THƯ GỬI CÁC EM HỌC SINH THÂN YÊU
NHÂN NGÀY HỘI KHAI TRƯỜNG NĂM HỌC MỚI
Bừng nở sang nay một vườn hoa rực rỡ sắc màu, nhìn những đoá hoa xinh xắn nở trên môi
đàn em thơ hẳn ai cũng thêm rạo rực. Bao tâm hồn trẻ ngập tràn niềm vui hồ hởi đón chào
một năm học mới với bao niềm tin yêu và hy vọng. Hẳn ai cũng cầu mong cho mình một
năm học mới đạt nhiều điểm tốt, nhiều tình bạn chân thành, đẹp đẽ, có thêm nhiều tình
cảm sâu sắc với thầy cô, bạn bè và hơn hết là mang về cho gia đình nhiều niềm vui, niềm
hạnh phúc, với bao niềm ước mơ cho ngày mai.
Các em biết không? Tuổi trẻ chính là mùa xuân của cuộc đời và xã hội, thời học sinh là thời
đẹp nhất, trong sáng và hồn nhiên nhất của một đời người. Các em hãy cố gắng học tập và
sống có ích, cố gắng từng ngày từng giờ, từng bước để vượt lên chính mình dù chỉ là từng
bước nhỏ. Hãy cố gắng tu dưỡng, rèn luyện và trau dồi kiến thức, đạo đức mỗi ngày để làm
hành trang cho cuộc đời sau này. Các em có quyền đòi được người lớn và xã hội đối xử với
các em bằng quyền của trẻ em. Đừng đòi quyền được làm người lớn khi tuổi và tâm hồn các
em vẫn còn là trẻ thơ, nhận thức của các em chưa đầy đủ, trách nhiệm công dân của các
em còn ở cha mẹ của chính các em. Đừng ham mê những trò vui vô bổ như : Game, chát…
Đừng học đòi và đòi quyền làm người lớn, những trò ấy không những vừa tiêu tốn thời gian
của bản thân mà còn tiêu tốn tiền bạc của cha mẹ, chúng sẽ cuốn các em vào con đường sa
đoạ, vào vòng tội lỗi. Đó là con đường ngắn nhất dẫn các em tới hư hỏng, phạm tội, huỷ
hoại chính mình. Thầy rất đau lòng khi biết được rằng trong xã hội ngày nay đối tượng
phạm tội nằm trong lứa tuổi học sinh mà trong đó có cả học sinh THCS gia tăng ngày một
nhiều với những tội danh nghiêm trọng như: giết người, trộm cắp cướp tài sản, hiếp dâm,
vv…
Đất nước ta đang trên đường đổi mới, đời sống kinh tế xã hội đang từng bước thay da đổi
thịt. Điều đó có nghĩa là các em đang được thừa hưởng một cuộc sống tốt đẹp hơn lên từng
ngày. Ngày nay các em được học tập dưới ánh sáng đèn điện mà không còn phải học tập
dưới ánh sáng đèn dầu lờ mờ và hôi hám như ngày xưa của thế hệ cha anh, các em không
còn phải đến trường trong điều kiện không đủ sách vở và quần áo, hay phải học tập trong
các phòng học tạm bợ bằng tranh tre nứa lá mà mỗi khi mùa mưa đến thì giột nát, gió lùa
và tăm tối. Ngày nay các em quen đến trường bằng xe đạp hay xe máy của bố mẹ, đến
trường thậm chí còn có cả máy nghe nhạc, điện thoại có chức năng quay phim, chụp hình
mà trong đó còn có cả thẻ nhớ, có thể mang theo cả máy tính cá nhân rất tiện lợi. Các em
có đủ các loại sách vở và phương tiện học tập hiện đại như máy tính cá nhận, đàn điện tử,
máy tính điện tử, ti vi, máy chiếu màn hình cở lớn với những bài giảng có ứng dụng CNTT,
các tiết dạy được các thầy cô tâm huyết đầu tư. Các em được ngồi trong những phòng học
khang trang tiện nghi đầy đủ. Những điều kiện đó chỉ mới đây thôi là thế hệ của thầy cũng
không bao giờ được biết đến.
Sẽ là khập khiểng khi so sánh với quá khứ, khi đem ra so sánh điều kiện đời sống kinh tế
giữa thế hệ các em với thế hệ cha anh, nhưng nếu không có lịch sử thì làm sao có được hiện
tại và tương lai. Ngày nay phần đông thế hệ trẻ quên đi lịch sử, quên đi truyền thống “Uống
nước nhớ nguồn – Ăn quả nhớ người trồng cây”, chỉ biết hưởng thụ, quen nhìn lên, quen
nhìn về phía trước mà không nhìn lại lịch sử để thấy được mình là người được thừa hưởng
hạnh phúc như thế nào. Cũng phải thừa nhận rằng: Cả xã hội và gia đình các em dù đã rất
quan tâm đến điều kiện học tập, vui chơi và giải trí của các em nhưng dù sao vẫn còn chưa
đủ, đặc biệt đối với trẻ em vùng nông thôn, chúng ta có quá ít sân chơi lành mạnh, quá ít
các hoạt động tập thể, hoạt động xã hội, các trò chơi dân gian để các em để các em có điều
kiện tham gia, để được giáo dục và rèn luyện kỹ năng sống. Đó là một thiệt thòi lớn cho các
em. Nhưng các em ạ! Hãy biết chấp nhận và vươn lên, vì nhiều nơi trên đất nước ta các bạn
vẫn còn phải chịu thiệt thòi nhiều lắm. Thầy là người đã từng trực tiếp đi dạy ở các vùng
như vậy, vùng sâu vùng xa nơi mà các bạn hàng ngày vẫn lội suối trèo non đi bộ hàng chục
ki-lô-mét thậm chí là vài chục ki-lô-mét để đến trường, nhiều bạn phải ở lại trong các lều
tạm bợ dựng lên cạnh trường, cứ cuối tuần mới được về nhà một lần để lấy gạo, củi. Các
bạn ấy phải học tập trong các phòng tranh tre rất tồi tàn nhưng vẫn rất nổ lực cố gắng từng
ngày.
Mặt trái của sự phát triển của đời sống kinh tế xã hội và đặc biệt là sự phát triển bùng nổ
trên lĩnh vực CNTT đã tác động sâu sắc, là nguyên nhân lôi kéo các em nhất là những em
thiếu hiểu biết vào các tệ nạn xã hội ngày càng nhiều như: chơi game, đọc và xem các ấn
phẩm văn hóa độc hại, đồi trụy, bạo lực… Gia đình thì không đủ điều kiện về thời gian để
chăm sóc, theo dõi các em. Rất nhiều mặt trái từ đời sống ngày nay đã dễ dàng tác động
trực tiếp vào chúng ta những ai thiếu nhận thức, non nớt, thiếu hiểu biết, thiếu bản lĩnh.
Bên cạnh đó một số cha mẹ chỉ mãi mê kiếm tiền, không quan tâm giáo dục con cái khiến
các em bị bỏ rơi, các em không hiểu, không xác định được mục đích nhiệm vụ của mình là
học tập mà chỉ ham chơi, ham vật chất, chỉ đòi hưởng thụ, lười học tập rèn luyện.
Việt Nam chúng ta là một đất nước phải trải qua chiến tranh triền miên, hòa bình lập lại
chưa được bao lâu, ảnh hưởng của chiến tranh vẫn còn nặng nề, phải vươn lên từ một đất
nước có nên kinh tế hết sức nghèo nàn và lạc hậu. Để có được một cuộc sống như ngày nay
đã phải đánh đổi quá nhiều thương đau, máu xương và trí tuệ của lớp lớp người đi trước.
Vẫn còn đó những chứng tích sống của chiến tranh, những hậu quả nặng nề từ chiến tranh
để lại. Còn biết bao anh hùng liệt sỹ vô danh, biết bao thương binh, những bà mẹ Việt Nam
anh hùng và những người mang trong mình chất độc da cam tàn ác… Nhưng họ vẫn khát
khao sống và làm việc có ích cho xã hội. Thế mà phần đông lớp trẻ ngày nay không biết tới
điều đó, họ không quen làm mà chỉ quen hưởng thụ, sống không ý chí, nghị lực, không hoài
bão và không ước mơ.
Tại sao các em không ước mơ? Chúng ta có quyền ước mơ những điều lớn lao lắm chứ! Dải
đất nhỏ bé cong cong hình chữ S có diện tích khiêm tốn trên bản đồ thế giới nhưng rất tươi
đẹp này đã có một lịch sử lâu đời, đã từng lập nên bao trang sử vẻ vang chấn động địa cầu
trong kháng chiến chống giặc ngoại xâm cũng như trên các lĩnh vực văn hóa, chính trị…
Ngày xưa đã có biết bao danh nhân ghi tên mình trong sử sách, làm rạng rỡ non sông, được
nhân dân thế giới tôn thờ như người anh hùng Ngô Quyền, vua Quang Trung, nhà bác học
Lê Quý Đôn, ông Trạng Nguyễn Hiền, đại thi hòa Nguyễn Du, chủ tịch Hồ Chí Minh, vv… Thì
ngày nay vẫn tiếp tục có biết bao tấm gương vượt khó vươn lên khẳng định mình bằng con
đường học tập, họ góp phần tô thêm trang sử vẻ vang ấy bằng những kết quả thật đáng
trân trọng. Việt Nam là quốc gia luôn đứng trong tốp những quốc gia dẫn đầu trong các kỳ
Olympic quốc tế các môn văn hóa mà năm vừa qua chúng ta danh dự được quyền tổ chức
một trong những cuộc thi này, cuộc thi Olympic Vật lý năm học 2008-2009. Thầy đã thấy
được nhiều em học sinh có động lực đúng đắn, có cố gắng vượt bậc trong học tập và rèn
luyện. Điều đó rất đáng mừng, nhưng thầy mong muốn tất cả các em đều cố gắng học tập
rèn luyện để trở thành những đứa con ngoan, những con người tốt, sẵn sàng bước vào cuộc
sống mới, cuộc sống của thời đại mới. Thực sự là những con người năng động của thế kỷ
XXI.
Hoài bão, ước mơ chính là động lực, là đôi cánh nâng các em đến với những chân trời tươi
sáng, giúp các em hiểu và phấn đấu để đạt được mục đích của việc học tập và chính cuộc
sống của các em. Hãy xác định rõ mục tiêu của mình, hiểu đúng nhiệm vụ của người con
trong gia đình, người học sinh trong nhà trường để học và chơi đúng cách. Các em hoàn
toàn có thể là người viết nên nhưng trang sử vẻ vang tiếp theo của dân tộc, như Bác Hồ
kính yêu của chúng ta đã căn dặn:
"Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không, dân tộc Việt Nam có được vẻ vang sánh
vai các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần rất lớn ở công học
tập của các cháu."
Hãy góp phần nhỏ bé của mình làm nên một vườn hoa đẹp luôn nở thắm trong ngôi trường
thân yêu của mình các em nhé!
Thân chào các em!
Nguồn: violet