Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.97 KB, 2 trang )
Anh viết bài thơ giữa ánh khuya
Cỏ cây yên ngủ. Gió xa về
Anh nhìn em ngủ hồn hiu nhẹ
Như bóng vườn trưa xanh tiếng ve.
Biển lặng em nằm trong gió êm
Anh là bóng thức của hồn em
Ngoài kia sao cũng từng đôi sáng
Từng cặp nhân vàng trong trái đêm.
Bát ngát lòng anh giữa trái đời
Hai ta đôi hạt giữa nghìn đôi
Gió khuya nào biết xuân, hè nữa?
Em mộng điều chi, miệng thoảng cười.
Bồng bềnh trôi
trăng quấn riết lấy tôi bằng ánh sáng của đêm mười sáu
vằng vặc chân mây
gió xô cây
cây xô lá
lá xô trăng lao xao biển sóng
cuốn phăng lo lắng muộn phiền
hối hả môi tìm môi
tôi ôm núi đồi bằng vòng tay khát
núi đồi rộng lòng đón nhận
tôi thấy mình giàu có nhất trần gian
lả lơi nụ cười mời gọi
trăng nghiêng theo phía tôi nằm
cài then cửa đêm im lặng
giao hoà khúc hát thần tiên
bồng bềnh trăng