Tải bản đầy đủ (.doc) (11 trang)

Bài văn NLXH

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (114.24 KB, 11 trang )

Tự học
Ngày nay, khi khoa học kĩ thuật phát triển thì việc học tập cũng phát
triển theo. Chính vì vậy giới học sinh chúng ta đã sáng tạo ra rất nhiều cách
học nhằm mang lại hiệu quả cao nhất cho bản thân. Nhưng theo tôi: trong
học tập, tự học là cách học tốt nhất giúp ta tiến bộ hơn trong khi học.
Và khi nói đến vấn đề này, tôi muốn mọi người hiểu được trước nhất là
ý nghĩa của việc học rồi mới đến cách tự học. Vậy học là gì ? Tự học là gì ?
Học là quá trình con người tiếp thu những kiến thức, kĩ năng do người khác
truyền lại và tự học là việc con người phát huy những kiến thức, kĩ năng đã
được truyền lại bằng chính sức lực, khả năng của riêng mình.
Thực tế ngày nay cho thấy các cách học của các bạn chưa mang lại
hiệu quả cao. Học sinh ngày nay đã quá phụ thuộc vào các bài giảng của
thầy cô trên lớp, thầy cô dạy như thế nào thì lại hiểu và học như thế ấy dẫn
đến quá trình thụ động, thiếu suy nghĩ và sáng tạo trong lúc học để đào sâu
kho tàng kiến thức còn ẩn sâu các bài giảng của thầy cô. Và cũng chính vì
chỉ học cô đọng trong các bài giảng bốn mươi lăm phút trên lớp của thầy cô
mà dẫn đến tình trạng học sinh phải đi học thêm tràn lan. Mà khi đã học
thêm tràn lan thì lại càng khiến mọi người không chịu tự học, càng thêm
phụ thuộc vào việc học thêm. Thêm việc ngày nay khi việc học được nâng
cao thì có quá nhiều sách tham khảo,văn mẫu, hướng dẫn dẫn đến việc
học sinh đâm lười suy nghĩ trong khi làm các bài tập. Hậu quả của những
việc trên rất nặng nề vì như vậy sẽ dễ dẫn đến hiện tượng "học vẹt" : học
thuộc bài nhưng không hiểu nội dung, vấn đền được nêu ra trong bài dẫn
đến việc học xong là quên ngay, kiến thức không bền và sẽ không làm được
các bài tập thực hành, chỉ học lí thuyết suôn, kiến thức sẽ ngày càng rỗng,
thành tích học tập sẽ càng sút kém khiến mọi người đâm nãn chí. Một khi
kiến thức đã trang bị không chắc chắn thì kết quả sẽ không bao giờ cao.
Chính những thực tế được nêu trên lại càng khẳng định việc tự học cho
bản thân là rất quan trọng. Nó chính là một chiếc chìa khóa đưa ta đến kho
tàng tri thức, là điều kiện giúp ta thành công trong học tập. Nếu chúng ta
biết tự học cho bản thân thì chúng ta chắc chắn sẽ thành công và nâng cao


được tri thức của chính mình. Tự học giúp con người có được ý thức tốt nhất
trong quá trình học : chủ động suy nghĩ, tìm tòi, khám phá, nghiên cứu và
nắm được bản chất vấn đề từ đó tự học giúp ta tiếp thu được kiến thức từ
nhiều nguồn khác nhau như sách, báo, từ truyền hình TV, từ bạn bè hoặc từ
những người xung quanh, những kinh nghiệm sống của nhân dân. Tự học
giúp ta có thể chủ động ghi nhớ các bài giảng trên lớp, tiết kiệm được thời
gian, có thể tiếp thu một lượng kiến thức lớn mà vẫn hiểu và nắm chắc bài
học. Và qua tự học, từ lí thuyết, chúng ta biết chủ động luyện tập thực
hành, giúp ta có thể nhanh chóng hình thành kĩ năng, củng cố và nâng cao
kiến thức đã học. Vì vậy,chủ động tự học sẽ giúp ta tìm ra được phương
pháp học tốt nhất mang lại hiệu quả cao cho chính bản thân mình. Ví như
các vị danh nhân nổi tiếng trên thế giới thành đạt trong sự nghiệp học tập,
có được kiến thức uyên thâm cũng là nhờ biết chủ động tự học mà dẫn đến
thành công như Thần đồng Lương Thế Vinh khi xưa, nhờ cố gắng chủ động
tự học cộng với phẩm chất thông minh trời ban mà sau đỗ trạng, chế ra
bảng cửu chương còn lưu truyền mãi đến ngày nay hayTrạng nguyên lừng
danh Mạc Đinh Chi, lúc nhỏ nhờ biết chủ động tự học, sáng tạo cách học bắt
đom đóm bỏ vỏ trứng mà sau đỗ trạng, đi xứ làm rạng danh nước nhà, được
phong "Lưỡng Quốc Trạng Nguyên" vang danh hai nước, ghi vào sử sách
nhân loại về những tấm gương tự học sáng ngời.
Tuy phương pháp tự học đã có từ lâu đời những đó là một phương
pháp rất có hiệu quả cho việc học tập.Tôi khẳng định rằng tự học là chìa
khóa, là con đường đưa ta đến thành công Vị lãnh tụ vĩ đại ngày trước của
dân tộc Việt Nam ta cũng đã từng nỗ lực tự học, Bác đã tự say mê tìm tòi
học hỏi và đã thành công, thông thuộc được nhiều ngôn ngữ của các nước
trên thế giới và tìm ra được con đường cứu nước, đưa cả dân tộc Việt Nam
ra khỏi ách đô hộ của giặc Tây tàn ác, hướng đến nền độc lập, dân chủ,tự
do, hạnh phúc ngày nay.
Chính vì vậy, tự học là cách tốt nhất giúp ta tiến bộ hơn trong học tập,
mang lại một kết quả học tập cao nhất có thể. Nếu chúng ta biết nỗ lực tự

học, chúng ta sẽ thành công, sẽ mở được một tương lai rộng mở cho chính
mình. Nếu chúng ta học tập thành công, chúng ta sẽ trở thành những người
có ích cho xã hội, cho đất nước, đưa đất nước ngày càng đi lên, phát triển
đến một tầm cao mới.
Tình bạn
Trong đời sống tinh thần của con người, có rất nhiều tình cảm thiêng
liêng như tình cha con, tình thầy trò, bè bạn Nhu cầu về tình bạn là nhu
cầu cần thiết và quan trọng, vì vậy mà trong ca dao dân ca có nhiều câu,
nhiều bài rất cảm động về vấn đề này :
Bạn về có nhớ ta chăng,
Ta về nhớ bạn như trăng nhớ trời.
hoặc :
Trăng lên khỏi núi mặc trăng
Tình ta với bạn khăng khăng một niềm
hoặc :
Bạn bè là nghĩa tương tri
Sao cho sau trước một bề mới yên
hay :
Chim lạc bầy, thương cây nhớ cội
Xa bạn xa bè, lặn lội tìm nhau.
Có những tình bạn lưu danh muôn thuở trong văn chương như Lưu
Bình với Dươn Lễ, Bá Nha với Chung Tử Kì, như Nguyễn Khuyến với Dương
Khuê Trong cuộc sống xung quanh ta cũng có rất nhiều tình bạn đẹp.
Vậy thế nào là một tình bạn đẹp ? Theo tôi, trước hết đó phải là một
tình cảm chân thành trong sáng, vô tư và đầy tin tưởng mà những người
bạn thân thiết dành cho nhau. Tình bạn bước đầu thường được xây dựng
trên cơ sở cảm tính nhiều hơn lí tính. Trong số đông bạn bè chung trường,
chung lớp, ta chỉ có thể chọn và kết thân với một vài người. Đó là những
người mà ta có thiện cảm thực sự, hiểu ta và có chung sở thích với ta, mặc
dù là cùng hoặc không cùng cảnh ngộ.

Tình bạn trong sáng không chấp nhận những toan tính nhỏ nhen, vụ
lợi và sự đố kị hơn thua. Hiểu biết,thông cảm và sẵn sàng chia sẻ vui buồn
sướng khổ với nhau, đó mới thực sự là bạn tốt. Còn những kẻ :
Khi vui thì vỗ tay vào
Đến khi hoạn nạn thì nào thấy ai
thì không xứng đáng được coi là bạn.
Đã là bạn thân thì thường dễ dàng xuê xoa, bỏ qua những thói hư tật
xấu của nhau. Đó là một sai lầm nên tránh. Nể nang, bao che chỉ làm cho
bạn dấn sâu hơn vào con đường tiêu cực mà thôi. Đồng thời phải biết tha
thứ cho lỗi lầm của bạn. Vontaire cũng đã từng nói : "Nếu quy luật đầu tiên
của tình bạn là phải vun đắp nó thì quy luật thứ hai là phải rộng lượng khi
quy luật thứ nhất bị xao nhãng". Không nể nang, bao che nhưng đôi khi cần
biết rộng lượng tha thứ cho lỗi lầm của bạn vì trong những tình huống như
thế, bạn rất cần những lời khuyên đúng đắn, sáng suốt và đầy tình thân ái.
Nó giúp bạn sửa chữa sai lầm cũng chính là giúp mình, giữ cho mình đi trên
đường ngay lối thẳng để tu dưỡng thành người hữu ích.
Một yếu tố cơ bản để giữ cho tình bạn được bền lâu chính là sự tinh
tưởng. Tin bạn cũng như tin mình, luôn nghĩ về bạn bè với những điều tốt
đẹp nhất. Có như vậy bạn bè mới trở thành chỗ dựa đáng tin cậy của ta
trong cuộc đời.
Tục ngữ có câu : "Học thầy không tày học bạn" với nội dung đề cao vai
trò của bạn bè không chỉ trong phạm vi học tập mà còn ở nhiều mặt khác.
Bạn tốt là gương sáng cho ta noi theo,nhiều lúc bạn đóng vai trò người thầy
dẫn dắt, chỉ vẽ cho ta nhữn g điều hay lẽ phải. Đường đời vạn nẻo không ít
gian nan, thử thách, trên con đường dằng dặt ấy, nếu có được vài người bạn
tâm giao cùng chí hướng, cùng quyết tâm, kề vai sát cánh thì lòng ta ấm áp
thêm nhiều và nghị lực cũng tăng lên gấp bội.
Vì những lẽ đó mà tình bạn cao quý là một món quà tinh thần vô giá
dành cho những ai biết tôn trọng và nâng niu nó. Tình bạn không phải tự
nhiên mà có. Nó là kết quả của một quá trình gắn bó lâu dài giữa những

người bạn trung thành, thân thiết.
Ta hãy thử hình dung cuộc sống của một người không có bạn bè, sẽ tẻ
nhạt và cô độc biết bao nhiêu ! Cuộc sống ấy u ám như mặt đất thiếu ánh
mặt trời, như khu vườn hoang vắng sắc màu rực rỡ của những bông hoa,
thiếu những tiếng chim vi vu ríu rít đâu đó trong các vòm lá Đó là cuộc
sống buồn bã và vô vị.
Tình bạn cần thiết và đáng quý như vậy nên chúng ta phải biết giữ gìn,
vun trồng cho nó mãi mãi xanh tươi. Đối với tuổi trẻ, tình bạn lại càng cần
thiết hơn bao giờ hết. Chúng ta cần biết dang rộng vòng tay, nối kết tình bè
bạn và phải luôn nhớ rằng : Tình bạn - đó là niềm hạnh phúc lớn lao của
mỗi con người.
Môi trường
Ngày nay, trên thế giới, môi trường là vấn đề được quan tâm hàng
đầu. Ở các quốc gia tiên tiến , vấn đề giữ gìn vệ sinh môi trường rất được
chú trọng nên việc xả rác và nước thải bừa bãi hầu như không còn nữa.
Người dân được giáo dục rất kỹ về ý thức bảo vệ môi trường sống xanh –
sạch – đẹp. Đáng buồn thay, ở nước ta, hiện tượng vứt rác ra đường hoặc
những nơi công cộng , không giữ gìn vệ sinh đường phố rất phổ biến. Việc
làm này đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi trường mà cụ thể ở đây là
gây ô nhiễm môi trường. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu về hiện tượng này.
Hiện tượng không giữ gìn vệ sinh đường phố có rất nhiều biểu hiện
nhưng phổ biến nhất là vứt rác ra đường hoặc nơi công cộng. Ăn xong một
que kem hay một chiếc kẹo, người ta vứt que, vứt giấy xuống đất. Uống
xong một lon nước ngọt hay một chai nước suối, vứt lon, vứt chai ngay tại
chỗ vừa ngồi mặc dù thùng rác để cách đó rất gần. Thậm chí khi ăn xong
một tép kẹo cao su, họ cũng không mang đến thùng rác mà vo tròn rồi trét
lên ghế đá và cứ thế bỏ đi chỗ khác. Công viên, nơi được xem là có bầu
không khí trong lành, sạch đẹp, giúp con người thư giản, hay chùa chiền,
vốn là nơi tôn nghiêm cũng không tránh khỏi hiện tượng này. Bến tàu, nhà
ga, kênh rạch đâu đâu cũng có rác. Một biểu hiện phổ biến khác là một số

tài xế chở gạch,đá phế thải ở các công trinh xây dựng đem đổ khắp nơi và
cả trên dưới phố. Con người ta còn vô ý thức đến mức mang xác súc vật
chết như chó, mèo, chuột, gia cầm như gà, vịt ném xuống hồ, ao, sông rạch
và ra đường. Ở một số hàng, quán bán trên vỉa hè người ta đổ tất cả đồ ăn
dư thừa, nước rửa chén, bát xuống cống khiến cho nước thải bị ứ đọng ,cống
bị tắt nghẽn. Thế nhưng hiện tượng xả rác đó còn lan sâu vào một tầng lớp
trí thức trẻ ngày nay. Biểu hiện cụ thể ở một số sinh viên làm gia sư. Họ
thường đứng ở các ngã ba, ngã tư đường để phát tờ rơi quảng cáo nhóm gia
sư của mình một cách bừa bãi khiến khắp đường phố rải rác đầy những tờ
rơi. Trong lớp học, sân học, học sinh cũng ngang nhiên xả rác ở hộc bàn,
góc lớp, hành lang, Nguy hiểm hơn cả là tình trạng bệnh viện chôn rác
xuồng lòng đất ngay bên cạnh khu dân cư, hay mới đây là vụ nhà máy bột
ngọt Vedan đã thải nước xuống dòng sông Thị Vãi mấy chục năm biến dòng
sông thành dòng sông chết.
Vậy do đâu mà hiện tượng xả rác bừa bãi lại tràn làn như vậy? nguyên
nhân Đầu tiên là do những thói quen xấu lười biếng và lối sống lạc hậu ích
kỷ chĩ nghĩ đến quyền lợi cá nhân của một số người. Họ sống theo kiểu
“Của mình thì giữ bo bo
Của người thì thả cho bò nó ăn ”
Họ nghĩ đơn giản rằng chỉ cần nhà mình sạch thì được còn bẩn thì ai
bẩn mặc ai. Những nơi công cộng không phải là của mình, vậy thì việc gì mà
phải mất công gìn giữ. Cứ ném rác vội ra là xong, đã có đội vệ sinh lo dọn
dẹp. Cách nghĩ như thế thật là thiểu cận và nguy hại làm sao. Nguyên nhân
tiếp theo là do thói quen đã có từ lâu, khó sửa đổi, phải có sự nhắc nhở thì
người ta mới không xả rác bừa bãi. Ở các lớp học, hằng ngày, các thầy cô và
ban cán sự lớp phải thường xuyên nhắc nhở thì mới giữ cho lớp học sạch
đẹp. Nhưng xã hội là một phạm vị rộng lớn hơn lớp học rất nhiều. Mọi người
đều bận rộn với công việc của mình và không một ai có đủ thời gian để đi
nhắc nhở từng người một. Không được nhắc nhở, con người ta lại quay về
với thói quen trước kia. Việc giáo dục ý thức giữ gìn, bảo vệ môi trường sống

chưa được quan tâm đúng mức, chưa được tổ chức thường xuyên. Mặc dù
trên các phương tiện thông tin đại chúng vẫn có những chương trình kêu gọi
ý thức bảo vệ môi trường của con người nhưng chúng quá ít ỏi, không đáp
ứng được nhu cầu tìm hiểu và học hòi của người dân. Do đó mà trình độ
hiểu biết của người dân còn thấp dẫn đến thái độ tuân thủ nội quy nơi công
cộng chưa đi vào nề nếp. Một phần là do sự quản lý, kiểm soát của các cơ
quan chức năng chưa chặt chẽ, kém hiệu quả, … chưa có hình thức xử lý
nghiêm khắc những cá nhân, đơn vị, công ty vi phạm, hay nói cách khác là
biết mà làm ngơ. Cứ thử phạt thật nặng một người nào đó xả rác ra đường
phố làm gương, thì còn ai dám xả rác nữa.
Với tình hình vứt rác bừa bãi hiện nay, thì những hậu quả kéo theo nó
cũng không phải nhỏ. Trước tiên là gây ảnh hưởng đến sức khỏe của người
dân. Rác bị xả bừa bãi liên tục, ngày càng nhiều nếu không được thu dọn sẽ
bốc mùi, gây ô nhiễm môi trường không khí. Nguồn nước bị ô nhiễm nặng
do dân cư ven các con sông thải chất thải sinh hoạt xuống sông, tệ hại hơn,
họ còn ném xác gia cầm bị H5N1 xuống sông. Người dân chẳng may sử
dụng phải nguồn nước nay, hay sống gần những bải rác sẽ dễ mắc các bệnh
về đường ruột, bệnh ngoài da, ệnh đau mắt hột… Đặc biệt gần đây ở nước
ta có nhiều người tử vong vì bị tiêu chảy cấp do nhiễm khuẩn tả từ nước bị ô
nhiễm. Về vấn đề kinh tế mà nói, ngành chịu ảnh hưởng nhiều nhất là
ngành nuôi trồng thủy sản. Do môi trường sinh thái bị ô nhiễm, cá tôm chết
nhiều hoặc bị bệnh tác hại nghiêm trọng đến sản lượng, kinh tế người dân
và tốn kém nhiều tiền bạc trong việc cải tạo môi trường. Rác trong lớp học,
sân trường, nếu không thu dọn kịp thời sẽ bốc mùi hôi thối khó chịu, ảnh
hưởng đến sức khỏe và sự tiếp thu bài của học sinh, sự truyền đạt kiến thức
của giáo viên và còn làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp của ngôi trường. Và độc hại
hơn cả, là rác thải y tế với những mầm bệnh ung thư, nước nhiễm chì,
nhiễm bẩn. Rác tồn đọng, ứ lại trên các kênh rạch, cống rãnh gây nên ngập
lụt vào mùa mưa gây ảnh hưởng đến đời ống của người dân, nhà nước, địa
phương phải tốn thêm một khoản chi phí không nhỏ để thuê nhân công thu

dọn, nạo vét, khai thông cống rãnh, ao hồ, kênh rạch. Và một thiệt thòi đối
với nước ta nếu hiện tượng xả rác còn tràn lan là sẽ để lại ấn tượng không
tốt đẹp cho khách du lịch. Thử hỏi còn ai dám đến tham quan một đất nước
đầy rác ngoài phố, mùi hôi khó chịu, mất vệ sinh!!? Lúc ấy, chúng ta sẽ mất
một nguồn lợi khá lớn về du lịch.
Vậy làm thế nào để giảm thiểu được hiện tượng xả rác này. Nhà
trường phối hợp với các ban ngành thướng xuyên nhắc nhở, tuyên truyền,
kiểm tra ý thức tự giác của mọi người về việc giữ gìn vệ sinh. Nên có những
hình thức khiển trách đúng mức đối với những học sinh có thói quen vứt rác
bừa bãi. Đối với người dân vi phạm thì họp tổ dân phố kiểm điểm. Còn công
ty . Tốt nhất là cácϑnào vi phạm thì thẳng tay phạt nặng, rút giấy phép hoạt
động cơ quan nhà nước cần đưa ra những bộ luật thật cụ thể về vấn đề
xâm hại môi trường.
Hànhvi xả rác nơi công cộng đang là vấn đề đau. Bảo vệ môiΛđầu của
các cơ quan chức năng bởi mức hiệt hại cảu nó đối với XH, trường là bảo vệ
sự sống của mọi người, vì vậy mỗi người chúng ta cần có ý thức, góp phần
chung tay xây dựng một môi trường xanh-sạch-đẹp.
MỘT SỐ ĐOẠN VĂN NLXH
Lòng vị tha
Trong cuộc sống luôn có những điều mà ta chẳng bao giờ hài lòng, có
những lời nói khiến ta bị tổn thương, có những cách đối xử làm ta buồn rười
rượi… Nhưng điều quan trọng là sau tất cả những điều đó,ta vẫn có lòng vị
tha. Ngạn ngữ có câu: “Hãy tha thứ và hãy quên!”, nhưng phần lớn chúng
ta thường cảm thấy quên dễ hơn nhiều so với việc tha thứ cho một người
nào đó đã làm ta đau lòng, việc tha thứ đòi hỏi một người phải có tấm lòng
nhân hậu sâu sắc, biết yêu thương mọi người và bỏ qua tất cả tội lỗi mà họ
đã làm. Nhưng so với thực tế,chẳng mấy ai có thể làm được như vậy. Song
nếu nhìn lại, việc tha thứ cho một người nào đó có thể khiến ta cảm thấy
thật sự thanh thản,nhẹ nhõm. Nếu cứ gặm nhấm những nỗi đau và âm ỉ sự
phục thù, ta sẽ bị hao mòn cả về thể xác lẫn tinh thần. Tha thứ sẽ là một

liều thuốc giải độc mạnh mẽ. Tha thứ được thể hiện qua nhiều hành động
trong cuộc sống hằng ngày, vui vẻ nở nụ cười khi có ai đó vô tình giẫm phải
chân mình, hay chẳng chấp người bạn ngồi cùng bàn hay có tính mượn đồ
của mình trong giờ học… Những việc làm đó sẽ khiến cho mình đáng yêu
hơn trong mắt của mọi người. Vì vậy, hãy học cách sống mà có lòng vị tha
vì nó là đức tính quý báu của mỗi con người chúng ta.
Tình bạn
“Rất nhiều người bước vào và ra đi khỏi cuộc đời bạn, nhưng chỉ có người
bạn thật sự mới có thể để lại dấu chân trong tim bạn”. Thật vậy, tình bạn
giúp chúng ta nhận ra cuộc sống thật đẹp, thật đáng yêu. Tình bạn là một
thuật ngữ được dùng biểu thị sự hợp tác và hành vi nhiệt tình giữa hai hoặc
nhiều con người. Đặc biệt là mối quan hệ cá nhân với nhau, bao hàm một
mối quan hệ về kiến thức, sự quý trọng và ảnh hưởng lẫn nhau, nhu cầu
hay cơn khủng hoảng. Nhưng tình bạn không đơn thuần là như vậy, cuộc
sống không thể thiếu vắng tình bạn. Một tình bạn chân thành sẽ mạng cho
ta nhiều niềm vui và động lực cho cuộc sống. Nhiều lúc cảm thấy trống vắng
và chẳng muốn những chuyện nhỏ nhặt làm ảnh hưởng đến gia đình, khi đó
một cái nắm tay siết chặt của tình bạn cũng làm ta vơi đi phần nào nỗi khổ
tâm trong lòng.Thật may mắn cho ai có được người bạn thật sự của mình ở
trong cái xã hội mà hiện nay chỉ toàn giẫm đạp lên nhau mà sống. Và điều
cần thiết cho một tình bạn đẹp đẽ là ta phải sống thật, sống chân tình, biết
yêu thương người bạn của mình. Có như vậy ta mới được tình bạn thật sự
cho riêng mình.
Sự hy sinh
Hy sinh, là một trong những đức tính khó thực hiện nhất ở mỗi con người.
Hy sinh là từ bỏ hết những thứ mình có, những thứ mình cần để đem lại
hạnh phúc cho người khác. Khi nói đến hy sinh, ta lại nghĩ đến, ta nghĩ đến
ông bà, cha mẹ - những người đã dành hết tâm sức của mình để chăm lo,
dạy dỗ con cháu nên người. Ta nghĩ đến những người phục vụ trong quân
đội đã chấp nhận mạo hiểm, đánh đổi cuộc sống của mình để bảo vệ quê

hương, đất nước. Tôi nghĩ đến các thầy cô, những người đã từ bỏ những
công việc đem lại cuộc sống sung túc hơn để theo đuổi việc dạy dỗ, giáo dục
thế hệ trẻ, những người học trò thân yêu, những tình nguyện viên khắp nơi
trên thế giới, những trái tim nhân ái đã dành thời gian và cả tuổi thanh xuân
của mình để cứu giúp người khác hay làm cho đời sống tinh thần của mọi
người phong phú, tươi vui hơn. Qua đây,ta hiểu được để có đức hy sinh,
trước hết ta phải có một trái tim nhân hậu hơn những trái tim khác, biết
nghĩ đến mọi người, muốn mình phải làm một người có ích cho xã hội.
Lòng tự trọng
Lòng tự trọng có thể nói là một đức tính nền tảng để xây dựng lên những
phẩm giá cao quý của một người chân chính. Lòng tự trọng xuất phát từ
việc nhìn nhận cuộc sống, ta tôn trọng cuộc sống, ta tôn trọng bản thân
mình. Một người có lòng tự trọng luôn cố gắng làm những điều đúng đắn,
hợp với lẽ phải và biết tôn trọng người khác; ngược lại với tự ái, ta cảm thấy
khó chịu khi có người nào đó góp ý với những lỗi lầm của mình. Muốn có
được tính tự trọng, ta phải rèn luyện hằng ngày, vui vẻ trước những góp ý
về lỗi lầm của mình và sửa chữa chúng, biết phân biệt cái nào là sai trái và
đúng đắn, không làm những điều có lỗi với người khác, không lừa dối và
phải biết tôn trọng mọi người xung quanh. Lòng tự trọng giúp ta phát triển
đạo đức, tài năng của mình, là đức tính cơ bản để trở thành một công dân
mẫu mực trong cuộc sống.
Tình thầy trò
Cho dù cuộc sống vật chất của cơ chế thị trường ngày nay có làm cho giá
trị đạo đức có nhiều thay đổi, nhưng với nhiều người, nhiều thế hệ học sinh
Việt Nam, tình nghĩa thầy trò đối họ vẫn hết sức thiêng liêng… Những người
thầy, người cô ấy đã dám hy sinh một cuộc sống sung túc để theo đuổi việc
“đưa đò” cho “người khách” qua được bến bờ tương lai xây dựng đất nước
mà không cần biết rằng liệu những “người khách” ấy có còn nhớ đến mình
hay không ? Người cha, người mẹ thứ hai dạy những đứa con yêu của mình
bài học làm người, biết đứng lên khi vấp ngã và đối đầu với thử thách. Ôi!

Những đứa học sinh ngây thơ chúng em làm sao biết được mỗi lần thầy cô
nghiêm khắc trách phạt là mỗi con dao cứa vào tim, đau xót biết chừng
nào; làm sao biết được ẩn sau nụ cười khi thấy chúng em được thành tích
tốt là niềm hạnh phúc khôn cùng. Vì những lẽ đó, thay vì vô lễ, hỗn xược, tỏ
thái độ vô ơn với thầy cô,học sinh chúng ta phải hết lòng kính trọng, suốt
đời nhớ ơn “người lái đò” tận tụy ấy. Và hơn hết, ta phải cố gắng học thật
giỏi để mãi mãi xứng đáng là học trò của người thầy, người cô.
Lòng khiêm tốn
Trong cuộc sống, rất nhiều đức tính dẫn dắt ta đến thành công, và khiêm
tốn là một trong số đó. Điển hình, khi ta trò chuyện với người khiêm tốn, ta
luôn cảm thấy thoải mái, dễ chịu và thú vị rất nhiều. Người khiêm tốn luôn
biết che giấu ưu điểm, chẳng bao giờ thổi phồng hoặc đánh giá quá cao về
tài năng của mình. Người khiêm tốn luôn thấy kém cỏi hơn so với mọi người,
họ luôn tìm kiếm những ưu điểm của người khác và xem đó là cái gương để
mình học tập. Ngược lại, càng muốn chứng tỏ mình với mọi người, khoe
khoang những gì mình có và chê bai người khác, ta sẽ nhận được kết quả
ngược lại. Người nào tự bó chặt bản thân trong những suy nghĩ tự cao tự
đại, thì chẳng bao lâu sẽ trở nên một kẻ nhỏ mọn trong mắt người khác. Từ
đó, ta nhận biết được muốn tạo được ấn tượng đẹp đẽ trong mắt người
khác, ta phải khiêm tốn. Ta phải lắng nghe người khác góp ý về mình, luôn
học hỏi những điều hay, điều tốt của mọi người xung quanh là cố gắng thực
hiện theo. Hãy rèn luyện tính khiêm tốn trở thành một thái độ sống và phát
huy nó trong những mối quan hệ hằng ngày.
Học hỏi là việc phải làm liên tục suốt đời
Học hỏi là cơ sở để đánh giá về một người nào đó.Ta càng học hỏi được
nhiều, kiến thức của ta càng nhiều, ta giúp ích nhiều điều cho xã hội, hiển
nhiên ta sẽ được mọi người tôn trọng.Trong thực tế, bất kể là một nhà khoa
học, bác học hay những vị lãnh tụ đều bắt đầu và kết thúc bằng việc học.
Họ học vì họ quan tâm đến tương lai của mình, học vì thương yêu tất cả mọi
người, học vì nghĩ đến việc giúp cho xã hội ngày càng văn minh, hiện đại.

Còn ta, ta học vì ta nghĩ đến bản thân, vì thương yêu bố mẹ, thầy cô nên ta
cố gắng học. Kiến thức như một đại dương mênh mông còn những gì ta học
được chỉ là một hạt cát trong đại dương ấy. Vì vậy ta phải học hết khả năng
của mình, tức là học suốt đời. Câu nói của Lê nin ”học, học nữa, học mãi”
một sự thật hiển nhiên trong cuộc sống, là một chân lí của thời đại và đó
cũng là cơ sở để chúng ta thực hiện theo.
BỆNH VÔ CẢM
Một căn bệnh nguy hiểm đang lan tràn trong xã hội hiện đại ngày nay. Rất
nhiều người mắc phải căn bệnh này nhưng chính họ không hề hay biết. Căn
bệnh này biến con người ta thành những cỗ máy vô tri, vô giác, đó chính là
bệnh vô cảm.
Truyền thông yêu nước, tương thân, tương ái và tinh thần đoàn kết đùm bọc
giúp đỡ lẫn nhau là truyền thống quý báu và là niềm tự hào của dân tộc ta.
Nhưng xã hội ngày càng phát triển, cuộc sống ngày càng bận rộn, con người ta
như vô tình hay cố tình lãng quên, đánh mất đi truyền thông quý báu này, tự
biến mình thành người lạnh lùng, vô cảm.
Vô cảm là 1 căn bệnh nguy hiểm, không chỉ gây hại cho người mắc bệnh
mà còn ảnh hưởng trực tiếp tới những người xung quanh. Vô cảm không chỉ
dừng lại ở trạng thái không có cảm xúc, không buồn, không vui, không giận
hờn, yêu ghét, mà trái tim người vô cảm không còn biết rung động trước bất kì
điều gì. Hơn nữa bệnh vô cảm còn do lòng ích kỉ, sự hẹp hòi gây ra, người vô
cảm chỉ biết nghĩ đến cái lợi của bản thân mình mà quên lợi ích chung, dẫn đến
những lời nói, hành động, thái độ vô tâm, vô tình, nguy hiểm hơn nữa là sự vô
nhân tính, mất nhân đạo.
Người vô cảm sống thu hẹp bản thân, thu mình trong cái vỏ ích kỉ, vô
tình. Ở nhà họ chỉ biết thu vén cho bản thân và gia đình mình, mà quên đi tình
làng nghĩa xóm, “thương người như thể thương thân”. Không còn “bán anh em
xa, mua láng giềng gần”, nhà hàng xóm có chuyện buồn: bị mất trộm, hay có
người thân vừa qua đời, người vô cảm dửng dưng, thờ ơ như không có chuyện
gì, nếu có cũng chỉ là những hành động mang tính gượng ép, thủ tục mà không

xuất phát từ lòng chân thành. Người vô cảm không bao giờ tham gia vào
những công việc chung: bàn việc của tổ dân phố, khu phố… tai hại hơn, người
vô cảm luôn dùng sự ích kỉ lạnh lùng của mình để áp đặt người khác. Người vô
cảm sống thu hẹp nên rất khó hoà nhập với tập thể, khó cộng tác với người
khác khi làm công việc chung…
Ở ngoài xã hội, người vô cảm đem đến những luồng gió lạnh cho cuộc
sống. Họ dường như không nhìn thấy gì, không nghe thấy gì, họ thờ ơ với tất
cả những gì diễn ra xung quanh mà đối với họ là không liên quan, không ảnh
hưởng đến mình. Đi ẩu, vượt đèn đỏ, vi phạm luật giao thông là một trong
những biểu hiện của sự vô cảm, vì mục đích của mình mà bất chấp an toàn của
bản thân và những người khác, để rồi khi gây ra tai nạn giao thông, người vô
cảm vội vã bỏ đi, để mặc người bị nạn ở đó, sẵn sàng phủi sạch trách nhiệm.
Đáng phê phán hơn khi những người chứng kiến vụ tai nạn đó cũng có thái độ
lạnh lùng, vô cảm. Nhiều người liếc qua rồi dửng dưng bỏ đi, nhiều người tụ
tập thành đám đông nơi tai nạn xảy ra, để phân tích, bàn luận xôn xao xem ai
đúng ai sai, ai va vào ai, ai sai trước, ai sai sau…thay vì đưa người bị nạn đi
cấp cứu. Rất nhiều trường hợp đáng tiếc đã xảy ra do sự cấp cứu chậm trễ này.
Trong giáo dục, cần phải lên án mạnh mẽ sự vô cảm, vô tình của 1 số
giáo viên. Họ đứng trên bục giảng để giảng bài không phải với niềm yêu người,
yêu nghề, không phải với những bài giáo án của tình thương mà chỉ dạy cho
hết bài, hết tiết, miễn sao lương vẫn đầy đủ. Tình trạng giáo viên dùng bạo lực
để “dạy dỗ” học sinh mà báo chí phản ánh liên tục gần đây- điều đáng tiếc hơn
tình trạng này không chỉ xảy ra ở cấp trung học, tiểu học mà còn ở những
trường mẫu giáo, mầm non, phải chăng đây không chỉ là sự thiếu hụt kiến thức
nghiệp vụ mà còn do sự lạnh lùng, vô cảm nơi trái tim đã hoá đá của những
người cha, người mẹ thứ hai của học sinh?
Trên đây chỉ là một trong số rất nhiều dẫn chứng cho thấy bệnh vô cảm
đang lan tràn trong xã hội ngày nay. Đáng chê trách, phê phán hơn nữa những
người có thái độ im lặng, không lên tiếng phê phán, góp ý khi những người
xung quanh mình mắc bệnh vô cảm.

Dân gian ta có câu “giàu 2 con mắt…”, những người bị mù mắt thật đáng
thương nhưng không đáng sợ bằng những kẻ mắt sáng mà tim mù. Chúng ta
là thế hệ trẻ- những chủ nhân tương lai của đất nước, hãy tiếp thu, phát huy
truyền thông quý báu yêu nước thương nòi của dân tộc ta, đừng tự biến dòng
máu nóng trong người trở thành máu lạnh, hãy đem đến cho cuộc sống này
những tia nắng ấm áp của tình người.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×