Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.57 KB, 1 trang )
Họ và tên: Lê Thị Minh Phương
ĐHTH K3 – Nha Trang
MÓN QUÀ CỦA CHÁU
Một lần An đưa tôi về thăm nội. Quê nội của An ở miền núi hẻo lánh đường đi rất
xa. Khí hậu ở đây thật trong lành mát mẻ, cánh đồng rộng mênh mông bát ngát…
_Đến nơi rồi. An nói.
Rồi An dẫn tôi đi trên con đường làng rợp bóng cây. Nhìn xung quanh cuộc sống ở
đây thật yên bình.
Trước mắt tôi là một ông cụ đã ngoài 60 nhưng trông vẫn khỏe mạnh, nhanh
nhẹn. An kéo tay tôi vào nhà:
_ Ông ơi, cháu đã về đây có cả bạn cháu nữa.
_ Cháu chào ông ạ. Tôi nói:
Ông hỏi chúng tôi:
_ Đi xe có mệt lắm không? Hai cháu ra giếng rửa mặt mũi, tay chân cho mát. Vâng ạ
Tôi theo An ra giếng. An lấy gàu múc nước cho tôi và bạn bảo:
_ Bình rửa mặt trước đi.
_ Sao nước đục quá vậy bạn? Tôi hỏi.
An đáp:
_ Nước ở nhà quê như vậy đấy .
_ Sao nhà ông bạn không lọc nước?
_ Vưa lúc đó cả hai chúng tôi chợt nghĩ ra bài giảng khoa học của cô giáo ở trường.
Vào nhà tôi mới hỏi ông:
_ Ông ơi sao nước giếng đục như thế mà nhà mình không lọc để dùng ạ?
Ông nói:
_ Từ trước đến giờ mọi người ở đây vẫn dùng nước như vậy đấy, có sao đâu cháu?
_ Nhưng nó không tốt cho sức khỏe ông ạ.
_Ai bảo thế?
_ Điều đó cháu được học ở trường đấy ông ạ!
_ Nấu sôi lên là được mà. Ông nói
_ Vừa rồi chúng cháu được học một số cách làm nước sạch hay lắm ông ạ. Hay là
mình làm thử đi ông.