Tải bản đầy đủ (.pdf) (6 trang)

Rối loạn loạn thần cấp pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (133.47 KB, 6 trang )

Rối loạn loạn thần cấp

Các biểu hiện triệu chứng
Bệnh nhân có thể trải nghiệm: -Nghe thấy các tiếng nói bất thường. -Các điều tin
hay sợ hãi kỳ dị. -Lú lẫn. -Bất an, bồn chồn. Các gia đình có thể đưa bệnh nhân
đến khám vì các thay đổi trong hành vi của bệnh nhân, bao gồm các hành vi kỳ lạ
hoặc biểu hiện hoảng hốt, sợ hãi (tách biệt với mọi người, đa nghi hăm dọa với
người khác …)
Các nét đặc trưng để chẩn đoán

Khởi phát gần đây với: -Các ảo giác (các cảm giác sai hoặc tưởng tượng, ví dụ:
nghe thấy tiếng nói khi không có ai ở xung quanh). -Các hoang tưởng: bệnh nhân
có các ý tưởng hoàn toàn sai lầm mà những người khác cùng nhóm xã hội với họ
không có suy nghĩ như vậy (ví dụ: bệnh nhân tin tưởng rằng họ đang bị hàng xóm
đầu độc, họ đang nhận được các thông điệp từ T.V hoặc đang bị quan sát theo dõi
bởi người khác bằng những phương tiện đặc biệt). -Kích động hay các hành vi kỳ
dị. -Ngôn ngữ lộn xộn, phân liệt hay ngôn ngữ kỳ lạ. -Các trạng thái cảm xúc cực
đoan và không ổn định.
Chẩn đoán phân biệt ·Các rối loạn cơ thể có thể gây ra các triệu chứng loạn thần
bao gồm: -Động kinh -Ngộ độc hoặc trạng thái cai rượu, ma túy. -Bệnh nhiễm
trùng hay các bệnh có sốt. ·Nếu các triệu chứng loạn thần tái diễn hay mãn tính,
xem mục Rối loạn loạn thần mãn tính. ·Nếu các triệu chứng hưng cảm chiếm ưu
thế (tăng khí sắc, ngôn ngữ hay tư duy phi tán, tự cao …) . Xem mục Các rối loạn
cảm xúc lưỡng cực. ·Nếu khí sắc trầm chiếm ưu thế trong bệnh cảnh. Xem mục
Trầm cảm. Các hớng dẫn quản lý Thông tin cơ bản cho bệnh nhân và gia
đình -Kích động và các hành vi kỳ dị là các triệu chứng của bệnh tâm thần. -Các
giai đoạn cấp thường có tiên lượng tốt, song tiến triển lâu dài của bệnh thì khó có
thể tiên lượng trước được từ giai đoạn cấp. -Việc điều trị có thể cần phải tiếp tục
vài tháng sau khi đã hết các triệu chứng. T vấn cho bệnh nhân và gia đình -
Đảm bảo an toàn cho bệnh nhân và người chăm sóc họ ·Gia đình hoặc bạn bè cần
phải luôn ở bên bệnh nhân. ·Đảm bảo các nhu cầu cơ bản của bệnh nhân (ví dụ:


thức ăn, nước uống …) ·Chú ý tránh các thương tổn cho bệnh nhân. -Giảm thiểu
các căng thẳng và sự kích thích đối với bệnh nhân. ·Không tranh luận với các suy
nghĩ loạn thần của bệnh nhân (ví dụ: Bạn có thể không đồng ý với các điều tin của
bệnh nhân, song không được cố tranh cãi là bệnh nhân đã sai). ·Tránh đối đầu hay
chỉ trích bệnh nhân trừ khi đó là cần thiết để phòng tránh các

hành vi gây thương tổn hay gây rối. -Các trường hợp kích động gây nguy hiểm
cho bệnh nhân, người nhà hay cộng đồng cần phải đưa vào viện và theo dõi chặt
chẽ ở một cơ sở an toàn. -Khuyến khích bắt đầu lại các hoạt động thường ngày sau
khi đã cải thiện được các triệu chứng. Thuốc men Các thuốc chống loạn thần sẽ
làm giảm các triệu chứng loạn thần. Liều lượng thuốc nên là liều thấp nhất có thể
được mà vẫn có hiệu quả điều trị, mặc dù một số bệnh nhân có thể cần liều cao
hơn. Các thuốc chống lo âu cũng có thể được sử dụng phối hợp với các thuốc an
thần kinh để điều trị các cơn kích động cấp diễn. -Cần tiếp tục điều trị bằng các
thuốc chống loạn thần ít nhất 3 tháng sau khi đã điều trị hết các triệu chứng. Theo
dõi các triệu chứng phụ của thuốc: -Loạn trương lực cơ cấp có thể điều trị được
bằng tiêm Benzodiazepine hay dùng các thuốc chống parkinson. -Bồn chồn batan
có thể điều trị được bằng giảm liều thuốc đang dùng hoặc dùng thêm các thuốc
chẹn β. -Các triệu chứng giống parkinson ( run, mất vận động ) có thể điều trị
được bằng uống thuốc chống parkinson. Khám chuyên khoa -Nếu có thể cân
nhắc khám chuyên khoa cho tất cả các trường hợp mới có rối loạn tâm thần. -Các
trường hợp có triệu chứng phụ vận động nặng nề hoặc xuất hiện sốt, cứng cơ, tăng
huyết áp, phải ngừng sử dụng các thuốc chống loạn thần và cho khám chuyên
khoa.
Rối loạn loạn thần mãn tính
Các biểu hiện triệu chứng Các bệnh nhân có thể biểu hiện: -Khó khăn trong suy
nghĩ và tập trung chú ý.

-Nghe thấy các tiếng nói bất thường. -Có những điều tin kỳ lạ (ví dụ: có những lực
lượng siêu nhiên, bị theo, truy hại…). -Các triệu chứng cơ thể đặc biệt (ví dụ: có

các động vật hay đồ vật bất thường bên trong cơ thể mình). -Các vấn đề về cảm
xúc hành vi bất thường. -Có thể có các rắc rối trong điều hành công việc hay
nghiên cứu. -Gia đình có thể đưa bệnh nhân đi khám bệnh vì các biểu hiện bàng
quan, cô lập, tách biệt với mọi người, lười vệ sinh cá nhân hoặc có cá hành vi kỳ
dị. Các đặc trng để chẩn đoán Là các rối loạn mãn tính với cac đặc trưng sau
đây: -Rút lui, cô lập khỏi xã hội. -Giảm động lực hoặc giảm các mối quan tâm
thích thú, lơ là chăm só bản thân. -Các rối loạn tư duy (biểu hiện bằng ngôn ngữ
kỳ lạ hoặc rời rạc không liên quan). Các giai đoạn có tính chất chu kỳ biểu hiện: -
Kích động hoặc bồn chồn bất an. -Hành vi kỳ lạ. -Các ảo giác (các tri giác sai lầm
hay tưởng tượng, ví dụ: nghe thấy cá tiếng nói mà người khác không nghe thấy). -
Các hoang tưởng (các diều tin chắc chắn và hoàn toàn sai lầm, ví dụ: bệnh nhân
cho rằng mìnhcó dòng dõi hoàng gia, đang nhận được cá thông điệp từ TV, đang
bị theo dõi hoặc truy hại). Chẩn đoán phân biệt -Nếu các triệu chứng trầm cảm
nổi bật trong bệnh cảnh (khí sắc trầm, buồn, bi quan, cảm giác có tội ) xem Trầm
cảm. -Nếu các triệu chứng hưng cảm chiếm ưu thế trong bệnh cảnh (kích thích,
tăng sắc, tự cao) xem Rối loạn cảm xúc lưỡng cực. -Nhiễm độc mãn tính hoặc
trạng thái cai rượu, cai các chất khác (chất kích thích, chất gây ảo giác) có thể gây
ra các triệu chứng loạn thần. Xem các Rối loạn do sử dụng rượu và Rối loạn do sử
dụng chất ma túy. Các hớng dẫn quản lý Thông tin cơ bản của bệnh nhân và
gia đình -Kích động và các hành vi kỳ lạ là các triệu chứng của một bệnh tâm
thần. -Các triệu chứng có thể luôn biến động. Có các triệu chứng báo trước và các
triệu chứng sớm khi tái phát. -Thuốc men là thành tố cơ bản trong trị liệu để làm
giảm các triệu chứng hiện tại và các dự phòng tái phát. -Trợ giúp của gia đình
đóng vai trò cơ bản để bệnh nhân tuân thủ điều trị và tái phục hồi chức năng một
cách có hiệu quả. -Các tổ chức cộng đồng có thể là nguồn trợ giúp quý báu cho
bệnh nhân và gia đình họ.

T vấn cho bệnh nhân và gia đình -Thảo luận kế hoạch điều trị với các thành
viên trong gia đình bệnh nhân để họ ủng hộ, trợ giúp thực hiện. -Giải thích về tác
dụng dự phòng tái phát của thuốc và thông báo cho bệnh nhân về các tác dụng phụ

của thuốc. -Khích lệ bệnh nhân hoạt động ở mức độ thích hợp nhất trong công tác
và trong các hoạt dộng sống hàng ngày. -Khuyến khích bệnh nhân tôn trọng các
tiêu chuẩn và niềm tin của cộng đồng (ăn mặc, biểu hiện, hành vi ứng xử). -Giảm
thiểu các stress và kích thích. ·Không tranh luận, cãi nhau với các biểu hiện tư duy,
loạn thần … của bệnh nhân. ·Tránh đối đầu hay chỉ trích bệnh nhân. ·Trong giai
đoạn và các triệu chứng nặng lên cần để bệnh nhân nghỉ ngơi và tách biệt với các
stress. -Xem loạn thần cấp – F23 về các lời khuyên trong chế ngự các trạng thái
kích thích, kich động. Thuốc men Các thuốc chống loạn thần sẽ làm giảm các
triệu chứng loạn thần (ví dụ: Haloperidol 2 – 5 mg dùng tới 3 lan trong ngay hoặc
Chlorpromazine 100 -200 mg dùng tới 3 lần trong ngày). Nên dùng liều thấp nhất
có thể được mà vẫn có hiệu quả mặc dù ở một số bệnh nhân có thể cần có liều cao
hơn. Phải cho bệnh nhân biết rằng việc dùng thuốc liên tục sẽ giảm được nguy cơ
tái phát. Nhìn chung, các thuốc chống loạn thần cần được dùng tiếp tục ít nhất là 3
tháng sau cơn loạn thần đầu tiên và cần dùng lâu dài hơn sau các cơn tiếp theo.
Nếu bệnh nhân không chịu uống thuốc như y lệnh của bác sĩ, có thể tiêm các thuốc
chống loạn thần có thời gian bán hủy dài để đảm bảo việc duy trì liên tục và giảm
nguy cơ tái phát. Thông báocho bệnh nhân biết các tác dụng phụ có thể xẩy ra .
Các tác dụng phụ vận động thường gặp là: -Loạn trương lực hay co thắt xoắn vặn
cơ cấp. Các biểu hiện này có thể điều trị được bằng tiêm Benzodiazepine hoặc
dung thuốc chống parkinson. -Bồn chồn bất an, vận động không ngừng nghỉ, các
triệu cứng này có thể điều trị được bằng giảm liều hoặc dùng thuốc chẹn β. -Các
triệu chứng giống Parkinson (run, mất vận động) có thể điều trị bằng uống thuốc
chống Parkinson (ví dụ: Biperiden 1 mg 3 lần trong một ngày). Khám chuyên
khoa ·Nếu có cơ sở, cần xem xét khám chuyên khoa cho tất cả các trường hợp mới
có các rối loạn loạn thần. ·Trầm cảm hoặc hưng cảm có các triệu chứng loạn thần
có thể cần một phương thức điều trị khác. Cân nhắc khám chuyên khoa để chẩn
đoán rõ ràng và đảm bảo một trị liệu đúng đắn nhất.

·Khám chyên khoa với các dịch vụ cộng đồng thích hợp có thể làm giảm bớt gánh
nặng cho các gia đình và tăng cường khả năng tái phục hồi. ·Cần xem xét khám

chuyên khoa với các trường hợp có các tác dụng phụ vận động nặng.

×