Tải bản đầy đủ (.) (16 trang)

Jessica_cox potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (853.34 KB, 16 trang )




gxdaminh.net
Jessica khi sinh ra
đã không có tay,
do mẹ cô bị mắc
một chứng bệnh lạ…
Như mọi đứa trẻ,
cô thắc mắc tại sao
mình không có tay
“Quả là khó chịu
khi không giống ai.”
Dầu sao, Jessica
tham gia mọi sinh hoạt
cùng với bạn bè
Cô bơi lội, ca hát
nhảy múa, học piano.
và cô nổi bật
trong tất cả các bộ môn.
Thời niên thiếu,
có những lúc cô bực bội,
bất mãn và giận dữ la lối
vì thiếu cánh tay.
Tuy nhiên cô quyết
tập trung toàn bộ năng lực
vào các môn thể thao.
Với Jessica cụt tay
điều khó chịu nhất
là cái nhìn thương hại
của người ngoài.


“Tôi có thói quen ngâm mình trong nước khi bị người ta
chỉ trỏ tôi ngoài phố, khi thấy tôi ăn bằng chân.
Nhưng tôi đã học để luôn nhìn khía cạnh tích cực.
Điều đó cho tôi khả năng chịu đựng
và trở thành một kiểu mẫu người lạc quan.
Với Jessica, cha mẹ là chỗ dựa vững chắc nhất.
“Mẹ luôn nói tôi có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn”.
“Cha không bao giờ nhỏ một giọt nước mắt,
hay coi tôi như một tai họa,
cha đã giúp tôi vững mạnh như ngày hôm nay”.
Mới đầu tôi lái xe hơi được điều chỉnh cho thích hợp.
Dần dần, tôi quyết định từ bỏ mọi điều chỉnh
để có thể lái mọi chiếc xe.
Và hiện nay tôi có giấy phép lái xe vô thời hạn.
Bao nhiêu ánh mắt đã nhìn khi cô đổ xăng.
Cô tốt nghiệp khoa Tâm Lý tại đại học Arizona,
và lấy được đai đen Tae Kown-Do.

Cô có thể viết bằng chân 25 từ mỗi phút,
tự sấy tóc, trang điểm, và dễ dàng gắn lông mi
như một người bình thường.
Jessica, 26 tuổi, cao 1 mét 55,
là nữ phi công không tay đầu tiên trong lịch sử
Cô gái năng động, luôn vui tươi hài hước,
trở thành cảm hứng cho nhiều bạn trẻ.
Lần đầu tiên khi bay một mình,
cô kéo theo tấm bảng viết “Mẹ ơi ! Không cần tay !”
Khi bắt đầu bay tôi cũng cảm thấy lo sợ…
nhưng rồi tôi đã vượt qua.
Đôi khi chúng ta có những nỗi sợ vu vơ.

Đa số nỗi sợ là do thiếu tự tin.
Trong một năm cô thực hiện được 130 giờ bay một
mình
Nhờ tự tin có chuẩn bị
và tham vọng,
Jessica đã vượt qua
quãng đường dài
để có ngày hôm nay
Ngoài việc đi diễn thuyết
nhiều nơi, Jessica
dành thời gian phục vụ
tại Trung tâm Chăm sóc
trẻ khuyết tật toàn quốc.
Rồi mỉm cười :
Khó nhất của tôi thời thơ ấu
là giơ tay cho cha mẹ bế.
Về gia đình, cô nói :
“Tôi biết sẽ khó khăn trong đời
sống gia đình, nhưng chắc chắn
tôi sẽ là bà mẹ tốt.”
“Kiếp người cần phải trải qua
khó khăn, nếu muốn có những
cảm xúc tuyệt vời.”
“Tôi không có đôi tay,
điều đó không cản tôi tiến bước"
“Thử thách càng lớn càng khó
càng vĩ đại, càng vinh quang.”
gxdaminh.net

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×