THƯƠNG NHỚ MỘT MÁI TRƯỜNG
Sáu mươi năm về lại thăm mái trường xưa
Trường Lê Thế Hiếu trên đất Cùa
Mà lòng bồi hồi bao xúc động
Bao ngày mong gặp thầy, gặp bạn
Đến bây giờ mới thoả nỗi ước mong
Mới đó mà đã 60 năm xa cách
Bao kỉ niệm lại ùa về trong thương nhớ
Nhớ đêm Cồn Trung đốt lửa trại
"Sol La Sol" "Đây gió đây trong rừng"
Vai kề vai, đầu sát bên đầu
- Thầy và bạn.
Yêu thương mãi, nhớ nhau hoài
Nhớ những ngày về Sơn Nam vác gạo
Những đêm anh lính nhỏ tập hành quân
Đuổi hổ giữa vườn chè Phương An
Nhớ những nhà ở trọ tại Mai Đàn, Mai Lộc
Hay Trung Chỉ, Thiết Tràng và Xoa
Dù ở đâu? Chúng tôi đều được nhân dân yêu mến
"Đi dân nhớ, ở dân thương"
Như chúng tôi:
"Nhớ thương mái trường Lê Thế Hiếu "
*****
3/2010
Lê Phước Quyền
Thiếu tá QĐND Việt Nam chuyển ngành về dạy học ở Huế.
Chủ tịch Công đoàn giáo dục
Điện thoại: 054 2201 667
Số nhà: 261 đường Chi Lăng, phường Phú Hiệp, TP Huế, Thừa Thiên Huế
1
MÙA Ở LẠI
Có phải thu em mùa áo trắng
Hạ bước sang ngang buổi tựu trường
Tôi bâng khuâng nhặt giọt thời gian
Giữa sân trường trong mùa thu mới
Gom kỷ niệm từng miền ký ức
Gọi mùa về nỗi nhớ trào dâng.
Hỡi những dấu chân xưa bỡ ngỡ
Nụ cười hoa đồng nội đầu mùa
Còn nhớ không ngôi trường mới mở
Trên hố bom xương máu anh hùng
Với những người khai phá rừng hoang
Trên chiến tích vua chúa ngự bình
Giờ đây trên nẻo đường mời gọi
Đã một lần quay lại trường xưa.
Rồi một mùa thu nữa lại về
Mùa hạnh phúc của cuộc đời tôi
Được trở về trường xưa công tác
Đón nhận tình thương thầy giáo cũ
Niềm hân hoan của trẻ quê tôi
Trường hôm nay rộng lớn, khang trang
Với đội ngũ giáo viên rất trẻ
Và các em học sinh chăm ngoan
Nhiều thành tích sánh ngang trường bạn
Tự hào trên khắp mọi miền quê.
Ngày hôm nay mùa của hội vui
Bạn bè khắp nơi về đây hội tụ
Và thầy giáo già xưa cũng đến
Tay bắt mặt mừng hỏi thăm nhau
Khắp sân trường tưng bừng niềm vui
Đón nhận Huân chương Lao động mới
Nguyện ý chí quyết tâm xây dựng
Trường Lê Thế Hiếu vững bước đi lên.
Mùa hôm qua, hôm nay, mai sau
Mùa nỗi nhớ, hạnh phúc, niềm vui
Mùa gieo hạt ươm mầm tương lai
Tôi xâu chuổi kết mùa ở lại
Trần Thị Trâm - Tổ Văn
2
HOÀI NIỆM
Mười năm công tác tại trường
Mười năm ấy ! một chặng đường hiến chương
Lê Thế Hiếu tên thật mến thương
Cổng trường rực rỡ, tên trường màu xanh
Sân trường cây cối bao quanh
Gió đưa hương thoảng trong lành bay xa
Lớp học là những mái nhà
Thầy cô là những mẹ cha hiền từ
Đôi khi những đứa con hư
Làm bạc tóc mẹ, phai mờ tóc cha
Tình thầy nghĩa mẹ bao la
Tâm tình chỉ dạy thứ tha lỗi lầm
Bao kỉ niệm khắc trong tâm
Yêu sao thương quá tháng năm giải dầu
Hôm nay cho đến ngàn sau
Tình thầy, nghĩa bạn càng sâu, càng nồng.
Tác giả: Lê Văn Diên
HẠ CUỐI
(Thân tặng các học sinh niên khoá: 2001 - 2004)
Hạ lại về trên những chiếc lá xanh
Xua tan hết những ưu phiền giá lạnh
Giữa tháng tư nắng nghiệt ngã sang màu
Chùm phượng vĩ thì thầm đang chớm nở.
Hạ đang về trên những mái tóc mây
Trong ánh mắt ngây thơ đầy ngộ nghĩnh
Em đang qua thời áo trắng hữu tình
Tuổi xuân thì ai cũng thấy rất xinh.
Hạ đã về cùng với tiếng chia ly
Trên trang giấy liêu xiêu dòng lưu bút
Để một ngày trái tim không hụt hẩng
Tuổi trăng tròn ai mà chẳng được yêu.
Hạ phải về với những ước mơ xanh
Mang theo nổi khát khao đầy hy vọng
Hạ xa rồi ! tuổi hồng không trở lại
Chút vui buồn đeo đẳng khó xua tan.
Tác giả: Lê Văn Diên
3
NHỚ TRƯỜNG XƯA
Ngày nào còn bỡ ngỡ
Loay hoay trước cổng trường
Chưa một chút bâng khuâng
Với ngôi trường mới ấy
Mấy hàng cây phượng vĩ
Mấy gốc lá bàng to
Hình như muốn thì thầm
Bạn ơi vào đây nhé!
Kia rừng dương vẫy gọi
Hoà quyện tiếng chim chuyền
Như một khúc giao tình
Cùng đón chào bạn mới.
Vậy mà giờ thấm thoắt
Đã bao niên học rồi
Ngôi trường ngày nào ấy
Là một phần trong tôi.
Cũng hàng cây phượng vĩ
Cũng mấy gốc bàng to
Giờ là bạn tri kỹ
Ngày nào cũng có nhau.
Mỗi khi lá xào xạc
Như những nốt nhạc vui
Cùng hoà vào điệu hót
Của lũ chim trên cành.
Đến khi hoa phượng nở
Đỏ rực cả sân trường
Cũng là khi ve khóc
Cho tình bạn chia ly
Ôi ! mái trường yêu dấu
Ôi ! Thầy cô mến yêu
Chắp cho tôi đôi cánh
Bay cao trên đường đời.
Thời gian sao nhanh quá
Đã bao năm xa trường
Nơi phương xa xứ người
4
Nhìn cảnh nhớ trường xưa
Tôi mong ước một ngày
Được về lại trường xưa
Tìm lại chút kỷ niệm
Của một thời mộng mơ.
Đừng nhé thời gian ơi!
Đừng phủ mờ kỷ niệm
Đừng phủ lớp rong mờ
Để còn mãi trong tôi.
Viết tặng thầy Thanh An
( Nguyễn Thị Cẩm Hằng)
5
KHI TÔI VỀ TRƯỜNG
Khi tôi về, trường đã qua tuổi năm mươi
Với bao truyền thống, bề dày lịch sử
Rợp bóng cây xanh, rợp màu phượng đỏ
Rộn rã tiếng cười của những em thơ.
Khi tôi về, trường đã lớn lên
Thưở ban đầu, trường vẫn trong kí ức
Mái nhà tranh, vách đất của chiến khu
Được sống dậy trong lòng lớp trẻ.
Khi tôi về, tôi hiểu được thêm
Qua lời kể bao lớp người đi trước
Không quản đạn bom, ngày đêm vận động
Vừa dựng trường, vừa dạy dỗ đàn em.
Đi khắp Cam Lộc, Vĩnh Linh, Triệu Hải
Đâu sá chi ngày đêm khó nhọc
Dù bom đạn hiểm nguy rình rập
Mong đem cái chữ giải phóng quê hương.
Khi tôi về, trường đã đổi thay
Trường lớn lên, cùng bao thành tích
Lớp lớp thầy cô tâm huyết, nhiệt tình
Dìu lớp trẻ cùng vững vàng tiến bước.
Khi tôi về, hoa vàng rực trái
Lê Thế Hiếu tên tuổi sáng chói
Nguyện tiếp bước cha anh đi trước
Ngời sử vàng truyền thống tuổi sáu mươi.
Giáo viên: Trần Minh Hoà
Trường THPT Lê Thế Hiếu
6
NÓI VỚI EM
Thương tặng 12 B2
Bài thơ đầu viết về các em
Là bài thơ viết về lớp nhỏ
Về B2 với nhiều thương yêu nhất
Ngày tháng qua bao gắn bó vơi đầy.
Bài thơ đầu viết về các em
Những gương mặt hồn nhiên tươi trẻ
Những tâm hồn cháy bỏng thương yêu
Khát khao bay xa khẳng định lấy mình.
Bài thơ đầu viết về các em
Về những nụ cười hạnh phúc
Về những phút lặng im bất chợt
Và vỡ oà lớp sẽ gắng cô ơi!
Lời thơ đầu nói về các em
Những điều không bao giờ nói hết
Gắng lên em tương lai là phía trước
Đường rộng dài chỉ sợ lòng ta ngại bước.
Nói với em những điều tha thiết nhất
Những gì tuổi học trò cô đã đi qua
Trong phút giây nông nổi
Để ân hận suốt đời.
Nói với em những gì rồi sẽ đến
Khi tuổi học trò đi qua ta bước vào đời
Những vấp ngã làm sao ta đứng dậy
Mạnh mẽ hơn ta ngẩng cao đầu.
Nói với em những điều cô ấp ủ
Thành công rồi sẽ đến, mỉm cười
Em hãy dang rộng vòng tay mình đón nhận
Vững vàng hơn ta lớn thành người.
Nói với em bằng tất cả niềm tin
Ngày mai các em sẽ bay xa
Sẽ thực hiện những điều mình mơ ước
Và nối tiếp những gì còn dang dở.
Tuổi học trò cô đã đi qua.
7
Ngày mai những cánh chim nhỏ kia
Sẽ bay đến những miền đất lạ
Cô trở về tìm dấu học trò yêu
Dẫu biết đò nào đầy rồi cũng sẽ sang sông
Nhưng lòng người đưa đò sao cứ bâng khuâng
Nguyễn Thanh Hồng
8
NHỚ CÙA - ĐẤT THIÊNG
Kính tặng Đảng bộ và nhân dân Cam Chính - Cam Nghĩa
Nhớ mãi Cùa - đồi xanh đất đỏ
Đỏ cội nguồn, đỏ cả lòng dân
Đỏ thấm tình người - Bắc chí Nam Trung
Nơi dừng chân, đường dài kháng chiến.
Ai đi qua Ba Lòng - điểm hẹn
Vượt Đường 9, Quật Xá, Ba Thung
Ghé lại đây, ngụm nước chè xanh
Mô - tê - Dui - Dầy (1) quân dân rộn rã.
Quán chị Loan, cô em cười đon đả
Bên chõng tre, mấy chiếc võng đua đưa
Chảo nước sôi, bánh bột lọc đang chờ
Ăn vừa thổi, ấm lòng người chiến sĩ.
Thơm mít vườn, con cần chi tuỳ thích
Miễn để lại nhúm hạt mẹ phơi
Trải bạt nằm dưới gốc mát nghỉ ngơi
Để sáng mai vượt Ba Rền, Dốc Mối (2)
Hoà bình về, bữa cơm chiều ăn vội
Mỹ Diệm xéo dày thôn xóm tan hoang
Chợ Cùa yên, bõng thành bãi pháp trường !
Oan hồn Đèn - Mãi (3) kêu dậy đất.
Cây Mù Cua - Cồn Trung gào bức
Người dân Cùa đấm ngực thét to:
"Qua cầu lấp lững bổ trúc Ngô
Nước trăm khe tuôn chảy về Hồ
Gặp cơn nguy biến ! Ơi người Cọng
Người Cọng vững vàng ai dám Xô" (4)
Thần thoại xưa, thành trang sử đỏ
Tiếng trống đêm Đồng khởi còn vang
Gái trai già trẻ rập ràng
Quê hương đất đỏ mở đường vùng lên
Dọn thép gai, trường cao sáng toả
Đàn cháu con hớn hở đua chen
Nhớ về những lớp học đêm
Đèn dầu leo lét nên bao lớp người.
9
Càng nhớ lại những năm dài ấy
Những chị, những em nên Chị nên Bà
Những chú, những anh tóc đã bạc phơ
Sắn lùi muối ớt bây giờ còn đâu !
Nhìn lên trước ngó sau rạng rỡ
Dấu đường quê - một thuở - cuộc đời
Về Cùa - nhớ mãi - ai ơi !
Có gì vinh hạnh
làm người đất thiêng !
Viết vội nhân dịp về thăm lại Cùa sau 30 năm Đồng khởi
Cùa, xuân 1994
Hoàng Kim Phùng (Hoàng Phùng )
Ghi chú: (1) Thổ âm miền Trung - miền Nam
(2) Đi ra Ba Rền - Quảng Bình, đi vào Dốc Mối - Thừa Thiên
(3) Hai liệt sĩ bị Mỹ - Diệm ám hại
(4) Thơ khẩu khí của Bác cháu Sim (Bảng Sơn).
10
MỘT MÁI TRƯỜNG CHUNG
Mái nhà của tôi
Nghiêng giàn hoa lý
Mái nhà của bạn
Hoa giấy lợp hồng.
Mọi mái nhà riêng
Có mái nhà chung
Là mái trường xanh
Của tôi của bạn.
***
Xanh xanh đến vô cùng
Mái lợp nghìn ngói đỏ
Dưới tán bàng xoè rộng
Toả bóng khắp sân trường.
Nào tiếng cười, tiếng nói
Nào tiếng ve râm ran
Nơi in sâu kỉ niệm
Ấp ủ mầm tương lai.
***
Đây dưới mái trường xinh
Nơi thắm tình bầu bạn
Của một thời thiếu niên
Đây là mái nhà chung.
Này ! bạn ơi hãy nhớ
Nhớ mãi mãi trong lòng
Đây là mái nhà chung
Của biết bao thế hệ.
Trương Thị Trang - Lớp 10 B2
11
CHO CON
Cho con hạt gạo đồng quê
Chắt từ gian khổ bộn bề của cha
Cho con trắng đẹp làn da
Chắt từ bầu sữa mẹ già héo hon
Cho con khái niệm vuông tròn
Chắt từ vốn sống thuở còn hoang sơ
Cho con nhạc điệu vần thơ
Chắt từ giông bão nắng mưa cuộc đời
Cho con tươi rói nụ cười
Chắt từ đau khổ một thời quê hương
Cho con nồng đượm môi son
Chắt từ sông biển núi non Lạc Hồng
Cho con một mái tình nồng
Chắt từ muôn vạn tấm lòng yêu thương.
Lê Thị Ba - Lớp 10 B5
12
TRƯỜNG TÔI
Lê Thế Hiếu - mái trường nơi tôi học
Mái trường xanh xanh bóng hàng cây
Tuổi học trò trong sáng thơ ngây
Trang giấy trắng mang đầy ước vọng
Gió rì rào bay bay trong tà áo
Tiếng chim ca chào đón tuổi hồng
Tiếng thùng thình thúc dục bước chân em
Học chăm ngoan cho vừa lòng cha mẹ
Đừng phụ công thầy cô dạy dỗ
Để mai sau góp sức dựng cơ đồ
Để cho đời rộn rã tiếng chim ca
Dẫu muôn vàn gian khó gắng vượt qua
Sống chan hoà trong tình thương bầu bạn
Mái trường tôi chất đầy bao kỉ niệm
Tháng năm dài chẳng thể bao giờ phai
Là hành trình trong suốt cuộc đời tôi.
Trần Ngọc Tình
13
NGHE THẦY GIẢNG KIỀU
Giờ học sáng nay thầy giảng truyện Kiều
Thầy đã khóc và chúng em cũng khóc
Thầy nghẹn ngào đọc trong tiếng nấc
Đất trời cây cỏ rưng rưng
Ôi nỗi đau xưa của thi nhân
Nay lại bổng tái hồi trong mỗi giờ lên lớp
Mỗi lời thơ như dao ngầm cắt ruột
Tố Như ơi chúng tôi khóc cùng người
Một cánh bèo trôi nỗi chơi vơi
Qua cuộc bể dâu mấy lần tan nát
Tiếng ai khóc tiếng ai than chua chát
Vẫn vô tình ôi đêm tối bất lương
Ai ném Kiều xuống vực thẳm đau thương
Ai xé thân Kiều tả tơi trăm mảnh
Xã hội đồng tiền chà lên nhân phẩm
Có phải đâu "muôn sự tại trời"
Chúng em nghe thầy giảng từng lời
Nước mắt cứ chảy tràn lên má
Không gian im lặng quá
Con chim rừng ngưng hót lắng tai nghe
Rồi mai đây chúng em sẽ mang đi
Có những trang Kiều của buổi sáng nay thầy lên lớp
Em giảng lại bằng bầu nhiệt huyết
Như chính mình đã cảm đã say
Có thể nào quên buổi học sáng mai này
Lê Thị Thanh - Lớp 10 B5
14
LỚP B5 THÂN THƯƠNG
Năm vừa rồi vào lớp 10 ngơ ngác
Bạn bè lạ lẫm chẳng hề quen
Qua một năm đã biết đã thân
Lớp chúng ta ngày càng thêm đoàn kết
Lớp B5 giờ đây ai cũng biết
Ngoan cũng có mà nghịch cũng rất nhiều
Khiến thầy cô vừa giận lại vừa yêu
Lắc đầu nhìn lũ học trò tinh quái
Bạn bè giờ đây càng thêm thân thương
Như anh em bốn phương về họp mặt
Tiếng nói tiếng cười thêm ấm áp
Học trò B5 thân lại càng thân.
Võ Thị Thanh Thương - Lớp 10B5
15
TRƯỜNG XƯA
Những con đường quê cũ
Dìu dắt em đến trường
Dẫn em vào trang sử
Thì có hịch Cần vương
Và bao nhiêu chuyện nữa
Không hề sách nào ghi
Chỉ được nghe truyền miệng
Những câu chuyện thần kỳ
Tiếng xưa vẫn còn đó
Có ít nhiều đổi thay
Dáng đứng còn rất rõ
Hình ảnh không phai mờ.
Lê Văn Đăng - Lớp 10 B5
16
MÁI ẤM TRƯỜNG XƯA NAY VẪN CÒN
Ôm chiếc cặp mo cau
Đến trường Lê Thế Hiếu
Nghe lòng sang lứa tuổi
Bên tiền chiến khu xưa
Qua khúc quanh thuở đầu
Nẻo làng mòn xóm mới
Trường đến bậc trung học
Tận một vùng quê xa
Sớm hơn cả niềm mơ
Lọc âm từ bóng xóm
Tiếng học bài trong trẻo
Lời dạy chữ bỏng trầm
Đối mặt với từng ngày
Từng khó nguy tình thế
Học trường Lê Thế Hiếu
Mang vành lá nguỵ trang
Cài lên vai hương rừng
Hoa trôồng trôồng (1), hoa bưởi
Cô nữ sinh mừng bạn
Vành lá hoa rập rờn.
Ơi nét dáng tuổi đời
Lánh mình trong hoa lá
Nơi sớm chiều thuở ấy
Có chút gì bâng khuâng.
Đẹp biết bao ngày trước
Lòng dâng lên cảm xúc
Về mái ấm trường xưa
Của một thời mơ ước.
Trải qua bao năm tháng
Trường ngày một trưởng thành
Hôm nay những kí ức
Bỏng sống lại trong tôi.
Lặng nhìn đàn em nhở
Tung tăng bước đến trường
Mà lòng sung sướng thay
17
Trước cảnh trường đổi mới
Lòng phơi phới niềm vui
Thi đua lập thành tích
Bước qua mọi gian khó
Cùng vận động "HAI KHÔNG"
Thầy trò cùng phấn đấu
Đạt được nhiểu thành công
Chào mừng lễ kỉ niệm
Sáu nươi năm lập trường.
Hôm nay được về đây
Lòng bồi hồi xúc động
Nghe đâu đây vẫn còn
Mái ấm của trường xưa.
Tác giả: Bác Trần Văn Đạo (1944)
Học sinh: Võ Thị Thư - Lớp 11 B1
(1) Hoa trôồng trôồng: hay còn gọi là hoa dẻ, một loài hoa mang hương sắc
độc đáo, loài hoa gắn với lứa tuổi học sinh dùng ghép vào vở.
18
TÓC THẦY
Con về thăm lại thầy xưa
Nói sao cho hết cho vừa thầy ơi !
Lòng con quá đổi bồi hồi
Tóc thầy nay đã bạc rồi ! thầy ơi !
*****
Xin cho tôi mãi thời áo trắng
Vui với thầy cô với bạn bè
Phượng ơi nở sớm làm chi
Để cho tôi phải chia ly mái trường
Đời học sinh như chim hải yến
Suốt cuộc đời lưu luyến tương tư
Đời học sinh như bông hoa mới nở
Đời học sinh như ánh lửa hào quang
Đời học sinh như chim hải yến
Suốt đêm dài lưu luyến với tương lai.
Nguyễn Ngọc Công - Lớp 10 B5
19