Tải bản đầy đủ (.pdf) (10 trang)

Nghệ thuật nói "không" với con trẻ potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (229.4 KB, 10 trang )

Nghệ thuật nói
"không" với con trẻ


“Không” là từ trẻ con không muốn nghe và cũng là từ
mà bạn không muốn nói. Nhưng trong một số trường
hợp, bạn bắt buột phải nói lời từ chối cho những hành
động hay đòi hỏi của trẻ. Vậy có nhất thiết bạn phải nói
“không” khi từ chối trẻ một điều gì đó? Có rất nhiều
cách thông minh và khéo léo mà các bậc cha mẹ có thể
áp dụng để nói không với con mình một cách tế nhị mà
hiệu quả.

Các chuyên gia đã tiết lộ một sự thật gây ngạc nhiên là
trung bình mỗi ngày trẻ con phải nghe 400 từ “không” từ
cha mẹ mình. Điều này không chỉ khiến trẻ mệt mỏi, khó
chịu mà còn gây ra những tác hại lớn hơn những gì bạn
nghĩ. Theo kết quả từ các cuộc nghiên cứu, những đứa trẻ
phải nghe bố mẹ nói “không” quá nhiều lần sẽ có kỹ năng
ngôn ngữ kém hơn những đứa trẻ thường nhận được những
phản hồi tích cực từ bố mẹ.

Nói "không" thường xuyên với con không phải là
một cách từ chối hiệu quả.

Thêm vào đó, các chuyên gia cũng cho biết rằng từ
“không” sẽ không còn hiệu quả nếu nó bị lạm dụng. Một số
trẻ sẽ tỏ ra quen với từ này và không biết lắng nghe nữa, số
khác lại tỏ ra sợ hãi và ám ảnh với những gì cha mẹ đã nói.
Cả hai cách phản ứng này đều ảnh hưởng tiêu cực đến sự
phát triển về nhân cách và phép cư xử của trẻ.



Vậy, cha mẹ phải làm gì để ngăn chặn hoặc từ chối một
hành động không tốt của trẻ? Thay vì nói “được phép” hoặc
“không được phép” với con trẻ, bạn hãy thiết lập những
giới hạn để trẻ có thể vâng lời. Ngoài ra, giáo sư tâm lý học
Howard Garner, đại học Harvard đưa ra 5 cách để các bậc
cha mẹ có thể nói “không” với con mình một cách thông
minh và hiệu quả nhất.

1. Chấp nhận đòi hỏi của trẻ một cách thông minh
Khi trẻ đòi ăn kẹo hoặc yêu
cầu bạn dẫn chúng đi mua
sắm. Bạn thường nói: “Con
không được phép ăn kẹo
trước bữa tối”. Bé bắt đầu
dậm chân khó chịu. Nếu
bạn tiếp tục nhấn mạnh
rằng trẻ không được phép
làm điều đó, bé sẽ càng
dậm chân mạnh hơn như
một sự phản kháng. Các
bậc phụ huynh dường như
đã quá quen thuộc với điều
này. Nhưng Tiến sĩ Bruce
Grellong - chuyên gia tâm
lý đứng đầu Ban dịch vụ gia đình và trẻ em – New York,
cho biết: “Một số đứa trẻ sẽ không thể hiểu hoặc không thể
chấp nhận sự áp đặt của bố mẹ nếu chỉ được nghe họ nói
không”.


Vì vậy, bạn đừng nói không với trẻ mà hãy những lời tán

Cho trẻ sự lựa chọn hơn là cứ
áp đặt.
thành kiểu như: “Được thôi, con sẽ ăn kẹo sau bữa tối. Bây
giờ con hãy ăn một quả táo nhé!”. Cách nói này sẽ khiến trẻ
cảm thấy dễ chịu và vâng lời bạn hơn rất nhiều.

2. Đưa ra lời giải thích và bày tỏ cảm xúc của bạn

Tìm cách giải thích vì sao bé lại có những biểu hiện ngang
bướng như đạp chân lên bàn hay vùng vằng giận dỗi và nói
cho bé biết rằng cách cư xử như vậy khiến bạn rất khó chịu.
Bạn có thể nói với trẻ như sau: “Chiếc bàn sẽ bị hỏng nếu
con cứ tiếp tục đạp vào nó như vậy, và con đang làm mẹ
buồn đấy. Đừng làm thế nữa con nhé!”. Mặc dù câu nói này
có vẻ như vô ích đối với một đứa trẻ đang giận dỗi nhưng
thực ra, bạn đang giảng dạy cho bé và bé sẽ tiếp thu được
bài học này.

Các chuyên gia tâm lý cho rằng, cách nói như vậy sẽ giúp
con bạn hiểu ra những gì bé làm luôn ảnh hưởng đến những
người xung quanh và chính bé sẽ học được sự cảm thông.
Có thể, trẻ sẽ phải mất nhiều thời gian hơn để hình thành và
phát triển sự quan tâm của mình đến cảm xúc của người
khác, nhưng những lời “chân tình” của bạn trong trường
hợp này sẽ vô cùng hữu ích. Các bài học nhỏ này sẽ dần tác
động và có ảnh hưởng sâu sắc đến con bạn.

3. Cho bé sự lựa chọn


Chẳng hạn, trong trường hợp đứa trẻ hiếu động nhà bạn
ném một quả bóng vào phòng khách khiến bạn giật cả
mình. Thay vì nói: “Không được ném bóng trong nhà!”.
Bạn hãy nói: “Con có thể lăn bóng trong nhà hoặc đem
bóng ra ngoài và tự do ném nếu con thích”. Cách đưa ra hai
sự lựa chọn này sẽ giúp bé cảm nhận rằng mình không hề
bị thống trị mà cũng có quyền lựa chọn trong mọi tình
huống.

Các chuyên gia cũng nói thêm rằng, đối với những đứa trẻ
từ 1 đến 3 tuổi, phụ huynh nên khuyến khích bé đưa ra
những lựa chọn đơn giản để bé phát huy sự độc lập của
mình. Tuy nhiên, không nên cho trẻ quá nhiều sự lựa chọn,
đối với trẻ nhỏ, chỉ cần cho trẻ hai sự lựa chọn là đủ.

4. Chỉ ra và nói
Ví dụ đưa ra là, một em bé hai
tuổi đang thục tay vào em bé
mới sinh của mình. Người mẹ
hét lên: “Không được làm thế!
dừng lại ngay!”. Câu nói này
dường như vô dụng đối với
nhiều đứa trẻ. Các chuyên gia
tâm lý giải thích rằng: “Bé
không chịu dừng lại hành động
của mình mặc cho người lớn la
hét và ngăn cản bởi vì bé không
biết phải làm điều gì thay cho việc đó”. Trong trường hợp
như trên, một người mẹ khéo léo sẽ nói: “Con hãy hôn em

bé đi, như vậy em sẽ thích hơn” hoặc những lời gợi ý tương
tự cũng sẽ có tác dụng tích cực. Như vây, bạn không phải
tốn hơi sức la hét mà bé vẫn ngoan ngoãn vâng lời.

Trẻ em thường rất hiếu động và đôi khi có những hành

Nên để bé chấm dứt sự
nghịch phá bằng những
câu nói hợp lý và nhẹ
nhàng.
Nguồn: Images.
động phá phách nhưng không nhằm mục đích gì cả. Trong
những trường hợp này, những câu nói “không được” hay
“dừng lại ngay” dường như không hề phát huy tác dụng.
Tất nhiên, điều này không có nghĩa là bạn cứ để trẻ muốn
làm gì thì làm. Bạn hãy yêu cầu trẻ dừng hành động nghịch
phá bằng một cách nói dễ chịu nhưng hài hước.

Nhiều khi, chính trẻ cũng không phát hiện ra mình đang
làm việc đó trừ khi bạn nhắc nhở. Chẳng hạn, nếu bé cứ
dùng chân đá liên tục vào một vật dụng nào đó, bạn hãy
nói: “Con hãy nói với chân của mình là đừng đá vào đồ vật
này nữa nhé”. Bé sẽ ý thức được vai trò của mình, bởi bé
không hề bị mẹ ra lệnh mà chính bé đang được “ra lệnh’
cho đôi chân của mình. Có thể, bé sẽ im lặng và nghĩ ngợi
trong giây lát, nhưng chắc rằng bé sẽ nghe theo lời bạn.

5. Tầm quan trọng của giọng điệu
Các chuyên gia tâm lý cho rằng, trẻ
em thường bước đầu hiểu từ “không”

mà bố mẹ nói thông qua giọng điệu
của họ. Vì vậy, bạn hãy sử dụng
giọng điệu này khi nói với trẻ mà vẫn
không phải dùng những từ phủ định.
Đây là những giọng điệu thật đặc
trưng và bạn chỉ nên sử dụng nó trong
những trường hợp thực sự cần thiết để
bé không bị “lờn thuốc”. Chỉ khi nào
bé phá phách hay có những đòi hỏi không hợp lý bạn mới
sử dụng giọng điệu này.

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể sử dụng những dấu hiệu khác
như một cái nhìn, một cử chỉ để bé nhận ra rằng bạn đang
không hài lòng và yêu cầu bé dừng lại. Cách ký hiệu cũng
là phương pháp khá hiệu quả và được nhiều phụ huynh lựa
chọn để uốn nắn con mình.

Ngoài ra, bạn cũng đừng nên tỏ ra quá khắt khe ngăn cản
trong khi bé đang phấn khích với trò chơi của mình. Sự giới


hạn quá mức là điều không tốt cho mọi đứa trẻ. Vì vậy,
cách tốt nhất là bạn hãy tham gia trò chơi cùng bé để bé
xem bạn là “đồng minh”, sau đó lôi kéo sự chú ý của bé
sang vấn đề khác hoặc một trò chơi khác hay dừng trò chơi
đó lại.

×