau rất dân chủ, nếu ý kiến của cô ấy giống tôi, tôi sẽ
nghe theo cô ấy; nếu ý kiến khác nhau, cô ấy phải nghe tôi”. B
nói: “Vợ chồng chúng tôi theo chế độ phân công phụ trách. Tôi
tôn trọng cô ấy, giao trọn quyền quyết định việc lớn, việc nhỏ để
tôi lo. Nhưng kết hôn hai năm nay, trong nhà vẫn chưa xảy ra
việc gì lớn".
Hai ông chồng rõ ràng tôn thờ chế độ gia trưởng, nhưng miệng
lại cứ hô khẩu hiệu “dân chủ”. Mong các “sếp” đừng giống hai
ông chồng này.
Xây dựng hình tượng tốt
Đứa con nói với cha: “Bố, cho con xin ít rượu, con cần uống!”
Người cha bảo: “Sao lại uống rượu?” Đứa con: “Đề bài này con
giải không ra” Người cha: “Uống rượu rồi sẽ giải được ư?” Đứa
con: “Chẳng phải bố từng bảo gặp vấn đề gì khó khăn bố chỉ cần
uống chút rượu là sẽ giải quyết gọn thôi!”.
Chuyện cười là thế, kiểm soát lời nói và hành động của mình, xây
dựng một hình tượng tốt đẹp là điều rất cần thiết đối với mỗi cấp
trên. “Tiên trách kỷ hậu trách nhân”, thân là một lãnh đạo đơn vị
phải chấn chỉnh mình trước thì mới có thể chỉnh người khác
được, phải dựng chữ “tín” trước, sau mới có thể lập “uy”.
Nước trong quá thì cá khó sống
Một phụ nữ đứng tuổi tìm đến trung tâm môi giới hôn nhân và
trình bày với nhân viên: "Tôi cảm thấy rất cô đơn tôi muốn kiếm
một người chồng. Người đó phải dễ mến, là con nhà gia giáo,
biết cách ăn nói, tính tình cởi mở, yêu thích văn nghệ thể thao,
kiến thức sâu rộng còn một điều nữa tôi hy vọng người đó có
thể suốt ngày ở bên cạnh mình, tôi muốn anh ta nói, anh ta phải
mở miệng, tôi cảm thấy phiền chán, anh ta phải im ngay!” Nhân
viên trả lời: "Vâng, tôi hiểu rồi. Tôi khuyên cô nên mua một cái
tivi”.

Câu chuyện này gợi ý cho chúng ta rằng yêu cầu quá khắt khe
khó có thể lãnh đạo mọi người, khoan dung mới có thể chiêu mộ
được nhân tài. “Nước trong quá, cá cũng không sống được”, làm
lãnh đạo phải có lòng độ lượng mới có thể trở thành nhân vật
nòng cốt của tập thể.
Không gom hết công lao về mình
Một cô tiểu thư giàu có thường khoe khoang với chồng mình rằng
cái này là của cô ấy, cái nọ cũng của cô ấy, khiến người chồng
cảm thấy phiền toái hết sức. Một đêm, cô tiểu thư nghe tiếng
động lạ bên ngoài, liền đánh thức chồng bảo: “Anh mau đi xem
thử, chắc có trộm đấy!” Anh chồng ngáy ngủ đáp: “Liên quan gì
đến tôi chứ ? Tất cả mọi thứ ngoài phòng khách đều là của cô hết
mà!”
Thông qua câu chuyện này, là cấp trên thì không nên gom hết
công lao về mình, đùn đẩy trách nhiệm cho người khác. Công
danh đều thuộc về mình nhưng khi xảy ra vấn đề lại đùn đẩy lỗi
cho thuộc cấp, như thế sẽ còn ai dám làm việc hết mình vì bạn?
Không nên lừa mị cấp dưới
Một năm hạn hán kéo dài, trời không mưa. Có người bèn đến hỏi
thầy bói xem chừng nào sẽ có mưa. Thầy bói lập tức viết một tờ
giấy xếp lại đưa cho người đó và nói với vẻ thần bí: “Chưa đến
lúc trời mưa thì không được mở ra xem, nếu không là tiết lộ thiên
cơ, coi chừng bị trời đánh”. Người đó nghe vậy liền làm theo. Một
thời gian sau, cuối cùng trời đã mưa, người đó bèn mở tờ giấy ra
xem trên đó ghi rằng: “Hôm nay sẽ có mưa. Người đó kinh ngạc
thốt lên: “Đúng là tiên đoán như thần!”
Từ mặt trái câu chuyện truyền đạt cho chúng ta một đạo lý, không
biết thì đừng làm ra vẻ hiểu, không nên lừa mị cấp dưới mình.
Phải loại bỏ quan niệm là cấp trên thì phải cao siêu và thần bí,
nên gác sự kiêu ngạo sang một bên. Không nên “giữ miếng” với

cấp dưới, nên mạnh dạn nói cho họ biết rõ ngọn nguồn của sự
việc trong đơn vị.
Linh hoạt trong công việc
Một giáo viên đang cầm
nhiều thứ trên tay, cô liền gọi
một học sinh đi qua và hỏi:
“Nếu em thấy trên tay cô
xách mấy túi đồ, rất nhiều
thứ phải gồng gánh, em sẽ
giúp cô như thế nào?” Học sinh trả lời một cách chẳng cần suy
nghĩ: “Em sẽ đưa cô một đòn gánh”.
Lãnh đạo nên biết trao quyền một cách hợp lý cho cấp dưới,
không nên chỉ biết vùi đầu vào công việc, làm việc một cách máy
móc không chịu thay đổi. Phải linh hoạt hơn, như giao quyền cho
thuộc cấp trong từng vụ việc thích hợp, vì nếu cấp dưới mình làm
nên thành tích. mình cũng được thơm lây.
Dùng người phải thỏa đáng
Một ngân hàng có điều tiếng không tốt thông báo tuyên dụng
nhân viên kế toán. Hôm phỏng vấn, giám đốc của ngân hàng đó
chỉ đưa ra một đề: 1 +1 =? Tất cả những ai giành nhau đưa ra
đáp số đều không được chọn, chỉ có một người không lên tiếng
được tuyển mà thôi. Hóa ra anh ta đợi mọi người ra về hết mới
hỏi nhỏ bên tai ông giám đốc: “Xin hỏi đáp án nên là bao nhiêu?”
Ông giám đốc này chỉ biết dùng người tầm thường, chịu vâng lời
chứ không phải người có tài, mặc dù đối phương có thể sẽ làm
hỏng việc cũng không bận tâm, quan niệm dùng người như vậy
làm sao có được thành quả tốt.
Không giúp cũng đứng quấy nhiễu
Quan tri huyện muốn đến du ngoạn tại một ngôi chùa, bèn sai
người thông báo trước cho hòa thượng chủ trì của ngôi chùa đó.

Hòa thượng dàn xếp suốt mấy hôm và chuẩn bị một bàn tiệc để
tiếp đãi. Quan huyện cảm thấy rất hài lòng, ngâm nga câu thơ:
“Đắc ý rong chơi được nửa ngày”.Hòa thượng nghe chỉ cười
gượng, Tri huyện hỏi: “Tại sao đại sư lại cười, chẳng lẽ câu thơ
của hạ quan không hay?”. Hòa thượng đáp: “Hay thì có hay, bần
tăng cười là vì quan trên vui mừng vì mình được nhàn rỗi nửa
buổi, nhưng lão tăng phải vì thế mà bận rộn suốt ba ngày!”
Việc nhỏ đối với cấp trên, nhưng khi đến tay cấp dưới thường sẽ
trở thành chuyện lớnĐiều này cũng không thể trách thuộc cấp,
điều quan trọng là lãnh đạo phải biết quan tâm thông cảm với cấp
dưới mình, nên giúp cấp dưới giải quyết vấn đề chứ không phải
quấy nhiễu họ thêm. Nếu cứ khăng khăng đòi cấp dưới giúp mình
làm những việc bất khả thi, lúc bấy giờ sẽ không đơn giản chỉ là
vấn đề quấy nhiễu thôi!

×