Tải bản đầy đủ (.pdf) (11 trang)

Trên đỉnh mùa Đông potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (418.32 KB, 11 trang )

Trên đỉnh mùa Đông
Chúng tôi đến Chamonix, một thành phố nhỏ thuộc vùng Haute-Savoie, miền
Đông nước Pháp trong những ngày tháng 3. Bóng dáng mùa đông vẫn còn rất
đậm nét bởi màu trắng tinh khiết của tuyết phủ đầy trên khắp các nóc nhà,
mui xe, lối đi…
Chamonix nằm ở độ cao 1.035m, ngay dưới chân đỉnh Mont-Blanc – nóc nhà của
châu Âu – cách thủ đô Paris 613km và thành phố Geneva của Thụy Sĩ 82 km về
hướng Đông Nam. Nơi này được mệnh danh là thủ đô thế giới của dân leo núi.
Đây cũng là nơi xuất phát của những chuyến du ngoạn đến những “đỉnh” tuyệt
diệu nhất của mùa đông: Mer de Glace (Biển Băng) và Aiguille Du Midi (cao
3.842m).
Ngày đầu làm quen

Thị trấn Chamonix nhìn từ độ cao 3.842m
Có thể đến Chamonix bằng xe hơi hoặc bằng tàu điện. Thị trấn nhỏ xinh dài hơn
1km này nằm lọt thỏm giữa một thung lũng, với chỉ vài dãy phố lớn, nhỏ chạy
vòng quanh. Mùa đông, nhiệt độ ở đây thường từ khoảng -70C đến -30C, bầu
không khí mát lạnh, trong lành.
Ngoài những hệ thống khách sạn như Mercure, Alpina, thành phố còn có rất nhiều
khách sạn tư nhân nho nhỏ. Đó là những ngôi nhà xinh xắn bằng gỗ mọc trên các
sườn núi, với những ô cửa sổ vuông nhỏ như một khung tranh mà ở giữa là những
ngọn núi phủ tuyết trắng trên nền trời xanh biếc, tạo cho ta cảm giác nhẹ bẫng khó
tả mỗi sớm mai thức dậy… Bên trong từng phòng được trang bị đầy đủ thiết bị
nhà bếp, rất thuận tiện cho cả gia đình du khách sinh hoạt, nấu ăn như tại nhà
mình.
Khách sạn dù nhỏ nhưng cũng được đầu tư khép kín với hồ bơi nước nóng trong
nhà, sauna, jacuzzi, đảm bảo điều kiện thư giãn và nghỉ dưỡng tối đa cho khách cư
trú. Giá phòng ở những khách sạn mini này cũng tương đối “dễ chịu”: trong
khoảng từ 50-54 euro/đêm, tùy theo thời gian đăng ký. Giá này được thống nhất
bởi Ban Quản lý thị trấn và niêm yết ngay trước cửa từng khách sạn.


Một góc thị trấn Chamonix
Khi dùng bữa sáng với bánh mì, thịt nguội, bơ, phô mai, và mứt trái cây đặc trưng
của Pháp, khách có thể được chào buổi sáng bởi ông chủ khách sạn; được tiếp
thêm sữa tươi bởi vợ ông chủ hay được hướng dẫn nhiệt tình bởi cô con gái –
người kiêm cả việc lễ tân và thu ngân. Và khách sẽ còn thấy vui hơn với tiếng cười
khúc khích của đứa cháu ngoại mới hơn một tuổi tóc vàng hoe, hai má đỏ như hai
trái táo chín chạy lăng xăng quanh ghế ngồi…
Tản bộ dọc theo các dãy phố, có thể bắt gặp đủ loại nhà hàng Pháp, Ý, Tàu…, các
quán kem, cà phê… phục vụ cả trong nhà và ngoài trời chật kín du khách. Bên
cạnh đó là rất nhiều tiệm thời trang hàng hiệu nổi tiếng như United Colours of
Benetton, Que Chua… nhưng tất cả đều là thời trang leo núi và trượt tuyết, gồm
giày trượt, gậy leo núi, quần áo giữ nhiệt, găng, mũ, và vô số các vật dụng chuyên
nghiệp khác.
Ngoài ra còn có rất nhiều tiệm cho thuê những vật dụng này, đảm bảo cung cấp
cho du khách đủ loại thiết bị trò chơi và dụng cụ trượt tuyết… Lâu lâu, du khách
sẽ bị thu hút và không thể không dừng chân trước những cửa tiệm bán những sản
vật đặc trưng của nước Pháp, trước hết là cả trăm loại như rượu vang, rồi đến kẹo
và sôcôla, xúc xích và các loại thịt nguội chế biến từ thịt heo và thịt bò.



Có thể thưởng thức hàng trăm loại phô mai ở Chamonix
Riêng tôi bị ấn tượng mạnh mẽ bởi một cửa tiệm bán phô mai: phô mai đủ hình
thù, đủ kích cỡ, đủ mùi vị được trưng bày và được dùng để trang trí cửa tiệm từ
ngoài vào trong, từ dưới sàn nhà lên tới tận trần nhà. Người bán hàng nói rằng bất
kỳ thời điểm nào trong năm cũng có thể thưởng thức khoảng 130 loại phô mai, còn
riêng mùa Noel có tới 190 loại cho du khách tha hồ lựa chọn.
Ấy là Biển Băng
Từ nhà ga nằm ngay trung tâm Chamonix, mua một chiếc vé tàu với giá khoảng
24 euro, chúng tôi bắt đầu chuyến du ngoạn lên đến độ cao 1.900m để chiêm

ngưỡng một trong những “đỉnh” mùa đông: Mer de Glace. Tuyến tàu đưa du
khách từ Chamonix đi Biển Băng đã tròn 100 năm tuổi. Tại ngay cửa nhà ga vẫn
còn trưng bày chiếc đầu tàu chạy bằng hơi nước được sử dụng từ những ngày đầu
tiên.

Ga tàu điện đưa khách lên Biển Băng
Từ năm 1954, hệ thống tàu leo núi bánh răng đã được thay thế. Hình ảnh những
toa tàu sơn màu đỏ nối đuôi nhau trên các sườn núi, len lỏi giữa màu trắng ngút
ngàn của tuyết đã trở thành biểu tượng của thị trấn và của tuyến du lịch Chamonix
– Mont Blanc.

Du khách chiêm ngưỡng Biển Băng
Biển Băng là tên một dòng sông băng khổng lồ nằm phía Bắc núi Mont Blanc,
được hình thành bởi sự hợp nhất của ba dòng sông băng có tên lần lượt là Tacul,
Leschaux và Talèfre. Chúng chảy từ độ cao 2.140m xuống đến độ cao 1.900m. Tại
trạm dừng tàu điện cheo leo trên vách núi, chúng tôi tiếp tục di chuyển bằng xe
cáp treo trong khoảng năm phút, sau đó đi bộ xuống tiếp 300 bậc thang vòng vèo
chạy giữa các vách núi phủ đầy băng tuyết là chạm tới bề mặt của Biển Băng.
Đây là dòng sông băng lớn nhất nước Pháp với chiều dài bảy cây số, diện tích 40
km2 và lớp băng dày 400m. Càng xuống gần mặt Biển Băng càng thấy nhiều
người trượt tuyết. Họ thường đi theo nhóm, không phân biệt tuổi tác, giới tính và
có thể trượt tự do hoặc trượt theo kỹ thuật dưới sự hướng dẫn của kỹ thuật viên.
Hằng năm, từ tháng 1 đến tháng 3 là mùa trượt tuyết lý tưởng nhất.

Trượt tuyết trên bề mặt Biển Băng để đến Động Băng

Không gian huyền ảo phía trong Động Băng
Đối với những ai không trượt tuyết, sự hấp dẫn của Biển Băng không chỉ là khung
cảnh hùng vĩ, mà còn là những động băng được đào sâu trong lòng biển. Người
quản lý mà chúng tôi gặp ở trạm gác lưng chừng núi nói rằng do khí hậu Trái đất

ấm dần lên, mỗi năm Biển Băng bị mất đi khoảng 150m và bị dịch chuyển khoảng
90m. Vì thế, mỗi năm chính quyền Chamonix lại tổ chức đào một động băng mới.
Thường là một gia đình gồm bốn người sẽ đảm nhận việc này. Họ phải lao động
liên tục trong suốt ba tháng mùa hè để hoàn thành một động băng. Chủ đề của
động băng năm nay là khung cảnh của một gia đình với phòng khách, phòng ngủ,
và những vật trang trí khác… Các tảng băng điêu khắc được trình bày kết hợp với
hệ thống đèn màu, tạo ra một không gian lung linh, huyền ảo và đầy ấn tượng.
Chinh phục đỉnh Midi
Chúng tôi trở về ga tàu tại trung tâm thị trấn Chamonix để bắt đầu một hành trình
mới tới một đỉnh khác của mùa đông: đỉnh Aiguille Du Midi, cao 3.842m. Aiguille
du Midi dịch theo nghĩa đen là “kim buổi trưa”, vì khi nhìn từ Chamonix vào giữa
trưa sẽ thấy Mặt trời chiếu thẳng góc xuống đỉnh núi. Đây là một trong những đỉnh
cao nhất của dãy núi Alpes thuộc địa phận nước Pháp.
Phương tiện duy nhất để lên được tới đỉnh núi này là hệ thống cáp treo cao và dốc
nhất thế giới. Với giá vé 41 euro/người, chiếc “téléphérique” màu đỏ sẽ đưa khách
từ Chamonix ở độ cao 1.035m lên đến đỉnh Midi cao 3.842m chỉ trong 20 phút.
Téléphérique de l’Aiguille du Midi được xây dựng năm 1955 là niềm tự hào của
các kỹ sư thiết kế và cũng là một trong những dấu ấn đặc biệt của thị trấn
Chamonix.

Đỉnh Aiguille du Midi cao 3.842m
Tuyến cáp treo dốc ngược theo sườn núi phủ đầy tuyết trắng được chia làm hai
chặng, từ 1.035m đến trạm chuyển tiếp tại độ cao 2.317m, và sau đó lên đến nhà
ga ở độ cao 3.777m. Khoang cabin rộng chứa được khoảng 30 người cứ thế tiến
lên núi mà không cần sự hỗ trợ của bất kỳ trụ cột nào, khiến cho du khách có cảm
giác như đang tham gia trò chơi lạnh cóng.
Lên tới đỉnh Midi, con người dường như nhỏ bé lại giữa trùng trùng các ngọn núi
bao quanh trắng xóa một màu của tuyết, trong đó có cả đỉnh Mont Blanc hùng vĩ ở
thật gần… Ánh mặt trời chói chang, nhưng không gian như chật lại, gió mạnh hơn,
nhiệt độ xuống thật thấp khiến tay chân lạnh cóng. Vậy mà người nhân viên cào

tuyết trên các bậc thang lại than nóng khi chúng tôi bày tỏ sự cảm thông với việc
anh phải làm việc nguyên ngày trong thời tiết giá lạnh như vậy.
Điều này cũng dễ hiểu vì khoảng cách từ đỉnh Midi đến Mặt trời đã được rút ngắn
lại đến… 3.842m so với chân núi! Và nếu nguyên một ngày “tắm nắng” dưới cự ly
gần hơn như vậy, chắc chắn cảm giác lạnh sẽ không còn.
Đỉnh Midi giữ chân du khách bằng một nhà hàng ấm áp với đầy đủ đồ ăn, thức
uống và những tấm kính lớn trong suốt, có thể nhìn xuyên thấu ra ngoài khiến ai
cũng có cảm giác đang dùng bữa trên những tầng mây. Dường như ranh giới giữa
con người và thiên nhiên đã bị xóa bỏ, nhường chỗ cho cảm giác chinh phục độ
cao.
Buổi tối trở về Chamonix, chúng tôi ngồi nhấm nháp tách cà phê nóng hổi trong
một quán nhỏ ngay góc đường. Phố núi ban đêm càng hiền hòa, tĩnh lặng hơn,
không gian như ngừng chuyển động bên những ô cửa sổ gỗ nhỏ sáng ánh đèn
vàng. Người chủ quán kể cho chúng tôi nghe một câu chuyện rằng cách đây không
lâu, có một người đàn ông đã sáng tạo ra một loại sản phẩm độc đáo là những lon
thiếc hàn kín giống như lon thịt hộp, nhưng bên trong trống rỗng.
Bên ngoài, ông ta dán nhãn mác in hình những ngọn núi phủ tuyết trắng tuyệt đẹp
và dòng chữ “Không khí trong lành của Chamonix – Mont Blanc”. Mỗi lon không
khí như vậy được bán rất chạy với giá 8 euro. Tôi đã nghĩ có đáng mua không nếu
sáng ngày mai bắt gặp nó trong các cửa hàng bán đồ lưu niệm? Rồi tôi tự kết luận:
Rất đáng, vì đó chính là không khí mát lạnh và tinh khiết đến khó quên từ những
đỉnh tuyệt diệu nhất của mùa đông.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×