Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (113.85 KB, 4 trang )
Đối phó khi con đòi bỏ nhà đi
"Con sẽ bỏ nhà đi bụi". Nghe con dọa, chị Như Quỳnh,
34 tuổi, Bình Thạnh, TP HCM, giận quá, bảo: "Đi được
cứ đi. Ra đường xem ai cho con ăn được bữa nào thì
gọi người đó là mẹ".
Cô giáo chủ nhiệm than phiền rằng Quốc Minh, cậu con
trai 10 tuổi của chị Quỳnh, hay giấu cặp của bạn ở lớp. Về
nhà, chị gọi con ra hỏi nguyên nhân và trách phạt. Minh
bảo: "Bọn nó giấu cặp của con trước. Sau đó con mới giấu
lại. Con không xin lỗi chúng nó đâu. Mẹ không hiểu gì hết.
Con sẽ bỏ nhà đi".
Từ đó cho đến tối, Mình tự nhốt mình trong phòng. Cậu bé
mở tủ, soạn quần áo và đặt sẵn trên giường cùng nhiều túi,
bình nước chuẩn bị cho chuyến đi. Buổi chiều, chị Quỳnh
gọi con xuống ăn cơm, nhưng Minh nhất quyết không ra:
"Con đợi bố về để chào tạm biệt. Con sẽ đi ăn xin cho mẹ
vừa lòng".
Thấy con vẫn khăng khăng ý định bỏ nhà đi, chị Quỳnh
bực lắm. Tối hôm đó, chồng chị mang cơm vào phòng con.
Sau đó, dù đã khóa cửa cẩn thận nhưng hai vợ chồng vẫn
phải nằm phòng ngoài canh cửa vì sợ con bỏ nhà đi thật.
Phải mất 4 ngày sau, hai mẹ con chị Quỳnh mới làm lành
sau khi anh Thành tiết lộ: "Con chỉ muốn dọa em thôi. Nó
không dám bỏ đi đâu. Anh đã chỉ cho con thấy cái sai rồi
và nó bằng lòng xin lỗi mẹ". Chuyện đã qua được hai tuần
nhưng chị Quỳnh vẫn canh cánh nỗi lo: "Tôi rất sợ một
ngày nào đó thằng bé có thể bỏ nhà đi thật".