Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

ÐÁP ỨNG MIỄN DỊCH QUA TRUNG GIAN TẾ BÀO (Kỳ 2) potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (176.38 KB, 5 trang )

ÐÁP ỨNG MIỄN DỊCH QUA
TRUNG GIAN TẾ BÀO
(Kỳ 2)
1.1.1. Pha mẫn cảm
Pha mẫn cảm liên quan đến sự tăng sinh mạnh mẽ của các tế bào Th và sự
sản xuất IL-2. Ta có thể đo lường được pha mẫn cảm bằng cách sử dụng phản ứng
lympho hỗn hợp in vitro hoặc phản ứng mô ghép chống túc chủ in vivo. Trong pha
mẫn cảm, các tế bào Tc trải qua một loạt sự kiện biệt hoá liên tiếp nhau để tạo ra
các lympho T gây độc thực hiện.
Hình 13-1: Pha mẫn cảm của đáp ứng miễn dịch qua trung gian là các
lympho T gây độc. Sự hoạt hoá và tăng sinh một cách mạnh mẽ các tế bào Th sẽ
dẫn đến tăng IL-2 cục bộ. Khi có IL-2 thì các tế bào Tc mà đã tương tác với các
phức hợp kháng nguyên-phân tử hoà hợp mô chủ yếu lớp I trên màng của các tế
bào đích sẽ được hoạt hoá và biệt hoá thành các lympho T gây độc. Trong pha
thực hiện sau đó thì các lympho T gây độc này sẽ phá huỷ các tế bào đích đặc
hiệu.
Phản ứng lympho hỗn hợp
Việc phân tích các cơ chế liên quan đến quá trình tan tế bào đích bởi
lympho T gây độc trở nên khả thi nhờ tiến bộ trong các thử nghiệm nhằm tạo ra
các tế bào này. Năm 1965 Ginsburg .X và Sachs .D.H đã nhận thấy rằng khi nuôi
các lympho bào của chuột cống trên một lớp đơn gồm các nguyên bào sợi của
chuột nhắt thì thấy các lympho của chuột cống tăng sinh và phá vỡ các nguyên bào
sợi của chuột nhắt. Năm 1970 người ta khám phá ra rằng cũng có thể tạo ra được
các lympho T gây độc chức năng bằng cách nuôi đồng thời các tế bào lách khác
gien cùng loài trong một hệ thống gọi là phản ứng lympho hỗn hợp. Các tế bào
lympho khi được nuôi hỗn hợp sẽ diễn ra quá trình chuyển dạng non đi và tăng
sinh mạnh mẽ. Có thể ước lượng được mức độ tăng sinh tế bào bằng cách cho
thêm [3H] thimidine vào môi trường nuôi cấy và theo dõi lượng chất đồng vị
phóng xạ dùng để đánh dấu này được thu nạp vào ADN của tế bào trong thời kỳ
các tế bào phân chia. Khi nuôi hỗn hợp thì cả hai quần thể lympho khác gien cùng
loài đều tăng sinh trừ khi một trong hai quần thể bị làm cho trở nên không đáp ứng


tăng sinh bằng cách xử lý với mitomycin C hoặc chiếu xạ với liều chí tử (xem hình
9.6). Trong hệ thống nuôi cấy sau, gọi là phản ứng lympho hỗn hợp một chiều,
quần thể không đáp ứng tăng sinh sẽ cho ta các tế bào kích thích là các tế bào có
các kháng nguyên khác gien cùng loài mà các kháng nguyên này là các kháng
nguyên lạ đối với các tế bào T đáp ứng. Trong vòng 24 - 48 giờ các tế bào T đáp
ứng bắt đầu phân chia đáp ứng lại các kháng nguyên khác gien cùng loài của các
tế bào kích thích. Sau 72 - 96 giờ thì một quần thể lympho T gây độc chức năng
được tạo ra. Với hệ thống thực nghiệm này ta có thể tạo ra được các lympho T gây
độc chức năng ngay cả ở mức in vitro, sau đó có thể ước lượng hoạt tính của các tế
bào này bằng các thử nghiệm khác.
Vai trò của các tế bào Th trong phản ứng lympho hỗn hợp đã được chứng
minh bằng cách sử dụng các kháng thể kháng dấu ấn CD4 trên màng tế bào Th.
Trong một phản ứng lympho hỗn hợp, các tế bào T đáp ứng nhận diện các phân tử
hoà hợp mô chủ yếu lớp II khác gien cùng loài trên các tế bào kích thích và tăng
sinh đáp ứng lại những điểm khác trên các phân tử này. Dùng kháng thể và bổ thể
loại bỏ các tế bào Th khỏi quần thể tế bào đáp ứng sẽ không còn phản ứng lympho
hỗn hợp và cũng không có sự tạo thành của các lympho T gây độc (bảng 13.1).
Ngoài các tế bào Th thì các tế bào phụ như các đại thực bào cũng cần thiết đối với
phản ứng lympho hỗn hợp. Khi loại bỏ các tế bào kết dính (chủ yếu là các đại thực
bào) khỏi quần thể tế bào kích thích thì sẽ không có đáp ứng tăng sinh trong phản
ứng lympho hỗn hợp và các lympho T gây độc chức năng cũng không được tạo ra.
Ngày nay người ta đã biết được rằng chức năng của các đại thực bào là hoạt hoá
các tế bào Th bị giới hạn bởi phân tử hoà hợp mô chủ yếu lớp II và ta có thể đo
lường được mức độ tăng sinh của các tế bào này trong phản ứng lympho hỗn hợp.
Nếu các tế bào Th không được hoạt hoá thì cũng không có hiện tượng tăng sinh.
Bảng 13-1: Sự phụ thuộc của phản ứng lympho hỗn hợp vào sự khác nhau
của phân tử hoà hợp mô chủ yếu lớp II và sự có mặt của các tế bào Th và đại thực
bào

Quần thể tế bào đáp ứng Quần thể tế bào kích thích

Haplotyp c
ủa
MHC
Haplotyp c
ủa
MHC
Chỉ
số
L
ớp
I
L
ớp
II
Xử lý

L
ớp
I
L
ớp
II
Xử lý

kích
thích*
s k Không

s k Không


1,0
s k Không

k k Không

1,2
s k Không

s s Không

18,0

s k - Tế b
ào
s s Không

1,0
Th**
s k Không

s s - Ð
ại
thực bào***
1,0



×