Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.23 KB, 5 trang )
Cách thức quản lý
tài nguyên quyết
định sự giàu nghèo
Các nước quản lý nguồn tài nguyên thiên nhiên một cách bền vững
để tái đầu tư vào nguồn vốn xã hội và các nguồn vốn không thể “sờ
nắm” được như nhân lực, giáo dục, thể chế, phát minh và công nghệ
mới… có thể “thăng hạng” trong mức thang phát triển, Cuốn sách
mới xuất bản của Ngân hàng Thế giới (WB) nhận định.
Cuốn sách The Changing Wealth of Nations (Tạm dịch: Nguồn của
cải của các quốc gia đang thay đổi) – ấn phẩm ra đời tiếp theo
cuốn Where is the Wealth of Nations (Nguồn của cải của các quốc
gia nằm ở đâu) đã xây dựng một bộ “đánh giá của cải” của các quốc
gia, mở rộng các tiêu chí đánh giá bằng việc đưa vào các khía cạnh
nằm ngoài GDP tiêu chuẩn.
Lý giải về sự ra đời của cuốn sách, ông Inger Andersen - Phó Chủ
tịch Mạng lưới Phát triển Bền vững của WB phát biểu: “Việc chúng
ta đánh giá sự phát triển như thế nào sẽ quyết định tới cách thức
chúng ta phát triển. Đó là lý do tại sao chúng ta cần một công cụ
đánh giá toàn diện nguồn của cải, để đưa ra bức tranh toàn cảnh cho
tiến trình phát triển kinh tế về lâu dài”.
Cuốn sách cho thấy các nước đang phát triển khác rất xa các nước
phát triển ở nền tảng tạo ra của cải. Hầu hết các quốc gia, cuốn sách
cho biết, đều khởi đầu với mức phụ thuộc tương đối cao vào nguồn
vốn thiên nhiên, nhưng những nước phát triển đi lên là những nước
quản lý nguồn tài nguyên một cách bền vững để rồi tái đầu tư vào
nguồn vốn xã hội và nguồn vốn con người cũng như xây dựng thế
chế và hệ thống quản lý vững mạnh.