Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (90.19 KB, 4 trang )
BỆNH CẢM CÚM
(FLU) - Phần II
CÁC TÊN GỌI KHÁC
Cúm A, cúm B.
CÁC NGUYÊN NHÂN
Trong những vùng khí hậu ôn đới, cúm A thường đến vào khoảng đầu mùa đông
và đầu mùa xuân. Cúm B có thể xuất hiện vào bất kỳ thời điểm nào trong năm.
Cách phổ biến nhất để mắc phải bệnh cúm là do hít phải những giọt nhỏ từ những
cơn ho và hắt hơi (của người khác). Một cách ít thường xuyên hơn là, bệnh được
lây truyền khi bạn chạm vào bề mặt của vật dụng như là tay cầm của vòi nước
hoặc điện thoại mà có virút trên đó, và sau đó bạn chạm tay vào miệng, mũi, hoặc
mắt của bạn.
Các triệu chứng xuất hiện từ 1 đến 7 ngày sau đó (thường là trong vòng 2 đến 3
ngày). Bởi vì bệnh cúm lây truyền qua không khí và rất dễ lây lan, nên nó thường
tấn công một cộng đồng cùng 1 lúc, gây ra một đại dịch bệnh. Điều này tạo ra việc
nghỉ học và nghỉ việc tập thể. Nhiều học sinh trở nên bệnh trong vòng 2 hoặc 3
tuần kể từ khi bệnh cúm xuất hiện ở trường học.
Hàng chục triệu người ở Mỹ mắc bệnh cúm hàng năm. Đa số sẽ khỏe lại trong
vòng 1 hoặc 2 tuần, nhưng có hàng ngàn người bị bệnh phải nhập viện. Có khoảng
36, 000 người chết mỗi năm từ các biến chứng của cúm.
Thỉnh thoảng mọi người nhầm lẫn giữa cảm lạnh và cảm cúm, chúng có một số
triệu chứng giống nhau và thường xảy ra vào cùng một thời điểm trong năm. Tuy
nhiên, hai bệnh này rất khác nhau. Đa số người bị cảm lạnh vài lần mỗi năm, còn
cảm cúm thì chỉ mắc phải 1 lần trong vài năm.
Người ta thường sử dụng thuật ngữ “cúm dạ dày” để mô tả một căn bệnh do virút
gây ra, mà triệu chứng chính là nôn mửa hoặc tiêu chảy. Điều này là không chính
xác, vì các triệu chứng ở dạ dày không do virút cúm gây ra. Nhiễm bệnh cúm chủ
yếu là do lây nhiễm qua đường hô hấp.