Tải bản đầy đủ (.pdf) (20 trang)

Tìm hiểu đoạn trích Rama buộc tộ potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (122.5 KB, 20 trang )

Tìm hiểu đoạn trích Rama buộc tội


I.Một vài nét về sử thi Ấn Độ

* - Thần thoại Vêđa tiếp theo là sử thi tạo nên nền tảng vĩ
đại của nền văn học cổ đại Ấn Độ hình thành hơn 1.000
năm trước công nguyên.

- Nền văn minh sông Hằng và cuộc chiến tranh giữa các
vương quốc trên nước Ấn Độ cổ đại là điều kiện cho các
bộ sử thi ra đời.

- Sử thi Ấn Độ là bức tranh hiện thực rộng lớn của xã hội
Ấn Độ xa xưa, là bài ca vĩ đại ca ngợi chiến công và khí
phách của những anh hùng thần thoại, mẫu người lí
tưởng cao cả và thiêng liêng.

- Sử thi Ấn Độ vô cùng tráng lệ, hùng kiện, là bầu vú sữa
luôn nuôi dưỡng nghệ thuật (múa, kiến trúc ) Ấn Độ phát
triển độc đáo, rực rỡ.

Ramayana Mahabharata, Krixna-Rađa là những bộ sử
thi vô cùng đồ sộ của Ấn Độ làm thế giới kinh ngạc.

* Sử thi Ramayana

1. Nguồn gốc và ảnh hưởng

- Ramayana bắt nguồn từ truyền thuyết về hoàng tử
Rama, được lưu truyền trong dân gian mấy ngàn năm về


trước.

- Vào khoảng thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên, Vanmiki-
một đạo sĩ Bà Lamôn đã ghi lại bằng văn vần.

Sử thi Ramayana có độ dài 24.000 câu đôi chia ra thành 7
khúc ca. Nó có ảnh hưởng sâu sắc nhất tới ca múa (vũ
điệu Xita) kiến trúc, hội hoạ trong việc khơi ngợi đề tài
và nguồn cảm hứng.

2. Tóm tắt

- Khúc ca I: dòng dõi và tuổi trẻ của hoàng tử Rama.
- Khúc ca II: 13 năm lưu đầy trong rừng sâu.
- Khúc ca III: nàng Xita bị quỷ vương Ravana bắt mất đưa
về đảo Lanka.
- Khúc ca IV: Rama tiêu điều vua khỉ Valin giành lại ngôi
báu cho vua khỉ Xugriva. Cuộc liên minh thần thánh.
- Khúc ca V: tướng khỉ Hanuman do thám đến đảo Lanka.
- Khúc ca VI: Cuộc chiến đấu dữ dội, ác liệt giữa Rama và
Ravana. Ravana bị tiêu diệt. Nàng Xita được cứu thoát.
- Khúc ca VII: Rama nổi cơn ghen.Xita nhảy vào dàn lửa.
Thần Anhi soi sáng lòng kiên trinh thuỷ chung cho nàng.
Rama cùng vợ là Xita trở về quốc vương Kôsala lên ngôi
vua.

3. Giá trị tác phẩm

a. Về mặt nội dung, sử thi Ramayana:
- Là bức tranh rộng lớn về xã hội Ấn Độ cổ đại.

- Ca ngợi chiến công và đạo đức của người anh hùng.
- Biểu dương tấm lòng thuỷ chung, kiên trinh son sắt của
người phụ nữ.

b. Về mặt nghệ thuật Ramayana:
- Bút pháp miêu tả thiên nhiên và tâm trạng nhân vật tài
tình tạo nên màu sắc trần thế và thần linh hoà quỵên.
- Kể chuyện bi hùng, đậm đà màu sắc thần thoại kì diệu.
- Rama và Xita là 2 hình tượng điển hình chói sáng nhất,
hấp dẫn nhất.
- Quy mô kì vĩ, hoành tráng mang tầm vóc vũ trụ.

II . Đoạn trích Rama buộc tội

1.Xuất xứ

Đoạn kể "Rama buộc tội" trích trong ca khúc thứ 6,
chương 79 sử thi Ramayana.

- 78 chương trước kể lại dòng dõi, cuộc đời của Rama,
hơn 13 năm đi đày và cuộc chiến đánh thắng quỷ vương
Ravana để cứu nàng Xita xinh đẹp. Lúc giải phóng đảo
Lanka, Rama cùng đoàn quân ca khúc khải hoàn thì hạn
đi đày 14 năm gần kết thúc. Bỗng Rama nổi cơn ghen
tuông dữ dội. Chương 79, Rama dùng những lời nặng nề,
gay gắt buộc tội Xita, nghi ngờ nàng về sự trong trắng
thuỷ chung. Xita bước vào giàn lửa thần Anhi đã minh
chứng cho nàng Rama hồi hận, cảm động, tự hào đón
lấy nàng. Hạn đi đày 14 năm cũng kết thúc. Rama chia tay
các chiến hữu, chàng cùng em trai và vợ dùng chiếc thiên

xa bay về kinh đô Kôsala

- Chương 79 khắc hoạ thêm một nét đẹp về con người
Thiện của đẳng cấp Kơxatrya (vương công, quý tộc, võ sĩ)
và đức tính trung hậu, đoan trang của người phụ nữ cao
quý.


2 .Phân tích

a. Rama ghen tuông - nổi giận

- Khi Xita đã khiêm nhường đứng trước Rama, chàng nói
với nàng một cách mỉa mai: "Hỡi phu nhân cao quý".
Quan hệ vợ chồng hầu như không còn nữa.

- Cuộc giao tranh đã kết thúc, theo Rama đó là nghĩa vụ
và tài năng đã hoàn thành: "ta đã gỡ cho nàng khỏi điều
vu khống nghĩa là nàng đã bị Ravana bắt cóc chứ không
phải đi theo hắn; "cơn giận ta đã hả, ta đã trả thù kẻ năng
nhục ta". Rama đã sống vì một nguyên lí đạo đức của
đẳng cấp Kơxatrya của mình: "Kẻ nào bị quân thù lăng
nhục mà không đem tài nghệ của riêng mình ra để trả thù,
kẻ đó là một gã tầm thường". Rama cũng dành những lời
nói tốt đẹp nhất để ca ngợi Hanuman và Viphisana - hai
chiến hữu tài ba, cao cả của mình.

Trước nhan sắc của Xita: "khuôn mặt bông sen", "những
cuộn tóc cuộn sóng" và những giọt lệ của nàng, lòng
Rama "đau như dao cắt", nghĩa là chàng vẫn say đắm

Xita.

Nhưng danh dự là trên hết, là tất cả, bởi lẽ người anh
hùng "sợ tai tiếng". Phải kết thúc chiến tranh là vì nhân
phẩm, là để "xoá bỏ vết ô nhục vì uy tín và danh dự của
dòng họ lừng lẫy tiếng tăm của mình".

Rama không thể "nhận nàng về", "không ưng có nàng
nữa" vì "nàng đã lưu lại tại nhà một kẻ xa lạ", vì Ravana
với "đôi mắt tội lỗi hau háu nhìn khắp người nàng",
nghĩa là nàng đã thất thân với hắn, cho nên Rama phải
nghĩ tới "gia đình cao quý" đã sinh ra mình.

Tóm lại, Rama vẫn còn yêu Xita xinh đẹp, nhưng vì danh
dự, nhân phẩm của người anh hùng, của dòng họ cao quý
mà chẳng phải buộc tội Xita, chấm dứt quan hệ vợ chồng
với nàng: "Vậy ta nói cho nàng hay, nàng muốn đi đâu tuỳ
nàng, ta không ưng có nàng nữa" Rama cảm thấy xấu hổ
bị xúc phạm khi trông thấy Xita thì "không chịu nổi",
"chẳng khác ánh sáng đối với người bị đau mắt". Rama
ghen tuông, buộc tội không phải vì mù quáng mà trái lại,
ghen tuông và buộc tội vì nhân phẩm, danh dự, một nét
tính cách của con người Thiện của đẳng cấp Kơxatrya
cao quý.

b. Nàng Xita

Xita được miêu tả trong chiều sâu của bi kịch về tình yêu
và danh dự.


Nàng đau khổ vì bị oan, bị xúc phạm. Nàng "đau đớn đến
nghẹn thở".

Nàng "xấu hổ cho số kiếp của nàng", nàng muốn chết
ngay "muốn tự chôn vùi cả cái hình hài của mình".

Nàng vô cùng đau đớn trước những lời buộc tội của
Rama, nàng cảm thấy như muôn nghìn mũi tên "xuyên
vào trái tim nàng".

Nàng khóc "nước mắt nàng đổ ra như suối"- buộc tội
Rama.

Nàng khẳng định: "trái tim thiếp đây thuộc về chàng".
Chàng chưa hiểu được thiếp qua tình yêu và tâm hồn
thiếp.

Tại sao khi Hanuman trinh sát tới đảo Lanka, chàng không
nhắn nhủ lời "tử bỏ thiếp để thiếp sớm tự kết liễu đời
mình".

Nếu chàng tự hào dòng dõi cao quý thì thiếp có kém gì:
"Đất là mẹ của thiếp".

Nếu Rama mỉa mai, gọi Xita là "Hỡi phu nhân cao quý" thì
Xita cũng đàng hoàng đáp lại "Hỡi đức vua" (và trách) "cớ
sao hồi còn thanh niên chàng đã cưới thiếp?".

- Xita nhảy vào giàn hoả thiêu là một cảnh vô cùng bi
tráng. Ai đã từng mục kích điệu múa "Nàng Xita"? Rama

"khủng khiếp như Thần Chết". Các thánh thần thì tự hào
nhìn Xita nhảy vào lửa "chẳng khác nào một đồ cúng
trong lễ tế sinh". Đông đảo phụ nữ thì "kêu khóc thảm
thương". Loài ma quỷ như Vanara, Raksaxa cũng "kêu
khóc váng trời".

- Hình ảnh Xita đàng hoàng tự tin. Nàng "lượn quanh"
Rama như để chào vĩnh biệt. Nàng lạy chư thần cao quý
thiêng liêng. Nàng cất lời nguyền với Thần Anhi: khẳng
định mình bị oan, một phụ nữ trinh tiết bị coi như một kẻ
gian dối; tự hào về lòng trong trắng thuỷ chung trong tình
yêu cúi xin thần "bảo vệ con", "phù hộ cho con".

Ta hãy nghe lời cấu nguyện của nàng Xita:

"Nếu con trước sau một lòng một dạ với Rama thì cúi xin
Thần hãy tìm hết cách bảo vệ con. Rama đã coi một
người phụ nữ trinh tiết như một kẻ gian dối: nhưng nếu
con trong trắng, xin Thần Anhi phù hộ cho con."

Đọc "sử thi Ramayana" như ta biết, ngọn lửa sáng rực
như mặt trời, nàng Xita lộng lẫy kiều diễm trong ngọn lửa.
Thần lửa Anhi đã chứng minh và cứu sống nàng. Rama
dang đôi tay đón Xita, nước mắt chan hoà sung sướng
vừa ân hận, vừa tự hào.


×