Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Các bài văn tả cây cối hay lớp 4

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (66.61 KB, 3 trang )

Ở trường em có rất nhiều loài cây cho bóng mát. Trong đó em thích nhất cây đa
trồng ở góc sân.
Từ xa nhìn lại, cây như một chiếc ô xanh mát rượu. Đến gần mới thấy thân cây to,
rắn chắc, mọc ra thành 2 nhánh như hai con rồng uốn vào nhau. Rễ nhô lên gồ ghề tạo ra
những hình thù kì lạ. Đặc biệt, rễ còn mọc ra cả ở thân và cành, buông xuống như tấm
rèm. Cành đan xen vào nhau, xoắn xuýt, nâng những tán lá xòe rộng, reo vui cùng chim
chóc, chao lượn trong không gian. Lá to, hình bầu dục, xanh mướt, ánh sáng xuyên qua
chỉ còn lại màu ngọc bích. Lấp ló trong tán lá là những bông hoa màu vàng nhạt, nhỏ li ti
như những ngôi sao. Quả đa nhỏ, màu vàng cam, tròn như hòn bi ve.
Xuân sang, chim chóc đậu đầy cành, hót ríu rít nghe rất vui tai. Khi ra chơi, em
thường đọc truyện cùng mấy bạn dưới gốc cây hoặc bóng mát. Em rất yêu cây đa này và
sẽ nhắc nhở cùng các bạn nhỏ rằng: “không bẻ cành, ngắt lá để cây luôn xanh tốt.

Không biết từ bao giờ, ở góc sân trường em sừng sững một cây đa cổ thụ xanh tốt.
Bóng cây to lớn trùm kín cả một góc sân. Gốc cây chừng 3 người ôm không xuể.
Thân cây có nhiều nhánh, đan vào nhau vững chắc. Cành cây tỏa ra bốn phía, vươn lên
mạnh mẽ. Trên cành mang nặng những chiếc lá xanh non xen lẫn những chiếc lá vàng
làm tăng thêm cho vẻ đẹp trường em. Mùa xuân, cây đa rất nhiều hoa. Những bông hoa
màu trắng ngà, nhỏ li ti như vảy cá. Khi hoa rụng, trên mỗi cuống hoa bỗng xuất hiện
những quả đa màu xanh non nhỏ như những hạt cườm. Chẳng mấy chốc, quả đa đã
chuyển sang màu vàng, đấy là lúc đa đã chín, gọi biết bao nhiêu là chim chóc về đây tụ
hội, làm nên một dàn hợp xướng rộn rã cả sân trường. Dưới gốc cây lúc nào cũng có các
bạn ngồi hóng mát hoặc chơi xích đu, bập bênh.
Em rất thích cây đa vì cây đa đã cho em bóng mát. Em sẽ cùng các bạn chăm sóc
cây cẩn thận để cây có thể phát triển tốt hơn.

Ở sân trường em trồng nhiều cây để lấy bóng mát và làm cảnh như: bàng, đa, bằng
lăng, Nhưng gần gũi và thân thuộc nhất với em là cây phượng già ở giữa sân trường.
Cây được trồng từ lâu nên nó cao và to lắm. Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ô
xanh khổng lồ bung nở.Ngọn của nó sà vào đến tận tầng ba trường em. Tán nó xòe rộng
cả một khoảng sân. Thân cây to, vỏ màu nâu xỉn, có đốm bạc, xù xì lồi lõm, có nhiều vết


nứt ngang. Từ thân chẽ thành ba nhánh giống cái chạc. Cành vươn ra tứ phía, uyển
chuyển la đà. Rễ phượng nổi lên mặt đất như mấy chú trăn nâu nhoài đi kiếm ăn. Lá
phượng giống lá me, mỏng, màu xanh thẫm mọc song song hai bên cuống trông xa như
đuôi con chim phượng, chắc vì thế mà cây có tên là Phượng. Phượng không trút lá như
cây bàng nhưng đến mùa xuân nó lại ra nhiều lá mới thay cho những chiếc lá già. Lá mới
xanh non, mát rượi, ngon lành như lá me. Dáng phượng nghiêng nghiêng duyên dáng.
Xuân qua, hè tới, phượng bắt dầu nở hoa. Phượng nở đồng loạt, kết thành từng chùm đỏ
rực trông như một mâm xôi gấc. Hoa phượng có năm cánh, bốn cánh đỏ tươi và một cánh
có đốm trắng. Nhuỵ hoa có một túi phấn hình bầu dục, giống râu con bướm. Chúng em
thường lấy nhuỵ đó chơi chọi gà. Thế là dưới gốc phượng, tiếng reo hò ầm ĩ. Khi tiếng ve
kêu ra rả trên cây phượng là lúc phượng nở nhiều nhất. Một màu đỏ nồng nàn trên cây.
Lúc ấy, phượng già trẻ lại, bừng bừng sức sống. Phượng nở thúc giục em một mùa thi
cuối cùng của năm học, chuẩn bị nghỉ hè với bao dự định đầy ắp niềm vui.
Qua hè, hoa phượng tàn dần. Mỗi làn gió thổi, cánh phượng rơi lả tả trên sân giống như
xác pháo. Sân trường đẹp lắm, giống cái thảm hoa. Chúng em quét sân nhưng luyến tiếc
muốn giữ lại cánh phượng thân yêu. Hết hoa, phượng lại để trái non dài, mỏng, xanh,
đung đưa nhè nhẹ trên cành. Quả phượng thuộc họ đậu.Hạt phượng mà rang lên, ăn bùi
và ngon tuyệt. Cây phượng già lại, trở lại cái dáng vẻ mộc mạc thân quen.
Em yêu cây phượng, cây phượng như người ban lớn thân thiết. Dưới gốc phượng, chúng
em tụ họp bạn bè. Mỗi lần phượng nở với tiếng ve kêu đánh dấu một năm học kết thúc,
một sự trưởng thành để rồi chúng em lại náo nức bước vào năm học mới với bao điều thú
vị.
Ở trường em có rất nhiều loài cây cho bóng mát. Trong đó em thích nhất cây
phượng vĩ trồng ở góc sân.
Không biết cây được trồng từ lúc nào mà giờ đây cây đã cao đến gác hai của
trường em. Gốc phượng sù sì, chỉ vừa vòng tay của em mà sao cành và lá nhiều đến thế.
Cứ đến đầu tháng 2 phượng bắt đầu nảy lộc, lúc đầu lá chỉ là những chồi non bé tí tẹo, ba,
bốn hôm sau đã xanh ngắt một màu. Khoảng tháng ba, tháng tư khi ánh nắng chan hòa
rực rỡ, báo hiệu mùa hè đã đến. Hoa phượng lác đác, rồi bỗng đỏ rực từng chùm, như
những chùm pháo Tết. Những bông phượng đỏ thắm có năm cánh, mỏng manh như

những cánh bướm xếp khít vào nhau, ôm lấy như tơ nhị vàng trông thật lộng lẫy, hương
phượng dìu dịu, phảng phất khắp trường.
Em thích cây phượng lắm, phượng chẳng những cho chúng em bóng mát vui chơi
mà còn làm quang cảnh trường em thêm đẹp. Những giờ ra chơi mà được ngồi dưới gốc
phượng hóng mát, ngắm hoa và chơi chọi gà thì thật là thú vị.
Sân trường em có rất nhiều loại cây nhưng em thích nhất là cây ổi trồng ở vườn
trường em.
Nhìn từ xa cây ổi như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to, chắc khoẻ mọc thẳng.
Cái gốc của cây to hơn thân, sần sùi. Cái rễ của cây như những con giun cắm sâu xuống
đất. Cái lá của cây to, mượt, những đường gân nổi rõ nét. Lá ổi mùa xuân có màu tươi
dịu, khi sang mùa đông thì có màu xanh đậm. Khi có gió thổi qua, tiếng lá xào xạc như
muốn nói với chúng em điều gì đó. Quả ổi tròn, to mọc ra từng chùm. Hạt của nó bé và
tập trung vào giữa quả. Quả ổi có mùi thơm, khi ăn vào có vị ngọt. Thỉnh thoảng, có vài
chú chim sơn ca hay đến để bắt những con sâu và cất tiếng hót líu lo.
Cây ổi chẳng những cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn cho chúng em
quả để ăn. Em rất thích cây ổi, hằng ngày em sẽ chăm sóc nó cẩn thận. Cây ổi là người
bạn thân thiết nhất của em. Và khi nào lớn lên, em sẽ nhớ mãi những kỷ niệm về nó.
Vào hè, những trái nhãn bắt đầu ra quả. Quả nhãn chỉ nhỉnh hơn viên bi một chút. Vỏ của
nó màu nâu nhạt, nhẵn lì chứ không có gai gồ ghề như các quả khác. Khi bóc vỏ ra thì
quả nhãn trơn tuột, không có nước chảy ra tèm lem, hột thì nho nhỏ chỉ bằng đầu ngón
tay út. Cùi nhãn dày, màu trắng ngà. Khi nếm thử quả nhãn trên lưỡi, thấy có vị ngọt,
nước chan hoà và mềm như trái vải.
Em rất yêu thích trái nhãn và mong muốn hè năm nay sẽ được ăn thật nhiều nhãn.
Nhãn là quà tặng của trời cho đất Phố Hiến. Kỳ lạ thay, cũng là đát bãi sông Hồng mà chỉ
có nhãn Phố Hiến mới được coi là vua của loài nhãn. Nhà bác học Lê Quý Đôn đã từng mô tả:
“Mỗi lần bỏ vào miệng thì tận trong răng lưỡi đã nảy ra vị thơm tựa như nước thánh trời cho”.
Những yếu tố vi lượng nào đã làm cho nhãn có hương vị đặc biệt khác hẳn cây nhãn ở những
vùng đất khác? Chưa ai khám phá ra điều bí ẩn đó nhưng mời bạn thử đến Phố Hiến vào mùa
nhãn nếm thử. Cùi nhãn trong như hổ phách, hạt nhỏ, nước ngọt mát và thơm lạ lùng. Ấy là thứ
nhãn nước, loại nhãn đại trà của xứ nhãn, ở đây còn có nhãn lồng, nhãn đường phèn mới thực

quý.
Nhãn được trồng nhiều ở ven đê từ Đằng Châu, Xích Đằng đến cửa Luộc. Rễ nhãn bám
chắc vào đất. Gỗ nhãn rắn chắc, đóng đồ gia dụng bền chắc. Than đốt rất đượm,nếu dùng để sắc
thuốc thì nhanh có nước cốt, chất thuốc không lạc vị. Nếu trời đất âm u kéo dài, hoa rụng đầy sân.
Vào ngày trời trong, nắng ấm thì cả bầu trời dậy lên tiếng ong, hương thơm toả nhẹ ngây ngất
lòng người. Mùa quả chín vào tháng sáu âm lịch. Ca dao có câu “Tháng sáu buôn nhãn bán
trăm”. Một túm nhãn khoảng trăm quả, kèm thêm vài cành lá tươi đặt trên ban thờ, thắp nén
hương khấn ông bà ông cải về chứng giám cũng là một nét đẹp văn hoá. Nhãn thóc chỉ dùng cho
trẻ ăn chơi, nhãn nước sấy khô làm long nhãn, còn nhãn lồng quả to, da láng, cùi dày, ròn thơm
để tiếp khách, làm quà biếu. Ăn một quả nhãn đường phèn, nước ngọt thấm từ đầu lưỡi đến chân
răng rồi lan khắp cơ thể. Tinh hoa của đất trời thu góp lại hiến dâng cho người trồng . Quả nhãn
phơi khô cả cành, ngày tết thêm mấy cành lá xanh sẽ là niềm vui bất ngờ cho người chơi sành
điệu. Long nhãn là vị thuốc bổ âm, ngâm với rượu, mỗi ngày uống một vài chén, sẽ ăn ngon hơn,
ngủ sâu hơn, tính tình điềm đạm hơn. Được mùa nhãn, cả tỉnh thu ước từ 150 - 200 tỷ đồng. Vùng
thị xã và vùng phụ cận có nhiều gia đình lập trang trại, trồng toàn nhãn ghép và nhãn triết giống
quả. Một cây nhãn trúng vụ cho chủ vài ba triệu đồng. Nhiều nhà dùng nhãn làm của hồi môn
hoặc lương hưu dưỡng già.
Khách về Hưng Yên, thường đến thăm cây nhãn tiến (thường quen gọi nhãn Tổ), có tuổi
mấy trăm năm ở trước cửa chùa Hiến.

×