Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (101.36 KB, 4 trang )
Béo phì với tuổi trung niên
Đại đa số người đến tuổi trung niên hoặc nhiều, hoặc ít bắt đầu
“phát phúc”. Rõ ràng, tuổi tác và béo phì có quan hệ mật thiết với nhau.
Theo thống kê điều tra tuổi trung niên có tỉ lệ phát phì cao hơn các lứa
tuổi khác. Người béo phì nhiều nhất bắt đầu ở lứa tuổi 30 – 39 (33,8%),
sau đó là 40 – 49 tuổi (28,1%).
Vậy tại sao giữa tuổi tác và béo phì lại có quan hệ tỉ lệ như vậy?
Thay đổi về sinh lý
Con người sau tuổi 30, chức năng các bộ phận toàn thân bắt đầu giảm
dần, ví dụ như năng lực làm việc của tim mỗi năm giảm 1%. Phần ngực dần
cứng lại, lượng không khí hít vào giảm tương ứng, tốc độ truyền đạt của
thần kinh cũng giảm… Đồng thời mức độ các trao đổi của cơ thể cũng giảm.
Song tuổi trung niên, tiêu hao thể lực trí lực giảm, mức độ trao đổi cũng
giảm, nhưng ăn uống tương ứng giảm không nhiều, nhiệt lượng nhận vào
không thể chuyển hóa tích cực kịp nên biến thành mỡ tích tụ trong cơ thể.
Ngoài ra, đến tuổi trung niên sự phân bố của mỡ trong cơ thể bắt đầu
thay đổi, mỡ chuyển dịch đều đặn xuống bụng, mông và đùi lớn.
Sự thay đổi về tiêu hao nhiệt lượng của cơ thể
Khi đã vào tuổi trung niên, tiêu hao từ hoạt động thể lực và trí lực đều
giảm rất nhiều. Trong hoạt động thể lực, sẽ giảm sút rèn luyện thể dục thể
thao, sẽ giảm sút về hoạt động giao lưu, và lười cả việc nhà nặng nhọc. Còn
hoạt động trí lực thì đã qua giai đoạn học tập gian khổ, tìm việc và thăng
quan tiến chức. Lúc này cơ thể không tiêu hao nhiều nhiệt lượng, năng
lượng dư thừa sẽ chuyển hóa thành mỡ.