Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

CUỘC CHIẾN TRANH VỚI NGƯỜI PHÁP VÀ THỔ DÂN DA ĐỎ ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (116.31 KB, 4 trang )

CUỘC CHIẾN TRANH VỚI NGƯỜI PHÁP VÀ THỔ DÂN DA ĐỎ
Pháp và Anh đã can dự vào vô số cuộc chiến tranh ở châu Âu và Ca-ri-bê trong
suốt thế kỷ XVIII. Mặc dù nước Anh đã chiếm được nhiều ưu thế - chủ yếu ở các
đảo sản xuất nhiều đường ở Ca-ri-bê - song các cuộc đụng độ vẫn không phân
thắng bại. Pháp vẫn duy trì được vị trí hùng mạnh ở Bắc Mỹ. Đến năm 1754, Pháp
vẫn duy trì quan hệ rất tốt với một số bộ lạc thổ dân da đỏ ở Canada và dọc theo
vùng Hồ Lớn. Họ đã kiểm soát sông Mississippi và xây dựng một đế chế hùng
mạnh hình lưỡi liềm trải dài từ Quebec tới New Orleans nhờ việc xây dựng hệ
thống các cảng biển và thương điếm. Người Anh vẫn chỉ giới hạn ở vành đai phía
đông dãy Appalachian. Như vậy, người Pháp không chỉ đe dọa đế chế Anh mà cả
những người đi khai hoang ở Mỹ bởi lẽ khi đã chiếm được thung lũng Mississippi,
Pháp có thể ngăn chặn việc mở rộng cương vực của họ sang phía Tây.
Vào năm 1754 đã nổ ra một cuộc đụng độ vũ trang ở pháo đài Duquesne -
Pittsburgh, bang Pennsylvania ngày nay - giữa một đơn vị lính chính quy của Pháp
với du kích bang Virginia dưới sự chỉ huy của chàng trai 22 tuổi George
Washington - một chủ đồn điền và là người lập bản đồ ở Virginia. Chính phủ Anh
đã cố gắng giải quyết xung đột bằng cách triệu tập đại diện của các bang New
York, Pennsylvania, Maryland và thuộc địa vùng New England. Từ ngày 19/6 đến
10/7/1754, Đại hội Albany đã gặp gỡ với người da đỏ Iroquois tại Albany, bang
New York để cải thiện quan hệ với họ và đảm bảo họ sẽ luôn đứng về phía người
Anh.
Tuy nhiên, các đại biểu cũng đã tuyên bố việc thành lập liên minh các thuộc địa
Mỹ có ý nghĩa cực kỳ cần thiết để đảm bảo sự tồn tại của các thuộc địa này, đồng
thời thông qua đề xuất của Benjamin Franklin. Kế hoạch Liên minh Albany đã quy
định một tổng thống được nhà vua bổ nhiệm và một đại hội đồng bao gồm các đại
biểu được các cơ quan lập pháp thuộc địa lựa chọn, trong đó mỗi thuộc địa sẽ có
số đại diện tương ứng với tỷ lệ đóng góp tài chính vào ngân khố chung. Cơ quan
này sẽ chịu trách nhiệm về quốc phòng, quan hệ với thổ dân da đỏ, thương mại và
khu vực định cư ở miền Tây. Điều quan trọng nhất là cơ quan này có quyền ban
hành các sắc lệnh thuế. Tuy nhiên, không thuộc địa nào chấp nhận bản kế hoạch
này vì họ không muốn phải để quyền đánh thuế hoặc kiểm soát mở rộng cương


vực sang phía Tây rơi vào tay một cơ quan chính quyền trung ương.
Nhờ có vị trí chiến lược tốt hơn và bộ máy lãnh đạo giỏi hơn nên nước Anh cuối
cùng đã chiến thắng trong cuộc xung đột với Pháp, cuộc xung đột thường được
người Mỹ gọi là Cuộc chiến tranh với Pháp và thổ dân da đỏ, và người châu Âu
gọi là cuộc chiến tranh Bảy năm. Chỉ có một phần rất nhỏ trong cuộc chiến tranh
này diễn ra ở phía Tây bán cầu.

Trong Hòa ước Paris ký kết năm 1763, nước Pháp đã bỏ tất cả vùng đất Canada,
Hồ Lớn và lãnh thổ phía Đông sông Mississippi cho người Anh. Giấc mơ về một
đế chế Pháp ở Bắc Mỹ đã hoàn toàn sụp đổ.

Sau khi chiến thắng Pháp, nước Anh đã phải đương đầu với một khó khăn mà họ
đã bỏ mặc từ lâu - cai trị đế chế của họ. Luân Đôn cho rằng họ cần phải tổ chức lại
những vùng đất rộng lớn của họ để tạo điều kiện cho việc phòng thủ, làm hài hòa
lợi ích rất khác nhau của các vùng và dân tộc khác nhau, đồng thời phân bổ công
bằng hơn những phí tổn quản lý thuộc địa.
Chỉ riêng ở Bắc Mỹ, lãnh thổ của Anh đã tăng hơn gấp đôi. Nếu như trước đây cư
dân ở đây chủ yếu là tín đồ Tin Lành người Anh thì giờ đây còn có thêm những
người theo đạo Thiên Chúa nói tiếng Pháp từ Quebec và đông đảo thổ dân da đỏ
mới theo Cơ đốc giáo. Việc phòng thủ và quản lý những lãnh thổ cũ và mới luôn
đòi hỏi phải có những khoản tiền lớn và nhân lực ngày càng tăng. Bộ máy quản lý
thuộc địa cũ rõ ràng không đủ để đáp ứng những yêu cầu này. Tuy nhiên, các biện
pháp thiết lập bộ máy mới lại ẩn chứa nhiều mối hoài nghi từ phía những người đi
khai hoang bởi lẽ họ thấy nước Anh không còn là người bảo vệ quyền lợi cho họ,
mà chỉ là mối đe dọa với chính họ.

×