Kỹ năng xã hội của
nhà lãnh đạo
Kỹ năng xã hội là sự thân thiện có kèm theo nó một mục đích: thúc
đẩy những người khác đi theo hướng bạn muốn, dù đó là thái độ
đồng tình về một chiến lược tiếp thị theo đường hướng mới, hoặc
thái độ hưởng ứng đối với việc cho ra đời một sản phẩm mới.
Những người có kỹ năng xã hội thường tạo ra được một phạm vi rộng
các mối quan hệ quen biết, và họ có tài tìm ra được tiếng nói chung với
hết mọi loại người khác nhau - nói cách khác, họ có sở trường trong việc
tạo ra tình trạng đồng thuận. Điều này không có nghĩa rằng họ không
ngừng tìm cách xã hội hóa tiếng nói đồng thuận ấy, nhưng có nghĩa rằng
họ luôn hành động dựa theo cái giả thiết cho rằng không ai có thể một
mình mà hoàn tất được những việc quan trọng. Những người này luôn
có sẵn cho mình một mạng lưới các mối quan hệ, để khi cần làm việc gì
đó thì họ có thể dùng đến được.
So với các yếu tố khác trong trí tuệ cảm xúc, thì kỹ năng xã hội nằm ở vị
trí cao nhất. Thường dễ làm chủ được cách rất hiệu quả các mối quan hệ
khi ta hiểu rõ và kiểm soát được các thứ cảm xúc nơi chính bản thân và
có thể cảm thấu được tâm tư tình cảm của những người khác. Ngay cả
động lực thúc đẩy cũng góp tay vào việc kiến thiết nên kỹ năng xã hội.
Phải nhớ rằng những người được thúc đẩy do lòng khát khao đạt đến
thành tựu thường dễ có thái độ lạc quan, cả trong những lúc phải đối
diện với tình trạng thoái bộ hoặc thất bại. Khi ta có tinh thần lạc quan,
thì "nhiệt lực" của ta sẽ tỏa lan khắp trên các cuộc đối thoại cùng các
cuộc giao tiếp xã hội khác ta thường gặp trong đời sống hằng ngày.
Vì là kết quả phát xuất từ các yếu tố khác trong trí tuệ cảm xúc, nên kỹ
năng xã hội là thứ ta có thể dễ dàng nhận ra, bởi nó cũng mang các nét
đặc trưng của các yếu tố trí tuệ cảm xúc ta đã xem xét qua.
Chẳng hạn, những người có kỹ năng xã hội thường tỏ ra tinh thông nghệ
thuật quản lý đội ngũ - tức là họ có khả năng thấu cảm trong thế giới
công việc. Cũng thế, họ là những người lão luyện về khả năng thuyết
phục người khác - một khả năng cho thấy có sự kết hợp giữa ý thức về
bản thân, khả năng tự chủ và thấu cảm. Với các kỹ năng ấy, những
người có tài thuyết phục thường biết, thí dụ, lúc nào thì nên dùng đến
tình cảm và lúc nào thì nên dùng đến lý trí. Và khi được thể hiện rõ ra
ngoài, động lực thúc đẩy sẽ làm cho những người có kỹ năng xã hội trở
thành những người có khả năng hợp tác tuyệt vời; ngọn lửa đam mê họ
dành cho công việc sẽ tỏa lan sang đến những người khác chung quanh.
Tuy nhiên, có đôi khi, kỹ năng xã hội biểu lộ mình ra dưới những hình
thức đặc trưng mà các yếu tố trí tuệ cảm xúc khác lại không có được.
Chẳng hạn, đôi lúc, có thể những người có kỹ năng xã hội dường như
chẳng đang làm một công việc gì cả trong giờ làm việc ở công ty họ. Có
vẻ như họ đang rỗi thì giờ lắm vậy - tán gẫu những chuyện không đâu ở
hành lang với các đồng nghiệp khác, hoặc vui giỡn cười đùa với những
người làm ra vẻ đang làm việc nhưng thực ra đang làm các chuyện linh
tinh khác.
Dù vậy, không mang kiểu suy nghĩ cho rằng mình nhất thiết phải giới
hạn lại phạm vi các mối quan hệ, những người có kỹ năng xã hội thường
tìm cách mở rộng việc kiến thiết các mối liên hệ giao tiếp, bởi họ biết
rằng có thể sẽ có ngày nào đó, họ cần đến sự giúp đỡ từ những người họ
đang tiếp xúc làm quen trong chính hôm nay.
Thí dụ, hãy xem xét trường hợp một người điều hành bộ phận chiến lược
tại một hãng sản xuất máy tính có quy mô toàn cầu. Vào năm 1993, anh
tin chắc rằng trong tương lai, đường hướng hoạt động của công ty mình
sẽ có dính dáng đến lĩnh vực Internet. Suốt quãng thời gian đến một năm
sau đó, anh đã tìm ra được những người có cùng cái nhìn với anh, và anh
đã dùng kỹ năng xã hội mình có mà quy tụ lại và thiết lập nên được một
cộng đồng mạng ảo - bao gồm rất nhiều người thuộc nhiều trình độ, lĩnh
vực công tác, và trong nhiều quốc gia - cùng chia sẻ một quan điểm
chung về vấn đề ấy.
Tiếp đến, anh dùng đội ngũ không chính thức này và cho ra đời một
trang web liên hiệp. Không có ngân sách hay được công nhận chính
thức, nhưng bằng sáng kiến và nỗ lực hành động của mình, anh đã đăng
ký cho công ty mình tham gia một cuộc hội nghị thường niên trong
ngành công nghiệp Internet. Kêu gọi sự hưởng ứng và thuyết phục được
các bộ phận khác nhau trong công ty đóng góp cho quỹ hoạt động của
mình, anh đã tuyển được hơn 50 người từ hàng tá bộ phận ấy để tham
gia hỗ trợ cho việc quảng bá công ty tại cuộc hội nghị kia.
Và kết quả rất đáng lưu ý: trong vòng một năm sau cuộc hội nghị lần ấy,
đội ngũ của người điều hành này đã thiết đặt được một nền móng vững
chắc để cho ra đời bộ phận đầu tiên chuyên về lĩnh vực Internet trong
công ty anh, và anh chính thức được đặt vào chức vụ điều hành bộ phận
mới này. Và để làm được như vậy, không tuân theo những gì có tính
cách thói lệ, người quản lý này đã tìm cách đẩy mạnh và duy trì các mối
quan hệ với người này người kia thuộc mọi bộ phận khác nhau trong tổ
chức của mình.
Kỹ năng xã hội có được nhìn nhận như là yếu tố cốt lõi trong nghệ thuật
lãnh đạo ở hầu hết các công ty hay không? Câu trả lời là có, đặc biệt khi
đem nó so sánh với các yếu tố khác trong trí tuệ cảm xúc. Có vẻ như
bằng trực giác, ai cũng biết rằng các nhà lãnh đạo cần phải biết cách làm
chủ sao cho có hiệu quả các mối quan hệ của mình; không nhà lãnh đạo
nào là một hòn đảo cô độc.
Nói cho cùng, một nhà lãnh đạo có bổn phận phải biết dùng người này
kẻ kia để hoàn tất các công việc, và để làm được như vậy thì nhà lãnh
đạo ấy cần phải có kỹ năng xã hội. Một nhà lãnh đạo không có khả năng
thấu cảm sẽ không thể có được kỹ năng xã hội. Và động lực thúc đẩy
của một nhà lãnh đạo sẽ hóa vô dụng nếu ông ta không đủ khả năng lan
truyền nhiệt huyết của mình đến mọi người khác trong tổ chức. Kỹ năng
xã hội giúp các nhà lãnh đạo thể hiện ra được trí tuệ cảm xúc của mình
trong công việc.
Sẽ là dại dột nếu cứ quả quyết rằng chỉ số thông minh và khả năng
chuyên môn không hề đóng lấy một vai trò quan trọng nào trong nghệ
thuật lãnh đạo. Tuy thế, cũng phải nói cho rõ rằng nghệ thuật lãnh đạo
hẳn sẽ còn có chỗ khiếm khuyết nếu thiếu mất đi một thành phần quan
trọng khác là trí tuệ cảm xúc.
Từng có lúc người ta cho rằng các yếu tố trí tuệ cảm xúc là thứ phẩm
chất mà một nhà lãnh đạo doanh nghiệp "có được thì tốt." Tuy nhiên, giờ
đây, với những gì đã thấy được qua cuộc khảo sát về năng suất làm việc,
chúng ta biết rằng chúng là thứ phẩm chất mà các nhà lãnh đạo "buộc
phải có mới được."