Tải bản đầy đủ (.pdf) (11 trang)

Trẻ và những hiểm họa không ngờ:”Hung thủ” kêu... meo meo pot

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (135 KB, 11 trang )

Trẻ và những hiểm họa không ngờ:”Hung thủ”
kêu meo meo
Hiện nay, trong nhiều gia đình, chó, mèo, thậm chí là
chuột đã trở thành thú cưng của trẻ nhỏ. Thế nhưng,
dù có được vệ sinh sạch sẽ đến mấy, những con vật
cưng này vẫn mang trong mình vô số mầm bệnh
Nhiễm giun sán vì “thơm” vật yêu
Bé Bi ở Tôn Đức Thắng, Hà Nội được ông bà nội
tặng cho chú chó xù xinh xắn vào dịp sinh nhật tròn 6
tuổi. Từ hôm đó, cứ đi học về đến nhà là bé cả ngày
quanh quẩn quanh chú chó, đêm ngủ cũng nằng nặc
đòi được ôm ngủ.
Bé Bi yêu chó cún đến nỗi đêm nào trước khi đi ngủ
bé cũng thơm và chúc cún cưng ngủ ngon. Được một
thời gian, bé Bi bỗng nhiên hay bị đau bụng và tiêu
chảy. Mẹ bé tưởng do thức ăn nên điều chỉnh sang
loại thực phẩm khác, nhưng chứng đau bụng của bé
Bi vẫn không thuyên giảm.
Đến bệnh viện khám, cả nhà mới hốt hoảng khi bác sĩ
bảo bé bị nhiễm sán chó. Thì ra, chú chó cưng ở nhà
đã bị nhiễm sán mà không ai hay, truyền sang bé
bệnh sán chó. Đốt sán già tự bò ra ngoài hậu môn
hoặc theo phân ra ngoài, phát tán trong đất bụi.
Bất kỳ chú chó, mèo nào khác nuốt phải trứng sán
này thì tiếp tục trở thành nạn nhân và là mầm bệnh
lây lan sang con người. Người khoẻ mạnh mà vuốt
ve, hôn hít chó nhiễm sán rồi cầm thức ăn thì đã vô
tình tự đưa trứng sán vào cơ thể. Trứng sán vào ruột
người, sẽ phát triển thành sán trưởng thành gây đau
bụng, tiêu chảy.
TS Khu Thị Khánh Dung (PGĐ viện Nhi TƯ) cảnh


báo, thói quen tai hại của những người nuôi thú cảnh
là cho các thú yêu ngủ chung giường mà không biết
rằng khi chó, mèo bị nhiễm giun sán, trứng giun hoặc
ấu trùng sán rơi ra giường sẽ lây sang người và gây
bệnh.

Khi âu yếm, hôn hít chúng, chính là tạo cơ hội lây
bệnh cho mình. Có những con vật cưng nhìn bề ngoài
hoàn toàn khoẻ mạnh nhưng thực ra chúng đang
trong thời gian ủ bệnh, quá trình này có khi kéo dài
hàng tháng, hàng năm nên tỉ lệ nhiễm bệnh sang
người càng cao.
TS Dung cho biết: “Loài giun sống ký sinh trong cơ
thể chó, mèo, chim cảnh như giun đũa, giun móc,
giun kim. Sau khi xâm nhập cơ thể người vì không
thích ứng với môi trường mới nên chúng vẫn chỉ ở
dạng ấu trùng và di chuyển khắp nơi trong cơ thể,
gây bệnh cục bộ các cơ quan”. Sự di chuyển của ấu
trùng ký sinh có thể gây nên các bệnh về da gây mẩn
ngứa. Nếu nhiễm giun kim từ chó hoặc mèo thì có thể
dẫn đến bệnh về nội tạng, thường là ảnh hưởng đến
phổi.
Nhẹ hơn là mắc các bệnh ngoài da như mẩn ngứa, nổi
mẩn đỏ như trường hợp chị Nguyễn Thu L (xã Hồng
Kỳ, huyện Sóc Sơn, Hà Nội) đến bệnh viện trong tình
trạng nổi mẩn, ngứa toàn thân. Trước đó, chị mua
kem chống ngứa về bôi nhưng không khỏi, vết ngứa
lại tiếp tục lan rộng. Chị lại tưởng bị dị ứng và tiếp
tục mua thuốc uống và kem bôi chống dị ứng, nhưng
bệnh vẫn không thuyên giảm. Một hôm chị tá hoả khi

thay quần áo phát hiện ra một con bọ chó đang bò
lổm ngổm trong rốn nên chạy vội đến bác sĩ khám và
xin tư vấn.
Thủ phạm là “mẹ con nhà mèo”
Bé Nguyễn Thị Phương 3 tuổi ở xóm Sông Cầu,
huyện Đồng Hỷ, Thái Nguyên cấp cứu tại bệnh viện
huyện trong tình trạng khó thở, da mặt tím tái.
Cấp cứu bé qua cơn nguy kịch, các bác sĩ chỉ định
đưa bé lên tuyến trên để khám làm rõ căn nguyên
khiến bé khó thở trong khi trước đó bé hoàn toàn
khoẻ mạnh.
Sau nửa ngày cho bé nhập viện tuyến trên và được
các bác sĩ khám kỹ, mẹ bé mới ngã ngửa khi bác sĩ
bảo con chị bị khó thở là do lên cơn hen cấp tính.
Thủ phạm gây bệnh chính là lông của con mèo xinh
xắn vừa đẻ một lứa ba con ở nhà. Từ ngày có mèo
con, bé Phương suốt ngày bế ẵm trên tay, lúc đi ngủ
cũng tha một chú mèo con lên nằm cùng. Lông mèo
bị rụng dính trên gối, chăn, bé hít vào suốt một thời
gian nên bị lên cơn hen.
Bác sĩ bệnh viện Nhi cho biết, trong số các ca nhi cấp
cứu tại bệnh viện, cá biệt có cháu bé gần 4 tuổi bị
viêm hạch do bọ mèo. Nhiều trường hợp có khi chỉ
do một vết cào xước của móng mèo lên cánh tay, bé
cũng hoàn toàn có thể bị lây virus rồi hạch nổi toàn
thân, hạch nhỏ đau. Xét nghiệm máu tăng bạch cầu
đơn nhân và Limpho.
Trường hợp bệnh nhi Nguyễn Thị Mai ở xã Thụy
Lâm, Đông Anh, Hà Nội thì lại bị mọc những mụn
nhỏ đầy mủ ở những chỗ bị mèo cào xước; vết

thương gây đau đớn cho bé và sau 7 ngày thì bắt đầu
sưng phồng. Một số trường hợp khác thì các hạch
bạch huyết thuộc vùng vết thương có thể viêm, sưng
do mọng mủ, thậm chí bị áp xe nặng. Có những bé
còn bị sốt nhẹ, nhức đầu, cơ thể có cảm giác ớn lạnh,
người uể oải và mệt mỏi. Sau 2-3 tuần, thậm chí vài
tháng mới khỏi.
Thai nhi cũng có thể bị
ký sinh trùng làm ổ
kén
Vật cưng cũng phải tẩy
giun sán
Các chuyên gia về thú y
khuyên rằng nếu nuôi chó,
mèo trong nhà thì phải tắm
cho chúng từ 1-2 lần/tuần
Theo các bác sĩ, căn
bệnh mà chó, mèo gây ra
được chia thành 3 nhóm:
Nhóm bệnh do virus là
bệnh viêm gan, xoắn
khuẩn; nhóm bệnh do vi
khuẩn là viêm phổi phế
quản, viêm bàng quang;
Nhóm bệnh do ký sinh
trùng gây nên bệnh ghẻ
lở, giun, sán
Nghiêm trọng nhất là ký
sinh trùng Toxoplamas
Gondii có rất nhiều

trong ruột của mèo có
thể gây bệnh
Toxoplamas ở người.
Trong chu kỳ sống của ký sinh trùng ở trong ruột
bằng loại dầu tắm riêng,
nhưng không nên dùng ch
ất
tẩy rửa mạnh làm mất đi
chất gây mượt lông vốn là
lớp bảo vệ tự nhiên của các
con vật.
Phải tiêm phòng đầy đủ các
loại vaccine từ khi chúng
được 2 tháng tuổi. Quan
trọng nhất là phải tẩy giun
sán định kỳ 3-6 tháng/lần
Sau khi bế chó, mèo, nên
rửa tay, thay quần áo rồi
mới ăn. Đặc biệt không nên
ngủ chung với chúng, nhất
là các bé.
mèo, các giao tử tạo thành bọc trong thành ruột và
được bài tiết theo phân ra ngoài. Các nghiên cứu cho
thấy, một con mèo có thể bài tiết 100 triệu ký sinh
trùng/ ngày.
Chỉ cần sờ, vuốt ve vào lông mèo hoặc thậm chí chỉ
cần mang đổ hộp rác của mèo cũng có thể bị nhiễm
loại ký sinh trùng nguy hiểm này. Sau khi tiếp xúc
các noãn bào ký sinh trùng qua tay, dính vào thức ăn,
đưa vào ruột, sau đó noãn bào tiến hóa thành thoa

trùng.
Thoa trùng Toxoplasma có thể tạo thành các ổ kén ở
các hạch, võng mạc mắt, trong cơ tim, viêm phổi kẽ,
kén ở hệ thần kinh trung ương. Những phụ nữ mang
thai đặc biệt càng nguy hiểm nếu nhiễm ký sinh trùng
này vì chúng có thể truyền qua nhau thai sang thai
nhi khiến thai nhi cũng bị mắc bệnh.
Chưa kể, chó mèo hay bị bệnh hắc lào do nấm Tinea
Ciroinata dễ lây sang người do tiếp xúc. Trong nước
dãi, phân, lông của chim chóc có chứa một số chất
kháng nguyên, người quá nhạy cảm, hay bị dị ứng,
khi hít những kháng nguyên này dễ mắc bệnh ho,
viêm phổi. Phổ biến nhất là viêm mũi dị ứng, mũi
ngứa ngáy khó chịu, hắt hơi liên tục, ngạt mũi, chảy
nước mắt, nhức đầu do lông của vật nuôi.
Một trong những căn bệnh nguy hiểm nhất mà việc
nuôi chó cưng trong nhà là bệnh dại. Theo điều tra,
15 - 30% chó khỏe mạnh có mang vi khuẩn bệnh dại
nên nguy cơ lên cơn dại có thể đến bất kỳ lúc nào với
ngay cả những chú chó khoẻ mạnh nhất.
Vệ sinh phòng bọ, ve, ghẻ
Chu kỳ phát triển của ký sinh trùng trên cơ thể vật
nuôi kéo dài trong khoảng 3 tuần. Vì vậy, không nên
để vật nuôi bẩn, ướt át, phải làm vệ sinh thường
xuyên để hạn chế tối đa sự phát triển của vi trùng gây
bệnh, vì trên cơ thể của mèo, chó thường có bọ, ve,
ghẻ cư trú. Những con bọ từ chó mèo nhảy sang cơ
thể người khiến con người bị dị ứng xuất hiện những
nốt sần đỏ, ngứa ngáy khó chịu.
Theo bác sĩ thú y, các chủ nhà nuôi vật cưng không

nên chỉ chú trọng đến tiêm phòng dại cho vật nuôi mà
nên quan tâm nhiều hơn đến việc tiêm phòng để tránh
xuất hiện ký sinh trùng gây bệnh cho người ký sinh
trên vật nuôi.
Thậm chí, trong những trường hợp đặc biệt vật cưng
trong nhà còn có thể gây bệnh sốt ngủ cho con người.
Bệnh này đặc biệt nguy hiểm vì nó khiến con người
bị ngủ li bì dẫn tới hôn mê sâu và có thể tử vong sau
đó.
Theo lời khuyên của các bác sĩ thú y, khi vật nuôi có
các biểu hiện bệnh như rụng lông vào mùa hè, mùa
thu, vật cưng bị ngứa ngáy đến mức phải rụi người
vào tường thì phải cho vật nuôi đi khám ngay. Nếu
bệnh nặng hơn, cơ thể vật cưng sẽ sưng tấy, chảy
dịch, thậm chí bị viêm da khiến da đóng vảy sừng và
bong ra từng mảng. Nếu bị nhiễm nấm thì da vật nuôi
sẽ xuất hiện nhiều vết loét ngoài da.
“Dù bất kỳ biểu hiện nhỏ nào của các căn bệnh trên,
hãy đưa vật nuôi đi khám, điều trị, nhất là khi vật
nuôi bị rụng nhiều lông, đặc biệt nguy hiểm cho nhà
có trẻ con”, bác sĩ Nguyễn Văn Lộc, phòng khám
hen, khuyên. Đồng thời, nếu nuôi vật cưng trong nhà
thì hãy giữ môi trường xung quanh vật nuôi không bị
ẩm ướt cũng góp phần tránh được nguy cơ xuất hiện
ký sinh trùng và các bệnh khác.

×