Tải bản đầy đủ (.pdf) (75 trang)

KỸ NĂNG SỐNG HẠT GIỐNG TÂM HỒN

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (3.98 MB, 75 trang )


1





&































2
Mục Lục:


 Lời ngỏ 03

PHẦN MỘT: KỸ NĂNG SỐNG

 Những câu châm ngôn cuộc sống 04
 Nghệ thuật sống 08
 Không thể nhìn từ một phía 09
 Bạn rất đặc biệt – đừng bao giờ quên điều đó 10
 Câu chuyện có thật đã xảy ra ở Trung Quốc
vào năm 2008 10
 Năm bài học quan trọng trong đời 12
 Giá trị hạnh phúc 15
 Hãy hướng về phía mặt trời, 18
 Nhìn vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống 20
 Và tạo cho mình một lối sống “tích cực, lạc quan và vui sống” 23

PHẦN HAI: HẠT GIỐNG TÂM HỒN

 Những câu chuyện có thật trong cuộc sống

 Con đã từng đi qua cuộc dời này! Và con rất ngoan! 29
 Chuyện cô bé 16 tuổi làm cảm động cả trời đất 36
 Một câu chuyện về lòng kiên trì 46
 Bài văn lạ của hoc trò nghèo gây “ngạc nhiên” với
 giáo viên trường Amsterdam 49
 Nghị lực của chàng sinh viên khiếm thị 53
 Một tấm gương về lòng tự trọng 55
 Cậu học trò nghèo ba lần thủ khoa 57
 Chuyện “ông lão” quét cầu Sài Gòn 58
 Những mẩu chuyện về Lòng Nhân Ái
 Vết sẹo 62
 Cho và nhận 65
 Bữa tiệc đêm trong nhà vệ sinh 66
 Chú chó nhỏ 68
 Tiếng kêu thống khổ của một gia đình mắc bệnh hiểm nghèo 69
 Tôi đang sống một cuộc đời có ý nghĩa 71


3
Lời ngỏ

Con người cũng như một trang giấy trắng, bạn có thể dùng các sắc màu
khác nhau đẻ vễ tương lai của mình trên trang giấy trắng. Nhưng nếu bạn vẽ
một cách do dự, người khác có thể giật lấy bút và vẽ lên trang giấy của bạn.

Thế là công việc, thu nhập, nhà cửa thậm chí số phận của bạn bị người khác
quyết định. Người khác ở đây có thể là cha mẹ, thầy cô, bạn bè, cấp trên và
những người có quan hệ với bạn, thậm chí cả những người mà bạn chưa hề
quen biết mặt.
Chúng ta không nên trao số phận của mình cho người khác quyết định.

Trong số những người thành đạt, không có ai là không cố gắng điều khiển số
phận của mình.
Có nỗ lực hôm nay. Thì bạn mới có thể thay đổi số phận mình trong tương
lai. Muốn thành công thì phải suy nghĩ và hướng tới thành công. Trước hét
chúng ta phải có tư tưởng nào đó, sau đó mới chuyển thành hành động thực
tế. Điều khiển được hành động, trước hết phải điều khiển tư tưởng của mình.
Người hay phiền muộn thường luôn buôn phiền về những thất bại mình đã
gặp phải. Vô tình thời gian quý báu của họ cũng bị lãng phí trong những câu
than ngắn thở dài. Trong đời người, ai cũng phải trải qua thất bại. Điều
quan trọng là cần rút kinh nghiệm để không mắc phải sai lầm tương tự.
Tương lai hoàn toàn phụ thuộc vào sự cố gắng của bạn ngày hôm nay. Trong
khi đó nỗ, lực ngày hôm nay lại phụ thuộc vào suy nghĩ vá những công việc
thực tế.
Cuộc sống là một sự sáng tạo và hãy đi tìm thành công cho riêng mình. Ai
cũng có sở trường riêng của mình. Nếu suốt ngày bạn tìm cách đối phó với
người khác, thì sự nghiệp của bạn cũng không thể thuận lợi được. Chúng ta
phải sử dụng sức sáng tạo của bản thân để sáng tạo tương lai cho mình.
Muốn có được tương lai, chúng ta phải dựa vào đặc điểm của mình, phát
huy đầy đủ tài năng của mình
Chúng ta hãy tham gia thực sự vào nhiều công việc với các vị chí khác nhau.
Kinh nghiệm càng nhiều, thì bạn càng hiểu rõ hơn về hướng đi của mình.
Trên con đường hướng tới thành công, bạn có thể học được rất nhiều thứ.
Hạnh phúc thực sự không phải nằm trên đỉnh núi mà là trên con đường và
trong quá trình ta đi lên núi.
Tóm lại chúng ta cần cố gắng chi phối số phận mình. Tương lai của ta
không nên đặt vào tay người khác. Tự nghĩ ra những gì mình muốn và tìm
cách đạt được. Chúng ta cần phải dành lại ý chí, cuộc sống của mình và
không nên đặt vào tay người khác, dùng sức sống vẽ nên cuộc sống của bản
thân mình. Có vậy cuộc sống của chúng ta mới có giá trị. Nếu dựa vào sự
giúp đỡ của người khác, thì sẽ chẳng có ý nghĩa gì.



4
Sống

Sống không giận, không hờn, không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách, chông gai
Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống
Sống là "Động" nhưng lòng luôn bất động
Sống là "Thương" nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống "Yên vui" danh lợi mãi coi thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.



PHẦN MỘT: KỸ NĂNG SỐNG


Những câu châm ngôn cuộc sống.

Chỉ có cuộc sống vì người khác mới là cuộc sống đáng quý.
(Albert Einstein)

Một trong những hạnh phúc lớn nhất ở đời này là tình bạn, và một trong
những hạnh phúc của tình bạn là có một người để gửi gắm những tâm sự
thầm kín.
(A.Manzoni)

Cuộc sống là nghĩa vụ ngay cả khi nó chỉ diễn ra trong khoảnh khắc.

(W.Gớt)

Điều quan trọng không phải chúng ta sống được bao lâu mà chúng ta phải
sống như thế nào.
(Bailey)

Bạn hãy yêu tự do hơn tất cả và làm điều thiện ở bất cứ lơi nào có thể.
(V.Beethoven)

Mục đích tối trọng của đời người không phải sự hiểu biết mà là hành động.
(A.Haoxlay)


5
Người ta không mắc sai lầm vì dốt mà vì tưởng là mình giỏi.
(D.Gra-Nin)

Không có ngày mai nào lại không kết thúc, không có sự đau khỏ nào lại
không có lối ra.
(Rsoutheell)

Dù người ta có nói với bạn điều gì đi nữa, hãy tin rằng cuộc sống là điều
kỳ diệu và đẹp đẽ.
(Pautopxki)

Người nào có thể làm mỗi giây phút đều tràn ngập một nội dung sâu sắc
thì người đó sẽ kéo dài vô tận cuộc đời mình.
(I.Cuôcxơ)

Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ

sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.
(Xukhômlinski)

Đừng che dấu tình yêu và sự dịu dàng của mình cho đến khi bạn lìa đời.
Hãy làm cuộc đời bạn tràn đầy sự ngọt ngào. Hãy nói những lời thân
thương khi bạn còn nghe được và tim bạn còn rung động.
(Henry Ward Beecher )

Luôn luôn có niềm hy vọng cho người nào bình tâm suy nghĩ về cuộc
sống.
(Katherine Logan)

Bao lâu bạn vẫn còn tự tin ở bạn, thì người khác vẫn còn tin bạn.
(Cynda Williams)
Đừng quá xem trọng điều gì. Hãy tiếp nhận mọi sự may rủi một cách nhẹ
nhàng.
(Jepfecson)

Đứng vững và không nghĩ rằng mình sẽ ngã thì sẽ chẳng bao giờ ngã.
(H.Andersen)



6
Sự chân thành là điều tốt đẹp nhất bạn có thể đem trao tặng một người. Sự
thật, lòng tin cậy, tình bạn và tình yêu đều tùy thuộc vào điều đó cả.
(Elvis Presley)

Thà đấu tranh cho cái tốt, còn hơn ngồi nguyền rủa cái xấu.
(W.Gơt)

Thiên đường ở chính trong ta. Địa ngục cũng do lòng ta mà có .
Chúa Jésus
Tôi thường hối tiếc vì mình đã mở mồm chứ không bao giờ…vì mình
đã im lặng
Philippe de Commynes
Khiêm tốn bao nhiêu cũng chưa đủ, tự kiêu một chút cũng là nhiều
Karl Marx
Đừng bao giờ khiêm tốn với kẻ kiêu căng, cũng đừng bao giờ kiêu
căng với người khiêm tốn
Jeffecson
Đường đi khó không phải vì ngăn sông cách núi . Mà khó vì lòng
người ngại núi e sông
Nguyễn Thái Học
Người quân tử lúc chưa được thì vui với ý muốn, lúc được rồi thì vui
với kết quả, cho nên lúc nào cũng vui
Kẻ tiểu nhân lúc chưa được thì lo không được, lúc được rồi thì lại sợ
mất nên lúc nào cũng lo sợ
Khổng Tử
Những kẻ trí tuệ tầm thường hay lên án những gì vượt quá tầm
hiểu biết của họ
La Rochefoucould


7
Nếu ai nói xấu bạn mà nói đúng thì hãy sửa mình đi. Nếu họ nói
bậy thì bạn hãy cười thôi
Epictete
Phải biết mở cửa lòng mình trước mới hy vọng mở được lòng người
khác
Pasquier Quesnel

Cố chấp và bảo thủ là bằng chứng chắc chắn nhất của sự ngu si.
J.b. Bactông
Tri thức làm người ta khiêm tốn, ngu si làm người ta kiêu ngạo
Ngạn ngữ Anh

Không tự tin là nguyên nhân gây ra tất cả thất bại
Bôuvi
Đừng xem trọng bề ngoài - bề ngoài có thể đánh lừa ta
Đừng xem trọng sự giàu sang - sự giàu sang có thể mất dần
Hãy đến với người biết làm ta cười
Vì chỉ có nụ cười mới biến một ngày buồn thành vui tươi.


Khi một cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra
Nhưng người ta cứ ngắm mãi cánh cửa đóng lại
Để rồi không thấy được cánh cửa đang mở ra.


Học mà không suy nghĩ thì vô ích
Suy nghĩ mà không học thì nguy hiểm


Đọc sách mà không có sự suy nghĩ chẳng khác gì ăn mà không có sự tiêu
hoá.


Đừng lùi bước trước vận đen
mà phải đương đầu với nó bằng lòng dũng cảm lớn lao nhất

8



Người sung sướng nhất là người đã tạo được hạnh phúc cho người khác.
Không khi nào trả xong nợ với những người đã giúp ta
vì ta không nợ tiền bạc mà ta nợ ân tình


Nếu ai nói xấu bạn mà điều đó đúng, bạn hãy sửa mình đi
Nếu là điều vu hoạ thì bạn hãy cười.


Thất bại không phải là nguy hiểm
Mà nguy hiểm ở chỗ là không dám thú nhận,
không dám rút ra những bài học đắng cay

Lời kết: Khi bạn sinh ra đời, bạn khóc còn mọi người xung quanh
cười. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người khóc còn bạn,
bạn cười.

Nghệ thuật sống
Bạn đã từng nghe đến khái niệm nghệ thuật sống, nhưng bạn đã biết
sống như thế nào chưa? Và quan niệm nghệ thuật sống của bạn là gì?
Phải chăng đó là sống để làm vừa lòng người khác, cố gắng đạt được
những điều mà bạn mong muốn! Nghệ thuật sống không đơn giản như
chúng ta tưởng!
Dường như chúng ta lầm lẫn quá nhiều giữa khái niệm nghệ thuật sống và
sống nghệ thuật, chúng ta sống để làm những điều mà mình muốn, cố gắng
đạt được những điều đó bằng chính khả năng của mình. Tuy nhiên nhiều
người lại sử dụng những thủ thuật, những tiểu xảo và mưu mẹo để đạt
được những điều đó!

Nghệ thuật sống không phải thể hiện ở việc bạn tìm cách chối bỏ khó khăn
mà là ở việc bạn học cách trưởng thành từ những khó khăn đó! Bạn sẽ
sống như thế nào? Làm một con người dũng cảm dám vượt qua tất cả
thách thức khó khăn hay hèn nhát chối bỏ nó!

9
Bạn đừng bao giờ hành động như một kẻ hèn nhát nhé, hãy kiên cường và
mạnh mẻ đương đầu với những khó khăn để trưởng thành. Nếu cứ lẫn trốn
khó khăn, bạn sẽ chẳng bao giờ có được thành công như mong muốn!
Trong bất cứ hoàn cảnh nào, hãy đừng là loài chim bé nhỏ cam chịu nhốt
mình trong lồng mà hãy là loài đại bàng tung cánh tự do khắp không
trung! Bạn hãy vượt qua giới hạn an toàn của bản thân! Hãy bước đến
những thách thức và chấp nhận mạo hiểm để thành công! Chắc chắn bạn
không muốn sống cuộc đời như chú chim bé nhỏ ấy! An toàn đấy, nhưng
buồn tẻ biết bao nhiêu!
Hãy tìm kiếm cơ hội trong mỗi khó khăn, bạn hãy nhớ đó là bí quyết dống
tuyệt vời nhất cho mỗi chúng ta. Hãy thoải mái với những khó khăn gặp
phải, bất cứ nghịch cảnh nào cũng ẩn chứa cơ hội để chúng ta thay đổi bản
thân hay vươn đến những tầm cao mới! Điều quan trọng đó là chúng ta sẽ
đối đầu với nó như thế nào!
Bạn đừng bao giờ quên, hãy sống và vươn đến những điều mà bạn mong
muốn, bởi vì chúng ta chỉ có suy nhất một cơ hội để làm hết những điều
đó!Chưa ai sống lần thứ hai thế nên chúng ta sẽ không có cơ hội sửa chữa
sai lầm! Chỉ duy nhất một điều chúng ta có thể làm đó là: Làm tốt những
việc tiếp theo! Thế nên hãy cố lên bạn nhé!


Không Thể Nhìn Từ Một phía

Mặt trăng và Mặt Trời tranh cãi với nhau về Trái Ðất. Mặt Trời nói : "Lá

và cây cối, tất cả đều màu xanh". Nhưng Mặt Trăng thì lại cho rằng, tất cả
chúng mang một ánh bạc lấp lánh. Mặt Trăng nói rằng, con người trên Trái
Ðất thường ngủ. Còn Mặt Trời lại bảo con người luôn hoạt động đấy chứ.
- Con người hoạt động, vậy tại sao trên Trái Ðất lại yên ắng đến vậy ? Mặt
Trăng cãi.
- Ai bảo là trên Trái Ðất yên lặng ?- Mặt Trời ngạc nhiên- Trên Trái Ðất
mọi thứ đều hoạt động, và còn rất ồn ào, náo nhiệt nữa.
Và họ cãi nhau rất lâu, cho đến khi Gió bay ngang qua.
- Tại sao các bạn lại cãi nhau về chuyện này chứ ? Tôi đã ở bên cạnh Mặt
Trời khi Mặt Trời nhìn xuống Trái Ðất, và tôi cũng đi cùng Mặt Trăng khi
Mặt Trăng xuất hiện. Khi Mặt Trời xuất hiện, mọi thứ là ban ngày, cây cối
màu xanh, con người hoạt đông. Còn khi Trăng lên, đêm về, mọi người

10
chìm vào giấc ngủ.

Nếu chỉ nhìn mọi việc dưới con mắt của mình, thì mọi thứ chẳng có gì là
hoàn hảo, trọn vẹn cả. Không thể đánh giá Trái Ðất chỉ bằng con mắt của
Mặt Trời hoặc Mặt trăng được. Cũng vậy khi đánh giá một con người, một
sự việc nào đó, không thể nhìn từ một phía được


Bạn rất đặc biệt - đừng bao giờ quên điều đó

Trong gian phòng có 200 khán giả, anh ta cất tiếng hỏi: "Ai muốn có tờ 20 đô
la này?".
Những bàn tay bắt đầu giơ lên. Anh ta nói tiếp: "Tôi sẽ đưa tờ 20 đô la cho
bạn - nhưng điều đầu tiên, hãy để tôi làm việc này!"
Anh ta vò nhàu tờ 20 đô la. Sau đó, anh ta lại hỏi: ""Còn ai muốn tờ bạc này
không?". Vẫn có những bàn tay đưa lên.

"Ồ, vâng, nó sẽ như thế nào nếu tôi làm thế này?" - nói rồi anh ta quẳng nó
xuống sàn và giẫm giày lên. Sau đó, anh ta nhặt tờ bạc lên, bây giờ trông nó
đã nhàu nát và dơ bẩn. "Nào, ai còn muốn có tờ bạc này nữa?". Vẫn còn
những bàn tay đưa lên
"Những người bạn của tôi, tất cả các bạn phải học một bài học rất giá trị.
Không có nghĩa gì đối với những việc tôi làm với đồng tiền, bạn vẫn muốn có
nó bởi vì nó không giảm giá trị. Nó vẫn có giá trị là 20 đô la. Nhiều lần trong
cuộc sống của chúng ta, bạn bị rơi ngã, bị "vò nhàu" và bị vẩn đục bởi những
quyết định mà chúng ta làm và những hoàn cảnh đến với chúng ta. Chúng ta
cảm thấy hình như chúng ta trở nên vô giá trị; nhưng không có nghĩa lý gì cả,
đối với những gì đã xảy ra, bạn vẫn sẽ không bao giờ mất đi giá trị của mình.
Dù thế nào đi nữa, bạn cũng là vô giá với những người yêu thương bạn. Giá
trị của cuộc sống chúng ta được quyết định không phải do những gì chúng ta
làm hoặc người mà chúng ta quen biết, mà bởi chúng ta là ai.
Bạn rất đặc biệt - đừng bao giờ quên điều đó!"

Câu chuyện có thật đã xảy ra ở Trung Quốc vào năm 2008
Câu Chuyện Thật đã xảy ra ở Trung Quốc vào năm 2008, và đã được đưa
lên BBC & CNN. Một chiếc xe bus chở đầy khách đang chạy trên đường đồi.
Giữa đường, ba thằng du côn có vũ khí để mắt tới cô lái xe xinh đẹp. Chúng
bắt cô dừng xe và muốn “vui vẻ” với cô. Tất nhiên là cô lái xe kêu cứu, nhưng
tất cả hành khách trên xe chỉ đáp lại bằng sự im lặng.

Lúc ấy một người đàn ông trung niên nom yếu ớt tiến lên yêu cầu ba tên du
côn dừng tay; nhưng ông đã bị chúng đánh đập. Ông rất giận dữ và lớn tiếng
kêu gọi các hành khách khác ngăn hành động man rợ kia lại nhưng chẳng ai

11
hưởng ứng. Và cô lái xe bị ba tên côn đồ lôi vào bụi rậm bên đường.


Một giờ sau, ba tên du côn và cô lái xe tơi tả trở về xe và cô sẵn sàng cầm lái
tiếp tục lên đường… -“Này ông kia, ông xuống xe đi!” cô lái xe la lên với
người đàn ông vừa tìm cách giúp mình. Người đàn ông sững sờ, nói: -“Cô
làm sao thế? Tôi mới vừa tìm cách cứu cô, tôi làm thế là sai à?” -“Cứu tôi ư?
Ông đã làm gì để cứu tôi chứ?” Cô lái xe vặn lại, và vài hành khách bình thản
cười. Người đàn ông thật sự tức giận.

Dù ông đã không có khả năng cứu cô, nhưng ông không nên bị đối xử như
thế chứ. Ông từ chối xuống xe, và nói: “Tôi đã trả tiền đi xe nên tôi có quyền
ở lại xe.” Cô lái xe nhăn mặt nói: “Nếu ông không xuống, xe sẽ không chạy.”
Điều bất ngờ là hành khách, vốn lờ lảng hành động man rợ mới đây của bọn
du côn, bỗng nhao nhao đồng lòng yêu cầu người đàn ông xuống xe, họ nói:
-“Ông ra khỏi xe đi, chúng tôi có nhiều công chuyện đang chờ và không thể
trì hoãn thêm chút nào nữa!” Một vài hành khách khỏe hơn tìm cách lôi người
đàn ông xuống xe.

Ba tên du côn mỉm cười với nhau một cách ranh mãnh và bình luận: -“Chắc
tụi mình đã phục vụ cô nàng ra trò đấy nhỉ!” Sau nhiều lời qua tiếng lại, hành
lý của người đàn ông bị ném qua cửa sổ và ông bị đẩy ra khỏi xe. Chiếc xe
bus lại khởi tiếp hành trình. Cô lái xe vuốt lại tóc tai và vặn radio lên hết cỡ.

Xe lên đến đỉnh đồi và ngoặt một cái chuẩn bị xuống đồi. Phía tay phải xe là
một vực thẳm sâu hun hút. Tốc độ của xe bus tăng dần. Gương mặt cô lái xe
bình thản, hai bàn tay giữ chặt vô lăng. Nước mắt trào ra trong hai mắt cô.
Một tên du côn nhận thấy có gì không ổn, hắn nói với cô lái xe: -“Chạy chậm
thôi, cô định làm gì thế hả?” Tên du côn tìm cách giằng lấy vô lăng, nhưng
chiếc xe bus lao ra ngoài vực như mũi tên bật khỏi cây cung.

Hôm sau, báo địa phương loan tin
một tai nạn bi thảm xảy ra ở vùng

“Phục Hổ Sơn”. Một chiếc xe cỡ trung
rơi xuống vực, tài xế và 13 hành
khách đều thiệt mạng. Người đàn ông
đã bị đuổi xuống xe đọc tờ báo và
khóc. Không ai biết ông khóc cái gì và
vì sao mà khóc! .
Bạn có biết vì sao ông ta khóc? Nếu
bạn có trên xe bus, bạn có đứng lên
như người đàn ông kia? Chúng ta cần
những người như ông để tạo nên và duy trì một xã hội bình thường! Khi ta
đối xử với người khác bằng cả tấm lòng, ta sẽ nhận được hơi ấm và tình yêu
từ mọi người! .


12
Đây là một câu chuyện rất bi thảm. Bạn sẽ làm gì nếu như bạn là người lái
xe? Đừng nghĩ nó chỉ xảy ra ở Trung Quốc mà hãy nghĩ rằng nó là một việc
liên quan đến lương tâm của con người bạn nhé. Việt Nam chưa có trường
hợp nào lao xe xuống vực thế này nhưng việc thờ ơ với người khác thì có
nhiều lắm. Chúng ta quá vô tâm với cuộc sống xung quanh này.

Bao nhiêu người đọc xong bài viết này mà đã làm được một điều đơn giản
hơn đó là dừng lại hỏi một người đang dắt bộ một chiếc xe trên đường ? Bao
nhiêu người trong số chúng ta đã dừng lại nhặt một viên gạch rơi giữa
đường để người khác không đâm phải ? Và bao nhiêu người sau khi đọc bài
này sẽ thay đổi chính mình ?

Năm bài học quan trọng trong đời
Bài học số 1: Bài Học Về Sự Quan Tâm


Trong tháng thứ 2 của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đã cho chúng
tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp. Tôi đã lướt qua hầu
hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng:
“Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một
câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi.
Tôi đã nghĩ vậy! Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy
cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể
biết được tên cô ta cơ chứ? Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối
cùng bị bỏ trống.

Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư rằng: “Liệu ông có tính
điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”,
rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ
đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ
là một nụ cười hay một câu chào”.

Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình
sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó, cô
Dorothy

Bài Học Số 2: Bài Học Về Sự Giúp Đỡ

Trong một đêm mưa bão bất thường trên đường phố Alabama vắng vẻ, lúc

13
đó đã 11h30 khuya, có một bà lão da đen vẫn cứ mặc cho những ngọn roi
mưa quất liên hồi vào mặt, cố hết sức vẫy vẫy cánh tay để xin đi nhờ xe.
Một chiếc xe chạy vút qua, rồi thêm một chiếc xe nữa, không ai để ý đến
cánh tay dường như đã tê cứng vì lạnh cóng. Mặc dù vậy, bà lão vẫn hy
vọng và vẫy chiếc xe kế tiếp. Một chàng trai da trắng đã cho bà lên xe.

(Mặc cho cuộc xung đột sắc tộc 1960). Bà lão trông có vẻ rất vội vã,
nhưng cũng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai.

Bảy ngày trôi qua, cánh cửa nhà chàng trai tốt bụng vang lên tiếng gõ cửa.
Chàng trai ngạc nhiên hết sức khi thấy một cái tivi khổng lồ ngay trước
cửa nhà mình. Một lá thư được đính kèm, trong đó viết: "Cảm ơn cháu vì
đã cho bà đi nhờ xe vào cái đêm mưa hôm ấy. Cơn mưa không những đã
làm ướt sũng quần áo mà nó còn làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà
nữa. Rồi thì lúc đó cháu đã xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu, bà
đã được gặp người chồng tội nghiệp của mình trước khi ông ấy trút hơi thở
cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cảm ơn cháu đã không nề hà khi giúp đỡ
bà."

Cuối thư là dòng chữ: “Chân thành - Bà Nat King Cole”.

Bài Học Số 3: Bài Học Về Lòng Biết Ơn

Vào cái thời khi mà món kem nước hoa quả còn rất rẻ tiền, có một câu
chuyện về cậu bé 10 tuổi thế này: Ngày nọ, Jim - tên của cậu bé - sau một
hồi đi qua đi lại, ngó nghiêng vào cửa hàng giải khát đông nhất nhì thành
phố, nơi có món kem nước hoa quả mà cậu rất thích, mạnh dạng tiến lại
gần cái cửa, đẩy nhẹ và bước vào. Chọn một bàn trống, cậu nhẹ nhàng
ngồi xuống ghế và đợi người phục vụ đến. Chỉ vài phút sau, một người nữ
phục vụ tiến lại gần Jim và đặt trước mặt cậu một ly nước lọc. Ngước nhìn
cô phục vụ, cậu bé hỏi: “Cho cháu hỏi bao nhiêu tiền một đĩa kem nước
hoa quả ạ?”. “50 xu“, cô phục vụ trả lời. Nghe vậy, Jim liền móc trong túi
quần ra một số đồng xu lẻ, nhẩm tính một hồi, cậu hỏi tiếp: “Thế bao
nhiêu tiền một đĩa kem bình thường ạ?”. “35 xu”, người phục vụ vẫn kiên
nhẫn trả lời cậu bé mặc dù lúc đó khách vào cửa hàng đã rất đông và đang
đợi cô. Cuối cùng, người nữ phục vụ cũng mang đến cho Jim món kem mà

cậu yêu cầu, và sang phục vụ những bàn khác. Cậu bé ăn xong kem, để lại
tiền trên bàn và ra về.

Khi người phục vụ quay trở lại để dọn bàn, cô ấy đã bật khóc khi nhìn thấy

14
2 đồng kẽm (1 đồng bằng 5 xu) và 5 đồng xu lẻ được đặt ngay ngắn trên
bàn, bên cạnh 35 xu trả cho đĩa kem mà Jim đã gọi - Jim đã không thể có
món kem nước hoa quả mà cậu ấy thích bởi vì cậu ấy chỉ có đủ tiền để trả
cho một đĩa kem bình thường và một ít tiền boa cho cô.

Bài Học Số 4:: Bài Học Về Sự Tự Giác Và Trách Nhiệm

Xưa thật là xưa, có một ông Vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một
tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần
đấy và theo dõi. Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua,
rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ý định xê dịch
tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà
Vua vì đã không cho người giữ sạch sẽ con đường.

Một lúc sau, nhà Vua nhìn thấy một người nông dân đi tới với một xe rau
cồng kềnh nặng trĩu. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và
nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đã đẩy được tảng đá sang bên kia
vệ đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: “Thật không may nếu có ai đó
không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây”. Xong đâu đấy,
người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi tiếp, thì bỗng nhìn thấy một
bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một một
món quà của Đức Vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.

Câu chuyện của người nông dân này đã giúp chúng ta nhận ra một điều

quý giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật
cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.

Bài Học Số 5:Bài Học Về Sự Hy Sinh

Đã lâu lắm rồi, nhiều năm đã trôi qua, khi tôi còn là tình nguyện viên tại
một bệnh viện, tôi có biết một cô gái nhỏ tên Liz - cô ấy đang mắc phải
một căn bệnh rất hiểm nghèo. Cơ hội sống sót duy nhất của cô là được
thay máu từ người anh trai 5 tuổi của mình, người đã vượt qua được cơn
bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong
cơ thể. Bác sĩ đã trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu
cầu cậu đồng ý cho cô em gái những giọt máu của mình. Lúc ấy, tôi đã
nhìn thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặt bé nhỏ kia. Cuối cùng,
với một hơi thở thật sâu và dứt khoát cậu bé đã trả lời rằng: “Cháu đồng ý
làm điều đó để cứu em cháu”.

15

Nằm trên chiếc giường kế bên em gái để thuận tiện hơn cho việc truyền
máu, cậu bé liếc nhìn em gái và đôi mắt ngời lên niềm vui khi thấy đôi má
cô bé hồng lên theo từng giọt máu được chuyền sang từ người cậu. Nhưng
rồi, khuôn mặt cậu bỗng trở nên tái xanh đầy lo lắng, cậu bé ngước nhìn vị
bác sĩ và hỏi với một giọng run run: “Cháu sẽ chết bây giờ phải không bác
sĩ?” Thì ra, cậu bé non nớt của chúng ta đã nghĩ rằng: cậu ta sẽ cho cô em
gái tất cả máu trong người mình để cứu cô ấy và rồi cậu sẽ chết thay cô.

Bạn thấy không, sau tất cả những hiểu lầm và hành động của mình, cậu bé
đã có tất cả nhờ đức hy sinh

Cuộc sống có câu: “Hãy cho đi thứ bạn có, rồi bạn sẽ được đền bù xứng

đáng”.
GIÁ TRỊ HẠNH PHÚC
Khi thời gian trôi đi không bao giờ dừng lại,
thì những gì chúng ta làm hôm nay sẽ trở
thành những hoài niệm mai sau. Nhưng mẹ ơi!
Sẽ chẳng bao giờ con có thể quên đâu, những
ngày tháng ba mẹ con rau cháo nuôi nhau lo
đong ăn từng bữa.
Mẹ biết không! Những gì duy nhất mà con
còn nhớ về “cha của con” về “chồng của mẹ” là những hình ảnh cuối cùng
khi cha con sắp “ra đi”. Mẹ cầm tay cha không nói được câu gì, còn hai
anh em con mở tròn đôi mắt thơ dại. Con còn nhớ như in, như không phải
chuyện 10 năm về trước, mà là chuyện mới xảy ra hôm qua. Đó là một
ngày tháng 6 những cơn mưa rào kỳ lạ. Lễ viếng cha của con chỉ vẻn vẹn
có nửa ngày. Và mãi đến tận hôm nay, khi con hỏi sao lễ viếng của cha lại
diễn ra nhanh thế, thì bà nội mới bùi ngùi kể lại rằng “Khi ấy nhà mình bị
trùng tang, nên không để được lâu”. Mẹ ơi, con không bao giờ quên câu
nói cuối cùng mà mẹ khóc với cha: “Anh ơi, bảy năm rồi tích cóp mới
dựng được căn nhà ngói ba gian, anh chưa ở được mấy ngày sao lại vội ra
đi bỏ ba mẹ con em ở lại ” Tiếng mẹ khóc cứ ngân dài mãi cho đến tận

16
ngày hôm nay khi con ngồi nghĩ lại, thì mẹ ơi chuyện của nhà mình con
không tin lại như thế. Nhà mình vốn nghèo khó, nên từ ngày cha mất đi lại
càng trở nên túng quẫn hơn. Gáng nặng gia đình, trách nhiệm nuôi con giờ
đã đặt hết lên đôi vai gầy của mẹ. Mẹ chạy chợ từ sáng sớm tinh mơ, buôn
đủ thừ hàng để kiếm từng đồng lẻ. Những ngày đầu vắng cha sao khó khăn
đến thế. Con không quen mẹ ơi! Con thực sự không quen. Để mỗi bữa ăn
con đều lấy thêm một bát, rồi em con hỏi mẹ. “Mẹ ơi! Sao cha đi đâu lâu
vậy chưa về?” Nhưng rồi qua từng ngày con cũng đã lớn dần lên, từ ngày

vắng cha con như già trước tuổi. Giúp mẹ chăm em, làm công việc nhà khi
không có mẹ. Con đi chợ, nấu cơm, chăm đàn lợn, đàn gà. Con làm tất cả
chỉ mong sao giúp mẹ được ít nhiều, mong áo mẹ bớt sờn, mong tóc mẹ
đừng thêm sợi bạc. Rồi mỗi bữa mẹ đi chợ về thấy cơm canh đã tinh tươm,
nhà cửa sạch mát, mẹ ôm anh em con vào lòng trìu mến “Con của mẹ lớn
thật rồi đây”. Cuộc sống khó khăn, vật lộn từng ngày, càng bồi đắp tình
yêu thương của mẹ. Con còn nhớ có những đêm mẹ ngồi bên đầu giường
rồi khóc thầm lặng lẽ, giọt nước mắt của mẹ lăn dài trên hai gò má đen
sạm vì dãi nắng dầm sương. Lúc đó con mong sao mình có thể lớn thật
nhanh để có thể gánh vác gia đình thay mẹ. Sau ba năm cha mất mẹ đã tiều
tụy đi rất nhiều, mới ba mươi tuổi mà ai nhìn mẹ cũng bảo đã ngoài bốn
mươi. Dù có mạnh mẽ, cứng rắn, thì mẹ của con cũng là một người phụ nữ
cũng có lúc mủi lòng và trở nên yếu đuối. Thật bất công nếu cuộc đời để
tuổi xuân của mẹ chôn vùi cùng với tuổi thơ con. Và như một sự sắp đặt
của số phận, vì muốn tìm một chỗ nương tựa lúc ốm đau, và mong muốn
cho anh em con đỡ khổ mà mẹ đã quyết định đi thêm bước nữa. Nhưng
chắc mẹ cũng đâu có ngờ rằng, cuộc đời mẹ lại như một lần trải qua kiếp
luân hồi, còn tuổi thơ con lại thêm một lần tủi cực. Cuộc sống “con anh,
con tôi” chưa bao giờ là đơn giản. Người đàn ông mẹ đã chọn, người mà
hiện nay là “Dượng” của con. Cũng mất vợ và có ba con. Hai cuộc đời bất
hạnh tìm đến nhau để cùng xây lại tổ ấm gia đình. Và cuộc “hợp nhất” đã
diễn ra không ai ngờ tới đã diễn ra. Hai gia đình nhỏ “gộp” lại thành một
gia đình lớn. Những tưởng đây là sự bù đắp của số phận như mọi người

17
mong muốn. Nhưng cũng chỉ vì câu nói “Mấy đời bánh đúc có xương,
mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng”. Mà cái gia đình lớn này đã biết bao
nhiêu phen sóng gió. Hễ xích mích nhỏ lại dẫn đến cãi cọ, to tiếng với
nhau. Dượng thì làm công chức nhà nước, còn mẹ con mình chỉ thuần hóa
nhà nông. Vậy nên với những người con của dượng thì mẹ con mình chỉ là

ăn bám. Con còn nhớ như in cái lần mà mẹ đi chợ vắng, hai “chị lớn” ở
nhà mà đến bữa không chịu xuống nấu ăn, trưa xuống vẫn thấy không có
cơm liền mang anh em con ra chửi bới. Con nhớ mãi không quên câu nói:
“Sao chúng mày không cút về nơi chúng mày từng sống cho đỡ ngứa mắt
tao”. Thật đau đớn, tủi hận biết nhường nào. Những lúc như thế hai anh
em con chỉ biết dắt nhau ra đồi, trải lá rừng rồi ôm nhau khóc. Lúc đó con
hận đời, hận người và hận mình hơn bao giờ hết. Nhìn em khóc mà con
đau xót biết nhường nào: “Anh ơi, mình về dưới nhà đi anh, em không
thích ở đây”. Câu nói của em trong tiếng nấc nghẹn ngào, như làm trái tim
con rỉ máu, lúc đó trong con chỉ có một suy nghĩ nung nấu rằng con sẽ trả
lại cho “người” gấp mười lần những gì con nhận được hôm nay. Nhưng
cuộc sống sẽ đổi thay khi chúng ta thay đổi, và mọi người nhìn mẹ đã nói
rằng: “Bánh đúc đã có xương” và mẹ dạy con rằng “hãy đem yêu thương
vào nơi oán thù, đem tha thứ vào nơi khổ nhục, và bởi chính khi tha thứ là
khi được tha thứ, chính những lúc quên mình là những lúc tìm lại được bản
thân.” Con thầm cảm ơn mẹ. Cảm ơn cuộc sống này đã cho con những bài
học quý giá con không còn cảm thấy xấu hổ khi bạn bè nói rằng: “Đừng tự
hào vì mình nghèo mà học giỏi, hãy tự hào sao mình giỏi mà vẫn nghèo”
vì dẫu chúng ta nghèo về vật chất nhưng luôn giàu về tinh cảm yêu thương
thì chúng ta vẫn là người giàu có. Nhưng mẹ có nhận thấy không, kể từ khi
mẹ bị tai nạn giao thông, và cướp đi toàn bộ sức lao động của mẹ thì gia
đình mới thực sự biết quan tâm đến nhau hơn và sống có tình cảm hơn
trước. Và khi ấy mọi người mới nhận ra rằng hạnh phúc gia đình đâu chỉ
có ở “máu mủ tình thân”. Mẹ còn nhớ không lúc mẹ đang nằm trên giường
bệnh, con có hỏi mẹ một câu rằng: “Đôi khi để nhận ra một điều gì chúng
ta phải trả giá bằng một điều gì đó nhưng mẹ ơi có khi nào mẹ nghĩ mẹ đã

18
phải trả một cái giá quá đắt không?”. Khi ấy mẹ xoa đầu con và nói rằng:
“Không đâu con ạ! Không có gì là đắt vì hạnh phúc là vô giá mà con”.

Vâng thưa mẹ! Hạnh phúc là vô giá. Và con cũng mong sao trong
cuộc sống này mọi người sẽ không phải trả bất cứ cái giá nào để nhận
ra hạnh phúc của mình. Bởi hạnh phúc luôn là những điều giản dị
quanh ta phải không mẹ!

§inh ThÞ Mai Hoa

Hãy hướng về phía Mặt Trời,
Trong tuổi thơ của mình, chắc
hẳn ai trong chúng ta cũng đã
từng hơn một lần đùa nghịch với
chiếc bóng của mình dưới ánh
nắng mặt trời rực rỡ. Và có một
điều tưởng như thật đơn giản
được rút ra từ trò chơi này nhưng
đã trở thành triết lý sống của bao
người, đó là: “Hãy hướng về
phía mặt trời, bóng tối sẽ ngả dần phía sau bạn”.
Đây quả thực là một hiện tượng vật lý rất gần gũi với tất cả chúng ta
phải không? Như một quy luật, nếu ta quay lưng về phía mặt trời thì dù có
chạy mãi, chạy mãi, phía trước chúng ta vẫn là chiếc bóng của chính mình,
giống như một vòng luẩn quẩn chẳng thể rứt ra. Nhưng, chỉ cần ta quay
mặt lại thì bóng tối đó sẽ biến mất, nhường chỗ cho ánh sáng mặt trời.
Không chỉ dừng lại ở một trò chơi con trẻ, một hiện tượng vật lý thú vị,
bạn đã từng một lần xét tính đúng đắn của câu nói trên ở các khía cạnh
khác nữa hay chưa? Còn với tôi và chắc chắn là rất nhiều người thì từ lâu
câu ngạn ngữ này đã trở thành một chân lý đúng đắn được chiêm nghiệm
trong bao tình huống của cuộc sống. Tại sao ư? Hãy hướng về phía mặt

19

trời, bóng tối sẽ ngả dần phía sau bạn. “Mặt trời” là kho tàng ánh sáng rực
rỡ vô tận, là vẻ đẹp của thiên nhiên, tạo hoá. Mặt trời sưởi ấm cho chúng
ta, soi chiếu cho chúng ta trên con đường của mình. Vì vậy, mặt trời luôn
là biểu tượng cho những điều chân chính, những lẽ sống đúng đắn. Còn
“bóng tối”, đối lập với hình ảnh mặt trời, nó biểu trưng cho những tiêu cực
trong suy nghĩ, trong hành động, trong mục đích sống, đôi khi nó còn có
thể là những lỗi lầm nữa. Vì vậy, một khi chúng ta hướng về phía mặt trời
nghĩa là chúng ta hướng về những điều tốt đẹp, đặt niềm tin vào ánh sáng
mặt trời là chúng ta đã đẩy lùi lại phía sau những gì xấu xa, u ám, những
bóng tối của khó khăn, vất vả.
Đó là ý nghĩa chính mà câu ngạn ngữ muốn nhắn gửi tới chúng ta.
Tuy nhiên, hiểu được ý nghĩa của câu nói nay, ta mới làm được một phần
trăm công việc. Còn chín mươi chín phần trăm kia phụ thuộc vào việc bạn
và tôi đã vận dụng nó ra sao trong cuộc sống của mình. Trên đây chỉ là
cách so sánh vụng về của cá nhân tôi, còn trên thực tế, có lẽ công việc đó
còn khó khăn và gian truân hơn gấp trăm ngàn lần. Bởi mấy ai trong số
chúng ta dám khẳng định rằng mình đã dám đứng lên chống lại những điều
xấu, quay lưng lại với những tiêu cực trong cuộc sống. Vì sao ư? Thật quá
đơn giản. Một số người chưa dám làm điều này vì những tiêu cực, sai trái
đó chẳng hè ảnh hưởng tới cuộc sống và quyền lợi cá nhân họ. Vì vậy, sự
thật dù đã hiển hiện quá rõ ràng nhưng vẫn chẳng được nói đến. Một số
khác tuy có bị ảnh hưởng đôi chút, mặc dù vậy lại không dám lên tiếng vì
sợ "lợi bất cập hại", "rước thêm họa vào thân". Tất cả những hiện tượng
trên là do ý thức phê và tự phê của chúng ta chưa cao, chưa đủ dũng cảm
và ngay thẳng.
Không chỉ chống lại những « bóng tối » còn hiện lên trong xã hội, ta
còn cần biết cách vượt qua cái bóng của chính mình nữa. Thực vậy, trong
cuộc sống đâu phải chỉ toàn những điều tốt đẹp mà còn có cả những khó
khăn, trở ngại nữa. Nhưng "phải có những ngày mưa, ta mới biết yêu thêm


20
những ngày nắng", những khó khăn này thực chất giống như nhưng rào
cản mà ta bắt buộc phải vượt qua nếu không muốn trở thành kẻ bỏ cuộc,
nó giúp ta hiểu ra và biết trân trọng những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
Bóng tối" có thể là thứ nhều người muốn rũ bỏ nhưng lại có thứ
"bóng tối" giúp ta hoàn thiện mình hơn. Đó là "bóng tối" của sự thất bại.
Bạn sẽ làm gì nếu như kết quả học tập không được như mong đợi! Bạn sẽ
làm gì nếu thi trượt đại học? Sẽ thật buồn nhưng xin bạn đừng ủ rũ trách
mình và tràn ngập trong tâm trạng của kẻ bại trận quá lâu. Quan trọng hơn
là bạn đã rút ra được điều gì từ thất bại đó. Bill Gates, một người dù đã
làm việc ở những nơi tồi tàn nhất, từng rớt tốt nghiệp đại học Harvard
nhưng vẫn cố gắng thực hiện ước mơ của mình để trở thành chủ nhân tập
đoàn Microsoft, nhà tỉ phú nổi tiếng nhất thế giới. Điều đó nói cho bạn
điều gì? Vâng, đơn giản là chúng ta hãy rèn luyện cho mình ý chí, niềm tin
và tri thức. Phải luôn nhìn mọi thứ theo hướng mới mẻ và tích cực, cũng
như một bài toán khó không nên chỉ giải theo một cách, mà bạn phải linh
động nghĩ ra một hướng nào đó đơn giản hơn.
"Hãy bước đi về phía mặt trời, bóng tối sẽ ngả dần phía sau bạn" - một
câu ngạn ngữ giản dị nhưng thật hay và ý nghĩa biết bao. Hãy thử một
lần bước đi như vậy và trải nghiệm cùng tôi bạn nhé!
Nguyễn Hoàng Bảo Ngân

Hãy nhìn vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống

Cách đây vài năm, tôi có đọc một bài báo nói về sức mạnh của việc nhìn vào
những điều tốt đẹp trong cuộc sống để tạo ra hạnh phúc cho cuộc đời mỗi
người. Bài báo kể về trường hợp một cô bé ở tuổi vị thành niên bỏ nhà đi.

Cô bé lỡ có hành vi phạm pháp và bị đưa ra xét xử tại tòa án. Vì vẫn còn ở
lứa tuổi vị thành niên nên cô được tòa án gửi về địa phương để giáo dục

trong thời hạn sáu tháng.

Nếu trong thời gian đó, cô vẫn tiếp tục phạm tội thì mới bị tòa xét xử theo

21
khung hình phạt đã được pháp luật quy định. Cộng đồng địa phương đã giao
cho cô một nhiệm vụ: cứ sau một tuần về chung sống với gia đình, cô phải
ghi lại tất cả những điều tốt đẹp mà cô cảm nhận được từ gia đình mình.
Thông tin từ bài báo cho biết, cô bé đã cảm thấy rất hạnh phúc khi được
sống trong gia đình mình và không còn ý định bỏ nhà đi nữa!

Tôi dám quả quyết rằng, môi trường gia đình của cô bé ấy chẳng có gì khác
biệt so với trước khi cô bỏ nhà đi. Sự khác biệt chỉ là ở cách cô bé nhìn nhận
về gia đình của mình mà thôi! Nếu như trước lúc bỏ đi, cô bé chỉ biết chú ý
đến những gì làm cho mình khó chịu, thì sau khi trở về, cô bé chỉ tập trung
vào những điều tốt đẹp trong gia đình mình. Chính việc soi rọi sự chú ý của
mình vào những điều tốt đẹp đã khiến cô bé cảm thấy hạnh phúc và mãn
nguyện hơn rất nhiều.

Biết tập trung vào những điều tốt đẹp là một sức mạnh có khả năng khiến
chúng ta thay đổi cuộc sống của chính mình. Ngay cả trong lĩnh vực kinh
doanh hay trong bất cứ tổ chức nào cũng vậy, một thái độ sống luôn chú ý
đến những điều tốt đẹp sẽ đem lại những thành công không thể ngờ. Chú ý
đến những điều tốt đẹp, ta sẽ tìm thấy những giải pháp khả quan để giải
quyết khó khăn, rắc rối trong hiện tại. Nếu chúng ta để tâm chú ý đến điều gì,
cuộc sống sẽ đem lại cho chúng ta điều đó. Nếu chúng ta chú ý đến điều tốt
đẹp, chúng ta sẽ dễ dàng tìm thấy điều tốt đẹp cho cuộc sống của mình.

Sẽ thật tuyệt vời nếu mỗi ngày, chúng ta lại nhận ra thêm nhiều điều tốt đẹp
của những người quanh ta, nhận ra những khía cạnh tích cực của công việc.

Niềm vui sướng khi khám phá điều tốt đẹp của mọi thứ xung quanh sẽ tạo
thành sức mạnh thúc đẩy ta tiến về phía trước. Có thể so sánh điều này với
loài hoa hướng dương, luôn hướng mình về phía ánh sáng mặt trời. Chú ý
đến những mặt tốt đẹp là một quy luật sống của cả con người lẫn thiên
nhiên…

Khi chúng ta chú ý đến những thiếu sót, thất bại, lầm lỗi của mình và của
người khác, chúng ta sẽ chỉ thấy toàn những điều u ám, làm chúng ta nhụt
chí, hao tổn sức lực, mất niềm tin vào các giá trị sống, và cuối cùng là buông
xuôi cuộc đời mình.

Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là chúng ta chỉ biết quan tâm đến
những điều tốt đẹp mà không để tâm đến những điều tiêu cực, xấu xa xung
quanh. Điều mà chúng tôi muốn nhấn mạnh trong phần này là, hãy chú ý đến
những điều tốt đẹp để tìm giải pháp tích cực cho nhiều vấn đề khác nhau mà
chúng ta gặp trong cuộc sống. Trước một vấn đề cần giải quyết, bạn hãy tự
hỏi mình những câu hỏi như: Trong hoàn cảnh này, có điều gì tốt đẹp không?
Mình đã từng đối diện với những tình huống khó khăn tương tự, vậy trước
đây, mình đã biết khai thác những khía cạnh tốt đẹp nào để giải quyết? Mình
nên làm gì để cải thiện tình hình? Nếu mình cố gắng, kết quả sẽ như thế

22
nào?

Zig Ziglar là một trong những diễn giả, đồng thời là tác giả viết sách về đề tài
sống đẹp nổi tiếng nhất của nước Mỹ. Ông sinh ra trong một gia đình nghèo,
là con thứ mười trong gia đình có đến mười hai anh chị em. Khi Zig Ziglar lên
năm tuổi, cha mất. Sau này, với nỗ lực mưu sinh bền bỉ, ông có tên trong
danh sách những người bán hàng giỏi nhất nước Mỹ. Trong cuốn sách “See
You at the Top” (Hẹn gặp bạn ở đỉnh cao) của mình, ông đã trình bày kết quả

nghiên cứu ở một trăm người thành công từ độ tuổi hai mươi đến bảy mươi.
Dù tuổi tác có khác nhau, nhưng những người thành công đó đều gặp nhau
ở một điểm: luôn nhận ra được những điều tốt đẹp ở người khác, dù trong
bất cứ hoàn cảnh nào.

Hal Urban, giáo viên dạy ở nhiều trường trung học và cao đẳng chuyên
nghiệp, đồng thời là một diễn giả về đề tài phát triển cá nhân đã từng đọc
quyển sách trên và phải thốt lên rằng, cuốn sách đó đã góp phần làm thay
đổi cuộc đời mình. Hal Urban thừa nhận là, cũng giống như nhiều người
chúng ta, ông đã mất rất nhiều thời gian để mà phàn nàn, kêu ca, oán
trách… cuộc sống. Ông đã thay đổi chính mình bằng cách “biết tìm kiếm
những điều tốt đẹp nơi người khác dù trong bất cứ hoàn cảnh nào”, và
khuyến khích các học sinh của mình cũng phải biết thay đổi cách nhìn về
người khác bằng cách đó. Mỗi khi nhận dạy một lớp mới, điều đầu tiên mà
Hal Urban làm là yêu cầu các em liệt kê ra giấy những điều tốt đẹp từ những
người xung quanh. Bằng cách này, học sinh của ông học được cách nhận ra
điều tốt đẹp ở người khác.

Qua nhiều năm dạy học sinh áp dụng bài học đó, Hal Urban nhận ra các em
dần dần đã biết nhìn cuộc sống ở những khía cạnh tích cực hơn. Mỗi ngày,
danh sách những điều tốt đẹp sẽ càng được nối dài, và cứ thế dài thêm mãi.
Ngay cả bản thân ông cũng thấy ngạc nhiên, vì không ngờ cuộc sống quanh
mình lại có nhiều điều tốt đẹp đến thế!

Có thể, khi mới áp dụng bài học trên, bạn chưa thấy ngay được hiệu quả
cũng như ảnh hưởng kỳ diệu của nó lên cuộc sống. Bởi lẽ, những điều tốt
đẹp đang hiện hữu trước mắt ta mới chỉ là một phần của cuộc sống, vẫn còn
những vẻ đẹp vô hình đang ẩn giấu bên trong cuộc sống tinh thần của con
người. Và nhất là do chúng ta vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi cách nhìn u ám
về cuộc sống lâu nay. Thế nhưng, theo thời gian, danh sách những điều tốt

đẹp ở những người xung quanh ta sẽ càng dài thêm, khiến ta càng vững tin
hơn vào “phần tốt đẹp” ở mỗi con người.

Kinh nghiệm từ bài học đó, qua nhiều năm đã trở thành bài học vô giá đối với
Hal Urban. Ông cho biết, nhiều học sinh của ông, sau hơn hai mươi năm rời
ghế nhà trường, vẫn còn quay lại thăm thầy và bày tỏ lòng biết ơn ông vì một
bài học cuộc sống rất đỗi quý giá, mà nhờ nó, nhiều học sinh của ông đã

23
cảm thấy cuộc đời họ trở nên hạnh phúc hơn và thành công hơn rất nhiều!

Chúng ta cũng có thể học hỏi được từ kinh nghiệm này của Hal, và bắt đầu
thực hành trong cuộc sống của mình. Việc thực hành sẽ gia tăng sức mạnh
tâm hồn cho bản thân mỗi người, giúp chúng ta sống hạnh phúc hơn. Không
nhất thiết phải là những điều hoàn hảo, tuyệt vời ở người khác, vì những
điều hoàn hảo, tuyệt vời thì không phải ai cũng có, chúng ta chỉ cần tìm
những điều tốt đẹp thôi - những điều luôn tồn tại trong mỗi chúng ta, không
phân biệt sắc tộc, nền văn hóa, trình độ học vấn.

Để có thể nhận ra điều tốt đẹp ở người khác một cách dễ dàng, chúng ta
phải luyện tập cách quan sát và suy nghĩ, dần dần biến nó thành một thói
quen trong cuộc sống. Càng biết tìm kiếm, phát hiện những điều tốt đẹp của
người khác, chúng ta càng cảm nhận một cách rõ ràng rằng, mình đang
được sống một cuộc đời thật hạnh phúc!
Và tạo cho mình một lối sống “tích cực, lạc quan và vui sống”

*Hãy học cách sống tích cực
Theo nghiên cứu của một số nhà tâm lý học, nhà xã hội học thì những
người thành đạt, hạnh phúc ở nhiều lĩnh vực, trong mọi xã hội, thời đại
khác nhau và mức độ thành công, giới tính của họ khác nhau.

Nhưng họ lại có một điểm cơ bản rất giống nhau, đó là luôn suy nghĩ theo
hướng tích cực. Sự tích cực ấy thể hiện qua đặc điểm sau:
-Không để mình rơi vào sự bế tắc: Ai cũng có lúc rơi vào những "hố thẳm"
thường tình trong cuộc sống như, sức khỏe, thất tình, thi rớt, thất nghiệp,
mất mát tiền bạc, của cải Nhưng với người có thái độ sống tích cực, sau
phút choáng váng họ sẽ tìm lại được sự thăng bằng và tin rằng mình sẽ
vượt qua sự khốn khó ấy và tìm lại những gì đã mất bằng cách học hỏi,
thay đổi lối sống hay cách làm việc tốt hơn.
-Tự trách mình hơn là đổ thừa cho hoàn cảnh: Một cô gái bị người yêu bỏ
rơi sẽ xem xét lại mình có khuyết điểm gì hơn là oán giận người tình bội
bạc. Một thí sinh thi rớt ân hận vì học bài chưa kỹ chứ không đổ thừa cho
đề thi khó hay giám thị "hắc ám". Một người mất tiền cho rằng mình thiếu
cẩn thận, mất cảnh giác hơn là căm thù kẻ trộm Cho nên với họ, cho dù
thất bại cũng không vô ích, sẽ rút kinh nghiệm để thành công sau đó.
-Tìm thấy mặt tốt ở người khác: Những người biết sống tích cực luôn biết
tiếp cận những ưu điểm của người khác, từ đó họ có nhiều bạn tốt và có
những cộng sự đắc lực. Ai đến với họ cũng tìm được niềm vui.
-Học cách sống tích cực: Sống tích cực không phải là điều khó nhưng
không phải ai cũng có được. Nhiều người sinh ra đã có phẩm chất này một

24
cách tự nhiên hoặc thừa hưởng từ những người thân. Nếu không có sẵn thì
ai cũng học được và học suốt đời, bắt đầu bài học vỡ lòng ấy ở lứa tuổi
nào cũng không hề muộn màng.
Trong muôn vàn khó khăn của cuộc sống thì thái độ sống của mỗi người
chính là màng lọc tinh thần mà qua đó ta sẽ có những cách nhìn nhận và
giải quyết vấn đề khác nhau. Người tích cực nhìn cuộc sống bằng lăng
kính lạc quan, người tiêu cực lại nhìn bằng con mắt chán chường, bi quan.
Và kết quả cuối cùng của hai thái độ này rất khác biệt.


* "Làm sạch" cửa sổ tâm hồn
Sự khác biệt giữa người có thái độ sống tích cực với người có thái độ sống
tiêu cực biểu hiện rất rõ trong cách cư xử thường nhật. Tuy nhiên, chỉ đến
khi đối mặt với một khó khăn thực sự nào đó thì kết quả của hai thái độ
sống này mới bộc lộ rõ sự khác biệt "một trời một vực". Theo phân tích
của chuyên gia tâm lý
- Người có thái độ sống tiêu cực luôn cảm thấy khó khăn, phức tạp khi giải
quyết mỗi vấn đề nào đó và họ luôn tìm lý do để biện minh. Họ đi tìm và
không muốn bỏ qua lỗi lầm của người khác, không tin vào sự thay đổi theo
chiều hướng tích cực. Điểm đặc biệt ở những người có thái độ sống tiêu
cực là họ rất hay chú tâm đến những mất mát và thường hay nuối tiếc
những gì họ đã cho đi.
- Người có thái độ sống tích cực mỗi khi đối mặt với khó khăn luôn nghĩ
cách tìm ra các giải pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề. Họ luôn nhìn thấy
những điều tốt đẹp ở những người xung quanh và có niềm tin mãnh liệt
rằng mọi chuyện sẽ chuyển biến theo chiều hướng tốt đẹp hơn. Thái độ
sống lạc quan này cũng khiến cho người tích cực luôn quan tâm đến những
điều đem lại hạnh phúc, sự hài lòng cho bản thân và những người xung
quanh. Thay vì ánh mắt chỉ luôn chăm chăm nhìn thấy các giới hạn, luôn
gắn mình vào khuôn khổ, luôn tìm mọi lý do để viện cớ cho việc mình
không làm được của những người có thái độ sống tiêu cực, thì những
người có cách sống tích cực lại nhìn ra được những khả năng, những công
việc vượt ra khỏi khuôn khổ, lối mòn sẵn có. Và thay vì luôn chỉ đặt câu
hỏi như những người bi quan thì những người lạc quan sẽ tích cực đi tìm
câu trả lời.

Chuyên gia tâm lý Thu Hiền (Trung tâm tư vấn Người bạn tri kỷ) cho
rằng, nếu chúng ta sống, khám phá cuộc sống bằng thái độ tích cực với
một niềm tin mãnh liệt về sự thành công thì chính là chúng ta đã có một
tinh thần trong sáng, tạo sức mạnh để đối mặt với bất kỳ khó khăn nào.


25
Nhưng ta không thể chắc chắn rằng trong suốt cuộc đời, cái ô cửa sổ tinh
thần lạc quan của ta không bị che phủ bởi sự thất vọng, thua cuộc khi bị từ
chối; cảm giác nản lòng khi gặp thất bại hay tâm trạng hoài nghi, mất niềm
tin khi bị gây tổn thương. Theo các chuyên gia tâm lý, thực chất thái độ
sống của mỗi người chính là khung cửa sổ tâm hồn. Qua năm tháng thời
gian của cuộc đời, qua vô vàn những vấp váp trong cuộc sống, không thể
tránh được việc cửa sổ tinh thần đó bị làm vấy bẩn, bị những lớp sương
mờ u ám của cuộc sống bao phủ. Và đôi khi, ngay chính bản thân ta không
nhận ra sự thay đổi đó. Chúng ta sống và nhìn nhận xung quanh không còn
trong sáng như trước nữa mà đã nhìn qua một lăng kính bị phủ mờ. Và mỗi
khi không đạt được mục đích của mình, ta dần mất đi niềm tin, mất đi sự
hứng khởi trong tâm hồn và bắt đầu có cảm giác nản lòng, thất vọng.

Thậm chí, đến một mức độ nào đó, ta còn sẵn sàng từ bỏ tất cả những ước
mơ tươi đẹp trước đây và lại nhìn cuộc đời bằng thái độ tiêu cực. Lúc đó,
nếu ô cửa tinh thần không được "làm sạch" thì ta sẽ mãi sống một cách thụ
động, chán nản mà không tìm thấy niềm tin, niềm vui trong cuộc sống. Kết
quả là thành công mà ta đạt được chẳng thấm tháp gì so với khả năng mà
ta có thể. Chỉ đến khi "lau sạch" thái độ sống từ tiêu cực sang tích cực, ta
mới bắt đầu đặt ra cho mình các mục tiêu và nỗ lực hết sức để đạt mục tiêu
đó. Khi ấy, niềm tin, thái độ sống tích cực mới thực sự trở lại.

Sống tích cực là con đường tới thành công

Trong muôn vàn những bất trắc của cuộc sống, mọi thứ của chúng ta như
người thân, tiền tài, tình yêu, công việc đều có thể bị tước đoạt đi, bị mất
đi nhưng chỉ có một điều duy nhất không ai có thể lấy đi được, đó là sự lựa
chọn thái độ sống. Chuyên gia tâm lý Thu Hiền cho hay, có thể trong một

khoảnh khắc, một quãng thời gian nào đó bất kỳ ai cũng có thể có cảm
giác mệt mỏi về khó khăn trong công việc hay khó khăn trong vấn đề nào
đó, khiến ta muốn buông xuôi tất cả. Một nhà tâm lý nổi tiếng thế giới
từng nói rằng, một người hạnh phúc không phải là một người sống trong
hoàn cảnh thuận lợi, mà là một người có thái độ sống đúng trong bất kỳ
hoàn cảnh nào.

"Mọi việc trở nên tốt đẹp hay tồi tệ đi đều bắt nguồn từ suy nghĩ của bạn".
(William Shakespeare)

Tuy nhiên, có phải khi đã thay đổi thái độ sống, thay đổi cách nhìn cuộc

×