Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Đối phó khi con đòi bỏ nhà đi docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (113.85 KB, 4 trang )

Đối phó khi con đòi bỏ nhà đi

"Con sẽ bỏ nhà đi bụi". Nghe con dọa, chị Như Quỳnh,
34 tuổi, Bình Thạnh, TP HCM, giận quá, bảo: "Đi được
cứ đi. Ra đường xem ai cho con ăn được bữa nào thì
gọi người đó là mẹ".



Cô giáo chủ nhiệm than phiền rằng Quốc Minh, cậu con
trai 10 tuổi của chị Quỳnh, hay giấu cặp của bạn ở lớp. Về
nhà, chị gọi con ra hỏi nguyên nhân và trách phạt. Minh
bảo: "Bọn nó giấu cặp của con trước. Sau đó con mới giấu
lại. Con không xin lỗi chúng nó đâu. Mẹ không hiểu gì hết.
Con sẽ bỏ nhà đi".
Từ đó cho đến tối, Mình tự nhốt mình trong phòng. Cậu bé
mở tủ, soạn quần áo và đặt sẵn trên giường cùng nhiều túi,
bình nước chuẩn bị cho chuyến đi. Buổi chiều, chị Quỳnh
gọi con xuống ăn cơm, nhưng Minh nhất quyết không ra:
"Con đợi bố về để chào tạm biệt. Con sẽ đi ăn xin cho mẹ
vừa lòng".
Thấy con vẫn khăng khăng ý định bỏ nhà đi, chị Quỳnh
bực lắm. Tối hôm đó, chồng chị mang cơm vào phòng con.
Sau đó, dù đã khóa cửa cẩn thận nhưng hai vợ chồng vẫn
phải nằm phòng ngoài canh cửa vì sợ con bỏ nhà đi thật.
Phải mất 4 ngày sau, hai mẹ con chị Quỳnh mới làm lành
sau khi anh Thành tiết lộ: "Con chỉ muốn dọa em thôi. Nó
không dám bỏ đi đâu. Anh đã chỉ cho con thấy cái sai rồi
và nó bằng lòng xin lỗi mẹ". Chuyện đã qua được hai tuần
nhưng chị Quỳnh vẫn canh cánh nỗi lo: "Tôi rất sợ một
ngày nào đó thằng bé có thể bỏ nhà đi thật".


Theo chuyên viên tâm lý Ngô Xuân Điệp, Bệnh viện Nhi
Đồng 2 TP HCM, lứa tuổi hay đòi bỏ nhà đi thường là từ 7
tuổi ở bé trai và 13 tuổi ở bé gái. Nguyên nhân thường
là quan hệ giữa bố mẹ và con cái không tốt. Trẻ cũng hay
áp dụng chiêu này mỗi khi cảm thấy bố mẹ không hiểu
mình hoặc muốn tạo áp lực để thỏa mãn một nhu cầu nào
đó. Trong trường hợp trên, chị Quỳnh đã không hiểu con
trai và áp đặt con làm theo ý mình. Do đó, bé Minh đã đòi
bỏ nhà đi để phản kháng.

Nếu bố mẹ có biểu hiện lo sợ, đứa trẻ sẽ càng củng cố ý
định. Ngoài ra, một số phụ huynh thừa biết con không dám
bỏ đi nên thách thức: "Cứ việc đi xem ai khổ cho biết".
Cách này cũng không đúng vì có thể đào sâu thêm mâu
thuẫn giữa bố mẹ và con cái.
Thay vì thế, bố mẹ có thể ứng phó bằng cách hỏi: "Nếu bỏ
đi, con sẽ ngủ ở đâu?", "Ai sẽ nấu cơm cho con ăn", "Lỡ
gặp mẹ mìn thì sao?" Những câu hỏi đó chỉ cho bé thấy
nguy cơ và khó khăn đầy rẫy khi rời tổ ấm, khiến bé từ bỏ ý
định và không lặp lại vì biết mình yếu thế.
Tảng lờ lời "đe dọa" của con cũng là một cách khéo léo để
đối phó. Khi nghe trẻ nói ra ý định, bạn nên nhấn vào nội
dung của cuộc tranh luận, giả vờ như không nghe thấy con
dọa sẽ bỏ nhà đi. Tuy nhiên, bố mẹ cần hạ nhiệt độ của
"cuộc họp", lắng nghe con giải thích nhiều hơn nhằm đánh
giá được mức độ đúng sai đối với sự việc bé gây ra. Sau đó,
trẻ sẽ tự đưa ra giải pháp khắc phục lỗi lầm và bạn đồng ý
chấp nhận. Như thế, bạn sẽ dập tắt được ý định muốn "làm
khó" bố mẹ của con.


×