Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (117.57 KB, 4 trang )
Cư xử đúng mực khi trẻ mắc lỗi
"Bà nói tử tế hơn đi" - đó là lời yêu cầu tự phát của một đứa trẻ mới 4
tuổi khi bị bà la mắng do nghịch ngợm phá phách. Vì sao trẻ lại có "bức
xúc" này và liệu sự thay đổi của người lớn có dẫn tới phản ứng tích cực
của trẻ?
Trong cuộc sống hằng ngày, người lớn nhiều khi cư xử chưa đúng mực
với trẻ, hoặc quá khắt khe hoặc quá dễ dãi. Nguyên nhân là chúng ta
chưa chịu khám phá khả năng của riêng trẻ và thường thiếu niềm tin vào
chúng.
Tôi có đứa cháu trai năm nay gần 4 tuổi, rất
nghịch ngợm, bướng bỉnh nhưng khá khôn ngoan
và lém lỉnh. Mỗi lần cháu phá phách và không
nghe lời thì ngay lập tức bị người lớn mắng mỏ,
dọa nạt. Những lúc như thế, cháu tỏ ra không
đồng ý, thậm chí phản kháng lại. Dù biết là sai,
cháu vẫn đòi hỏi người la mắng phải nói tử tế và
nhẹ nhàng hơn. Khi đó, bố mẹ hay các thành viên
khác trong gia đình chuyển sang nựng cháu, thay đổi giọng nói, cách
xưng hô của mình. Được thoả mãn yêu cầu, cháu cũng ngoan trở lại.
Sự hiếu động, tò mò, nghịch ngợm là cách trẻ khám phá thế giới xung
quanh. Đó là một đặc điểm cần thiết và tích cực đối với trẻ nhỏ, chứ
không phải không tốt. Hiểu được đặc tính này, người lớn không nên bực
mình, khó chịu.
Phải nhấn mạnh rằng sẽ có những lúc trẻ nghịch theo kiểu không ngoan.
Tôi cũng đã có lần nói to và tỏ ra giận dỗi với cháu. Theo thói quen,
cháu cũng đề nghị tôi: "Bác nói tử tế đi". Không như bà và bố mẹ cháu,
"Đừng mắng con "
(fotosearch)
trước khi thay đổi thái độ và cách nói của mình, tôi muốn cháu hiểu rằ