Tải bản đầy đủ (.doc) (16 trang)

SỰ KỲ DIỆU TỪ NGHỊCH CẢNH pps

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (147.85 KB, 16 trang )

Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
SỰ KỲ DIỆU TỪ NGHỊCH CẢNH
Chúng ta đang sống trong thời đại văn minh, nhiều nhu cầu về vật chất, nhiều sự
giải trí nhưng có sự nghịch lý trong cuộc đời. Tôi đã được đọc trong 1 cuốn sách của 1
giáo sư nước ngoài. Ông đã viết lên nghịch lý trong cuộc đời như sau:
Đây là thời đại tốt nhất cũng là thời đại xấu nhất.
Đây là thời đại của sự văm minh nhất chũng là thời đại của sự ngu xuẩn nhất.
Đây là thời đại của sự tín nhiệm nhất, nhưng cũng là thời đại của sự nghi ngờ nhất
Đây là mùa xuân của hi vọng, và đây cũng là mùa đông của tuyệt vọng.
Đây là thời đại của tri thức, nhưng người ta lại hành xử như kẻ vô ý thức nhất.
Đây là thời đại của nhà cao của rộng, nhưng tình cảm gia đình lại nhỏ đi nhất.
Chúng ta có thấy sự mẫu thuẫn ở trong đó không? Nhưng đây là một sự thật trong
cuộc đời. Có phải nền văn minh này giúp cho chúng ta văn minh nhất nhưng mình cũng
làm những chuyện ngu xuẩn nhất không? Ví dụ: Tự nhiên ôm bom tự sát này! Ngu xuẩn
không? Tự nhiên mình lại đi bán mạng mình cho một cái gì đó. Mình phải thấy trong thời
đại văn minh này có còn rất nhiều nghịch lý nữa. Những nghịch lý mà người ta đưa ra
như:
Chúng ta mua sắm nhiều nhất nhưng ít có thời gian tận hưởng.
Chúng ta có nhiều bằng cấp, nhưng lại ít tri thức.
Chúng ta làm ra những thứ lớn hơn, nhưng chất lượng chưa chắc dã tốt hơn.
Chúng ta kéo dài tuổi thọ, nhưng sống không đúng ý nghĩa đích thực của cuộc sống.
Những câu nói quá chính xác, mua cho nhiều nhưng ngày 24 tiếng thì đi làm hết
18 tiếng rồi còn đâu thời gian mà hưởng. Nhưng con người mình vẫn mua, mua sắm cho
đầy nhà mặc dù mình không có dùng đến.
Chúng ta xây lên những ngôi nhà cao tầng nhất, nhưng gia đình chúng ta lại thu
gọn nhỏ nhất.
Càng cất nhiều nhà lớn thì những người con, người cha mẹ càng cảm thấy cô đơn. Chúng
ta thấy nhiều khi nhà nghèo cảm thấy rất là ấm cúng “Một túp lều tranh hai trái tim
vàng”. Nói thật có những ngôi nhà rất nhỏ nhưng sống rất tình người, nhưng có khi
chúng ta sống trong một ngôi biệt thụ nhưng cảm thất tấy cô đơn. Bởi vì nhiều những


1
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
người trong gia đình gần nhau trong gang tấc nhưng là phương trời cách mặt. Vì vậy
người ta mới nói: “Chúng ta xây lên những ngôi nhà cao tầng nhất, nhưng gia đình chúng
ta lại thu gọn nhỏ nhất”. Bên cạnh đó người ta còn nói rằng: “Đây là thời đại nhiều thuốc
men nhất, nhưng cũng là thời kỳ nhiều bện tật nhất.
Vì vậy chúng ta thấy có rất nhiều nghịch lý và những điều xảy ra trong cuộc sống,
đôi khi vì lao vào trong cuộc sống mà chúng ta đã quên đi những điều đó. Có những khi
chúng ta đày đọa, hy sinh mình với những ước mơ, dục vọng, khát khao gì đó mà chúng
ta không biết chỗ dừng, không biết hạnh phúc nên mình cảm thất mình đang đi tìm hạnh
phúc mà không hề có một chút hạnh phúc gì hết. Có những khi chúng ta đi tìm hạnh phúc
mà con người mình lại đau khổ. Vì vậy có một nhà danh nhân mới nói rằng: “Không có
con đường nào dẫn tới hạnh phúc, chính hạnh phúc là con đường”. Như vậy con đường
nào cũng là con đường hạnh phúc nếu chúng ta biết tạo hạnh phúc cho chính bản thân
mình. Cuộc sống dù ở thời đại nào mà biết sống thì mình vẫn tìm được những tia hạnh
phúc trong bất cứ ngày tháng nào của chúng ta, còn không thì chúng ta vẫn sống như bao
người khác mà không tìm thấy niền hạnh phúc đó. Vì vậy khi hôm nay tôi muốn nói về
“Sự kỳ diệu của nghịch cảnh”. Có nghĩa là trong những cái nghịch lý đó, trong những
bế tắc đó, mà mình tìm ra được những giải pháp và biết được những ý niệm thăng trầm
được trong đó.
Nghịch cảnh là những cái khổ, những cái khó chịu, thử thách, gian nan…. Tất cả
những cái đó mình gọi là nghịch cảnh. Nhưng mà nếu ai hiểu và đào sâu được thì ta sẽ
thấy từ trong nghịch cảnh đó sẽ lóe lên những điều hạnh phúc và những điều rất là thú vị.
Vì vậy tôi muốn chia sẻ với mọi người những gì mình đã trải qua, thấy những gì mình
thấy, mình sắp trải qua để mình làm chủ bản thân mình và hướng dẫn cho mọi người
khác làm cách nào để vượt qua những nghịch cảnh để thành công. Chắc hẳn trong chúng
ta ai cũng đã từng xem chương trình Thế vận hội, chúng ta ai cũng thán phục những ai
đạt kết quả cao như: Huy chương vàng, huy chương bạc. Thông thường con người chúng
ta thán phục, hâm mộ một thành quả và ước ao nếu mình được điều đó. Nhưng không

phải tự nhiên mà người đó có được thành quả đó. Chúng ta cứ hỏi hết tất cả những người
đó họ đã từng làm gì để được như ngày hôm nay. Nếu chúng ta đã đến những nơi luyện
2
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
tập, thì mình sẽ thấy những người này có thể sống – chết vì sự luyện tập đó. Có những
khi luyện tập phải vào bệnh viện, bị thương có thể xảy ra. Vì vậy thành quả này chúng ta
chỉ thấy được, nhưng khi chúng ta nhìn sâu vào thì chúng ta sẽ biết được thành công này
phải trả một cái giá gì tương đương. Nếu thành công mà dễ dàng thì mọi người đã được
hết rồi, chứ không phải chỉ dành cho một vài người như vậy?
Con người mình luôn có xu hướng nhìn thấy thành quả của người khác muốn
mình được như vậy, nhưng có điều lạ là không ai muốn mình phải tập luyện khổ cực.
Cho nên trong cuộc đời mỗi người rất sợ đau khổ, thử thách và nghịch cảnh. Nhưng có
điều rằng mình sợ nhưng nó có xảy ra không? Nó vẫn xảy ra như bình thường. Nếu một
người có bản lĩnh sẽ vươn lên nghịch cảnh đó để thành công thì sẽ tốt hơn nhiều mình sợ
mà vẫn đau khổ. Đây là điều mà chúng ta lên nhớ. Ngày xưa tôi học rất là dở cho nên
mỗi lần tôi nhìn bài người khác rất là khó. Nó thì cố gắng che vào không cho mình xem
mà mình lại cố nhìn. Vì vậy nếu muốn nhìn được thì cũng phải đau hết cả mắt. Nhưng
mình muốn nhìn cũng không được nữa, cho nên nhiều khi cầm bài kiểm tra thấy điểm
thấp mình rất đau khổ, nhưng nếu mà suốt ngày nó cho mình nhìn bài như vậy thì suốt
cuộc đời mình là những người học dở, nhưng nhờ những cái như thế này mà lòng tự ái
trỗi lên và cố gắng học. Sau này khi tôi đã học khá lên cũng nhờ vì những cái đó. Nếu
không nhờ những người bạn cho nhìn bài đó thì dứt khoát không bao giờ tôi học lên
được, nhờ họ mà mình tiến bộ lên được. Những điều đó không chỉ có ở trong tôi, điều đó
có trong tất cả mọi người. Cho nên một vị Thiền sư đã dạy học trò của mình như sau:
“Này con! Cảnh khó là kho tàng của con, đừng nên đổi nó lấy một cuộc sống dễ dãi”.
Khi mới nghe qua mình cảm thấy nó nhu nhược quá “Tại sao phải chấp nhận cuộc sống
khó này?”. Nói thật rằng: “Khi mình nhận cảnh khó là kho tàng thì mình mới thấy giá trị
đích thực của hạnh phúc, còn nếu mình sống trong hạnh phúc thì sẽ có hai điều xảy ra.
Một là: Mình không thể nhận ra được hạnh phúc. Hai là: Khi đau khổ xảy ra thì mình sẽ

chết và sẽ quằn quại. Ai đã đi mượn tiền chưa? Nếu đi mượn tiền mà được người ta cho
mượn mãi thì mình cứ ăn nhậu, ỷ lại người khác không chịu lao động. Nhưng nếu một
ngày nào đó nó không cho mình vay thì mình sẽ thấy rằng: “Đi mượn tiền không phải là
dễ và đi mượn tiền đó là một điều nhục nhã”. Từ cái mượn tiền như vậy mà sẽ có ngày
3
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
mình trở thành một doanh nghiệp thành đạt được. Ngày xưa khi tôi còn nhỏ tôi không
biết làm diều để chơi, tôi thấy người ta làm lại bay được mà mình lại như thế. Nhờ họ
làm hộ thì họ không làm, nói chỉ cũng không chỉ. Vậy là tôi phải ngồi 2-3 tiếng đồng hồ
để chờ họ kéo diều xuống xem nó như thế nào? Và vì ngồi mãi như vậy mà tôi có thể bết
họ làm con diều như thế nào để bay được. Vì những cái nghịch lý như vậy mà tôi mới có
thể làm những cái diều cho mình chơi. Sau này lớn lên tôi có suy nghĩ không muốn dựa
vào ai hết, mà tôi biết phải dựa vào chính bản thân mình thì mới có thể tồn tại và phát
triển lên được. Đó là điều từ nghịch lý trong cuộc sống mà chúng ta sẽ lóe lên những tia
sáng hy vọng như vậy. Đây là điều mình nên để ý. Trên cuộc đời này không có gì thành
công dễ dãi cả. Tôi nhớ câu nói này:
Ví thử đường đời bằng phẳng cả
Anh hùng hào kiệt có hơn ai?
Cho nên mình thấy trong cuộc sống ki gặp nghịch cảnh thì mình cảm thấy rất là
khó khăn, khó chịu và nhiều khi muốn bỏ cuộc. Nhưng nếu mình vượt qua rồi thì chúng
ta mới thấy được giá trị của nó và thấy được sự trưởng thành của chính bản thân mình.
Cuộc đời mình chưa bao giờ gặp phải những khó khăn thì không bao giờ mình trưởng
thành được. Trong MƯỜI ĐIỀU TÂM NIỆM trong đó Đức Phật dạy rất nhiều điều và
hầu như những điều đó toàn là nghịch lý, ví dụ: “ở đời đừng cầu không bệnh tật, vì không
bệnh tật thì tham dục dễ sinh”. Tai sao lại như vậy? Khỏe mạnh là hạnh phúc, bớt tồn tiền
chứ sao lại nói là đừng mong không bệnh tật. Chúng ta phải biết rằng: Ai cũng có thể xảy
ra bệnh, nhiều người nói khi có bệnh rất là buồn. Thực ra sao mình phải buồn cơ chứ?
Nếu trong cuộc đời này mình bệnh mà người khác không bệnh thì mình buồn, mình già
mà người khác không già thì mình rất là buồn. Mình ra ngoài mình nhìn thấy nhiều người

nhìn rất khỏe nhưng thực ra thì họ đang có bệnh đó, vì vậy nếu mình có bị bệnh hay già
thì mình cũng không nên buồn. Không phải chỉ mình mình như vậy, tất cả mọi người
trong chúng ta ai cũng như vậy hết. Như vậy điều gì nó cũng sẽ xảy ra với mình nên
không có gì phải buồn hết. Thật ra bệnh tật là quy luật của cuộc đời,nhưng đôi khi bị
bệnh tật mà con người mình chiêm nghiệm ra được nhiều điều và sẽ hạn chế được rất
nhiều sai lầm trong đó. Bởi vì nếu mình khỏe mạnh mãi thì mình không biết dừng lại, khi
4
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
đó không cẩn thận mình sẽ tạo ra các ác nghiệp. Trong nhiều lúc mình như vậy thì mình
sẽ làm chủ được bản thân mình. Có một câu chuyện như sau:
Có một anh này, anh rất chán bản thân anh. Vì vậy anh đăng ký quân đi chiến
trận. Trong lòng anh luôn nghĩ, có ai đó đâm chết anh đi cho rồi. Cho nên khi anh thấy
mình không còn ước mơ, không có ước vọng gì đó cho cuộc đời. Cho nên khi ra ngoiaf
chiến trận thì anh là người rất là quyết tử. Khi đi chiến trận thì tướng lĩnh rất phục anh ta,
vì anh ta nhỏ con nhưng lại rất dũng cảm như vậy. Sau khi chiến trận đã xong rồi, và
khao quân ban thưởng. Vị tướng quân này đã nói anh này rất nhiều để được vua ban
thưởng, và anh đã được ngự y chữa bệnh. Sau thời gian thì anh này cũng đã khỏe lại và
có chức tước, cuộc sống hạnh phúc…. Sau một thời gian thì chiến tranh lập lại, và triều
đình tiếp tục chiêu quân. Và lần đầu tiên lần nào ra chiến trận anh cũng đi đầu tiên.
Nhưng lần này thì anh này lại đi phía sau. Sau chiến trận kết thúc, vị tướng quân thấy lạ.
Một người từng anh dũng, can đảm. Mà ngày xưathì ốm yếu, liều mạng như vậy. Vậy mà
tại sao bây giờ lại đi đằng sau, sao lại nhát như vậy. Lúc đấy vị tướng quân mói lại hỏi:
“Này anh! Tại sao ngày xưa anh ốm yếu bệnh tật nhưng lại như một cảm tử quân. Còn
bây giờ khi khỏe mạnh thì anh phải làm được hơn như vậy chứ”. Thì anh này mới nói
rằng: “Thưa tướng quân! Ngày xưa tôi chán bản thân này, tôi muốn chết đi cho rảnh nợ
nên tôi muốn chết. Nhưng bây giờ tôi khỏe mạnh như thế này chết thì phí quá”.
Qua câu chuyện đó nói cho chúng ta biết trong những điều nghịch cảnh sẽ giúp
cho chúng ta rất nhiều yếu tốt để thành công. Trong cuộc sống mình cũng vậy, khi mình
làm các việc trong cuộc sống như: học hành, lập công danh sự nghiệp thì mình cũng phải

có tư duy như vậy. Nếu như ai chuẩn bị lập gia đình mà dệt cho mình những con đường
đầy hoa và hạnh phúc, thì cẩn thận bất hạnh xảy ra thì mình sẽ không thể nào sống được.
Nếu mình tưởng tượng người yêu mình là một bà tiên nào đó trên trời rơi xuống hay
mình tưởng tượng người yêu mình là một hoàng tử trong cuốn tiểu thuyết ngàn xưa. Nếu
sự thật về đau khổ xảy ra thì con người mình sẽ suy sụp rất nhanh. Nếu ai đã đọc cuốn
tiểu thuyết “Nghìn lẻ một đêm” thì chúng ta sẽ thấy được điều này. Tôi chỉ muốn nói với
mọi người như sau: Trong cuộc đời tương đối không ai là thần thánh cả. Người yêu của
mình có hoàn hảo cách mấy thì người đó vẫn là con người phàm chứ không phải là từ cõi
5
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
trời xuống. Một người con trai trong mắt mình nó hoàn hảo cách mấy thì cũng là con
người phàm trần thôi. Họ cũng có hỷ, lộ, ái, ố, tham, sân, si đầy dãy trong lòng của
mình. Tôi đã từng nói rồi, một con người được coi là thánh thiện, đạo đức, tham lam, tội
lỗi chỉ khác nhau là tất cả họ có nghĩ nhưng họ không làm. Chứ thật ra thì trong lòng
mình ít ai không nghĩ đến điều đó cả. Nhưng có khác là người thiện nghĩ nhưng không
làm thì gọi là thiện. Còn người này nghĩ mà làm. Như vậy chúng ta thấy thiện và ác nó
chỉ khác nhau là kiềm chế được bản thân mình ở một góc độ đạo đức nào đó. Chứ đừng
nghĩ rằng những người thiện là trong lòng họ không có nhưng cái đó hay trong lòng
không có lỗi lầm. Tất cả mọi người đều có cấu tạo như nhau. Vì vậy khi mình sắp tiến tới
hôn nhân mà người yêu của mình thánh thiện cách mấy thì mình cũng phải suy nghĩ như
thế này: “Nếu một ngày nào đó mà vợ (chồng) tôi ngoại tình thì tôi phải làm gì? Nếu một
ngày nào đó mà vợ (chồng) tôi nghiện ma túy thì tôi phải làm gì? Nếu một ngày nào đó
mà vợ (chồng) tôi nát rượu thì tôi phải làm gì? ” Bởi vì chuyện đó dễ dàng xảy ra với tất
cả mọi người. Như vậy khi mình chuẩn bị hôn nhân mà mình đã đặt ra những nghịch
cảnh đó cho mình một thái độ ứng xử, một lời khuyên tốt đẹp và sự giải quyết tốt đẹp với
những người mình cũng sinh sống sau này, thì khi mình đặt được rồi thì mình hãy tự tin
để bước vào trong hôn nhân. Mình mà trả lời được những câu hỏi đó một cách thông
minh và chính xác nhất thì mình đã cứu cuộc đời mình một nửa. Mình không nên nghĩ
mình hoàn hảo quá, người đó hoàn hảo quá khi lấy họ về tôi sẽ xây dựng hạnh phúc, lâu

đài tình yêu… Nếu không cận thận mình đang xây lâu đài trên cát mà mình không biết,
hay nếu sau này mình muốn lập công ty. Khi lập doanh nghiệp thì ai cũng muốn mình
thành công và trở thành một doanh nghiệp nổi tiếng. Nhưng mình cũng phải luôn nghĩ
rằng: “Nếu mình làm ăn thất bại thì tôi phải làm gì? Nếu khi đối diện với nghịch cảnh,
thất thu thì tôi phải làm gì? Và khi mình đặt như vậy rồi thì mình sẽ rất là sáng suốt giải
quyết sự việc khi chuyện đó xảy ra. Điều này có thể xảy ra với bất kỳ một doanh nghiệp
nào, vì trong cuộc đời mà ta thiếu may mắn hay với một lý do nào đó thì nó sẽ xảy ra.
Như vậy chúng ta không có chủ quan với mọi chuyện, hôm nay có thể mình thành công
nhưng biết đâu mình được như vậy được. Có câu chuyện VỠ MỘNG như sau:
6
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
Có cô gái đi bán trứng đội trứng ở trên đầu, vừa đi cô vừa tưởng tưởng: “Nếu bán
được rổ trứng này thì mình sẽ mua được một đàn gà, khi mua được một đàn gà thì nó sẽ
đẻ ra được nhiều trứng sau đó mình sẽ mua được một con heo, sau khi mua được con heo
thì mình sẽ mua một con bò, khi mua được con bò thì mình sẽ mua cho mình thật nhiều
đồ trang sức đẹp và khi đó mình sẽ có người yêu lý tưởng. Cô tưởng tượng như vậy
nhưng không may khi đang đi thì cô vấp vào hòn đá và ngã vỡ hết rổ trứng.
Như vậy khi bị đổ vở hết thì có heo không? Có bò không? Có người yêu lý
Tưởng không? Tất cả những điều đó cho chúng ta một điều suy nghĩ. Nếu như chúng ta
không lường trước được một điều gì sắp và sẽ xảy ra thì khi vấn đề xảy ra mình không
thể hóa giải được, đã có rất nhiều con người tù túng trong hoàn cảnh như thế. Có câu thơ
rất hay như thế này
Nghịch cảnh nuôi tâm trí
Gian nan lửa thử vàng
Bại thành và được mất, chẳng màng.
Nếu như tất cả những nghịch cảnh này có xảy ra mà chúng ta vững vàng và đứng
dạy để vượt qua được, thì chúng ta sẽ thấy rẳng: “mình thành công”. Chắc hẳn trong
chúng ta ai cũng biết chuyện Lưu Bình – Dương Lễ chúng ta thấy khoảng cách của 2
người rất là xa. Lưu Bình là một người lương thiện, rất là ngoan, suốt ngày ở nhà lo học.

Lưu Bình là một con người suốt ngày nát rượu , ăn chơi, là kẻ chẳng ra gì. Ta đem ra so
sánh hai người thì đúng là: “Một trời một vực”. Nhưng mà chúng ta đâu nghĩ rằng: Bản
thân của một kẻ nát rượu, không ham học một thời, nhưng khi nhận ra sai lầm và quyết
chí học lại có thể đậu Trạng nguyên. Lưu Bình từng nói một câu như sau: “Đối với ta có
gì là giải thám hoa hay bảng nhãn, học hay không là trí của Lưu Bình này thôi”. Ngày
xưa Dương Lễ chỉ đậu Thám hoa. Vậy mà Lưu Bình là một kẻ nát rượu, chẳng ra gì, vậy
mà cuối cùng đã thay đổi cuộc đời, đã vươn lên cố học để trở thành người đậu Trạng
Nguyên.
Như vậy mình thấy Dương Lễ là người rất thông minh, hiểu biết rất sâu sắc nên
nếu vì tình nghĩa năm xưa mà mình lại giúp bạn một cách dễ dãi thì suốt đời Lưu Bình
cũng chỉ là người vô tích sự. Vì Hiểu được điều đó nên Dương Lễ đã tạo ra một nghịch
7
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
cảnh, đó là nghịch cảnh giúp cho Lưu Bình tỉnh lại và tự ái để phục hồi lại nghị lực tâm
trí của mình, để cuối cùng thi đỗ đạt và trở thành trạng nguyên. Vì vậy nếu không có sự
thử thách này thì Lưu Bình không thể nào trở thành trạng nguyên được. Như vậy giá trị
của nghịch cảnh lóe lên một điều hạnh phúc ở trong đó và nền tảng của hạnh phúc bao
giờ cũng dựng lên từ nghịch cảnh như vậy. Tôi nói như vậy để mong mọi người đừng
bao giờ bất mãn khi gặp một hoàn cảnh khó khăn và đau khổ.
Tôi nhớ ở dưới quê tôi khi mà người ta trồng lúa, lúa mà tốt quá thì nó sẽ bị “lốp”
là và không có trổ bông, mà nếu có trổ thì nó cũng trổ những bông lép chứ không bao giờ
có được hạt chắc. Vì vậy khi nhà nông mà thấy lúa tốt quá thì họ lấy bừa ra để họ bừa.
Người ta bừa để nó bong dễ lên để nó nảy ra những lớp rễ mới, để nó phát triển một cách
vững vàng hơn. Như vậy mình phải hãm sự phát triển của ruộng lúa này, vì nếu tốt quá
thì lúa không trổ bông được. Mình sẽ bừa be bét ruộng nhà mình lên, mình thấy nó rất
hay như vậy. Cho nên mình sẽ có con, cháu và sự nghiệp… thì mình thấy sau một tai nạn
hay một khổ đau, thất bại, sự đổ vỡ về gia đình hay việc làm sau những việc đó thì dường
như người đó hiếu thảo và biết yêu thương mọi người hơn. Có nên tôi đã nghe có người
nói như thế này: “Con mình bị tai nạn xe, xe tan nát hết gần chết mà mình vẫn thấy

mừng. Vì nhờ có như vậy thì nó mới ý thức được, như vậy nó mới bỏ tật đi chơi của nó.
Bây giờ nó đã biết hiếu thảo hơn, mà ngày xưa tôi khuyên nó mà không có được”. Mình
thấy đây cũng là một nghịch cảnh nhưng mà cô này đã cứu được một đứa con. Có những
ông bố hay bà mẹ làm ăn lên phận rồi nhưng cuối cùng lại bị hư một đứa con, cho nên
mói khóc lóc mà nói rằng: “Nếu như đổi sự thành đạt này mà được một đứa con ngoan và
hiếu thảo thì họ sẵn sàng đổi”. Vì vậy có những người cứ theo những cái bên ngoài để rồi
quên đi tất cả những sự giáo dục về đứa con của mình, họ chỉ biết nói rằng: “Tiền này
con! tiền này con!”. Chúng muốn gì thì cha mẹ sẵn sàng chu cấp cho con, mà tuổi trẻ thì
làm sao biết dừng lại được. Nếu không có người cha hay mẹ dạy dỗ và chỉ bảo thì không
bao giờ nó có thể dừng lại được. Như vậy nếu mình làm ra thật nhiều tiền để dễ dàng với
chính bản thân mình hay với những người con của mình, thì vô tình mình hại con mình
mà mình không có hay. Cho nên mình đừng thấy trong thời đại văn minh vật chất đầy đủ,
con mình cũng cần có của ăn, của để cho bằng bạn bằng bè không thì “tội nghiệp nó”.
8
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
Nói thật rằng: Mình không nên “tội nghiệp” con mình bằng cách đó, nghĩ con mình còn
phải sống 50 – 70 năm sau và các cháu của mình, hơn là nghĩ 3 – 5 năm trong độ tuổi vị
thành niên này. Mình phải biết khép bản thân mình và con mình vào trong quy tắc một
chút, có thể mình sẽ khép cách này và cách khác, làm sao mà phù hợp với hoàn cảnh của
mình. Nếu mình không biết làm những điều đó thì đến một ngày nào đó mình sẽ mất một
đứa con mà mình không hay. Cho nên nếu mình có dư tiền bạc, nhưng mình hãy dạy con
mình thấy được tương lai và sự nghiệp, vì không một người cha người mẹ nào có thể
sống suốt cả cuộc đời để bảo vệ con mình cả và khi mình có nghề nghiệp thì mình mới có
thể bảo vệ mình dù bất cứ hoàn cảnh nào xảy ra, còn nếu mình dựa dẫm vào ai thì mình
sẽ làm yếu đuối bản thân mình và dễ dàng thất bại khi gặp khó khăn. Tôi đã nói một đứa
con nhà giàu và một đứa con nhà nghèo khi gặp một hoàn cảnh đói khổ xảy ra thì ai sẽ
chết trước? Chắc chắn là đứa con nhà giàu sẽ chết trước. Đó là sự thật, khi mình thấy một
đứa con nhà nghèo khi dọn mâm cơm rất bình thường nhưng nó ăn rất ngon lành, còn
những đứa nhà giàu dọn đầy bàn những món ăn ngon nhưng nó vẫn chê thế này thế khác.

Như vậy: Từ trong cuộc sống đầy đủ làm cho con người yếu đuối đi, và nếu ai lúc nào
cũng được nuông chiều thì rất khổ. Vì trong nhà thì được cha mẹ chiều chứ ra ngoài liệu
họ có đối xử với mình như vậy không? Con mình ở nhà là cục vàng nhưng ra ngoài thì họ
cũng coi như bình thường thôi. Khi mình bước ra ngoài là một sự cạnh tranh,cạnh tranh
đối thủ, học đường, công danh sự nghiệp… bất kể điều gì cũng có sự cạnh tranh hết. Vì
vậy nếu mình nuông chiều bản thân mình và các con của chúng ta trong một tổ ấm như
vậy, thì sau này khi mình thả con mình ra ngoài xã hội thì mình sẽ thua mọi người. Vì
vậy mình cần biết khi nào cương và khi nào nhu để hướng dẫn và dạy con mình đúng lúc,
thì sau này con mình ra ngoài sẽ sống tốt và sẽ trưởng thành hơn. Có câu chuyện như sau:
Có ông ông rất giàu có và có 1 người con trai. Đứa con trai thì suốt ngày đi chơi,
nên ông muốn nó đi làm để biết được giá trị đồng tiền để sau này ông có thể yên tâm giao
lại gia sản này cho nó. Ông bắt nó đi đâu làm cũng được nhưng cuối tháng phải mang cho
ông một số tiền mà ông đã quy định. Nhưng nó không hề sợ vì sau lưng nó luôn có một
người mẹ, chỉ cần xin tiền là mẹ sẽ cho. Sau đó nó cũng ra đi nhưng không phải là đi làm,
nó được mẹ gói cho một số tiền y trang như số tiền mà cha nó cần. Cuối tháng đứa con về
9
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
và nói: “Thưa cha! Đây là số tiền mà cha cần.” Ông cha mới cầm số tiền đó và quăng vào
đống lửa. Khi ông quăng vào đó thì nó đứng nó nhìn và không tỏ thái độ gì hết. Lúc đó
ông già mới chỉ vào mặt người này và nói: “Tiền này không phải của mày làm ra, cho
nên mày mới có thái độ như vậy. Từ giờ về sau tao không nhận mày làm con nữa, mày
đã gian dối, mày hãy đi ra khỏi nhà tao”. Và ông cũng tìm cách quản lý số tiền của người
mẹ lại, và từ đó nó đã cắt đi mối liên hệ với gia đình. Thật sự ra đứa con này nó được
chiều từ nhỏ nên khi đuổi nó đi thì nó sẽ đi chứ. Sau đó thì anh này mới bỏ ra đi và đói
quá. Sau khi đói quá thì phải đi kiếm việc làm và tự thân mình vận động. Anh ta kiếm
tiền không phải là mang về cho cha, mà anh ta muốn kiếm tiền để lo miếng cho đỡ đói
đã. Anh từ một con người công tử giờ đi làm thì thấy rất là vất vả. Ở nhà không làm thì
vẫn có ăn nhưng ra đây không làm thì ai cho mình ăn? Chắc chắn sẽ chết vì đói. Vì:
Cơm người khổ lắm mẹ ơi

Không như cơm mẹ và ngồi vừa ăn.
Và những tháng ngày vất vả như vậy đã rèn luyện anh và giúp anh trở thành một con
người biết tích lũy và tiết kiệm. Một thời gian dài trôi qua thì anh đã làm được số tiền
tương đương mà người cha đi quy định. Trước đây anh cũng cảm thấy rất nhớ cha, mẹ
mà không dám về, nhưng bây giờ có đủ số tiền đó mới nghĩ đến con đường trở lại quê
hương. Khi anh trở về nhà thì anh rất là vui sướng và lúc đó anh mới khoe số tiền mà cha
đã quy định. Ông già lúc đó cũng cầm số tiền đó và quăng vào lửa. Anh liền lao vào đống
lửa và lấy tay cào những đồng tiền trong than ra và quay lại trách cha: “Sao cha lại xử sự
với con tệ ác vậy? Cha biết những đồng tiền này con cực khổ lắm không? Bao nhiêu
năm con mới tiết kiệm được như vậy, cha lại xem thường công sức của con để đẩy vào
lửa như vậy”. Khi đó ông già mới cười và nói rằng: “Con ta đã lên người rồi”.
Bây giờ gia tài này có thể để lại cho cậu ta rồi, vì cậu ta đã hiểu được giá trị của
đồng tiền, còn trước kia cậu ta không hiểu. Nếu sau này mình mà có con mà mình không
hiểu và nuôi con không biết giáo dục thì mình đã làm hư đi người con của mình. Một đứa
con còn nhỏ không ý thức được những điều đó thì sau này nó sẽ thất bại trên đường đời.
Có câu chuyện “Tổ kén” như sau:
10
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
Một ngày kia, tổ kén trên cành cây hé mở một chút. Một người ngồi gần đó quan
sát: đã hàng mấy tiếng đồng hồ chú bướm cứ cố gắng chui ra khỏi cái lỗ nhỏ xíu ở đầu
kén. Rồi bỗng chú bướm bất động, dường như nó đã kiệt sức và không thể chui ra thêm
một đoạn nào nữa. Thế là người đàn ông quyết định giúp đỡ chú bướm. Ông ta lấy kéo và
tỉa cái miệng kén cho rộng thêm ra. Chú bướm liền chui ra một cách dễ dàng. Nhưng nó
chỉ là một thân nhộng trần trụi với đôi cánh nhăn nhúm và khô héo như chiếc lá cháy sém
dưới sức nóng của ánh sáng mặt trời. Người đàn ông tiếp tục quan sát chú bướm vì ông ta
nghĩ rằng thế nào đôi cánh đó cũng mọc lớn lên để kịp nâng thân bướm khi nó rời khỏi
kén. Thế nhưng cả hai điều đó đều không xảy ra. Chú bướm dùng thời gian ngắn ngủi
còn lại của đời mình trường quanh với một thân nhộng trần trụi và đôi cánh khô nhăn
nhúm. Nó chẳng bao giờ có thể bay được.Điều người đàn ông tốt bụng kia không biết

đến là miệng kén chỉ mở rất hẹp và con nhộng kia cần phải nỗ lực hết sức mình, đến mức
kiệt sức để có thể chui ra. Và cách thiên nhiên tạo ra loài bướm là chính khi con nhộng
dùng hết sức để chui ra khỏi miệng kén như vậy, cơ thể nó sẽ tiết ra một loại dịch nhờn
và bươm vào đôi cánh của nó để đôi cánh sẽ lớn dần lên và chú bướm có thể tung bay
vào bầu trời xanh bao la ngay khi nó rời hẳn cái kén.
Nhiều lần trong đời chúng ta cần phải nỗ lực đến kiệt sức để có thể đạt được điều
mình mơ ước. Nếu cuộc sống cho chúng ta một cuộc đời không có những trở ngại và
gian truân, thì chính cuộc đời đó sẽ làm cho chúng ta què quặt. Chúng ta sẽ rất yếu ớt và
không thể có được một sự mạnh mẽ mà lẽ ra chúng ta phải có. Chúng ta cũng chẳng thể
nào tung bay được . Vì vậy mỗi một con người không nên nản lòng trước những khó
khăn. Trên cuộc đời này để thành đạt thì không ai không trải qua các khó khăn, cho nên
mình có vất vả một điều gì đó thì chính là mình đang trải đường cho sự trưởng thành và
thành công vững vàng của mỗi người. Cái giá mình trả càng cao thì kết quả càng xứng
đáng và cảm thấy tự tin với chính bản thân mình. Như vậy ai cũng có khả năng này trong
người, mình đừng có thói quen dựa dẫm vào người khác bằng tính chất cầu an như vậy.
Cuộc đời này này ai cũng có bản lĩnh đó trong lòng, nhưng theo các nhà tâm lý học thì
“Phụ nữ chiếm tới 70%, nam giới chiếm 30%”. Khả năng vượt khó này thì như nhau
nhưng sức chịu đựng thì phụ nữa chịu đựng tốt hơn. Và các nhà tâm lý chững minh rằng:
11
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
“phụ nữ mạnh hơn đàn ông”. Họ chứng minh rằng: Nếu đổ vỡ gia đình thì người phụ nữ
chấp nhận nuôi con suốt đời được mà ít người đàn ông nào làm được. Sự thật bại nào đó
có thể khiến người phụ nữ quằn quại đau thương, nhưg vẫn có thể vươn lên được, còn khi
đàn ông thất bại trở thành kẻ thất trí … Như vậy chúng ta thấy những gian nan thử thách
trong cuộc đời lúc chịu đựng thì đau khổ lắm, nhưng khi thành quả được rồi thì sẽ cảm
thấy rất hạnh phúc và tự hào.
Cũng cùng một nghịch cảnh xảy ra nhưng với một người có tâm thức tốt thì đó là
thử thách để người này vượt qua và đi đến thành công và vinh quang. Cũng một thử
thách như vậy nhưng có khi lại là thất bại của người khác. Ví dụ: Một kỳ thi có thể là cơ

hội để học sinh giỏi trổ tài, nhưng nếu là người đó học dở thì đó là một cực hình lớn. Một
đứa học giỏi sau mỗi kỳ thi thì xem mình có đậu thủ khoa không? Còn những người học
kém thì ra xem mình có … đậu không? Trong cuộc sống này mình phải rèn luyện ý trí,
tự tin để vượt qua thử thách trong cuộc sống . Thử thách không bao giờ chết, mình có thể
đau khổ, quăng quại nhưng mình sẽ tiềm tàng một sức sống và có nghị lực để vượt qua.
Tôi nhắc lại một lần nữa là: “THỬ THÁCH KHÔNG BAO GIỜ CHẾT”. Trong tài liệu
của báo khoa học người ta có viết rằng: “Nếu ai chịu đựng được gian nan và khó khăn thì
người đó sẽ sống thọ hơn những người bình thường”. Như vậy từ những điều khốn khổ
mà mình có ý chí và nghị lực để vươn lên thì chắc chắn mình sẽ rất tự hào và hạnh phúc.
Có câu chuyện như sau:
Có một anh nọ đi trên tàu và thật không may là tàu đó bị đắm. Sau khi đắm tàu rồi
thì anh ôm được miếng ván vỡ của con tàu và trôi vào một hòn đảo hoang. Khi lên đó
anh không có một chút gì trên người hết. Anh đi vào rừng và lấy những cành cây và
dựng lên một ngôi lều nhỏ và tìm những thức ăn vặt vãnh ở xung quanh đó. Hằng ngày
anh cứ chờ xem có chiếc tàu nào đó đi qua để anh cầu cứu. Ngày đó anh đi sâu vào trong
rừng để kiếm trái cây và đồ ăn để mang về ăn sống qua ngày. Nhưng không hiểu vì một
lý do gì đó mà túp lều của anh bị cháy. Nó cháy hết không còn một thứ gì nữa, lúc đó anh
thật sự tuyệt vọng và đau khổ. Ngay lúc đó có một chiếc tàu tiến tới chỗ anh, khi anh
ngồi trên tàu rồi thì người ta mới nói: “Vài tiếng đồng hồ trước, tôi thấy có khói bay và
nhờ khói bay đó mà người ta mới biết ở đó có người, nên cho tàu di chuyển đến hướng
12
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
đó và cứu được anh”. Như vậy: Đường đi đến sự tuyệt vọng là đường sống của mình, vì
vậy tôi mới dám nói rằng: “THỬ THÁCH KHÔNG BAO GIỜ CHẾT” là ở chỗ này.
Chúng ta đã xem phim Trung Hoa hay kiếm hiệp thì chúng ta thấy: “Đường cùng của sự
sống là…bí-kíp võ công”. Đó là sự thật, tôi không biết bí – kíp đó là cái gì? Nhưng mỗi
cuộc đời chúng ta khi gặp khó khăn, thì chúng ta đã lượm và đã có được những bí – kíp
như vậy. Ai đã từng thử thách với cuộc đời, muốn tìm cuộc sống hạnh phúc, lý tưởng thì
tất cả những cái đó sẽ cho chúng ta một bí kíp mà mình đang cần.

Thực sự thì nghịch cảnh mình không thể nhìn thấy sự kỳ diệu trong đó, nhưng mà
khi rơi vào trong những hoàn cảnh đó thì mình sẽ rèn luyện được ý chí và lóe lên một
nghị lực sống. Đó là những phương hướng để giúp cho mọi người thành công. Có một
câu chuyện như thế này.
Có vùng đất ở Châu Mỹ sống bằng nghề trồng vải, vào năm đó chẳng may vùng
đó bị sâu cắn hết và mùa đó thất bại. Vì mất mùa như vậy nên họ sống hơi khó khăn một
chút. Mọi người đã gom góp hết tất cả những hạt giống còn lại và trồng lại thêm một lần
nữa, và lần này cũng bị bọn sâu phá hoại như lần trước. Khi lâm vào hoàn cảnh như vậy
thì người ta mới tập trung và trồng loại cây khác, đó là câu đậu phụng. Năm đầu tiên
trồng cây đó thì kết quả thu hoạch rất cao, có thể bù được khoản nợ trước đây của họ. Và
sau đó những mùa sau họ đã làm giàu vùng đất này bằng cây đậu phụng. Sau khi thành
công như vậy thì họ làm một tấm bia tưởng niệm giữa thành phố. Mọi người có biết tấm
bia đó tưởng niệm ai không? Họ đã làm tấm bia hình con sâu để tưởng niệm những con
sâu. Như vậy nếu không nhờ cũng con sâu này thì quanh năm họ chỉ biết trồng những cây
bông này, không thể phát triển nền kinh tế được. Vì những con sâu tàn phá như vậy mà
họ đã thay đổi giống cây trồng và làm giàu cho cả một xứ sở như vậy. Cho nên trong
cuộc sống nhiều khi mình tôn thờ những cái làm đau khổ mình và khiến cho mình thất
bại để làm bài học giáo dục mình và cho những người thân của mình. Trong xã hội này
mình nhìn thấy rất nhiều gương vượt khó của những người tàn tật, người mù mà họ có
thể làm được những điều tốt đẹp để vượt qua số phận. Và khi gặp khó khăn, bệnh hoạn
tôi lại nhớ đến những người đó. Người không tay vẫn chăm sóc bản thân mình và cho
mọi người. Tôi nhớ những người cụt tay, cụt chân mà vẫn đạt được những kỷ lục về bơi
13
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
lội, tôi nhớ những người mù mà họ vẫn có thể trở thành những nhạc công… Những hành
động đó tôi mới đặt một câu hỏi: “Tại sao họ mù mà họ lại làm được như vậy?” Bây giờ
mình đầy đủ chân tay mà mình lại không làm được như vậy. Khi gặp khó khăn thì những
người đó lại hiện về trong tôi và nghĩ đến những người đó tôi lại tự tin vào mình và khích
lệ mình cố gắng vượt qua những thử thách. Có một câu chuyện như sau:

Lance Armstrong tay đua người Mỹ 7 lần liên tiếp vô địch vòng đua danh giá nhất
thế giới Tour de France, sinh ngày 18/09/1971, tại Plano, Texas, Hoa Kỳ. Liên tiếp bốn
năm 2003, 2004, 2005, 2006, Lance được kênh truyền hình thể thao ESPN trao tặng giải
thưởng Vận Động Viên Xuất Sắc Nhất của năm. Từ năm 2002 đến 2005, Liên minh Báo
chí Hoa Kỳ bầu chọn anh là Nam Vận Động Viên Xuất Sắc Nhất Của Năm. Đài BBC
cũng từng trao giải thưởng Người nước ngoài Nổi tiếng Nhất năm 2003 cho anh.Nhưng
danh hiệu lớn hơn cả là sự "chiếm hữu" cả tên gọi cuộc đua vòng quanh nước Pháp "Tour
de Lance" mà truyền hình, báo chí và người hâm mộ thân ái dành cho anh. Nhưng ít
người biết được trước đó năm1996 Amstrong được chẩn đoán bị ung thư tinh hoàn giai
đoạn ba, đã di căn lên phổi và não. các bác sĩ bảo rằng anh chỉ còn 40% cơ hội sống sót.
Thực ra sau này khi anh đã khỏi bệnh, một trong các bác sĩ của anh nói lại rằng khi đó
cơ hội sống của anh chỉ ở mức 3%. Trong quá trình hồi phục, Lance quay lại luyện tập và
đầu quân cho đội bưu điện Mỹ. Năm 2001, năm năm sau ngày bị phát hiện ung thư,
Lance Armstrong nhận được một phiếu khám chữa bệnh hoàn toàn sạch. Anh đã chiến
thắng bệnh tật; hay nói cách khác: bệnh tật không thể đánh bại anh. Sự hồi sinh thực sự
của Armstrong đến vào năm 1999, khi anh đoạt chức vô địch Tour de France lần thứ nhất
rồi lần thứ hai, thứ ba, cho đến chiếc áo vàng chung cuộc lần thứ 7 liên tiếp năm 2005.
Ngoài thành tích 7 lần vô địch tổng sắp, Lance còn là người về nhất ở 22 chặng khác của
Tour de France. Bên cạnh đó, anh đạt thành tích 11 chiến thắng ở các chặng đua tính giờ
của Tour de France: đội của anh cũng từng thắng 3 lần đua tính giờ trong các năm 2003 -
2004 - 2005.
Như vậy chúng ta thấy một người như vậy mà họ có thể vượt qua để thành công
và chiến thắng bệnh tật ngày như ngày hôm nay thì mình phải biết nỗ lực bản thân mình.
14
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
Mình hãy đem những bất đắc dĩ trong đời mình biến thành sức bật khiến mình vượt qua.
Mình luôn tự đặt những câu hỏi về hôn nhân, việc làm, học hành… những câu hỏi bất
đắc dĩ để mình làm kim chỉ nam cho sự sống của mình, để mình lý giải tốt trong cuộc
sống để vượt qua và trong cuộc sống này không ai có thể tự tin rằng: “Ngày mai mình

như thế này” Ngày mai là cái gì đó không ai có thể biết được và cái gì cũng có thể xảy ra.
Vì vậy những gì mình cũng phải chuẩn bị tốt từ ngày hôm nay.
Trong cuộc sống này điều gì xảy ra thì tôi không biết nhưng mình hãy biết bỏ vốn
từ hôm nay đi. Trên đường đi có người nghèo khổ quá mình hãy cho người ta 1000 –
2000 đồng tùy thuộc vào khả năng của chúng ta. Tối về hãy gọi điện thoại thăm cha,
thăm mẹ đi để thể hiện sự hiếu thảo của mình đối với cha mẹ, có thể tối nay mình hỏi chứ
biết mai mình có thể hỏi được nữa không? Có thể khi đó chỉ còn lại những tiếng gọi
trong vô vọng và đau thương. Cho nên mình phải sống với một chuỗi ngày nên sống một
chút. Cho nên có bài thở rất là hay như thế này
Lúc gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời.
Tất cả những cái gì thì cũng có thể trôi qua, nhưng ký ức về cuộc sống đẹp sẽ lưu
lại trong mỗi con người chúng ta. Nó có làm cho chúng ta có hạnh phúc hay vui buồn là
phụ thuộc vào những cái gì mà ta đã làm. Chúng ta thường hay hãnh diện, buồn, vui với
quá khứ vì mình đã sống đẹp và sống hết mình cho người thân. Ngay bây giờ mình cứ
hãy sống tốt đi, rồi chuyện gì xảy ra thì nó xảy ra, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra thì
mình cũng không buồn vì mình đã sống hết bản thân mình, sống vì lương tâm, đạo đức
và với cả trái tim. Mình không tiếc với những điều đó, chỉ khi nào mình sống hà tiện với
trái tim thì mình mới tiếc, còn sống hết mình thì không có tiếc. Cái gì mình làm được thì
mình hãy làm hết với lương tâm của mình. Luôn rèn luyện và có ý nghĩ tốt trong đầu,
đừng nghĩ đến những cái gì không hay trên cuộc đời, những gì mà một ai đó đã xúc phạm
mình đẻ mình hãy cho nó ra khỏi đầu. Đời đã khổ nhiều rồi đừng tự mình làm khổ mình
thêm nữa. Hãy tìm những khoảnh khắc thời gian để ban tặng hạnh phúc cho chính mình.
15
Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759
E-mail: Eakar – Dak Lak
Cho nên có câu danh ngôn như sau: “Người lạc quan là người tự bản thưởng cho chính
mình. Người bi quan là người tự trừng phạt lấy chính mình”. Như vậy: Những thời gian

sống mình hãy tìm những cái lạc quan, hạnh phúc trên cuộc đời. Chuỗi đời nhiều đau khổ
thì mình đừng tự làm khổ mình hơn nữa.
Chúc mọi người luôn hạnh phúc và an lạc!!!
16

×